Nhân Đạo Chí Tôn

Chương 858: Táng Hoàng Ma Đồng (2)

Tấm Huyết phiên bay lên, soạt soạt mở ra. Đao quang của Chung Nhạc bắn lên trên Huyết phiên, giống như trâu đất xuống biển vậy, hoàn toàn biến mất không thấy đâu nữa.

Nghịch Hoàng ném tấm Huyết phiên trong tay ra, tấm Huyết phiên từ từ bay lên, giống nhanh chóng chuyển động. Hắn cười lạnh, nói:

- Chung Sơn thị, để ta nhìn một chút thức thứ ba trong Trảm Thần Tam Thức của ngươi a! Ta ngược lại muốn xem một cái, ngươi làm sao Trảm Thần?

Tấm Huyết phiên kia nhanh chóng xoay chuyển. Chung Nhạc nhất thời cảm thấy Nguyên thần trong Thức hải chính mình giống như muốn bị lôi ra khỏi cơ thể vậy. Không chỉ Nguyên thần, ngay cả Lôi Trì trong Thức hải của hắn cũng tuôn trào phong bạo, tinh thần lực gào thét bay lên, nghĩ muốn chảy về phía trong tấm phiên.

Ngay cả khí huyết, nhục thân của hắn cũng chậm rãi bị kéo động.

Mà ở trong không gian Nguyên Từ trọng điệp, huyết nhục thi thể của đám Luyện Khí Sĩ đã chết dưới đao của Chung Nhạc kia đột nhiên bay lên. Ngay cả đám huyết cầu cũng soạt soạt bay về phía Huyết phiên. Tấm Huyết phiên không ngừng chuyển động, trong khoảnh khắc toàn bộ huyết nhục của đám Luyện Khí Sĩ đã chết kia bị hút trống rỗng, chỉ còn lại từng khối từng khối xương trắng mà thôi.

Tấm đại phiên này vẫn không ngừng xoay chuyển, vậy mà nghĩ muốn hút sạch toàn thân Chung Nhạc không còn một mảnh, chỉ lưu lại cho hắn một bộ xương trắng, giống như đám bạch cốt này vậy.

Khí huyết Chung Nhạc chấn động, tu vi nhất thời bị phong bế. Nghịch Hoàng cười ha hả, hai tay cầm phủ giết tới. Huyết quang biến thành hình dạng một con mắt thật to, mi mắt phảng phất như thiên mạc vậy, từ từ mở ra, vạn phần quỷ dị.

- Thần thông của Nghịch Hoàng, Táng Hoàng Ma Đồng!

Bệ đột nhiên mở miệng, nói:

- Nghe nói Thần Ma chết dưới uy năng của Táng Hoàng Ma Đồng nhiều vô số kể, chỉ là chưa từng chứng kiến qua. Nghe tên cứ tưởng nó là thần thông nhãn mâu, hóa ra lại là thần thông Huyết phủ!

Ngạn cũng gật đầu, nói:


- Thần thông thật tinh diệu!

Trong con mắt kia đột nhiên bùng phát một đạo huyết quang xích hồng sắc, một cây búa đột nhiên từ trong con mắt chém ra, uy năng cực kỳ đáng sợ.

Ánh mắt Trăn Dao cũng khẽ chớp động, nhìn về phía con mắt kia, nói:

- Chung Sơn thị quả thật vẫn còn non một chút, không thể cay độc bằng Nghịch Hoàng! Hắn hẳn không nên khiêu chiến Nghịch Hoàng!

- Không phải hắn muốn khiêu chiến Nghịch Hoàng, mà là Nghịch Hoàng không muốn tha cho hắn, muốn xuất thủ giết hắn! Nghịch Hoàng chính là muốn lập uy!

Ánh mắt Lệ Thiên Hành bình tĩnh, nói:

- Hắn chính là muốn lập uy với chúng ta! Hắn chuyển thế sống lại, mang theo dư uy của kiếp trước. Nhưng hắn dù sao cũng là chuyển thế, không mang theo Ma Hoàng Binh của kiếp trước, cũng không mang theo bảo tàng của kiếp trước, càng không thể mang theo tu vi của kiếp trước. Cho nên hắn muốn trấn sát một cao thủ không thua kém gì chúng ta, khiến cho chúng ta sản sinh sợ hãi đối với hắn!

Trong lòng đám người Trăn Dao, Bệ, Ngạn nhất thời nghiêm nghị, gật đầu nói phải. Kiếp trước, Nghịch Hoàng tử vong là do bị một tồn tại vô cùng cường đại đánh chết, linh hồn bị Lục Đạo Luân Hồi tiếp dẫn đi, đầu thai chuyển thế. Kiếp này hắn ngóc đầu trở lại, nhưng bảo vật kiếp trước của hắn sớm đã bị cường giả Ngục Giới cướp đoạt không còn, không lưu lại bất cứ thứ gì, chỉ có thể tu luyện lại từ đầu.

Luyện Khí Sĩ trong Ngục Giới đối với vị Ma Hoàng chuyển thế lạc phách này mặc dù vẫn như cũ có chút kính sợ, nhưng đã không lớn bằng trước đây. Bởi vậy, Nghịch Hoàng muốn lập uy, biểu thị chính mình mặc dù chuyển thế sống lại, nhưng vẫn như cũ có thể dựng nghiệp từ hai bàn tay trắng, vẫn là không ai địch nổi.

Lúc này, đao quang chợt dâng lên. Đao quang huyễn lệ giống như một vầng đại nhật rơi xuống, vô cùng kinh diễm. Chung Nhạc bị Huyết phiên hạn chế khí huyết, nhục thân và Nguyên thần, nhất thời cảm giác thực lực suy giảm. Nhưng thức thần thông Nhật Diệu này trong tay hắn vẫn như cũ thể hiện ra uy năng kinh diễm tuyệt luân.

Đao búa va chạm nhau, Chung Nhạc kêu lên một tiếng đau đớn, khóe miệng tươm máu. Đột nhiên, Thái Dương Thần Đao chợt biến thành vỏ đao, Chung Nhạc rút đao chém xuống, chém thẳng lên trên Huyết phủ, triệt để ngăn cản uy năng của Táng Hoàng Ma Đồng.

Hắn vung lên vỏ đao trong tay trái, dựng thẳng lên chém về phía Nghịch Hoàng. Lại là dị tượng đại nhật rơi xuống. Nghịch Hoàng lui về phía sau mấy bước, giơ Huyết phiên lên ngăn cản. Thái Dương Thần Đao cắt thẳng lên tấm phiên, nhưng cũng đã vô lực tiếp tục cắt xuống.


Nhưng lúc này, Thái Dương Thần Đao tại địa phương đại nhật rơi xuống lại biến thành vỏ đao, Chung Nhạc lại rút đao chém xuống. Đao quang của Nguyên Từ Thần Đao dọc theo đạo vết rách do Thái Dương Thần Đao chém ra kia, tiếp tục chém xuống.

Xuy!

Một đao này chém càng sâu vào, cơ hồ chém đứt Huyết phiên. Nguyên Từ Thần Đao rơi xuống, Thái Dương Thần Đao lại lên, răng rắc một tiếng đã mạnh mẽ chém đứt Huyết phiên.

Chung Nhạc giẫm chân tiến lên, giơ tay rút đao. Nguyên Từ Thần Đao giống như mặt trăng dẫn động triều tịch ba động, rợp trời ngập đất bao phủ thân thể Nghịch Hoàng.

Hai chiêu Nhật Diệu và Nguyệt Tịch này của hắn cơ hồ đã biến thành một chiêu. Sau khi Thái Dương Thần Đao chém xuống, liền biến thành vỏ đao. Nguyên Từ Thần Đao giấu trong vỏ đao, rút đao chém ra. Nguyên Từ Thần Đao vừa rơi xuống, Thái Dương Thần Đao lập tức bay lên, hai chiêu thần thông Nhật Diệu và Nguyệt Tịch không ngừng tuần hoàn qua lại.

- Không tệ! Không tệ!

Nghịch Hoàng cười ha hả, Huyết phủ đột nhiên chém ngang ra. Chung Nhạc vừa mới chiếm được một tia thượng phong, đã bị một búa này đánh tan, trong miệng nhất thời thổ huyết, bị hất bay ra ngoài.

- Không tính quá tệ!

Nghịch Hoàng sãi bước tiến lên, cầm búa chém xuống. Đại phiên bị chém thành hai mảnh hợp lại làm một, khôi phục lại như lúc ban đầu, vẫn như cũ không ngừng xoay chuyển. Hắn cười ha hả, nói:

- Ngươi còn không sử dụng ra thức thứ ba sao? Nếu vẫn không sử dụng ra, ta liền tiễn ngươi lên đường rồi!

- Giết ngươi cần gì thức thứ ba?

Chung Nhạc ổn định lại thân hình, trong mắt đại phóng hàn quang, đột nhiên chém xuống một đao.

Răng rắc!

Không gian Nguyên Từ trọng điệp bị một đao của hắn chém đứt. Thái Dương Thần Hỏa cuồn cuộn và Nguyên Từ Thần Quang, Thái Dương Xạ Tuyến nhất thời xâm nhập vào phiến không gian Nguyên Từ trọng điệp này.

Chung Nhạc hoành đao, Nguyên Từ Thần Quang và Thái Dương Xạ Tuyến cuồn cuộn điên cuồng phóng vọt về phía hai thanh Thần đao trong tay hắn.

- Chỉ cần hai thức này, ta đã đủ để giết ngươi rồi!