" Hả, là thư ký à, Thâm Nhi, cháu thực sự đã lớn khôn rồi, trước đây, anh cứ luôn cặp hết đến minh tinh tới người mẫu kia, chơi bời lăng nhăng, những cô gái đó sao có thể làm dâu Lạc Gia nhà chúng ta được, hi vọng của bà, chính là cháu sẽ tìm được một cô gái hiền hậu, xinh đẹp, cởi mở như thế này." Lạc Lão rất thích tôi, liền vỗ vỗ xuống giường bảo tôi ngồi xuống, rồi lại nhìn kỹ tôi một lần nữa.
Tôi thực sự cảm thấy rất ngại ngùng.
" Bà." Tôi gọi Lạc Lão một cách thân mật, tôi xưng hô gần gũi như vậy cũng đã làm cho bà rất thích thú và thoải mái.
" Gọi lại lần nữa đi cháu." Lão Lạc tươi cười nói.
" Bà ạ." Tôi lại gọi bà một lần nữa.
" Ờ...." Bà cười vui vẻ, dường như tinh thần đã tốt lên hơn rất nhiều, " Nhụy Tử à, bà thực sự rất thích cháu, Thâm Nhi thích cháu như thế, bà vừa nhìn đã thấy cháu không giống như những cô gái khác, cháu chắc đã được dưỡng giáo rất tốt, Thâm Nhi à, khi nào thì cháu sẽ cưới Nhụy Tử đây, mau mau để bà còn được ôm chắt của bà chứ?"
" Sẽ nhanh thôi ạ, bà, không lâu nữa là bà có thể được bế chắt rồi." Lạc Mộ Thâm cười ôm lấy bà của mình nói.
Khuôn mặt của tôi lại càng đỏ hơn, xí, nhanh gì mà nhanh?
" Bà! " Lạc Mộ Thâm nũng nịu như một đứa trẻ, " Bác sĩ Lưu đã gọi điện cho cháu rồi, bác sĩ nói cơ thể của bà chỉ là không được khỏe thôi, không có gì nghiêm trọng cả, bà cứ yên tâm chịu khó dưỡng bệnh ạ, cháu....cháu và Nhụy Tử sẽ thường xuyên tới thăm bà!"
" Tiểu tử thối, nếu như anh mà cứ chịu khó tới thăm bà thường xuyên thì bà có bệnh gì cũng khỏi hết thôi!" Lạc Lão tươi cười nhìn cháu trai của mình với anh mắt đầy thương yêu.
Nghĩ đến ngày xưa, bà cũng là một người có tiếng trong giới thượng lưu, tính tình ôn hòa, sau khi cưới ông của Mộ Thâm, sinh hạ cho ông một trai một gái, nhưng không ngờ trong một lần gặp tai nạn bất ngờ, ông đã rời khỏi nhân gian, để lại cho bà với hai người con còn bé nhỏ, bà đã phải trải qua rất nhiều gian khổ cũng như tủi nhục để nuôi dạy hai người con khôn lớn thành người, ông trời có mắt, các con các cháu của bà ai cũng đều giỏi giang xuất sắc cả, đến cháu của bà cũng vô cùng xuất sắc, nếu như được nhìn tận mắt cháu trai yêu quý của mình cưới vợ, thì cuộc đời này có thể nói là quá mãn nguyện, không có gì phải tiếc nuối để đi gặp người chồng nơi chín suối rồi.
Trước đây, khi thấy Lạc Mộ Thâm luôn cặp kè với những cô gái minh tinh người mẫu, bà đã rất không vui, bà không muốn những cô gái như thế bước vào cánh cửa của Lạc Gia, còn Lạc Mộ Thâm thì luôn làm theo ý mình, đến nay, thấy Lạc Mộ Thâm đưa tôi về thăm bà, bà thực sự rất rất vui rồi.
Đặc biệt là thấy tôi có vẻ rất giản dị và hiền lành, và Lạc Mộ Thâm lại yêu thương tôi như thế, bà lại càng cảm thấy vui hơn.
Vừa nghĩ tới đây, bà cảm thấy cơ thể mình nhẹ nhõm đi rất nhiều, mọi chuyện đã đúng theo những gì bà mong đợi.
" Bà yên tâm, lần này, cháu rất nghiêm túc." Lạc Mộ Thâm nũng nịu nói.
Tôi cảm thấy da gà trên người mình nổi lên càng nhiều hơn.
Lạc Mộ Thâm này á, diễn lâu quá, có thể đi tham gia tranh giải vàng Oscar được cũng nên, tôi thấy kì lạ là, tại sao khi ở ngoài anh ấy lại khô khan lạnh lùng đến vậy.
" Nhụy Tử à, Thâm Nhi nhà bà cũng được chứ? " Bà cười nhìn tôi.
" Vâng, được ạ." Tôi chỉ có thể nói như thế, tôi liếc nhìn Lạc Mộ Thâm, nhưng chỉ thấy vẻ đắc ý trong mắt của anh ấy.
Đúng là chỉ muốn đấm cho một cái vào cái mặt đẹp trai đáng ghét đấy một cái!
Tôi không kìm được thở dài trong lòng.
Bà lại kéo tay tôi, " Bà già rồi, sống chẳng được vài năm nữa, thấy các cháu thế này, bà thấy mãn nguyện lắm rồi, thế này là bà có thể đi tìm ông của các cháu rồi, ông ấy một mình ở dưới đó, cô đơn quá lâu rồi, mấy hôm trước bà còn mơ thấy ông ấy, ông ấy nói với bà những chuyện xảy ra trước đây....."
" Bà, bà đừng nói linh tinh nữa, nếu như ở dưới đó ông biết, bao nhiêu người hiếu kính với bà như thế này, tốt với bà như thế này, ông sẽ không lỡ để bà xuống đó đâu, nếu như không được, lần sau bà có mơ, bà gọi ông lên là được rồi! " Tôi kéo tay bà nói, thương bà ngồi trước mặt bà nói.
Bà cười " hà hà " một tiếng, cặp lông mày giống như một bông hoa: " Cháu khéo nói lắm, rất biết an ủi người khác, bảo sao Thâm Nhi lại thương cháu như vậy, bà nói với cháu này, nó có nhiều bạn gái như thế, nhưng chưa bao giờ thấy nó đưa về nhà gặp bà cả, bà cũng chỉ nhìn thấy những cô gái đó thông qua báo trí và truyền hình thôi, nhưng bà chẳng thích ai cả, vừa nhìn thấy cháu, bà đã thích liền, chúng, chúng ta là có duyên phận với nhau rồi."
" Vâng ạ, bà, chúng ta là có duyên bà ạ." Tôi mỉm cười nói.
" Cháu à, cháu sớm cưới Thâm Nhi đi, để còn thay bà quản nó!" Bà nói.
Lạc Mộ Thâm ngồi bên cạnh im lặng nhìn hai người phụ nữ một già một trẻ nói chuyện, sao lại nhắc đến anh ấy rồi?
Cứ như thế, tôi và Lạc Mộ Thâm cùng bà nói chuyện một hồi lâu, bà cảm thấy rất vui, cũng càng ngày càng thích tôi hơn.
Vốn dĩ tôi muốn quay về, nhưng có nói thế nào bà cũng không cho tôi và Lạc Mộ Thâm quay về, kiểu gì thì kiểu cũng bắt hai chúng tôi phải ở lại nhà bà một đêm hôm nay. Không muốn làm bà phải buồn, tôi và Lạc Mộ Thâm chỉ có thể nhận lời bước vào phòng của Lạc Mộ Thâm ngủ qua đêm nay.
Tôi không kìm được cứ nghĩ cách trong đầu, nhưng chẳng thể nghĩ ra cách gì cả.
Xem ra bà đã nhận định là muốn để cho tôi và Lạc Mộ Thâm ở bên nhau rồi, nhưng tôi, nhưng tôi vẫn còn là một cô gái trong trắng mà, tôi không muốn phát sinh quan hệ với Lạc Mộ Thâm trong hoàn cảnh như thế này, chúng tôi bây giờ vẫn còn đang trong thời gian tìm hiểu mà?
Bà cụ này, thật là vội vàng quá đi.
.........
Tôi ngồi trên ghế, nghe thấy tiếng nước trong nhà về sinh vọng ra, có chút luống cuống, cảm thấy trong lòng rất nóng ruột, mẹ ơi, không phải đêm nay, tôi thực sự sẽ bị Lạc Mộ Thâm lấy đi đời con gái chứ?
Xem ra anh ấy đưa tôi đến đây, là vì có ý đồ này sao?
Xem ra gã này đã đặt bẫy từ trước, và giờ chỉ chờ tôi nhảy vào!
Đêm này, khó qua đây!
Khi tôi còn đang rối bời những suy nghĩ, cánh cửa nhà vệ sinh bỗng mở ra, trên người Lạc Mộ Thâm, chỉ quấn mỗi một chiếc khăn tắm, vừa xoa tóc, vừa đi ra.
Với cơ bụng sáu múi mang đầy vẻ mạnh mẽ và nam tính và đôi chân dài, anh ấy có một thân hình giống như một người mẫu nam, thực sự khiến người khác không chịu nổi đến mức phải chảy máu cam ra rồi.
Tôi lại thầm nghĩ, tại sao ông trời lại ban tặng cho cái gã lạnh lùng Lạc Mộ Thâm này một thân hình tuấn tú đến như vậy?
Những giọt nước vẫn còn nhỏ giọt từ trên mặt của anh ấy xuống, anh ấy dùng khăn lau mái tóc của mình, hình ảnh ấy cũng hấp dẫn người khác vô cùng, anh ấy giống như một vương tử tuấn mỹ bước ra từ trong tranh vẽ vậy.
Tôi ngoảnh đầu nhìn anh ấy, " Anh không thể mặc quần áo xong hẵng đi ra à?"
" Không thể." Lạc Mộ Thâm trả lời như khiêu khích.
" Anh!" Tôi vừa định nói với anh ấy mấy câu, nhưng vừa nhìn thấy ánh mắt của anh ấy, tôi liền nhẫn nhịn im lặng, phụ nữ không nên đấu mồm với đàn ông, hơn nữa, bản thân cũng chẳng đấu thắng được anh ấy. Tôi và cái gã độc miệng này không thể cãi nhau tay đôi được, khi gã ấy mở miệng, thì cứ như là muốn thổi bay tôi đi mất vậy!
" Mà, giờ tuy em là bạn gái của anh, như thế, nếu em và anh ngủ với nhau, liệu có phải sẽ khiến người khác dị nghị không, mà để bà anh thấy cũng không hay. Mọi người sẽ nghĩ em gặp ai cũng dễ dãi. Anh có thể sắp xếp cho em một phòng khác không?" Tôi nhi nhí trong miệng nói.