Nhất Niệm Vĩnh Hằng

Chương 739: Mười ba!

- Đừng có tới đây, không nên bảo ta không nhắc nhở các ngươi, Bạch Tiểu Thuần... Ta sắp bắt đầu luyện dược!

Âm thanh của Bạch Tiểu Thuần như sấm sét truyền khắp Công Giáp Các.

Đám đại sư ở chung quanh hắn... Vội vàng rời khỏi chỗ ở, sắc mặt bi phẫn tránh ra thật xa, bốn thanh niên trong sân Bạch Tiểu Thuần khiếp sợ và run rẩy, nếu có khả năng bọn họ cũng không muốn lưu lại nơi này nhưng không có biện pháp, chỉ có thể kiên trì ở lại, nội tâm khẩn trương và vận chuyển tu vi phòng bị.

Sau khi mình rống to đã có hiệu quả như vậy, Bạch Tiểu Thuần cảm thấy mỹ mãn điều khiển lò đan, sau khi suy nghĩ hắn quyết định luyện hai mươi lò.

- Phương hướng của ta đã đúng, chỉ điều lúc phối hợp xảy ra vấn đề... Mặc kệ, cứ từ từ luyện thử, dù sao tạc lô cũng có quân chủ lo.

Bạch Tiểu Thuần cảm thán, hắn cảm thấy Trường thành là nơi rất tốt.

Tối thiểu hắn có thể tùy ý luyện dược, không cần lo lắng sẽ bị trách phạt, thậm chí cho dù tạc lô cũng được tán dương, thật sự là ngược đời.

Nhìn mấy lò đan trước mặt, Bạch Tiểu Thuần ổn định tâm thần, sắc mặt hắn nghiêm túc, lần này hắn có ý định điều phối dược thảo mỗi lò đan khác nhau, kể từ đó có thể dùng tốc độ nhanh nhất nghiệm chứng đan phương.

Nghĩ là làm, hắn dùng tốc độ nhanh nhất ném dược thảo vào trong lò đan, lại khống chế hỏa diễm, nhiệt độ hai mươi lò đan có lớn có nhỏ, đồng thời dược thảo bên trong lò đan cũng khác nhau.

Nhất là hắn nhớ tới yêu cầu của Bạch Lân, hi vọng uy lực càng lớn hơn trước, vì vậy hắn càng không quan tâm lò đan hư hao, nội tâm Bạch Tiểu Thuần vẫn có một chút lo lắng, hắn cảm thấy dù sao mình cũng ở nơi này, lại đứng gần lò đan, một khi bản thân không khống chế tốt hỏa hầu sinh ra tạc lô sớm, chẳng phải chơi bản thân mình tàn hay sao?

Có lo lắng như vậy hắn hơi thu liễm một ít, hắn không ngừng điều khiển hai mươi lò đan, khi thì dừng lại sẽ gia nhập dược thảo mới, trong hai mươi lò đan có mùi thuốc lan tỏa ra ngoài.

Hắn vẫn đắm chìm trong luyện dược, sắc mặt chuyên chú, bốn thanh niên thủ hộ ngồi cách đó không xa lại hãi hùng khiếp vía, mấy canh giờ qua đi, bọn họ nhìn thấy Bạch Tiểu Thuần phong kín toàn bộ lò đan sau đó phong ấn, tâm thần bốn người lại rung động.

- Không tốt, bạch đại sư sắp phong ấn lò đan.

- Trời ạ, tạc lô lần trước cũng do phong ấn, khí lưu bên trong không thể thoát ra ngoài, càng bị đè nén lâu càng dễ tạc lô, lò đan không thể thừa nhận nổi...

- Làm sao bây giờ ah!

Bốn người hít thở dồn dập, bọn họ nhìn nhau, lập tức cắn răng lấy rất nhiều pháp bảo phòng ngự thủ hộ chung quanh thân thể, lại lui ra sau một ít, ánh mắt khẩn trương nhìn hai mươi lò đan.

- Lần này chắc chắn sẽ tạc lô, cũng không biết tạc mấy cái... Trong những cái không nổ, chỉ cần có một lò thành công là đủ!

Bạch Tiểu Thuần nhìn không rời mắt, hắn điều chỉnh hỏa diễm sau đó bắt đầu suy diễn đan phương.

Mục đích của hắn là nhớ phương thức luyện chế của mỗi lò đan trước mắt, từ đó tìm ra đan phương cuối cùng.

Thời gian tám canh giờ trôi qua, hai mươi lò đan đỏ thẫm, khí tức chấn động lan tỏa ra chung quanh, thậm chí nhiệt độ cao làm mặt đất khô vàng, sắc mặt bốn thanh niên thủ hộ càng khó coi.

- Lần trước tích lũy bốn canh giờ, uy lực đã lớn như thế, hôm nay... Hôm nay...

- Hôm nay đã tích lũy tám canh giờ!!

Vào lúc bốn người khẩn trương, đột nhiên trong hai mươi lò đan có bốn cái chấn động mạnh, từng khe hở xuất hiện trên vách lò!

- Sắp nổ!

Bạch Tiểu Thuần cũng mở to mắt nhìn bốn lò đan, hắn quát lớn sau đó lui ra phía sau, hai tay bấm niệm pháp quyết đánh ra từng đạo phù văn hình thành phòng hộ, hắn cùng vận dụng pháp bảo phòng ngự bản thân.

Lúc hắn hét lớn bốn thanh niên bên cạnh rơi vào khủng hoảng, bọn hợ hơi do dự nhưng không ngờ có bảy lò đan xuất hiện khe hở, chúng cũng có dấu hiệu tạc lô, thậm chí mặt đất bên dưới cũng lõm xuống!

- Mười... Mười một!

- Trước kia chỉ có hai cái đã suýt hút linh hồn của ta vào, bây giờ là mười một!

Bốn người hít khí lạnh, bọn họ quay người bỏ chạy không do dự, dùng tốc độ nhanh nhất thoát khỏi đình viện.

Bạch Tiểu Thuần cũng giật mình, ánh mắt như rớt ra ngoài.

- Tại sao là mười một!

Bạch Tiểu Thuần bất an, hắn lui ra phía sau, trong lúc hắn đang lui lại có hai lò đan sinh ra tiếng kêu ken két, hai lò đan này có dấu hiệu tạc lô.

- Mười ba!

Bạch Tiểu Thuần than thở, hắn không có thời gian lo lắng, cùng lúc đó sáu lò đan trong mười ba cái sinh ra khí tức hủy diệt, chúng vỡ vụn nhiều hơn, dường như không cách nào thừa nhận khí lưu bên trong, ngay cả khí lãng cũng bùng phát ra bên ngoài.

Đúng lúc này có tiếng cười dài vang lên, thân ảnh Bạch Lân xuất hiện trong đình viện, sắc mặt vô cùng vui vẻ nhìn mười ba lò đan giống như nhìn mười ba chí bảo, hắn phất tay áo một cái.

Lúc này mười ba lò đan giống như mười ba mặt trời nhỏ bay lên cao, bị Bạch Lân dùng tu vi áp chế sau đó mang lên tường thành.

Lúc hắn vừa xuất hiện trên tường thành, tu sĩ năm quân đoàn khiếp sợ khi phát hiện mười ba lò đan đỏ thẫm trên tay Bạch Lân, bọn họ càng nhớ lại cảnh tượng ba ngày trước.

Lúc này Bạch Lân hét lớn, hắn ném mười ba lò đan này ra ngoài tường thành.

Hiện tại chiến tranh vẫn tiếp tục, chiến dịch lần này hoàn toàn khác với lúc trước, rất hiển nhiên Man Hoang rất chú trọng cuộc chiến, dường như đã có kế hoạch và dự mưu từ sớm, ban đầu là quấy rối và thăm dò, sau đó dẫn động Minh Hà và dẫn dắt đại quân tấn công.

Mặc dù các bộ lạc xuất hiện không nhiều, hiện tại không còn dùng thổ dân quấy rối, các thổ dân bộ lạc Man Hoang khởi xướng tấn công rất mạnh, có hơn vạn thổ dân tham gia trận chiến tường thành, thậm chí trong có có thổ dân thân cao hơn mười trượng, chung quanh bọn chúng là oan hồn vô cùng vô tận.

Trong đó không thiếu thủy hồn và hồn đặc thù, hồn triều vô biên vô tận, chúng tấn công điên cuống, muốn phá nát màn sáng bảo hộ Trường thành.

Pháp khí trên tường thành bắn ra từng cột sáng kinh người, cả chiến trường là cối xay thịt, Bạch Lân lại ném mười ba lò đan của Bạch Tiểu Thuần vào đám thổ dân.

Mỗi lò đan trong mười ba lò đan cao một trượng, chúng còn nhỏ hơn thân thể thổ dân nhưng lại rất bắt mắt, bởi vì mỗi lò đan giống như một mặt trời nhỏ, khí tức cuồng bạo làm hư vô vặn vẹo, lúc này tu sĩ trên tường thành và thổ dân Man Hoang đều chú ý.

Sau khi phát hiện mười ba lò đan đang bay về phía mình, không ít người trong đám thổ dân biến sắc, những người này tận mắt nhìn thấy ba lò đan nổ tung vào ba ngày trước, những thổ dân khác cũng nghe qua Trường thành xuất hiện pháp bảo mới có thể tận diệt oan hồn.

Mặc dù tạc lô xuất hiện trong thời gian ngắn cho nên Man Hoang không tìm ra biện pháp hóa giải, chỉ có thể nhìn mười ba lò đan bay tới gần, nhìn chúng rơi trên mặt đất và nổ mạnh kinh thiên động địa.

Mặt đất rung động rất mạnh, mảnh vỡ pháp bảo bắn ra bốn phía, sóng xung kích lan tràn phạm vi rất rộng, chỉ trong thời gian ngắn một biển lửa bao phủ các nơi.

---------------