Nhật Kí Hôn Nhân Của Tôi Và Thần Tượng

Chương 33

Tối hôm đó, sau khi nhận mấy cuộc điện thoại hỏi thăm (trêu chọc) của mọi người, hai vợ chồng trở lại phòng ngủ, nhìn mấy cái hộp nhỏ trong ngăn kéo tủ đầu giường – kẻ gây họa làm mất hình tượng hoàn mỹ của vợ chồng người ta.

Xin hỏi hai vị lầu trên, hai vị làm gì có hình tượng mà bảo mất hả?

Bao Tử sau khi nói chuyện với mẹ ruột và mẹ chồng xong thì chỉ biết nhìn mấy cái hộp với ánh mắt đầy thù hận, cô thậm chí còn tức giận trừng mắt nhìn Hoắc Sâm mấy lần, đại khái có ý là "anh nhìn xem mình đã làm ra việc tốt gì này".Hoắc Sâm tất nhiên biết là vợ mình đang xấu hổ và giận dữ, nhưng ngược lại với vợ, hắn vẫn rất hờ hững và bình thản.

"Bánh bao, em đừng nhìn anh như vậy, lúc đó không phải em cũng đứng nghiên cứu rất chuyên tâm đó sao?"

Bánh bao ngốc: "..." Một ngụm máu nghẹn trong ngực, muốn phun mà phun không được, dù sao thì lời chồng nói là thật, không thể phản bác được QAQ.

Bây giờ khắp các trang báo đều đã đăng tin này rồi, còn có cách nào để giải quyết đây? Điều duy nhất khiến Bao Tử cảm thán chính là tốc độ truyền tin trên mạng đúng là quá nhanh.Cô thì vừa mới lên mạng, chưa kịp đọc báo thì đã nhận được điện thoại của cha mẹ hai bên, trách mắng là hai vợ chồng các con nghiêm túc suy nghĩ đi, các con đã làm tổn thất bao nhiêu đứa cháu của bố mẹ rồi, giọng nói rất oán giận, làm cho hai vợ chồng đều run rẩy sợ hãi.Đương nhiên, cuối cùng vẫn là Hoắc Sâm nói mấy câu lấy lệ cho qua.

[Vậy mới nói...]

[Làm người của công chúng thật đáng sợ.]

[Chuyện gì cũng bị người ta biết được.]

"Bây giờ em chẳng dám lên blog nữa, bực quá đi!"

"Bánh bao, em phải giữ vững tâm thế, nên biết rằng trong họa có phúc."

"Ồ, vậy anh thử nói cho em nghe cái gì gọi là phúc đi!"

"Thứ nhất, ba mẹ biết hai vợ chồng mình đang rất hạnh phúc, tạm thời chưa muốn có con, như vậy ba mẹ sẽ không thúc dục chúng mình nữa.Thứ hai, anh đoán chắc là lượng fan trên blog của em đang tăng mạnh, bánh bao nhà anh bây giờ cũng trở thành người nổi tiếng rồi."

Bánh bao "nổi tiếng": "..."

"Cuối cùng, cũng là điều quan trọng nhất, đoán chừng không bao lâu sau hai vợ chồng mình sẽ cùng quay quảng cáo, em lại có thể kiếm được nhiều tiền rồi."

"Thật không? Quảng cáo gì (☆_☆)?"

"Durex."

"..."

[Hơ hơ.]

[Hoắc Sâm, anh lại trêu chọc em!]

[Em tuy chỉ là diễn viên phụ thứ 18.]

[Nhưng không đến mức quảng cáo nào cũng nhận đâu nhé!]

"A Sâm, có giỏi thì anh đi đóng quảng cáo băng vệ sinh đi →_→."

Hoắc Sâm: "..."

---

Nếu như trời cao cho Bao Tử thêm một cơ hội nữa, thì ngày hôm qua lúc ở siêu thị cô tuyệt đối sẽ không thông đồng làm bậy đứng nghiên cứu mấy cái hộp kia với Hoắc Sâm nữa.Bánh bao ngốc cõi lòng mong đợi sau khi ngủ một giấc tỉnh lại thì mọi chuyện sẽ bình yên như trước, kết quả ngày hôm sau sờ đến cái điện thoại vẫn không thấy khá hơn chút nào.

[Nỗi bi thương sao quá lớn.]

Mà điều khiến cho Bao Tử càng muốn đào hố để chui xuống chính là...

Thứ hai, tổ chương trình "Có em trong đời" đến nhà bọn họ để lắp camera.Vì đều là người quen cả, nên bánh bao ngốc muốn đối đãi với bọn họ tốt một chút, ví dụ như pha trà này nọ, dù sao thì mấy tuần vừa rồi hai vợ chồng cô cũng làm khổ người ta nhiều lắm.

Trước khi cả đoàn đến, trong đầu cô đều tưởng tượng ra những hình ảnh vô cùng tốt đẹp. Nhưng thực tế thì không bao giờ được như vậy...

Lúc tổ chương trình đến, Bao Tử đi mở cửa, đang chuẩn bị hô một câu chào mừng thì lại bị đạo diễn chặn lời: "Hai vợ chồng cô kể cả lúc không ghi hình thì cũng làm cho chúng tôi ghen tị muốn chết."

"Hmm?"

"Tin tức ngày hôm qua đó, cô hiểu mà."

"..."

[Tôi không muốn hiểu.]

[Xin mấy người hãy bỏ qua đi mà.]

[Đạo diễn, thật không ngờ là anh lại thích xem tin tức đấy.]


Trong lúc bánh bao ngốc đang quẫn bách thì Hoắc Sâm đã ra cứu trợ ngay: "Đây là chuyện riêng giữa hai vợ chồng, đạo diễn à, chờ anh kết hôn rồi thì sẽ hiểu thôi."

[Muốn quan tâm chuyện của chúng tôi à?!]

[Tốt nhất là anh tự lo cho mình trước đi!]

[Dám bắt nạt cô vợ hay xấu hổ của tôi!]

[Anh không coi tôi ra gì có phải không?!]

Đạo diễn: "..."

---

Tổ chương trình vốn chỉ định gắn camera trong phòng khách, phòng bếp và ban công thôi, nhưng mà bây giờ →_→, mặc dù làm như vậy thì có hơi xâm phạm vào riêng tư của người ta, nhưng đạo diễn vì muốn nâng cao tỷ suất người xem và tạo phúc lợi cho các bạn fan nên đã đưa ra ý kiến: "Tôi

có thể gắn một cái trong phòng ngủ không?"

Hoắc Sâm: "Anh nghĩ sao →_→?"

Đạo diễn: "Tôi thấy được."

Hoắc Sâm: "Hơ hơ."

[Đùa à?!]

[Chuyện trong phòng ngủ nhà người ta mà các anh cũng quan tâm là sao?!]

Đạo diễn cũng tự biết là yêu cầu này có hơi mất lịch sự, mặc dù trong lòng rất muốn, nhưng chủ nhà người ta không đồng ý thì đành chịu thôi.

Thế mà lúc này đột nhiên lại nhảy ra một kẻ phá đám: "Chồng ơi, sao trong phòng ngủ lại không thể gắn camera?"

Hoắc Sâm: "..."

[Vợ à, em bị gì vậy hả?!]

"Bánh bao, em sẽ phải hối hận đấy."

"Hối hận cái gì?"

"Hối hận vì đã để người ta xâm phạm vào nơi riêng tư cuối cùng trong nhà."

"Không phải vẫn còn toilet sao?"

"..."

[Mẹ nó, lại không phản bác được rồi!]

[Thôi, em vui là được!]

[Nhưng mà, sao mình lại có một dự cảm không lành thế nhỉ QAQ.]

Đạo diễn: "→_→"

[Mặc dù hai người không lúc nào là không show ân ái trước mặt chúng tôi cả.]

[Nhưng tôi là cẩu độc thân đại nhân đại lượng, không thèm chấp hai người.]

[Thậm chí còn muốn khen ngợi tiểu thư Bao Tử, cảm ơn vì đã ủng hộ chúng tôi nhé!]

Bánh bao ngốc làm vậy thật ra là có nguyên nhân, nếu trong phòng ngủ có gắn camera thì một tuần này cô không phải sợ sẽ bị Hoắc Sâm đè ra làm chuyện xấu rồi.

[Ai thông minh như tôi!]

[Tự cảm thấy mình quá tuyệt luôn = v =.]

---

Tổ đạo diễn vốn định để lại một anh quay phim rồi vung tay áo rời đi, kết quả anh quay phim đã bị đuổi ra ngoài với lý do được anh ta tiết lộ là: Hoắc Sâm nói, khi nào chúng tôi đi chơi bên ngoài thì anh có thể quay, nhưng khi ở nhà thì không cần anh ở đây làm bóng đèn đâu.

Mọi người: "..."

Đều nói giác quan thứ sáu của phụ nữ rất chuẩn, nhưng đôi khi trực giác của đàn ông cũng rất đúng.


Hoắc Sâm hiểu rất rõ vợ mình, vừa ngốc nghếch lại cẩu thả, lúc nào cũng quên cái này quên cái kia.Cho nên hắn cam đoan rằng đến tối vợ hắn sẽ quên mất là trong phòng ngủ có gắn camera, và đương nhiên, để trả thù việc bánh bao hôm nay không đứng cùng chiến tuyến với hắn, Hoắc Sâm quyết định sẽ giữ yên lặng để cho vợ mình phạm sai lầm.

[Đằng nào cũng mất hình tượng rồi, cố níu kéo làm gì nữa.]

[Tiết tháo có rơi xuống đất tôi cũng chả muốn nhặt, dù sao cũng bẩn rồi.]

Thật ra thì khi hai vợ chồng ở cùng nhau, họ đâu thèm lo lắng đến cái camera nữa, có khi đến cái camera còn phải sợ hai vợ chồng nhà này ấy chứ →_→.

...

Sự kiện hai vợ chồng đi siêu thị mua bao cao su ngày càng trở nên hot, đối với chuyện này, bánh bao ngốc cảm thấy rất may mắn vì không phải đi ra ngoài, cứ ở nhà mà trốn bão thôi = v =.

Buổi tối, Bao Tử nằm dạng tứ chi trên giường lướt blog...

#Tự cổ hồng lam xuất cp: Sau khi xem "Có em trong đời" em rất thích chị, cảm thấy chị rất men, trong chương trình em cũng thấy được sự ngốc nghếch của hai vợ chồng, và đến tối qua thì...em lại phát hiện thêm được một tính cách của chị rồi.

#Nếu như yêu: Một đoàn xe lửa ô ô ô ~

#Nhân sinh nếu chỉ như lần đầu gặp gỡ: Hai đoàn xe lửa ô ô ô ô ô ô ~

#Đại khái là yêu: Em xin thắc mắc, cuối cùng thì hai anh chị chọn loại nào vậy? Review cho em đi ^_^.

...

#Diễn viên điện ảnh Mạc Á Y: →_→

Bao Tử: "..."

Đúng như Hoắc Sâm dự đoán, vì bị cái hộp nhỏ kia "ép điên", Bao Tử đã quên mất là trong phòng ngủ có gắn camera, chỉ thấy cô quấn chăn lăn đến mép giường, với tay mở ngăn kéo ra, lấy cái hộp bao cao su – thủ phạm đã đưa bọn họ vào cảnh nước sôi lửa bỏng, sau đó lại lăn đến bên cạnh Hoắc Sâm, cầm cái hộp quơ quơ trước mặt hắn.

"Hiện giờ em với nó có "thâm cừu đại hận", em vứt nó đi nhé?"

"Không được lãng phí."

"..."

"Với lại bánh bao à, camera đang quay đó, em chú ý chút đi = v =."

"...Aaaaa!!!"

Bánh bao ngốc hét lên thảm thiết sau khi ý thức được là mình vừa làm ra một hành động ngu xuẩn, vội vàng vứt củ khoai nóng bỏng trên tay đi, sau đó chui người vào trong chăn, che kín hoàn toàn từ đầu đến chân.

Hoắc Sâm hoàn toàn không biết xấu hổ, vẫn bình thản như cũ, hắn đứng dậy cầm lấy cái hộp nhỏ bị vợ ném xuống đất kia lên rồi bỏ lại vào ngăn kéo, sau đó trở về giường, ý đồ lôi cái con rùa rụt cổ kia ra ngoài.

"Bánh bao, mau ra đây nào, đắp kín thế khó thở lắm."

"Em chết rồi, có gì thắp hương cho em nhé."

"Mau ra đây đi, anh không muốn ngủ cùng một cái bánh bao bị luộc chín đâu."

"Ồ, thế để em ra phòng khách ngủ."

"..."

Bánh bao ngốc hình như nghĩ tới điều gì, liền thò đầu ra từ trong chăn: "Đợi chút, chồng ơi, ở phòng cho khách không có gắn camera, chúng mình qua đó ngủ đi."

"Ừ."

...

Đêm dài đằng đẵng, trừ cảnh vừa rồi ra thì khẳng định cái máy quay trong phòng ngủ kia sẽ không thể quay thêm được bất kì cái gì trong một tuần này nữa, bởi vì hai vợ chồng đã quyết định sẽ ngủ ở phòng cho khách trong suốt một tuần này luôn rồi.

Trong phòng...

"Anh đã nói là không được gắn camera ở phòng ngủ rồi mà, sao em lại không nghe lời hả?"

"Chồng, em biết sai rồi."

"Xì ~"

"Em không nên làm trái lời người lớn nói, quả nhiên là chịu thiệt rồi."

Hoắc Sâm: "..."

[Hơ hơ.]

[Người lớn, ý em là...]

[Sặc!]

"Chồng ơi, đoạn kia mà bị chiếu lên TV thì còn mặt mũi đâu mà gặp người nữa đây."

"Tự làm tự chịu, trách ai chứ?"

"QAQ"

[Mẹ nó, em đâu có cố ý.]

[Bây giờ trên blog em người ta toàn nói về chủ đề này thôi.]

[Cho nên em mới nóng vội muốn xử lý sạch sẽ mấy cái hộp kia thôi mà.]

[Và rồi thì...]

[Em không muốn nói chuyện nữa, em muốn yên tĩnh.]

[Bye bye mọi người, tôi quay về thế giới ngu ngốc của mình đây.]