Nhất Niệm Vĩnh Hằng

Chương 222: Ta muốn luyện dược!

Dịch: tu tại chợ - Nhóm dịchNhất Niệm phái

"Ta muốn luyện dược!" Bạch Tiểu Thuần ngẩng đầu, trong mắt lộ vẻ cố chấp mãnh liệt, minh ngộ được Thánh đan Tàn bích, lờ mờ hiểu được Hàn Môn Dược Quyển, đã khiến cho dược đạo tạo nghệ của Bạch Tiểu Thuần rốt cuộc đột phá trình độ tam giai trước đây. Giờ phút này hắn có một dự cảm mãnh liệt là mình có thể luyện chế tứ giai.

Phải biết rằng phóng mắt nhìn khắp tu chân giới ở Đông mạch Hạ du, tứ giai Linh dược đều là vô cùng trân quý, đây chính là Linh dược mà Trúc Cơ tu sĩ cần, mà càng làm cho người ta chú ý nhất trong đó, cũng mang tiêu chí biểu trưng, chính là Trúc Cơ Đan!

Trúc Cơ Đan là tứ giai Linh dược, hơn nữa thành đan rất khó, có thể luyện chế ra Trúc Cơ Đan chính là đại biểu cho việc trở thành dược sư!

Dược sư quá ít. Trong Huyết Khê Tông đã từng xuất hiện dược sư nhưng đời này lại không có. Huyền Khê Tông cũng vậy. Đan Khê Tông thì không cần phải nói, hiển nhiên là có, thậm chí có truyền thuyết là trong Đan Khê Tông còn có một vị thái thượng trưởng lão đã tiếp cận đến vô hạn đại dược sư. Ngoại trừ Đan Khê Tông, có được dược sư đấy, chỉ có duy nhất Linh Khê Tông, chính là... Lý Thanh Hậu!

Nhưng bây giờ, Bạch Tiểu Thuần vốn đã ở tam giai đỉnh phong, có đầy đủ căn bản để trùng kích tứ giai. Thậm chí tri thức lý luận của hắn đã đủ trụ cột để hắn đột phá. Giờ phút này hắn thở sâu, vung tay phải lên, lập tức mở ra túi trữ vật chứa đầy thảo dược mà Huyết Khê Tông mấy ngày này lần lượt đưa tới. Sau khi nhìn thảo mộc bên trong, Bạch Tiểu Thuần thở sâu, xem xét từng cái, không khỏi tâm thần chấn động.

"Là Long Linh căn? Rõ ràng sinh trưởng hơn 700 năm..."

"Là Thái Ma diệp! Hơn 400 năm..."

"Thiên Cơ quả, Đạo Tiên hoa, ..." Bạch Tiểu Thuần không ngừng hít thở mạnh, mấy ngày này thảo dược được đưa tới, một lần so với một lần càng thêm trân quý, một lần so với một lần lại càng hiếm thấy. Từ những thảo mộc nơi đây có thể nhìn ra toàn bộ sự coi trọng của Huyết Khê tông đối với Bạch Tiểu Thuần. Chuyện này thật sự nằm ngoài dự tính của Bạch Tiểu Thuần.

Hắn không khỏi hoang mang, một mặt cảm thấy Huyết Khê Tông đối với mình thật quá tốt, mặt khác phải luôn tự nhắc nhở mình, mình là người của Linh Khê Tông. Đương lúc phân vân, Bạch Tiểu Thuần dời mắt nhìn đến hai túi trữ vật khác mới được đưa đến gần đây mà hắn còn chưa kịp xem xét.

Một túi chứa lò đan, một túi thì chứa Huyết Hỏa thạch vốn là thứ đặc hữu của Huyết Khê Tông!

Huyết Hỏa thạch tương tự như hỏa tinh của Linh Khê Tông, nhưng bá đạo hơn một ít, đem đốt lên có tác dụng phụ trợ rất lớn đối với luyện dược, được xem là vật luyện dược đặt biệt của Huyết Khê Tông. Thậm chí sau khi quan sát kỹ, Bạch Tiểu Thuần cũng nhận ra Huyết Hỏa thạch là tam sắc hỏa.

Hắn hơi tiếc một chút, thầm nhủ nếu là tứ sắc hỏa thì quá tốt. Tuy vậy, dù chỉ là tam sắc hỏa nhưng Bạch Tiểu Thuần cũng rất hài lòng. Dự định là sau khi luyện dược xong thì âm thầm giữ lại một chút.

Về phần những Tứ Diệp Thảo của hắn, thủy chung hắn vẫn để trong túi trữ vật, không dám ở Huyết Khê Tông sử dụng Quy Văn Oa (nồi Quy Văn), e sợ có chuyện ngoài ý muốn xảy ra.

Giờ phút này nhìn tới túi trữ vật chứa lò đan, Bạch Tiểu Thuần mở ra xem liền ngây ngốc một chút. Dù vừa mới bị những thứ trân quý thảo dược kia làm cho chấn kinh, nhưng sau khi chứng kiến bên trong túi trữ vật chứa đan lô, hắn kinh dị trợn tròn hai mắt.

"Cái này... đây là bao nhiêu lò đan tất cả?" Bạch Tiểu Thuần cảm thấy ù ù trong đầu, bên trong túi trữ vật này lại có hơn trăm cái lò đan, lớn nhỏ đủ loại, không cái nào giống cái nào, cái thì mới tinh, cái thì lộ nét tang thương của năm tháng, nhiều như cây rừng, nhìn hoa cả mắt.

Thậm chí hắn còn thấy ít nhất hơn mười cái lò đan, rõ ràng đã có thể so sánh với cả pháp khí, bên trong còn lưu tồn mùi thuốc, hiển nhiên là vật thường dùng của một dược sư nào đó.

"Đây là đều do cướp mà có?" Bạch Tiểu Thuần dụi dụi hai mắt nhìn kỹ, nhận ra những lò luyện đan này đều có dấu vết tương tự. Dấu vết này... mang hình một cái đỉnh, chính là tiêu chí của Đan Khê Tông. Rõ ràng là những lò đan này đều do Huyết Khê Tông giành được từ trong tay đệ tử Đan Khê Tông trong những năm gần đây.

Bên trong túi trữ vật này, ngoài các lò đan còn có một số ngọc giản, Bạch Tiểu Thuần sau khi xem xét, lại lần nữa bị chấn động, thật lâu mới bình tĩnh lại, những ngọc giản này càng có giá trị lớn. Bên trong rõ ràng lại ghi chép một số lớn phương thuốc! Từ nhất giai đến ngũ giai, cực kỳ toàn diện...

Bạch Tiểu Thuần một phen cảm khái, hai mắt sáng rỡ, nhiều dược thảo như vậy, nhiều lò đan như thế, giờ phút này bày ra trước mặt hắn làm hắn không nhịn được mặt mày hớn hở, xoa xoa đôi bàn tay, lập tức lấy ra một lò đan đặt trước mặt, xuất ra Huyết hỏa thạch, vận chuyển linh lực trong cơ thể mãnh liệt truyền vào, trong nháy mắt viên Huyết hỏa thạch tản mát ra ánh lửa huyết sắc.

"Luyện dược! luyện dược!" Bạch Tiểu Thuần phấn khởi, hắn không luyện Trúc Cơ Đan trước mà là lựa chọn trong các phương thuốc một phương Thối linh Ngưng tinh đan, sau khi cẩn thận nghiên cứu liền bắt đầu luyện chế.

Thời gian trôi nhanh, chớp mắt đã qua nửa tháng, Bạch Tiểu Thuần chân không bước khỏi động, tóc tai bù xù, đắm chìm trong luyện dược. Mỗi một lần thất bại, hắn lại tổng kết kinh nghiệm, liên tục thử nghiệm, trong đầu nảy ra đủ loại suy tư, mỗi lần có một ý tưởng mới, hắn lại khoa tay múa chân vui sướng phát ra tiếng cười khặc khặc.

Tiếng cười đó truyền ra động phủ khiến cho cây huyết thụ bên ngoài máu từng cây một run rẩy. Thậm chí Trung Phong tu sĩ ngẫu nhiên đi ngang qua động phủ Bạch Tiểu Thuần cũng bị tiếng cười này làm kinh hãi, nhưng dần dà về sau cũng chỉ xem đó là chuyện náo nhiệt mà thôi.

"Chỉ là cảm ngộ một bức đan bích, liền đã tự cho mình có thể luyện ra được linh dược hảo hạng sao?"

"Hừ, ta nghe nói, hiện giờ toàn bộ tài nguyên thảo mộc của tông môn, đã lần lượt được đưa đến chỗ Dạ Táng. Đây là hắn đang tự đào cho mình một cái hố to, nếu là luyện ra được, hay luyện ra chỉ là bình thường linh dược, tên này nhất định không may!"

"Chỉ là luyện dược mà thôi, thật không hiểu nổi vì sao tông môn lại đặc biệt coi trọng!"

Hầu như có hơn phân nửa Trung Phong tu sĩ đã từng cùng Bạch Tiểu Thuần có quan hệ, ngày thường không dám ở trước mặt hắn lộ ra, nhưng giờ đây theo thời gian trôi qua, đủ loại ngôn từ đều xuất hiện.

Tuy nhiên Tống Quân Uyển và các Đại trưởng lão của ba ngọn núi khác, cùng với một số Thái thượng trưởng lão trên Tổ Phong lại lòng đầy chờ mong ở Bạch Tiểu Thuần. Tống gia lão tổ cũng như thế, thỉnh thoảng cứ nhìn về Trung Phong.

Thoáng chốc, lại qua mười ngày, Trung Phong tu sĩ thấy Bạch Tiểu Thuần vẫn còn đang bế quan vì vậy mà âm thầm trào phúng, càng ngày càng nhiều. Nguyên nhân chủ yếu cũng vì ghen ghét Bạch Tiểu Thuần ghen ghét, ghen ghét hắn có quan hệ với Đại trưởng lão, ghen ghét vì hắn được tông môn che chở, ghen ghét vì tài nguyên thảo mộc bị thiên vị nghiêm trọng.

Mà thực lực bản thân của Bạch Tiểu Thuần vốn đã không tầm thường, Nghịch Huyết phản tổ... tất cả những thứ đó đã vượt xa đám hộ pháp Phàm đạo Trúc cơ, khiến cả những trưởng lão Địa Mạch Trúc Cơ cũng cảm thấy bị uy hiếp mạnh mẽ. Thậm chí một số Trúc Cơ hậu kỳ, cũng có cảm giác như thế.

Lại qua ba ngày...

Bạch Tiểu Thuần luyện dược đã được một tháng. Trong động phủ, hắn như là điên cuồng, hai mắt huyết sắc, đi tới đi lui vòng quanh lò đan, chẳng những luyện chế mà còn từ trong thảo mộc chắt lọc ra những dược lực cần thiết cho mình, phối hợp với lý luận của bản thân, sau nhiều lần thất bại, rốt cuộc trước mắt đã thấy được khả năng thành công.

"Lúc này đây, hẳn là có thể thành công!" Bạch Tiểu Thuần liếm môi một cái, thanh âm khàn khàn, nhìn chòng chọc vào lò đan, lại qua mấy canh giờ, lò đan chợt chấn động, khi mùi thuốc tản ra, trong mắt Bạch Tiểu Thuần lộ ra kích động, nhưng rất nhanh sau kích động liền hóa thành hoảng sợ.

"Chuyện này... Có chuyện gì vậy?" Bạch Tiểu Thuần trợn to mắt, nhận thấy trong nháy mắt khi Linh dược sắp được luyện ra thì toàn bộ lò đan đột nhiên tản ra nhiệt độ cao mãnh liệt, tựa hồ dược lực trong lò đan bị bất ổn, ảnh hưởng tới bản thân lò đan, rồi lại ảnh hưởng tới Huyết hỏa thạch. Chẳng những độ nóng trong nháy mắt bị tăng cao mà còn có một cảm giác nguy hiểm mãnh liệt khuếch tán trong tâm thần Bạch Tiểu Thuần.

Bang bang thanh âm quanh quẩn, lò đan run rẩy kịch liệt, xuất hiện từng đạo khe hở rất nhỏ chứa lửa huyết sắc, từ trong các khe hở lan tràn ra ngoài. Hình như toàn bộ lò đan đang chuẩn bị nổ tung. Phảng phất có một cỗ lực lượng kinh người từ trong lò đan đang điên cuồng liên tục bành trướng...

"Nổ lô!" Bạch Tiểu Thuần trợn mắt há mồm, da đầu hắn tê dại, đây là tứ giai Linh dược, không phải là tam giai, nhị giai có thể so sánh. Tam giai Linh dược bị nổ lô thì uy lực cũng đã rất kinh người rồi, bây giờ tứ giai Linh dược mà nổ lô, uy lực của nó sẽ ra sao! Hai mắt Bạch Tiểu Thuần co rút lại, hắn thậm chí còn cảm nhận được khí tức từ bên trong lò đan tràn ra có thể so cả lực lượng tự bạo của Trúc Cơ tu sĩ.

Không kịp suy nghĩ quá nhiều, Bạch Tiểu Thuần hét lên vội vận chuyện tu vi toàn thân cuốn lấy lò đan trước mắt, lập tức bay ra khỏi động phủ. Mắt thấy vết nứt trên lò đan lan tràn điên cuồng, hắn tê cả da đầu, vội đem lò đan quyết liệt ném lên bầu trời.

"Mọi người cẩn thận!" Vừa ném đi, Bạch Tiểu Thuần rống to một tiếng. Cùng lúc với tiếng gào to truyền khắp toàn bộ Trung Phong, giữa không trung, lò đan liền lập tức nổ tung, âm vang ngập trời, giống như thiên lôi oanh động, kinh Thiên động Địa, nhấc lên một tầng sóng trùng kích, quét ngang ra bốn phía.

Lò đan tan nát, chia năm xẻ bảy, từng khối mảnh vỡ còn dính theo những mẩu dược màu đen, giờ phút này tung tóe ra bốn phía. Kinh khủng nhất là từng mảnh vở vì dính cặn dược mà bốc lên hỏa diễm, phóng mắt nhìn qua, toàn bộ bầu trời như là được thiên nữ tán hoa...

Vô số đệ tử Trung Phong bị giật mình thức tỉnh, từng tên một sắc mặt đại biến, vội vàng lao ra.

"Làm sao vậy!"

"Chuyện gì xảy ra!"

"Linh Khê Tông đánh tới?"

Khi những tu sĩ này còn đang hốt hoảng thì bọn chúng thấy giữa không trung, từng mảnh từng mảnh như lưu tinh hỏa diễm, tán loạn rớt xuống Trung Phong. Lúc rơi xuống lại phát ra từng tiếng nổ mạnh...

Trong khoảng thời gian ngắn, âm thanh không ngừng quanh quẩn. Phàm là khu vực bị những mảnh vỡ của lò đan rớt xuống thì ngay lập tức sẽ bùng lên hỏa diễm, thậm chí có một số tu sĩ bị đốt cháy tóc phát tiếng gào thét thảm thiết.

Toàn bộ Trung Phong, lập tức náo loạn cả lên, ngay như Tống Quân Uyển cũng bị chấn kinh, lập tức xuất hiện, ngơ ngác nhìn Trung Phong giờ này, nhiều nơi đã trở thành biển lửa. Sau khi ngửi thấy mùi thuốc khét lẹt, lại nhìn kỹ một chút, xác định được rằng những mảnh vở kia chính là từng mảnh lò đan, nàng không khỏi trợn mắt há mồm.

"Đây là do luyện dược mà thành? Luyện dược... lại có thể khủng bố đến vậy ư?" Nàng cảm thấy khó mà tưởng tượng nổi. Trong suy nghĩ của nàng, luyện dược hẳn phải rất yên tĩnh mới đúng, coi như là có chuyện ngoài ý muốn, cũng sẽ không tạo thành tai hoạ thế này.

Giờ khắc này, nếu có đệ tử Linh Khê Tông ở đây, nhất định sẽ cảm thấy rất quen mắt. Nếu như biết được chân tướng sự việc, nhất định sẽ đồng tình với quan điểm của Huyết Khê Tông... Tận đáy lòng yên lặng nói cho bọn hắn biết.

"Bắt đầu từ thời khắc Bạch sư thúc luyện dược trở đi, hết thảy tai hoạ... chỉ mới là khởi đầu."

-----

Mời độc giả đón đọc chương tiếp theo vào 8 giờ sáng ngày mai.