Những Bí Ẩn Của Lãnh Đạo Thú Tính

Chương 493: Hy vọng em có thể tác thành

Tôi là con gái, đặc biệt là một người con gái bên ngoài mạnh mẽ nhưng nội tâm lại yếu mềm, cho nên, tôi càng không nợ làm tổn thương người con gái xinh đẹp này.

Tôi thậm chí cảm thấy chúng tôi dồn ép người con gái xinh đẹp này cũng thật tàn nhẫn biết bao nhiêu.

Người con gái xinh đẹp mềm mại như nước, cần được đàn ông yêu chiều, cần người đàn ông bảo vệ che chở.

Còn cô ta bị Lạc Kiến Ba lừa đăng ký kết hôn với Lạc Mộ Phong đóng giả làm Lạc Mộ Thâm, còn bị vứt bỏ một cách tàn nhẫn, bây giờ trở thành một người vợ đáng thương.

Tôi....không biết nên nói gì với người con gái này. Chỉ dùng ánh mắt đồng tình nhìn cô ấy.

“ Sảnh Di, xin lỗi, thật sự xin lỗi,” Lạc Mộ Thâm rất chân thành nói, “ Anh thay bố của anh xin lỗi đến em, mặc dù việc này anh không biết, nhưng cũng coi như là lỗi của anh, chỉ cần em đồng ý, em đưa ra bất cứ yêu cầu nào anh cũng sẽ thực hiện, chỉ cần em nói ra là được, dù cho là mạng của anh, anh cũng sẽ không do dự mà dâng cho em. Anh và Tư Nhụy yêu nhau thật lòng, cô ấy bây giờ đang mang thai đứa con của anh, anh hy vọng có thể khiến cô ấy trở thành vợ của anh thật sự, hy vọng em.......có thể tác thành....”

“ Thật sao?” Lâm Sảnh Di mỉm cười nói, nụ cười của cô ấy thật sự khiến tôi không khỏi chua xót, giọng nói của cô ấy hơi run, khiến người ta phải xót xa, “ Chúc mừng anh, anh Mộ Thâm, anh sắp trở thành bố rồi.”

Cô ấy lại nhìn sang tôi: “ Cô Tô, cũng chúc mừng cô, thật sự rất ngưỡng mộ cô, ngưỡng mộ cô, cô có biết không? Đây là điều mà tôi luôn mong đợi, nhưng tôi.....”

Tôi cảm thấy xót xa, tôi cảm thấy người con gái xinh đẹp trước mặt tôi đáng thương biết bao nhiêu.

Nếu không phải tình yêu là ích kỷ, tôi thậm chí không muốn cướp đàn ông với người con gái đáng thương này.


Tôi dường như sắp để Lạc Mộ Thâm nhường cho người con gái này rồi.

“ Sảnh Di, cảm ơn em đã hiểu, vậy thì hôm nào đó chúng ta......sẽ đi làm thủ tục ly hôn?” Lạc Mộ Thâm khẽ nói.

“ Anh Đại Thâm, tâm trạng em bây giờ rất không tốt, đừng ép em có được không? Anh để tâm trạng em tốt hơn chút sẽ đi cùng anh được không? Sức khỏe em bây giờ không tốt, tâm trạng cũng không tốt.....có điều, em sẽ không ngăn cản hai người, em nhất định sẽ ly hôn với anh, chỉ cần anh, cho em chút thời gian có được không?” Lâm Sảnh Di nói, cô ấy ngẩng đầu lên, trong đôi mắt đẹp đó ánh lên nét khẩn cầu.

Ôi. Ai có thể nỡ lòng từ chối người con gái này chứ?

Tôi khẽ giật cánh tay của Lạc Mộ Thâm, biểu thị anh ấy đừng ép Lâm Sảnh Di nữa, bây giờ Lâm Sảnh Di đã đồng ý sẽ giải thoát quan hệ hôn nhân, thế thì sớm hay muộn vài ngày thì sao chứ?

“ Cô Lâm, cảm ơn cô. Cảm ơn cô đã thông cảm.” Tôi chân thành nhìn Lâm Sảnh Di, tôi cảm thấy người con gái này thực ra rất lương thiện rất đáng thương.

Tôi bây giờ đang là người cướp đi người mà cô ấy yêu nhất.

Tôi làm sao có thể thúc ép cô ấy được chứ?

“ Cô Lâm, cô yên tâm, cô yên tâm dưỡng sức khỏe, hôm nào cô vui, hôm đó chúng ta sẽ cùng đi đến cục dân sự.” Tôi vội nói.

Đôi mắt sâu như đáy hồ của Lâm Sảnh Di đó chăm chú nhìn tôi, cô ấy nhẹ giọng nói: “Cô Tô, thực ra chúng ta có thể làm bạn tốt, tôi nghĩ chúng ta chắc chắn sẽ có tiếng nói chung, vì chúng ta cùng thích một người đàn ông.”


Tôi cười hơi ngượng ngùng.

Rời khỏi căn biệt thự nhà họ Lâm cùng Lạc Mộ Thâm, chúng tôi thở phào nhẹ nhõm, thật khoong ngờ, vỗn dĩ nghĩ rằng Lâm Sanh Di sẽ gây khó dễ, không ngờ cô ấy lại có thể nhanh chóng đồng ý như thế.

Thật sự rất thuận lợi mà.

“ Đúng thế, thực ra nghĩ lại, chúng ta đúng là có lỗi với cô ấy.” Lạc Mộ Thâm khẽ thở dài nói.

“ Hy vọng sau này, cô Lâm có thể tìm được người mà yêu thương cô ấy thật lòng.” Tôi nhẹ nhàng nói.

“ Chắc chắn rồi.” lạc Mộ Thâm ôm chặt lấy tôi: “ Em có vui không? Em sắp trở thành vợ của anh rồi.”

“ Vui chứ, có điều, em vẫn chịu thiệt.” Tôi cố tình nói.

“ sao lại chịu thiệt chứ?” Lạc Mộ Thâm nhìn tôi nói.

“ Tại vì em vẫn là người con gái trong trắng, còn anh đã là cưới vợ lần hai rồi.” Tôi cười lên.

Lạc Mộ Thâm cắn nhẹ vào tai tôi: “ Anh cảnh cáo em, nếu như nhắc lại kết hôn lần hai, anh sẽ cắn chết em.”


“ Ồ, tổng giám đốc Lạc của chúng ta biến thành chó con biết cắn từ khi nào vậy?” Tôi cười ra sức đấm vào những bắp thịt săn chắc ở ngực Lạc Mộ Thâm, cười nói.

“ Ôi, ở trước mặt em, dù là chó con thì sao chứ?” Lạc Mộ Thâm cười nói.

“ Con à, con mau ra đi, bố con đang ức hiếp mẹ này.” Tôi cười vuốt vào bụng mình nói.

“ Hừ, bây giờ đã như thế rồi, thật là xấu quá đi.” Lạc Mộ Thâm lại cúi xuống, áp đầu vào bụng tôi.

Tôi thật sự ngại quá, người đàn ông hiên ngang này bây giờ dù cho bất kể đang ở đâu, lúc nào, đều có thể cúi xuống trước bụng tôi để nghe, bụng tôi bây giờ còn chưa to, người ta nhìn không ra tôi mang thai, cho nên, anh ấy làm như thế, quả thật khiến người ta phải khó hiểu.

Tôi vội vỗ nhẹ vào đầu anh ấy, đỏ mặt nói: “ Mau đứng lên, bộ dạng gì thế này, người ta nhìn thấy đấy.”

Vốn dĩ, người đi qua đường đều dùng ánh mắt hiếu kỳ mà nhìn chúng tôi, trong lòng nghĩ cậu thanh niên mặt mũi tuấn tú này rốt cuộc đang làm gì thế? Bị có bệnh thần kinh không?

Nhưng Lạc Mộ Thâm mặt không trắng không đỏ, chẳng cảm thấy ngại chút nào, còn tôi thì thấy ngại không biết giấu mặt đi đâu.

“ Mau đi, mau đi, mặt em sắp không biết giấu đi đâu rồi.” Tôi kéo Lạc Mộ Thâm đi nhanh, thật sự, nếu đứng thêm một lúc nữa, tôi thật sự rất muốn chui xuống cái lỗ nào mà không ra được nữa.

Về đến nhà, Lạc Mộ Thâm vẫn biểu hiện là một người bố tương lai một người chồng mẫu mực.

Anh ấy nhẹ nhàng xoa bíp chân cho tôi: “ Đầu lợn, chân em rất mỏi phải không? Có muốn ngâm nước không?”


Tôi gật đầu, Lạc Mô Thâm lập tức đi pha nước ấm cho tôi, thả ít gừng vào, lấy ghế tựa, sau đó, anh ấy bế tôi ngồi lên ghế, đặt chân tôi vào chậu nước ấm.

Nhưng, còn chưa đợi tôi ngâm được hai phút, thằng cha đó đã cuống quýt chạy đến, vội bê thau nước ấm chạy đi.

“ Chuyện gì thế?” Tôi đờ đẫn nhìn Lạc Mộ Thâm.

Lạc Mộ Thâm chỉ vào điện thoại nói: “ Trên mạng nói phụ nữ mang thai thời kỳ đầu không được ngâm chân, sẽ ngâm cả đứa trẻ mất.”

Tôi: “…”

Một lúc sau, Lạc Mộ Thâm lại hỏi: “ Đầu lợn, em có muốn ăn hoa quả không?”

Tôi: “ Có ạ.”

Truyện cười, tôi là đứa ham ăn, làm gì có gì mà không ăn chứ? Đặc biệt là bây giờ mang thai, tôi cảm thấy mình càng thèm ăn.

“ Uh.” Lạc Mộ Thâm lại đi mang đến cho tôi một đĩa hoa quả.

Tôi đang ăn ngốn ngoám đĩa hoa quả đó, Lạc Mộ Thâm lại bê đĩa hoa quả đi.

“ Anh Đại Thâm, anh sao thế?” Tôi ngẩng đầu ngạc nhiên nhìn Lạc Mộ Thâm, thằng cha này đầu óc có vấn đề gì thế?

Lạc Mộ Thâm lại chỉ vào điện thoại nói: “ Trên mạng nói thai phụ mặc dù ăn hoa quả tốt, nhưng đối với da của bào thai tốt, nhưng nếu ăn quá nhiều hoa quả, sẽ bị bệnh tiểu đường, cho nên, phụ nữ mang thai phải ăn có giới hạn, hơn nữa tốt nhất ăn táo, thanh long, bưởi hay gì đó.”