Cậu ta không dưới một lần muốn hỏi Tô Tư Nhụy, sao nào, cậu đi đường tắt, thì không muốn người khác đi à?
Nằm trên giường nghĩ rất lâu, Trần An An cuối cùng hiểu ra, nhất định là như thế này, Tô Tư Nhụy, con người này nhìn vẻ bề ngoài trung hậu, nhưng nội tâm lại cực nham hiểm tính toán.
Cậu ta muốn thăng chức nhanh, không muốn bạn học của mình được hưởng lây, cũng không muốn người khác sống tốt, cho nên, cậu ta nghĩ trăm phương nghìn kế để chèn ép mình.
Không sau, nhất định là như thế.
Cho nên, Trần An An hận Tư Nhụy như thế, cậu ta hy vọng mình nhất định phải mạnh hơn Tư Nhụy, bất kể là dùng phương pháp nào.
Cho nên, từng ngày qua ngày như thế, tim cậu ta cũng dần dần mất cân bằng theo.
Đặc biệt là khi nhìn thấy Lạc Mộ Thâm chiều chuộng Tô Tư Nhụy như thế, cậu ta càng ghen tuông thù hận hơn.
Cậu ta rất nhiều lần tự hỏi mình, bản thân rốt cuộc kém Tô Tư Nhụy ở đâu chứ?
Cho nên, cậu ta lợi dụng tất cả cơ hội học tập, không những hoàn thiện và nâng cao bản thân, để bản thân mình xuất sắc như thế, từ khi bị vợ của Dương Siêu đánh ghen, bản thân phải cầu xin Tư Nhụy nể tình trước mặt Lạc Mộ Thâm cầu xin cho mình làm thư ký Tổng giám đốc, khi cậu ta gần Lạc Mộ Thâm như thế, cậu ta thật sự bị vẻ hào hoa phong nhã xuất sắc của Lạc Mộ Thâm làm cho mê muội rồi.
Cậu ta cho rằng việc Tô Tư Nhụy có thể làm được, thì mình cũng làm được, nhưng khi cậu ta làm tư thế õng ẹo lả lướt trước mặt Lạc Mộ Thâm với hy vọng Lạc Mộ Thâm sẽ thích mình, nhưng làm không khéo lại thành bị Lạc Mộ Thâm ghét hơn, khi Tô Tư Nhụy cẩn thận dè dặt nhắc nhở cậu ta đừng có làm điệu bộ lả lướt đó, Trần An An lại phát hỏa, cho rằng Tô Tư Nhụy là tranh thủ cơ hội làm nhục cậu ta, còn khi bị Lạc Mộ Thâm điều đến dự án hoa viên Đỉnh Minh làm việc, cậu ta cũng cho rằng đó là Tô Tư Nhụy đứng sau lưng sai khiến.
Áp lực gia đình làm cho Trần An An thở không ra hơi, mẹ bị bệnh mỗi ngày đều cần rất nhiều phí trị liệu, mặc dù Trần An An làm thư ký tổng giám đốc kiếm cũng không ít tiền, nhưng cậu ta hy vọng mình có thể gả được cho một người có tiền, có thể thay đổi được môi trường gia đình mình, cho nên, cậu ta dùng rất nhiều tiền để đầu tư vào mua sắm ăn, mặc, trang điểm, như thế, tiền thuốc cho mẹ lại thành vấn đề phải lo.
Cứ như thế tuần hoàn, nếu như nói trước đây Trần An An có thể nói là đố kị Tô Tư Nhụy, bây giờ hoàn toàn đã đi đến bước căm hận rồi.
Có điều, An An là một người con gái thông minh, ưu điểm lớn nhất của cậu ta chính là có thể nắm lấy cơ hội nhanh chóng, cho nên, cậu ta lợi dụng cơ hội được Lạc Kiến Ba yêu thích lập tức dùng sự hấp dẫn của mình để quyến rũ nhanh chóng Lạc Kiến Ba.
Cơ thể Trần An An xuân thì, chủ động mạnh dạn, khí chất thanh lịch tao nhã, nói năng nhẹ nhàng, dung mạo xinh đẹp.....được giáo dục đàng hoàng đã lọt ngay vào mắt của người thấy nhiều biết rộng như Lạc Kiến Ba, ông ta lập tức mê mẩn người con gái đáng tuổi con gái mình.
Thậm chí, chỉ trong mấy ngày, tình cảm của bọn họ càng ngày càng sâu đậm, Lạc Kiến Ba thậm chí hứa hẹn, phải lấy Trần An An làm vợ, để bản thân được sống lại những ngày thanh niên trẻ trung.
Đây chính là nguyên nhân tại sao Lạc Kiến Ba lại tiêu tiền như nước với Trần An An, ông ta thật sự rất yêu chiều Trần An An, đáng tiếc là, ở phương diện khác ông ta tuyệt đối không thua kém gì Lạc Mộ Thâm, thậm chí còn lợi hại hơn. Chỉ là, tuổi tác của ông ta, khiến ông ta trên giường không có cách nào để làm mãn nguyện Trần An An.
Điều này khiến trong lòng vốn đã mất thăng bằng của Trần An An lại càng thêm hận Tô Tư Nhụy.
Dựa vào cái gì mà cậu có thể được ở cùng với Lạc Mộ Thâm thanh niên cường tráng, sức lực dồi dào, còn tôi chỉ có thể ngủ cùng một ông già có bề ngoài trẻ trung, nhưng thực ra giống như nước sông ngày một rút xuống vậy.
Cậu ta vốn dĩ trong lòng muốn lật ngược tình thế, nhưng tại sao tất cả tốt đẹp lại về hết trên người Tô Tư Nhụy.
Tô Tư Nhụy, tôi sẽ không để yên cho cậu bước vào cửa nhà giàu đơn giản như thế, không để cho cậu lấy Lạc Mộ Thâm, nếu như cậu gả cho nhà họ Lạc, có tôi ở đây, liệu cậu có được sống yên ổn không.
Cho nên, Tô Tư Nhụy, tôi sẽ đấu đến cùng với cậu.
Đó là cách nghĩ của Trần An An, cách nghĩ của cô ta, thật hèn hạ đáng cười, cũng quá ấu trĩ.
( Thực ra trong cuộc sống, người giống như Trần An An rất hẹp hòi, ích kỉ, bên cạnh vài người lại có một Trần An An như thế, loại người này chỉ có thể cùng hoạn nạn, chứ không thể cùng hưởng phúc, đặc biệt là nhìn thấy người khác mạnh hơn mình, lúc nào cũng tính toán xem mình đã làm gì cho người khác, không muốn người khác sống cuộc sống tốt hơn.)
Đằng sau chuyển đến tiếng bước chân linh hoạt, Trần An An không cần quay đầu, cũng biết là ai đến.
Là Lạc Kiến Ba đến rồi.
Thế là, cậu ta tiếp tục giả làm thánh nữ yêu kiều duyên dáng.
Bây giờ, cậu ta giống như một người bị rơi xuống nước, hết sức mình liều mạng để bám vào cọng rơm, còn Lạc Kiến Ba, chính là cọng rơm đó.
Cậu ta phải khéo léo giữ chặt lấy ông ta, ra sức dùng sức hấp dẫn của mình để quyến rũ ông ấy, chỉ cần có được tất cả mọi thứ, cậu ta không tiếc bất cứ thứ gì.
Chỉ cần có thể gả được vào cánh cửa của Lạc Thị, dù cho Lạc Kiến Ba có già, dù cho ông ta không thể làm thỏa mãn mình, cũng đáng rồi.
Cho nên, Trần An An liều mình, trong lòng cậu ta mang đầy hy vọng, tại vì khi ở trên giường, Lạc Kiến Ba nói có thể lấy cậu ta làm vợ.
Trong một giây sau, Lạc Kiến Ba đã ôm Trần An An vào lòng, hơi thở ấm áp dường như bủa vây lấy Trần An An.
Trần An An khẽ khép mắt lại, nếu như, nếu như người ôm mình là Lạc Mộ Thâm thì thật tốt biết bao?
Đó là một giấc mơ sao?
“Bảo bối, em nghĩ gì thế?” Lạc Kiến Ba khẽ hôn nhẹ lên má của Trần An An.
Trần An An khẽ mỉm cười: “ Anh đoán xem?”
“ Anh còn lâu mới quan tâm em nghĩ gì, anh chỉ biết anh bây giờ đang nghĩ gì.” Lạc Kiến Ba cười nói.
“ Thế thì anh đang nghĩ cái gì?” Trần An An nũng nịu cười, ánh trắng hắt vào càng khiến đôi mắt cậu ta mê người.
“ Anh đang nghĩ, hôm nay chúng ta nhất định phải chơi cho đã đời.” Lạc Kiến Ba cười nói, trên khuôn mặt khô ngô đó là nụ cười đầy ham muốn.
“ A? Không phải chúng ta mỗi lần đều chơi rất vui sao?” Trần An An hơi ngạc nhiên nói.
“ Cái đó không giống nhau, hôm nay phải điên cuồng hơn mới phải, em nguyện điên cuồng cùng anh không?” Lạc Kiến Ba cười nói.
“Đồng ý, chồng yêu, chỉ cần ở cùng với anh, thế nào cũng được, em không phải nói rồi sao? Em đồng ý theo anh, anh muốn em thế nào thì em sẽ thế đó, như thế mới có thể biểu đạt tình yêu của em với anh!” Trần An An vội vàng nói.
Không sai, cậu ta nhất định phải lấy lòng Lạc Kiến Ba này, mặc dù ông ta bây giờ thích cậu ta, nhưng cậu ta phải nắm ông ta chắc chắn trong tay mới được.
Cho nên, cậu ta nhất định phải khiến ông ta cảm thấy vui vẻ, nói gì nghe nấy là quan trọng nhất.
“ Được, vậy thì nghe lời anh, để anh vui vẻ, anh mới càng thêm thương em. Em đúng là một người con gái đáng yêu. Anh quá thích em rồi.” Lạc Kiến Ba cười nói.
“ Chồng yêu, em đương nhiên sẽ làm anh vui rồi?” Trần An An cười nói.
“ Được, thế thì em nhắm mắt lại, anh dẫn em đến một nơi.” Lạc Kiến Ba cười nói.
Lạc Kiến Ba đưa tay ra, ôm Trần An An dậy, Trần An An nhắm mắt lại, cậu ta đang nghĩ, rốt cuộc Lạc Kiến Ba dẫn cô ta đến nơi nào?
Khi Trần An An mở mắt ra, phát hiện mình được dẫn đến một căn phòng to lớn.
Lạ quá, tại sao lại có nhiều người như thế?
Đúng thế, rất nhiều đàn ông lực lưỡng!