Những Bí Ẩn Của Lãnh Đạo Thú Tính

Chương 503: Đúng là tài sắc vẹn toàn

“ Anh Mộ Thâm, anh và Tư Nhụy tốt với em như thế, theo lý mà nói bây giờ em nên buông tay, nhưng, bây giờ trong lòng em thật sự vẫn chưa thể buông xuôi được, cứ nghĩ đến bản thân mình vẫn còn trong trắng, em......” Lâm Sảnh Di nhẹ cắn môi nói.

“ Tôi biết, Sảnh Di, cô muốn nói gì tôi đều biết.” Lạc Mộ Thâm ngẩng đầu khẽ nhìn Lâm Sảnh Di, “ Xin lỗi, Sảnh Di.”

“ Đừng nói xin lỗi, em nghĩ, em trong công việc rồi sẽ dần hồi phục tâm trạng.” Lâm Sảnh Di cười nói, “ Anh Mộ Thâm, em đi làm việc đây.”

“ Uhm.” Lạc Mộ Thâm khẽ nói.

Nhìn bóng của Lâm Sảnh Di duyên dáng rời đi, Lạc Mộ Thâm không kìm được tiếng thở dài, ôi, thật sự rất xin lỗi người con gái đáng thương này, bây giờ, anh ấy và Tô Tư Nhụy, chỉ hy vọng Lâm Sảnh Di sớm hồi phục, sớm thả tự do cho mình.

Nếu không, bản thân chỉ có thể đợi sau hai năm nữa, cùng Lâm Sảnh Di phân định hai năng ly hôn, mình có thể đợi, nhưng đứa con trong bụng của Nhụy tử không thể đợi được.

Cho nên, anh ấy vẫn hy vọng phương pháp của Nhụy Tử là chính xác, không chừng Lâm Sảnh Di có thể làm việc mà quên đi đau khổ, sống một cuộc sống mới.

.....


Nói thẳng ra, người con gái như Lâm Sảnh Di rất có sức hấp dẫn.

Cô ấy cực kỳ nhiệt tình, thẳng thắn thành khẩn, rất dễ gần.

Đối với nhân viên cấp dưới không kênh kiệu, đối với tôi cực kỳ tốt.

Tôi đang làm việc, thì nghe thấy tiếng gõ cửa khẽ khàng.

“ Mời vào.” Tôi vội nói.

Chỉ nhìn thấy Lâm Sảnh Di bưng một chiếc đĩa vào cười nói.

Tôi vội đứng dậy nói: “ Chị Sảnh Di?”

Tại vì trong phòng làm việc không có người khác, tôi vẫn tự nguyện xưng hô với cô ấy thân mật như thế.


Tôi đang kéo lại gần khoảng cách giữa chúng tôi, hy vọng có thể sớm trở thành bạn thân với Lâm Sảnh Di, hy vọng cô ấy có thể sớm buông tay.

Lâm Sảnh Di kiều diễm bước vào, đặt chiếc đĩa lên bàn của tôi, tôi nhìn thấy trên đĩa là một cốc sữa nóng hổi và một cốc nước ép hoa quả.

Tôi không kìm được vẻ sững sờ.

“ Chị Sảnh Di…..” Tôi khẽ nói.

“ Tư Nhụy, cảm ơn em, để anh Mộ Thâm đồng ý cho chị đến Lạc thị làm việc, chị thật sự rất cảm ơn em, ở đây làm việc, bận rộn lên, chị cảm thấy rất vui vẻ, em đúng là một người con gái lương thiện, em bây giờ không phải mang thai sao? Cũng không thể uống cà phê hay trà đặc gì đó, chị cũng không biết em thích uống sữa hay nước hoa quả, cho nên chị đều mang cho em. Sữa bổ sung canxi, nước ép hoa quả bổ sung vitamin.” Lâm Sảnh Di nhẹ nhàng nói.

“ Cảm ơn chị Sảnh Di, em đều thích uống.” Tôi hơi có vẻ được yêu thương mà vừa mừng vừa lo, tôi chưa bao giờ nghĩ quan hệ của mình và Lâm Sảnh Di có thể quan tâm hòa hợp thế này, cô ấy còn chủ động bưng cho tôi nhiều nước uống thế này, tôi cảm thấy rất vui.

Vì để biểu thị sự thành thật và vui vẻ của mình, tôi lập tức một tay bưng cốc sữa, một tay bưng nước ép hoa quả, uống cả hai cốc hết sạch vào bụng.

“ Không có gì, Tư Nhụy, thực ra, chị thật sự rất quý em, nếu không phải vì chuyện của anh Mộ Thâm, chị thật sự hy vọng chúng ta có thể trở thành bạn tốt.” Lâm Sảnh Di khẽ thở dài nói, cô ấy ngẩng đầu lên, mắt hơi đỏ, “ Tư Nhụy, có lẽ em không tin, mặc dù bây giờ bảo chị lập tức ly hôn với anh Mộ Thâm, chị vẫn không cam lòng, tại vì chị thật không muốn trở thành người phụ nữ bị chồng ruồng bỏ, nhưng, em cũng biết, đó là việc sớm muộn mà thôi, chẳng bao lâu nữa, chị sẽ tác thành cho hai người.”


“ Không cần vội, không cần vội.” Tôi vội xua hay tay nói, “ Chị Sảnh Di, em cũng là phụ nữ, em biết chị bây giờ nhất định không vui, bọn em tuyệt đối không ép chị, chỉ cần chị vui là được, hôm nào chị cảm thấy có thể buông bỏ được, thì sẽ giải thoát quan hệ hôn nhân với anh Lạc Mộ Thâm.”

Tôi tuyệt đối làm người lương thiện có ý tốt.

“ Cảm ơn em, Tư Nhụy.” Lâm Sảnh Di mỉm cười, nắm chặt lấy tay tôi, “ cảm ơn em đã hiểu chị.”

“ Đều là phụ nữ mà.” Tôi cười nói.

Thật sự, tôi quý Lâm Sảnh Di đúng là xuất phát từ nội tâm, đó là điều chắc chắn.

Chúng tôi đang nói chuyện nhiệt tình, Cát Vân đi vào.

Chị ấy cầm một tập tài liệu. Thần thái trên mặt tương đối căng thẳng.

Nhìn thấy Cát Vân, tôi và Lâm Sảnh Di lập tức ngừng nói chuyện, tôi tò mò nhìn về hướng Cát Vân: “Chị Cát Vân, có chuyện gì thế ạ?”

“ Là thế này.” Cát Vân nhìn tôi và Lâm Sảnh Di rồi vội nói, “ Tiểu Tô, thư ký Lâm, tôi thật sự phải rơi vào tình huống khó xử rồi, lát nữa sắp có cuộc họp kỹ thuật, là cuộc họp kỹ thuật của chúng ta với công ty jk của Ả rập, tại vì cuộc họp lần này đề cập đến rất nhiều giám đốc hạng mục kiến trúc sư kỹ thuật gì đó, ngôn ngữ không dễ trao đổi, cho nên chúng ta nhất định phải tìm phiên dịch, cuộc họp lần này yêu cầu tương đối cao, phiên dịch khẩu ngữ phải cực kỳ xuất sắc, đã phải đạt đến trình độ phiên dịch ăn khớp, thật là không biết phải làm sao, vốn dĩ công ty jk đó nói ngày mai mới đến tham gia họp, cho nên tôi sắp lịch phiên dịch tiếng Ả rập đó là ngày mai đến, nhưng bây giờ đột nhiên nói hôm nay họp, tôi thật sự không tìm được phiên dịch tiếng Ả rập nào ưu tú như thế, vì phiên dịch mà tôi sắp lịch hôm nay cũng có công việc quan trọng không thể đến được, bên phiên dịch cũng không có phiên dịch tiếng Ả rập, chết tôi mất. mặc dù Lạc tổng hiểu tiếng Ả rập, nhưng tôi không thể nói Lạc Tổng kiêm cả chức phiên dịch được! thế thì Lạc Tổng chẻ đôi tôi ra mất! ai ya, tôi thật sự không biết phải làm sao. Công ty jk đó cũng thật là, thay đổi lịch trình không nói với tôi sớm, thật là! Tiểu Tô, em có bạn nào biết tiếng Ả rập không?”


“ A? thật sao?” Tôi nghe Cát Vân nói như thế, cũng không kìm được nhíu mày lại, tiếng Ả rập, đó là ngôn ngữ không phổ biến, phiên dịch tiếng Ả rập phạm vi toàn quốc thật sự không nhiều, đặc biệt là bây giờ tình hình gấp rút thế này, bảo chúng tôi đi đâu mà tìm được phiên dịch Ả rập chứ? Trường tôi hình như cũng không có người Ả rập học.

“ người Ả rập đó không biết nói tiếng anh ạ? Hay là chúng ta liên hệ lại, dùng tiếng anh có được không?” Tôi vội nói.

“ Chị đã hỏi rồi, cto của jk biết tiếng Anh, nhưng kiến trúc sư kỹ thuật của bên đó, hình như đều không biết tiếng anh.” Cát Vân cau mày bối rối không biết làm thế nào.

Tôi cũng bắt đầu cuống lên, phải làm thế nào đây?

Khi tôi và Cát Vân đang nghĩ mãi không ra cách, Lâm Sảnh Di đột nhiên nói: “ Thư Ký Tô, cô nói cái gì? Cần một phiên dịch tiếng Ả rập sao?”

“ Đúng thế, thư ký Lâm cô có quen phiên dịch tiếng Ả rập không?” mắt Cát Vân lập tức như lóe lên ánh hào quang, dùng ánh mắt đầy hy vọng nhìn Lâm Sảnh Di.

Tôi cũng nhìn Lâm Sảnh Di.

Lâm Sảnh Di mỉm cười, nhẹ nhàng nói: “ Thư ký Cát, thư ký Tô, vừa may, hồi tôi du học ở Đức, tôi ở cùng một người Ả rập, quan hệ của tôi và cô ấy rất tốt, khi không có việc gì, tôi cũng học cô ấy tiếng Ả rập, 6 năm này, tiếng Ả rập của tôi cũng khá, tôi chắc chắn không thể nói tôi nói cực kỳ tốt, nhưng bây giờ gấp như thế, tôi có thể thử một chút.”

“ Thật sao?” Mắt Cát Vân long lanh mừng rỡ, “ Còn đợi gì nữa, thư ký Tô, cô đúng là tài sắc vẹn toàn, ngoại ngữ tinh thông, mau đi theo tôi, chúng ta đến phòng họp chuẩn bị, tôi đưa tài liệu cho cô xem trước, cô cũng có sự chuẩn bị.”