Nhóc À! Anh Chấm Nhóc Òi

Chương 7: Tôi yêu em

Trong căn phòng tối bỗng dưng có tiếng nói và tiếng đánh đập vang lên:

- Nói....Các người để cái USB đấy ở đâu?

Người đàn ông đang quỳ gối đang hấp hối, trên người nhiều thương tích, vết thương khoảng 3-4 ngày trước chưa lành hẳn mà lúc này còn bị roi da quất vào thịt, máu từ những khe thịt bị rĩ máu bây h đã thấy luôn phần thịt bên trong. Anh đi lại cầm cây súng chỉ thẳng vào đầu ông hỏi lại lần nữa:

- Tôi hỏi, cái USB đó để ở đâu?

Người đàn ông vẫn im lặng không nói, anh bực mình bắn 2 viên vào đầu ông:

- Dọn xác....

Đám người áo đen đi lại đem xác người đàn ông quăn vào bao rồi bỏ lên xe....Anh bực mình bắn thêm vài viên đạn lên trời...

- Cậu chủ, có người gọi bảo Trần Hào dậy rồi ạ..

Nghe đến tên “ Trần Hào “ mắt anh sáng rỡ lên liền lấy xe chạy về nhà. Anh vội bước lên phòng mở cửa he hé nhìn vào thì thấy cậu đang ngồi dụi mắt rồi quay lại ôm cái gối hình bánh CupCake của anh cho lúc sáng mà cắn cắn:

- “ dễ thương quá “

(cạch) Anh đi lại xoa đầu ùi ôm cậu vào lòng, hôn nhẹ lên tóc cậu hỏi:


- Em đói không?

Cậu liếc mắt nhìn anh:

- Buông

Anh lo sợ con heo nhỏ giận nên liền bỏ ra:

- anh xin lỗi bảo bối...

Cậu lườm anh một cái rồi nói:

- Bánh...tôi muốn ăn bánh....

Anh nhăn mặt nhìn cậu:

- Sao anh toàn thấy em ăn bánh không vậy bảo bối?

Cậu gật gật đầu:

- Tôi khôg muốn ăn cơm thì tôi ăn bánh thay cơm thôi.....


Anh thở dài chán nản:

- Chỉ hôm nay anh để em làm gì em thích thôi, bắt đầu từ mai phải nghe lời anh...

Cậu trợn mắt nhìn anh:

- Lý do?

Anh hôn nhẹ môi cậu thì thầm vào tai cậu:

- Đơn giản vì anh yêu em, và sau này em sẽ thành bảo bối của riêng anh vậy thôi!

Cậu hét lên:

- Dẹp anh cứ ở đó mà mơ đi......

Anh đè cậu xuống giường giữ tay cậu 2 bên cúi mặt hôn cậu, nhìn thẳng vào mắt:

- Tôi nghiêm túc đấy, tôi yêu em là thật....

Cậu đỏ mặt quay đi im lặng:

-...

Anh bước xuống giường bước ra ngoài:

- Ở yên trong phòng đi anh sẽ mua bánh về cho em....