Những Bí Ẩn Của Lãnh Đạo Thú Tính

Chương 373: Chân thành giao phó

Lạc Mộ Thâm dùng ngón tay ấn nhẹ vào trán tôi, anh ấy ngước mắt cười nói: “ nói lời vô ích!”

“ Anh Đại Thâm, em muốn dùng vỏ sò sao này làm thành một chiếc dây chuyền, đến lúc đó có thể đeo trên cổ em. Hoặc là đánh thành hai chiếc nhẫn đeo lên tay của chúng ta.” Tôi cười nói.

“ Được, quay về anh sẽ sắp xếp để làm cho em,” Lạc Mộ Thâm yêu thương nhìn tôi, “ xem xem thích hợp làm cái gì, có điều, con sò huyết sao này thật sự quá đẹp. Không nỡ làm gia công.”

“ thế thì bày ở đầu giường của chúng ta.” Tôi cười nói.

“ Bày ở đầu giường sao? Không phải có san hô xanh rồi sao? Ôi, đồ bày ở đầu giường sao mà nhiều thế.” Lạc Mộ Thâm khẽ nói.

Anh ấy kéo tôi đứng dậy, lại cõng tôi trên lưng, tôi cầm con sò sao lấp lánh xinh đẹp đó, nhìn những vì sao trên trời, đột nhiên tôi cảm thấy sao trên trời còn không đẹp bằng sò sao của tôi.

Trong lòng tôi thật sự rất vui và hứng thú.

Tôi cầm lấy còn sò sao đó, ngồi trên lưng của Lạc Mộ Thâm, anh ấy lại dẫm trên chân cát đi hướng quay về, tôi khẽ dùng lưỡi trêu đùa tai của anh ấy, làm anh ấy buồn buồn.

“ Anh cảnh cáo em, đầu lợn, em đừng có động lung tung, nếu như em còn đùa anh, em có tin anh làm chuyện đó với em trên cát không? Lát nữa nếu như có người đi đến, là được quan sát hiện trường rồi.” Lạc Mộ Thâm nhẹ nhàng cảnh cáo tôi.

Tôi thè lưỡi ra, tôi đương nhiên biết thằng cha này nói được làm được mà.

“ Em đang rảnh không có việc gì làm đây.” Tôi nũng nịu nhìn đôi chân dài của Lạc Mộ Thâm.


“ nếu như rảnh không có việc gì làm, hát cho anh nghe đi?” Lạc Mộ Thâm khẽ nói, “ Em đã từng nghe anh hát rồi, anh còn chưa được nghe em hát bao giờ!”

“ em chưa hát cho anh nghe bao giờ sao?” Tôi khẽ nói.

Lần trước tôi và Châu Đình còn cả Trần An An đi hát Karaoke, uống say rồi, được Lạc Mộ Thâm đến đón về nhà, nhưng tôi chính xác chưa từng hát nghiêm túc cho anh ấy nghe.

“ Chưa. Đầu lợn, hát cho anh nghe.” Lạc Mộ Thâm khẽ nói.

“ Được thôi, coi như tai anh có phúc, bản cô nương hát không sai nhịp, em là một trong mười ca sĩ trong trường đại học đấy!” Tôi hừm hừm giọng, nghĩ xem hát gì cho anh ấy nghe?

Nghĩ một lát, tôi khẽ mở mồm:

…..ánh đèn xa xôi, nghe tiếng hát trong lòng tôi;

Bài hát tình cảm dạt dào, theo tiếng gió bay cao vang xa;

Nhưng nguyện nhân gian, không có đau thương;

Nhưng nguyện nhân gian, còn để lại chút thật lòng;

Nhưng nguyện nhân gian không có hận thù, nhưng nguyện nhân gian người không rời xa nhau;


Nhưng nguyện nhân gian vui vẻ đến mãi về sau…..

Đây là bài hát cũ tôi cực kỳ thích, lúc rảnh rỗi tôi thường xuyên âm ư hát, cho nên, hôm nay tôi hát cho Đại Thâm nghe.

Lạc Mộ Thâm rõ ràng cũng thuộc bài hát này, rõ ràng cũng rất thích bài hát này, anh ấy im lặng nghe, sau đó, anh ấy cũng khẽ ngân nga, huýt sao theo nhịp bài hát, anh ấy dùng tiếng huýt sáo để đệm nhạc cho tôi.

Tôi cũng ngạc nhiên phát hiện, mặc dù Lạc Mộ Thâm hát sai nhịp, nhưng huýt sáo không sai nhịp chút nào.

Không những không sai nhịp, anh ấy còn huýt sáo hết sức nhẹ nhõm, cực kỳ dễ nghe.

Tiếng sáo ngân nga cùng tiếng hát của tôi, đi theo những bước chân của chúng tôi trên bãi cát………

Thật sự rất muốn được anh ấy cõng trên lưng như thế này, đi đến suốt cuộc đời.

…….

Quay lại bãi cát mà lúc đầu chúng tôi bắt đầu đi từ đó, tôi phát hiện ở đây đã đốt lửa sáng rực.

Kể cả du thuyền biệt hiệu Thần Tình yêu của chúng tôi, còn rất nhiều những du thuyền khác cũng neo ở bờ cát không xa, đèn trên du thuyền và lửa bập bùng trên bờ biển chiếu sáng cả một vùng.


Tôi còn nhìn thấy trên bãi biển đã dựng lên rất nhiều lều vải, thì ra ở đây đã có thói quen cắm trại.

Mọi người có thể ở khách sạn bên bờ biển, cũng có thể dựng trại trên bãi cát, trong lều vải, có thể đón gió biển, nghe tiếng sóng vỗ cũng là một cảm giác khó nói thành lời.

Lửa cháy bập bùng, hết sức đẹp mắt.

Tôi nhìn thấy rất nhiều đôi nam nữ thanh niên các nước cùng nhau vây quanh đống lửa nhảy lãng mạn tình tứ, hơi thở thanh xuân như phả hồn vào bãi biển này vậy.

Đếm không nổi có bao nhiêu loại rượu bày trên bãi cát, còn có người ở ngay tại đó làm những món ẩm thực…..bầu không khí đó. Thật sự quá náo nhiệt.

Thì ra còn có tiết mục này nữa?

Cảm giác giống như tất cả các đôi tình nhân nam thanh nữ tú trên bãi biển đều tập trung ở đây vậy, tôi nhìn thấy các người đẹp đến từ các quốc gia với các màu da, quả thật cảm thấy tâm trạng cũng phơi phới theo.

Đến lúc này, Lạc Mộ Thâm đã thuận tay kéo tôi ngồi trên cát.

“ Anh Đại Thâm, anh xem người con gái đó đẹp quá.” Tôi hưng phấn chỉ tay về phía người thiếu nữ mắt sáng long lanh xinh đẹp ngọt ngào như Britney Spears vậy, “ Quá gợi cảm, giống như Britney vậy.”

“ Mùi cơ thể của người da trắng nặng quá, giống như gà hun khói vậy, ngửi thấy mùi đã cảm thấy không thích rồi.” Lạc Mộ Thâm thuận tay cầm lấy một ly rượu rồi nói.

“ Ôi, anh thật sự đã từng có bạn gái người đẹp tóc bạch kim sao?” Tôi há hốc miệng nói.

“ Đã từng có.” Lạc Mộ Thâm thành thật nói, “ Chỉ là muốn thử tươi mới mà thôi, chính là tên Phương Trạch Vũ đó giới thiệu cho anh. Anh là trung thực thừa nhận với em, sau này không được bới lại nữa nhé.”


“ Em còn lâu mới là người bụng dạ hẹp hòi như thế, em là con người đàng hoàng không bới móc.” Tôi khẽ nói.

“ Hứ.” Lạc Mộ Thâm đưa tay cốc nhẹ tôi một cái.

“ Đang nói dở, thế bạn gái da trắng của anh trước kia có mùi thật à?” Tôi ôm đầu tiếp tục tò mò hỏi.

“ Mùi cũng nặng, hôi đến nỗi anh suýt nôn ấy,” Lạc Mộ Thâm lại uống một ly rượu rồi nói, “ Thảo nào, những người phụ nữ nước ngoài đó tại sao lại thích nước hoa như thế chứ? Để che giấu mùi cơ thể, anh là thích mùi cơ thể tự nhiên nhè nhẹ tỏa ra từ người em.”

Anh ấy nói rồi ôm chặt lấy tôi.

“ Lại nói, người đẹp tóc vàng đó nhìn xa thì xinh đấy, nhưng nhìn gần, mắt xanh đó thật dọa chết người, không thể mê được.” Lạc Mộ Thâm cười nói.

“ Thế nếu như có thể mê được thì sao?” Tôi lại nhìn nhóm nam thanh nữ tú đó, lại hưng phấn lên, kéo cánh tay của Lạc Mộ Thâm nói, “ Anh Đại Thâm, anh xem đằng kia còn có người đẹp Phương Đông, là Nhật Bản hay là Hàn Quốc? Khi cười mắt hơi nheo lại, hình như là người Hàn Quốc, xinh quá, giống như người đẹp Yoona ấy.”

Lạc Mộ Thâm liếc mắt nhìn: “ Cũng tạm được, sao mà anh bây giờ nhìn ai cũng chẳng đẹp bằng em thế? Đây đúng là trong mắt tình nhân xuất hiện Tây Thi sao?”

“ Lạc Mộ Thâm, anh đang lấy lòng khiến em vui sao?” Tôi chớp mắt nhìn Lạc Mộ Thâm.

“ Đâu, anh thật sự mới ngộ ra, thật đấy, anh bây giờ thấy em rất xinh đẹp, em nói trước đây, anh thích đầu to, những bây giờ nhìn những người đầu to đó, anh nhìn thấy giống con bò sữa hết; trước đây, anh thích nhìn những người mẫu minh tinh có thân hình nhỏ gọn cao ráo, chân dài miên man, bây giờ nhìn những minh tinh người mẫu gì đó, tôi cảm thấy giống như nhìn thấy mấy chiếc đũa đang đi cà kheo vậy.” Lạc Mộ Thâm chăm chú nói.

“ Vậy thì bây giờ trong mắt anh chỉ có em thôi sao?” tôi cười nhìn Lạc Mộ Thâm.

“ Không sai, bây giờ ấy à, cho anh bao nhiêu tiền anh cũng không bán em.” Lạc Mộ Thâm chân thành nói, anh ấy dường như đột nhiên nhớ ra gì đó, “ Anh nói, đầu lợn,nếu như người khác cho em bao nhiêu tiền, em có thể bán được anh?....