Nhân Đạo Chí Tôn

Chương 946: Dọn sạch (2)

- Ngươi có hai lựa chọn! Thứ nhất, dẫn ta tới đó…

Chung Nhạc còn chưa nói xong, Ma Tam Thọ đã vội vàng nói:

- Ta chọn thứ nhất!

Ma Tam Thọ bất đắc dĩ đi ở phía trước dẫn đường, trong lòng khẽ lẩm bẩm:

- Gã Huyết Cốt Tà Thần này biết được hai nàng nữ tử kia? Nếu là như thế, vậy hắn hẳn không phải là sinh linh của Hạ giới, mà cũng giống như chúng ta, cũng là Luyện Khí Sĩ tới từ Ngục Giới…

Hắn cũng không phải kẻ ngu dốt, chỉ là có chút thành thật mà thôi. Đương nhiên, thành thật cũng chỉ là tương đối, dù sao trong Ngục Giới không có người lương thiện, có thể sống sót, hơn nữa còn có thực lực cường đại, cũng không phải là hạng người tốt lành gì.

- Cũng giống như chúng ta, cũng là Luyện Khí Sĩ tới từ của Ngục Giới, vậy hắn hẳn là tại thời điểm truyền tống vào Cổ địa vực Thần Tàng đã bị truyền xuống Hạ giới, biến thành sinh linh của Hạ giới. Tốc độ chảy của thời gian Hạ giới không giống với trong Cổ địa vực Thần Tàng. Nói cách khác, hắn dùng thời gian không tới một trăm năm đã từ trong Hạ giới nhảy thoát ra ngoài. Tư chất ngộ tính bậc này…

Hắn biết rõ bị truyền tống tới Hạ giới đáng sợ tới mức nào, cho dù là tồn tại cấp bậc Giới Chủ đẳng cấp này rơi vào trong đó, cũng sẽ không thể thoát thân, chỉ có thể lãng phí cả đời, chết già ở trong đó, hồn phi phách tán. Mà Chung Nhạc lại có thể dùng thời gian không tới trăm năm đã từ trong Hạ giới nhảy thoát ra ngoài, tư chất ngộ tính bậc này thật đáng sợ!

Đột nhiên, Chung Nhạc chợt dừng bước lại, nói:

- Đợi ta trong chốc lát!

Ma Tam Thọ liền dừng bước lại. Chung Nhạc lẳng lặng đợi trong chốc lát. Từ xa xa, đột nhiên truyền tới một đạo thanh âm, cười ha hả, nói:

- Huyết Cốt Tà Thần, có biết Tinh vực Thiên Hầu Lam…

Soạt!


Hai tay Chung Nhạc nắm chặt thanh đao, Thái Dương Thần Đao một đao chém xuống. Sau đó, một cỗ thi thể rơi xuống đất. Chung Nhạc thu đao, lạnh nhạt nói:

- Tiếp tục đi thôi!

- Đó là…

Ma Tam Thọ nhìn tới mức hãi hùng khiếp vía. Hắn nhận ra gã Luyện Khí Sĩ vừa rồi vọt tới kia, là cường giả mạnh nhất của Tinh vực Thiên Hầu, gọi là Lam Sơn, thực lực vô cùng cường đại. Cho dù là Ma Tam Thọ, mặc dù bản thân đã có chút kỳ ngộ, nhưng chỉ sợ cũng không phải là đối thủ của hắn. Nào ngờ Lam Sơn còn thể nói xong một câu, thậm chí ngay cả tên họ của chính mình cũng chưa kịp báo ra, đã bị một đao chém chết.

- Gã Huyết Cốt Tà Thần này rốt cuộc là ai? Hắn ở trong Ngục Giới khẳng định không phải là hạng người bình thường không nổi trội, tất nhiên là tồn tại có thể liệt trên Thập Đại Cường Giả. Bất quá, lại cũng không đúng! Những tồn tại có danh có tiếng trong Ngục Giới ta cũng không có kẻ nào biến mất…

Trong lòng hắn không ngừng phỏng đoán. Một đường đi tới này, bọn họ đã gặp phải rất nhiều cường giả chạy tới truy sát Huyết Cốt Tà Thần, lại đều bị gã Tà Thần này một đao chém chết. Chỉ có một số ít tồn tại cực kỳ mạnh mẽ tiếp được hắn hai chiêu, nhưng cuối cùng vẫn là kết quả bị chém chết, thực lực quả thật vô cùng đáng sợ.

- Hắn rốt cuộc là có lai lịch gì?

Rốt cuộc, bọn họ cũng đi tới Đạo tràng của Canh Vương gia. Chung Nhạc nhìn về phía trước, chỉ thấy hơn trăm gã Luyện Khí Sĩ đang chiếm giữ trong một mảnh cung điện nguy nga, mỗi người đều đang tu hành. Quang mang đủ loại màu sắc hình thành nên một mảnh tường vân, bao phủ toàn bộ Đạo tràng.

- Nơi này là Canh Vương gia đã phí khá lớn sức lực, bị chết hơn sáu mươi kẻ đi theo, lúc này mới có thể đả thông, nhận được vô số chỗ tốt. Lúc đó nơi này cũng tới không biết bao nhiêu Luyện Khí Sĩ, trong đó cũng không thiếu cường giả đỉnh cao, nhưng không một ai là đối thủ của Canh Vương gia, hết thảy đều bại trận!

Ngữ khí Ma Tam Thọ thận trọng, nói:

- Lúc đó, hai nàng nữ tử kia cũng tiến vào trong đó, bởi vì cướp đoạt một phần cơ duyên của Canh Vương gia, đạt được không ít chỗ tốt. Mấy kẻ đi theo của Canh Vương gia bức các nàng giao chỗ tốt ra, các nàng không chịu nghe theo, kết quả đã bị đẩy vào cái Hạ giới bên trong tòa cung điện này. Sư huynh, ta đã dẫn ngươi tới đây, có phải ta đã có thể rời khỏi rồi không?

Nào ngờ Chung Nhạc đã lắc đầu, tinh thần ba động, nói:


- Ta làm sao biết ngươi có phải lừa gạt ta không? Ngươi cùng ta đi vào!

Ma Tam Thọ không ngừng kêu khổ:

- Hơn trăm gã Luyện Khí Sĩ, nếu đồng loạt ra tay, sẽ có thể đánh ta ngay cả cặn bã cũng không còn a!

Chung Nhạc suy nghĩ một chút, nói:

- Ngươi ở nơi này đợi tin tức của ta. Khi nào ta bảo ngươi đi vào, ngươi mới hãy đi vào. Đừng nghĩ tới chuyện bỏ trốn! Mặc dù Cổ địa vực Thần Tàng rất lớn, nhưng nếu ta muốn tìm được ngươi, cho dù ngươi đã chết, ta cũng có thể lôi ngươi từ trong Địa Phủ ra!

Ma Tam Thọ rùng mình một cái, đứng yên tại chỗ, nhìn theo Chung Nhạc đi vào Đạo tràng của Canh Vương gia, tiến vào trong phiến cung điện kia.

Rầm! Rầm!

Cánh cửa điện bay ngược về phía sau, sau đó thanh âm quát hỏi vang lên, thanh âm thần thông va chạm bùng phát. Ma Tam Thọ từ xa nhìn lại, chỉ thấy trong tòa cung điện kia, từng đạo từng đạo thân hình động tác mau lẹ, uy năng các loại thần thông, Hồn binh cùng với Thần binh ầm ầm bạo phát. Từng đạo từng đạo quang hoàn chuyển động giữa không trung, thỉnh thoảng lại có từng đạo từng đạo huyết quang văng bắn lên không trung.

Lại sau một hồi, thanh âm chiến đấu đột nhiên biến mất, Đạo tràng nhất thời yên tĩnh trở lại. Yên tĩnh tới mức đáng sợ!

Lúc này, tinh thần ba động của Chung Nhạc truyền tới, nói:

- Hiện tại an toàn rồi, ngươi có thể tiến vào!

Ma Tam Thọ đánh bạo tiến vào Đạo tràng. Xuất hiện trước mặt hắn là hai cái chân đang lúc bỏ chạy, chỉ còn lại có hai cái đùi, đang ra sức phóng chạy như điên, tựa hồ muốn chạy trốn ra khỏi mảnh Tu La Sát Tràng này.

Da đầu Ma Tam Thọ tê dại, sau đó mới nhìn thấy nửa thân trên của gã Luyện Khí Sĩ kia, đang bay lên giữa không trung, không khỏi sợ nổi da gà. Tràng diện này giống như đúc với tràng cảnh chính mình chết ở dưới đao của Chung Nhạc trong tưởng tượng của hắn.

Hắn một đường đi tới, càng xem lại càng kinh hãi. Khắp nơi trong Đạo tràng đều là thi thể, ngoại trừ hắn và Chung Nhạc ra, không còn một người nào còn sống!

Đạo tràng của Canh Vương gia một mảnh trống rỗng!

Chỉ trong khoảnh khắc ngắn ngủi như vậy, toàn bộ Luyện Khí Sĩ trong Đạo tràng đều đã bị chém chết!