Nhật Ký Báo Thù Của Nữ Phụ

Chương 24

Cái ý nghĩ này, quá đáng sợ, Nguyệt Ly vội vàng quăng ra khỏi đầu, ép buộcmình bình tĩnh lại, cô nhớ rõ, cô cũng tin tưởng, cậu ấy là yêu cô .

Liễu Dật cùng Tần Song vào cửa, liếc mắt một cái liền nhìn thấy Nguyệt Ly đang xem ti vi.

Đáy lòng Liễu Dật bỗng dưng căng thẳng, sợ Nguyệt Ly sẽ hiểu lầm.

Không ngờ, cô ấy chào hỏi cậu trước: "Em trai, về rồi à?"

Liễu Dật gật đầu một cái, ánh mắt luôn nhìn chằm chằm vào thái độ trên mặt Nguyệt Ly.

"Cô gái xinh đẹp này là ai ?" Nguyệt Ly đi tới, cười hỏi.

Liễu Dật biết, Nguyệt Ly miệng đang cười, đáy mắt cũng không có một nửa ýcười, vội vàng giải thích: "Đây là đồng học của em, gặp một số vấn đềkhó khăn không hiểu toán học, cậu ấy chờ em rất đã lâu, không tiện từchối, cả người em đều bẩn, để cho cậu ấy đi về cùng em, ở nhà dậy themcho cậu ấy."

Dậy thêm?

Nghĩ tới khả năng bọn họ có hànhđộng thân mật, trong lòng buồn bực không thở nổi, cô cố gắng làm chogiọng nói của mình bình tĩnh: "Là như thế hả, vậy các ngươi ăn cơmtrước, cơm nước xong lại thảo luận."

Liễu Dật biết Nguyệt Ly mấthứng, thế nhưng Tần Song đang ở đây, không thể làm gì khác hơn là trướcnhẫn nại chốc lát. Cậu đáp một tiếng, làm cho Nguyệt Ly tiếp đãi Tầnsong một lát, chính mình vừa đi chơi cầu, toàn thân bẩn thỉu, muốn đitắm.

Liễu Dật vừa đi, Nguyệt Ly bắt đầu không chút kiêng kỵ quansát Tần song, nhìn thế nào, đều là một người xinh đẹp đáng yêu, nghe côấy nói chuyện, cũng là lời nói nhỏ nhẹ dịu dàng, cô cảm thấy cô phải tốt đề phòng, không thể để cho Liễu Dật yêu những cô gái khác.

LúcNguyệt Ly nhìn cô ấy đồng thời, Tần Song cũng nhìn cô ấy, đây là một cô gái có khuôn mặt đặc biệt xinh đẹp, chỉ liếc mắt một cái cũng làm người ta nhớ, dáng người hoàn mỹ, cho dù mặc quần áo rất bình thường, cũng có thể đem đường cong duyên dáng của cô ấy, thể hiện được vô cùng tinh tế.

Nguyệt Ly tùy ý uống một ngụm nước trò chuyện với Tần Song, dò hỏi một chút tình huống của đối phương.

Tần Song cũng đều trả lời từng cái, chẳng qua khi nhắc tới Liễu Dật, cảmxúc dao động tương đối lớn, trong lời nói đều là khen ngợi Liễu Dật.Nguyệt Ly cũng không có ý định quanh co lòng vòng, trực tiếp hỏi: "Cóphải cô yêu thích em trai tôi không?"

Tần Song không biết trong lòng Liễu Dật lại yêu chị của mình, thẳng thắn: "Đúng vậy, em rất thích cậu ấy."

Ngay sau đó, vẻ mặt có chút chán nản: "Nhưng là, cậu ấy không thích em, cậuấy đã có người yêu, chị, chị biết là ai không?" Nguyệt Ly nghe vậy, thởphào nhẹ nhõm, cười nói: "Liễu Dật bình thường làm việc cũng rất bímật, chị là chị gái cũng không thể cái gì cũng biết."

"Đã nhưvậy, chị nói một chút chuyện khi còn bé của cậu ấy cho em biết đi." Cómột cơ hội tốt như vậy để hỏi thăm, khẳng định không thể bỏ qua.

"Hay là ăn cơm trước đi." Thấy dì Trương đã nấu xong tất cả, cô trước hết kéo dài một chút.

"Cũng được." Hai người đến bên cạnh bàn ăn ngồi xuống, dì Trương không thấy Liễu Dật, hỏi, "Thiếu gia đâu?"

Nguyệt Ly nói: "Em trai đang tắm, chúng ta cứ ăn trước."

Dì Trương gật đầu một cái: "Cũng được."

Liễu Dật đang tắm rửa, tắm được lo lắng bất an, cậu không ngờ hôm nay Nguyệt Ly về, ban đầu tối qua định nói với cô ấy, cô ấy có chuyện tắt máytrước, nghĩ tới tối nay sẽ nói, cô ấy trước cậu từng bước, nhưng mà,không nghe được cái gì tiếng cãi vả, tâm có thể thoáng để xuống. Tắmxong, thay xong quần áo, ra ngoài cùng mọi người lên tiếng chào, ăn cơm trước, cậu rất đói bụng.

Một bữa cơm ngược lại bình an vô sự, Tần Song thấy Liễu Dật ăn no, nói: "Liễu Dật, lúc nào thì có thể bắt đầu?"

Liễu Dật liếc mắt nhìn Nguyệt Ly, gật đầu một cái: "Bây giờ bắt đầu đi, đi theo mình."

"Được."

Hai người đi lên tầng, dì Trương dọn dẹp bát đũa, Nguyệt Ly ngồi chờ. Mặcdù cô đối với Tần Song có chút mâu thuẫn, nhưng không đến nỗi một chútlễ nghi cũng không hiểu, tới nhà đã là khách, đương nhiên tốt tốt chiêuđãi, còn không có phân biệt thị phi, cũng không thể tùy ý nổi giận, làmcho Liễu Dật khó sử. Chờ cậu ấy phụ đạo xong rồi, muốn tôt hiểu rõ mộtphen.

Một lần đợi, liền đợi gần 30 phút, kiên nhẫn cũng sắp hết, thật may là Liễu Dật tiễn Tần Song rời đi.

Không đợi Nguyệt Ly mở miệng, Liễu Dật nói: "Em, em theo anh đi lên, có lời muốn nói với em."

“ Đúng lúc, em cũng có chuyện nói với anh." Nguyệt Ly mang theo một chút không vui đi lên tầng.

Liễu Dật đi theo, chỉnh lý lại suy nghĩ một chút, đợi trong phòng, trước tiên cậu nhận lỗi: "Nguyệt Ly, anh sai lầm rồi."

"Sai ở đâu ?" Nguyệt ly hừ nói.

"Anh không nói trước cho em biết." Liễu Dật hết sức lo sợ nói, sợ sơ ý một chút Nguyệt Ly sẽ nổi giận.

"Xét thấy thái độ nhận sai của anh rất tốt, nói một chút anh cùng Tần Songlà chuyện gì xảy ra?" Nguyệt Ly nhàn nhạt hỏi, mặc dù biết đáp án, nhưng trong lòng vẫn có chút khẩn trương.

"Cậu ấy là bạn học của anh,anh đối với cậu ấy không có bất kỳ ý tứ." Liễu Dật ánh mắt kiên địnhnhìn Nguyệt Ly, tròng mắt đen chứa vô hạn nhu tình, "Anh vẫn luôn thíchem."

Lần này, sắc mặt Nguyệt Ly vốn không tốt lắm cuối cùng cũng lộ ra nụ cười: "Cũng không tệ lắm."

"Nguyệt Ly ——" cậu nhẹ nhàng gọi.

"Còn có chuyện gì?"

Vừa nghe, cũng biết cậu ấy có chuyện muốn cầu xin cô.

Vẻ mặt Liễu Dật kiên định, lời nói chân thành: "Em yên tâm, anh khônggiống những người khác , tuyệt đối sẽ không làm chuyện gì để em đau lòng khổ sở, đều là những mối quan hệ bình thường."

"Tạm được, biết em quan tâm cái gì." Nguyệt Ly rất hài lòng, thật vui mừng, cậu ấy có thể như thế.

Liễu Dật cười hỏi: "Em không tức giận?"

"Em có cái gì cần tức giận?" Kiên quyết không thừa nhận, nếu không liền cóvẻ hẹp hòi, sau này dốc hết sức làm việc, sẽ gặp phải người, cậu ấy chỉcần giữ vững lời hứa đã hưa với cô, cô liền cảm thấy hài lòng.

Liễu Dật ngồi vào bên người cô ấy, ôm lấy cô ấy, "Không tức giận là tốt rồi, anh không biết hôm nay em về, vốn định tối nay sẽ nói, cậu ấy yêu thích anh, anh sẽ không thích cậu ấy."

"Vậy anh nói rõ ràng với cô ta chưa?"

Liễu Dật nghiêm túc nói: "Nói rồi, không thể trở thành người yêu, cũng cóthể làm bạn bè, trên thế giới này bất kỳ thành công nào cũng không thểrời bỏ giao tiếp."

"Được, em tin anh." Nguyệt Ly tựa vào vai cậu ấy.

"Ngược lại, anh tin tưởng em cũng đối với anh như vậy." Liễu Dật nhìn dung mạo xinh đẹp dưới ánh đèn, nhẹ giọng lại khẳng định nói.

Nguyệt Ly ngắm nhìn bên mặt anh tuấn của cậu ấy: "Không sai, chỉ cần hai ta tin tưởng lẫn nhau, tuyệt đối sẽ không thay đổi."

"Phải, chúng ta sẽ hạnh phúc ."

"Đúng rồi,em muốn tham gia chạy 800 mét, Chủ nhật theo em đi mua một bộ quầnáo thích hợp vận động (hoạt động thể tháo)." Nguyệt Ly thiếu chút nữaquên vụ này rồi, thật may là nghĩ tới.

"Được, anh đi cùng em."

Hai người lẳng lặng ôm nhau một lát, Nguyệt Ly muốn đi tắm, Liễu Dật trở về phòng làm bài tập.

Sáng sớm ngày hôm sau, Liễu Dật sớm một chút rời giường, vì Nguyệt Ly làm tốt bữa ăn sáng.

Nguyệt Ly ngửi thấy mùi thức ăn thơm ngào ngạt, khẩu vị mười phần, đem nó ăn hết sạch.

Sau đó, hai người cùng lên xe buýt, Liễu Dật muốn chuyển xe, ở thứ năm đứng xuống xe, cô không cần, nhưng đường xe còn phải 20.