Những Bí Ẩn Của Lãnh Đạo Thú Tính

Chương 575: Muốn làm quen người đẹp nhỏ tuổi

Mình lần trước chẳng qua chỉ là nịnh cho người đẹp ít tuổi đó vài câu, thế mà bố thưởng cho mình một nghìn vạn, mình nhất định phải nịnh thêm cho người đẹp đó mới được.

Anh ta đột nhiên mẫn cảm nhận thấy, nếu như mình chịu khó nịnh người đẹp này, không chừng bố mình lại còn thưởng thêm nhiều ấy chứ.

Cũng không thể nói Lạc Mộ Tiêu tên tiểu tử này hoàn toàn vì mình mà nghĩ, anh ta lớn rồi, cũng bắt đầu có lòng hiếu thuận, đặc biệt là mấy năm này anh ta thấy ông bố ngũ tuần của mình vẫn trăng gió, anh ta cũng không hy vọng bố mình cả đời vẫn chìm trong vòng luẩn quẩn đó.

Nếu như thật sự gặp được người mà trong lòng đặc biệt thích, bố lại kết hôn lần nữa cũng được.

Không phải có rất nhiều đại gia lớn tuổi cuối cùng cũng kết hôn sao? Cần gì quan tâm ông ấy lấy minh tinh hay người mẫu kém nhiều tuổi chứ?

Chỉ cần bố mình vui, anh ta cũng sẽ không để ý gọi người đẹp đó là “ Mẹ kế”.

Nghĩ đến đây, Lạc Mộ Thâm dường như vui quá mà quên tất cả.

Bố và người đẹp này quen nhau mới được vài ngày, quả thật giống như thay một người khác vậy, còn hỏi mình có cần tiền hay không.

Người đẹp nhỏ tuổi này, đúng là phúc tinh của mình!

Lạc Mộ Tiêu quả thật cảm thấy xúc động chết mất.

“ Tiền có đủ hay không?” Lạc Kiến Ba lại hỏi.

“ Đủ ạ, có điều, nếu như bố cho con thêm chút nữa, con cũng không ý kiến gì, ha ha.” Lạc Mộ Tiêu xúc động nói.

“ Được.” Lạc Kiến Ba mặt không biểu cảm cầm lấy chiếc điện thoại khảm đầy kim cương bên ngoài, gọi điện cho bên chăm sóc của ngân hàng.


“ Alo, Ngài Lạc.” Giọng nói của cô nhân viên chăm sóc khách hàng ngọt không thể tả, Lạc Kiến Ba là khách hàng vip lớn, “ Tôi có thể giúp được gì cho Ngài Lạc không ạ?”

“ Thẻ ngân hàng của tôi, đuôi là 468.” Giọng nói dễ nghe của Lạc Kiến Ba bình thản nói, “ Cô kiểm tra cho tôi chiếc thẻ này nhé?”

“ Vâng, có ạ. pbx.m Ngài Lạc có chiếc thẻ này.” Cô nhân viên phục vụ nhanh nhẹn nói.

Lạc Mộ Tiêu quả thật xúc động chờ đợi, anh ta vui vẻ nhìn bố mình, bố mình bây giờ quá ân cần, chủ động hỏi mình có cần tiền hay không, bây giờ lại còn chuyển tiền vào thẻ mình nữa.

Bố, con yêu bố, tình yêu khiến bố trở nên nhẹ nhàng ân ần như thế, con rất cảm kích người đẹp trẻ tuổi đó.

Anh ta kích động toàn thân run rẩy, ánh mắt hạnh phúc nhìn bố của mình.

“ Được, chiếc thẻ đó, khóa lại cho tôi. Chuyển số tiền thừa trong thẻ này chuyển sang thẻ khác của tôi.” Lạc Kiến Ba lạnh lùng nói, mặt không chút biểu cảm.

“ Dạ vâng, ngài Lạc, tôi lập tức xử lý cho ngài.” Cô nhân viên phục vụ lập tức nói.

Lạc Mộ Tiêu vừa nghe xong cảm thấy như có sấm sét bên tai.

Tại sao lại thế chứ?

Mình không phải vẫn đang nịnh suôn sẻ sao?

Tại sao bố lại khóa thẻ của mình chứ.

Đừng mà!


“ Đừng, bố, tại sao lại khóa thẻ của con chứ, con cũng không làm sai việc gì, gần đây con vẫn rất ngoan, con luôn thích một chiếc xe mà chưa mua được! Gần đây con rất tiết kiệm? Bố, đừng tàn nhẫn như thế được không?” Lạc Mộ Tiêu khóc mếu máo nói.

Anh ta thật sự nghĩ không ra tại sao bố lại thay đổi nhanh chóng như thế.

Mặc dù anh ta đã quen với tính khí nóng giận thất thường của bố mình, nhưng sự thay đổi đột ngột này vẫn khiến anh ta không đón nhận nổi.

Tại sao lại thế được chứ?

Cảm giác như mình đột nhiên bị mất một nghìn vạn vậy.

Mình đã hẹn với mấy tên bạn thân đi Châu Âu chơi để kỷ niệm tốt nghiệp thạc sĩ, đột nhiên khóa thẻ thế này, chẳng nhẽ mình phải đi bộ đi sao?

Cho nên, anh ta như người đang từ trên mây rơi đột ngột xuống hố sâu vậy.

“ Bố, con nói sai gì sao?” Lạc Mộ Tiêu đáng thương nói.

Nhưng Lạc Kiến Ba chẳng thèm liếc nhìn con trai út một cái, quay người lên gác.

Chỉ còn lại Lạc Mộ Tiêu đờ đẫn đứng trong phòng khách.

Lẽ nào, hôm nay bố mình hẹn họ với người đẹp đó không vui sao? cãi nhau với người đẹp rồi?

Cho nên mình chạm phải nỗi đau.


Ai ya ya, mình thật đúng là sướng quá hóa rồ rồi.

Lạc Mộ Thâm tự cốc một cái thật đau vào đầu mình.

Anh ta vội ra cửa tìm Lão Vương lái xe của bố mình, lúc này, lão Vương đang sửa sang lại xe của Lạc Kiến Ba.

“ Chú Vương.” Lạc Mộ Tiêu vội hỏi.

“ Cậu Tư, có việc gì thế?” Lão Vương thò đầu từ dưới gầm xe ra, ông ta đang hết sức chăm chú kiểm tra xe.

“ Chú Vương, có phải hôm nay bố cháu và người đẹp nhỏ tuổi hẹn nhau đi chơi mà không vui không?” Lạc Mộ Tiêu nói.

Lão Vương lúc này đang chú ý vào xe, thuận mồm nói: “ Tôi cũng không biết, tôi nhìn bọn họ chơi rất vui vẻ, vì muốn làm tiểu thư đó vui, ông còn liều mạng chơi xe qua núi bảy tám lần với cô ấy! Chơi đến nỗi sắc mặt trắng bệch cả ra!”

“ Woa.” Lạc Mộ Tiêu há miệng ngạc nhiên, trong lòng có chút ngưỡng mộ đố kị.

Nên biết, từ nhỏ, bố mình chưa bao giờ đi chơi công viên trò chơi với bốn anh em một lần nào, cũng chưa bao giờ chơi trò xe qua núi với mình.

Ôi, người đẹp nhỏ tuổi này đúng là có sức hấp dẫn, đến con trai cũng không bằng!

Lạc Mộ Tiêu thở dài trong lòng.

“ Bố cháu có phải cực kỳ thích người đẹp đó?” Lạc Mộ Tiêu tiếp tục hỏi.

“ Đúng thế, rất thích, ông còn mua cho tiểu thư đó rất nhiều quà, quần áo, còn tự tay làm cho tiểu thư đó socola nữa.” Lão Vương vừa kiểm tra xe vừa nói.

Hừ.

Lạc Mộ Tiêu không kìm được thở dài trong lòng, nhìn lực hấp dẫn của người đẹp đó không hề nhỏ chút nào.


Mình tự đi tìm người đẹp đó, bảo cô ấy chịu khó an ủi bố mình, không chừng chiếc thẻ của mình còn có thể quay lại, bố mình cũng sẽ vui.

Nghĩ đến đây, Lạc Mộ Tiêu tiếp tục hỏi: “ Chú Vương, chú biết người đẹp trẻ tuổi đó ở đâu không?”

“ Sống ở đâu thì tôi không biết, chỉ biết ông nhà thường đến mẫu giáo đón cô ấy.” Lão Vương ậm ờ nói.

“ Ồ, cháu biết rồi. Chú Vương, chú biết người đẹp đó tên là gì không?” Lạc Mộ Tiêu cười đứng lên.

“ Tôi cũng không biết tên là gì, chỉ thấy ông chủ gọi cô ấy là Đóa Đóa.” Lão Vương tiếp tục nói.

Aiya, thì ra lần này người đẹp bố tìm không phải minh tinh người mẫu gì, mà là một cô giáo mẫu giáo, bố bây giờ xem ra thay đổi khẩu vị rồi.

Có điều lần này con mắt nhìn người của bố rất chuẩn, cô giáo mẫu giáo ấy à, xinh đẹp, lương thiện, có trái tim yêu trẻ thơ, có thể hát hò nhảy múa, dịu dàng ấm áp......

Tóm tại những người đó hơn minh tinh người mẫu nhiều.

Đặc biệt là người đẹp trẻ tuổi đó, lại tên là Đóa Đóa, giống tên cháu gái của mình, con gái của anh ba Lạc Mộ Thâm cũng có tên thường gọi như thế, thật là trùng hợp.

Lạc Mộ Tiêu chưa bao giờ nghi ngờ Đóa Đóa này chính là Đóa Đóa đó, anh ta chỉ cho rằng trùng hợp, tại vì anh ta biết bố của mình chắc chắn sẽ không đến thăm cháu gái Đóa Đóa.

Mình đã không ít lần giục bố đi thăm cháu gái, nhưng bố rất tức giận, anh ta cũng không giám nói đến nữa.

Lạc Mộ Tiêu nghĩ như thế, hì hì, ngày mai, mình phải đi xem xem người đẹp đó thế nào.

Đối với người ta tốt một chút, dù sao người ta cũng sắp là mẹ kế của mình mà.

Nếu như cô ấy thật sự làm lành với bố của mình, tâm trạng của bố tốt lên, tiền của mình cũng sẽ ở lại.

Nghĩ đến đây, anh ta càng muốn làm quen với người đẹp đó.