Nhân Đạo Chí Tôn

Chương 964: Thân quá khứ (2)

- Càng nhiều càng tốt! Bảo bối nương nương không cần, đại đạo pháp tắc nương nương đã trút bỏ, khí Tiên Thiên nương nương đã vứt bỏ, Tiên Thiên Thần Cốt, pháp môn, công pháp, thần thông Lục Đạo Luân Hồi mà nương nương đã cảm ngộ ra, chúng ta cũng đều không từ chối! Tốt nhất tất cả những gì có thể cho đều cho chúng ta hết đi!

Chung Nhạc nhất thời xấu hổ. Tên gia hỏa Tân Hỏa này thật đúng là có công phu sư tử ngoạm. Vừa gặp được thân thích, liền hận không thể chiếm lấy hết thảy toàn bộ tài bảo của thân thích, khiến cho ngay cả hắn cũng cảm thấy vạn phần không có ý tứ.

Túi da của Thần Nữ cười hì hì, nói:

- Những đồ vật mà ngươi nói, ta đều có! Nhưng cho dù ta đưa cho các ngươi, chỉ sợ các ngươi cũng không chịu nổi. Muốn đạt được mấy thứ này, một là cần có phúc duyên, hai là cần có bản lĩnh, ba là cần có mệnh số! Các ngươi phúc duyên đã có, bản lĩnh thì kém một chút. Bất quá, có Trụ Hồn Chi Hỏa phụ tá, bản lĩnh của ngươi tương lai nhất định là sẽ đủ. Nhưng mệnh số lại còn kém quá nhiều rồi, căn bản là không chịu nổi. Nếu đưa những bảo vật này cho các ngươi, chẳng những sẽ không giúp đỡ được gì hắn, ngược lại sẽ khiến cho hắn gặp phải kiếp nạn, vô duyên vô cớ mất mạng!

Những lời này của nàng cũng không phải là nói chuyện giật gân. Những bảo vật vừa rồi Tân Hỏa nói kia, bất luận một kiện nào cũng đều là viễn siêu bảo vật cấp bậc Giới Đế. Nếu thật sự tặng cho Chung Nhạc, cho dù mệnh số của Chung Nhạc có cứng rắn tới đâu đi nữa, cũng sẽ không chịu nổi.

Bất kỳ một bảo vật nào nếu hiển lộ ra bên ngoài, đều sẽ tạo thành sát cơ thật lớn, thậm chí nói không chừng ngay cả Giới Đế cũng sẽ đích thân xuất thủ, gạt bỏ hắn còn không phải là chuyện tình đơn giản tới cực điểm sao?

- Vậy ngươi có thể cho chúng ta cái gì?

Tân Hỏa có chút không cam lòng, tiếp tục hỏi. Túi da của Thần Nữ mỉm cười, nói:

- Ta có thể cho ngươi một môn công pháp tu luyện, gọi là Địa Mẫu Hoàng Đạo Kinh, đây là công pháp trước đây nương nương khai sáng ra. Những cái còn lại, các ngươi đều không chịu nổi! Hơn nữa, ta trở thành thân quá khứ của nương nương, đi ra ngoài hành tẩu, cũng cần mang theo một chút bảo vật mới được!

Chung Nhạc vội vàng nói:

- Tân Hỏa, hỏi nàng mấy đạo cơ duyên có thể mở ra Bí cảnh Huyết Mạch!

Tân Hỏa lập tức nói ra. Túi da của Thần Nữ có chút kinh ngạc, nói:


- Loại cơ duyên đó có gì tốt? Cơ hồ là loại cơ duyên đẳng cấp thấp nhất mà nương nương từng lưu lại. Dựa vào cơ duyên đẳng cấp này mở ra Bí cảnh Huyết Mạch, trợ giúp đối với một Luyện Khí Sĩ cũng không phải là quá lớn, chỉ có thể luyện thành Ngụy Lục Đạo Luân Hồi mà thôi!

- Ngụy Lục Đạo Luân Hồi?

Chung Nhạc và Tân Hỏa nhất thời ngẩn ngơ.

- Tự nhiên là Ngụy Lục Đạo Luân Hồi! So với Lục Đạo Luân Hồi chân chính thì yếu kém hơn rất nhiều. Trong đó mấu chốt nhất chính là thiếu đi Thần Nhân Bàn Cổ!

Túi da của Thần Nữ lắc đầu, nói:

- Không có Thần Nhân Bàn Cổ, sẽ không thể thống nhất Lục Đạo, thành tựu tương lai cũng là có hạn, còn không bằng chuyển thế trọng sinh, đợi sau khi sống lại mới mở ra Bí cảnh Huyết Mạch!

- Thì ra là thế!

Chung Nhạc nhất thời bừng tỉnh đại ngộ. Hắn vốn dĩ cũng rất hiếu kỳ. Đám người Ma Tam Thọ cũng nhận được cơ duyên, đã mở ra Huyết Mạch Luân, nhưng thực lực so với hắn thì cách biệt quá nhiều, hóa ra là còn có cái nguyên nhân này.

- Nếu đạt được cơ duyên mở ra Bí cảnh Huyết Mạch, có thể tìm hiểu ra đại đạo Lục Đạo Luân Hồi hay không?

Chung Nhạc dò hỏi. Túi da của Thần Nữ lắc đầu, nói:

- Không có Thần Nhân Bàn Cổ, cho dù có thể tìm hiểu ra đại đạo Lục Đạo Luân Hồi, cũng không thể nào luyện thành!

Trong lòng Chung Nhạc trầm xuống. Khâu Cấm Nhi và Quân Tư Tà đều rơi vào trong Ca Giới. Hắn truyền thụ cho hai nàng đại đạo Lục Đạo Luân Hồi mà chính mình đã lĩnh ngộ ra, vốn cho rằng chỉ cần giúp Quân Tư Tà tìm được một cái cơ duyên, sau khi mở ra Bí cảnh Huyết Mạch, hai nàng nữ tử cũng sẽ có thể nhảy ra khỏi Ca Giới. Mà hiện tại xem ra, cái này căn bản là một hy vọng xa vời. Quân Tư Tà và Khâu Cấm Nhi chỉ sợ vĩnh viễn cũng không có khả năng rời khỏi Ca Giới rồi.


Hắn lấy lại bình tĩnh, trong lòng đột nhiên sinh ra một tia hy vọng, hỏi:

- Nếu hấp thu linh khí linh lực thiên địa của Hạ giới, nhưng lại không luyện thành đại đạo Lục Đạo Luân Hồi, sẽ có thể nhảy thoát ra khỏi Hạ giới hay không?

- Tự nhiên là có thể!

Túi da của Thần Nữ có chút kinh ngạc nói:

- Có gì mà không thể? Nhảy thoát khỏi Hạ giới cũng không chút khó khăn. Đám Hạ giới kia là địa phương nương nương dùng để thí nghiệm lý niệm Lục Đạo, lại không phải là địa phương chuyên môn vây khốn kẻ khác, phóng người nhảy ra ngoài là được rồi!

Chung Nhạc ngạc nhiên, hỏi:

- Làm sao nhảy ra?

- Phóng người nhảy một cái, không phải sẽ có thể thoát khỏi sự trấn áp của Giới lực sao? A! Đúng rồi! Thực lực của các ngươi quá yếu, không thể chống lại được Giới lực!

Túi da của Thần Nữ nhất thời tỉnh ngộ lại, mỉm cười nói:

- Ta minh bạch ý của ngươi rồi! Thực lực của các ngươi yếu đến không cách nào tưởng tượng, cho nên gặp phải Giới lực cản trở liền vô kế khả thi!

Chung Nhạc nhất thời dở khóc dở cười. Cái gì gọi là yếu đến không cách nào tưởng tượng? Cho dù là vị Giới Chủ Ngục Giới kia cũng không nhảy ra được, không thể làm gì khác hơn là linh hồn chết già ở trong đó. Giới Chủ là tồn tại đẳng cấp nào? Lẽ nào cũng yếu đến không cách nào tưởng tượng sao?

- Nếu vậy thì có chút khó làm rồi…

Túi da của Thần Nữ thoáng trầm ngâm, cuối cùng nói:

- Vậy thì chỉ còn duy nhất một biện pháp, hơn nữa còn là biện pháp đơn giản nhất!

- Biện pháp gì?

Chung Nhạc vội vàng hỏi.