Nhân Đạo Chí Tôn

Chương 593: Tao ngộ công kích (1)

Trong lòng Chung Nhạc nhất thời cả kinh. Toàn thể Bàn Đào Viên đều nằm trên Ngũ Chỉ Sơn, nghe ý tứ của cây Bàn Đào Mẫu Thụ này, thì chủ nhân của Ngũ Chỉ Sơn vẫn còn chưa chết, ở chỗ này đàm luận hắn sẽ liền bị hắn cảm nhận được. Mặc dù Bàn Đào Mẫu Thụ không có nói rõ tồn tại tà ác kia là ai, nhưng trong những lời này vẫn đã để lộ ra một tin tức trọng đại.

Là tồn tại gì có thể sống một thời gian dài như vậy? Đã trải qua hơn mười vạn năm vẫn chưa chết? Ngay cả Thiên Đế cũng không thể! Trước khi Lục Đạo Luân Hồi xuất hiện, thọ mệnh của Thiên Đế cũng chỉ không tới hai vạn tuổi. Sau khi Lục Đạo xuất hiện, tu thành Lục Đạo Luân Hồi, sẽ khiến cho thọ nguyên nhục thân tương đương với thọ nguyên của Nguyên thần, từ đó thọ nguyên của Thiên Đế mới đạt tới trên dưới mười vạn tuổi. Mà tồn tại tà ác này đã hơn mười vạn năm cũng không chết, cái này có ý vị như thế nào?

- Tiên Thiên Thần Ma! Chỉ có Tiên Thiên Thần Ma mới có thể sống thời gian dài như vậy!

Trong đầu Chung Nhạc ầm ầm oanh động, Ngũ Chỉ Sơn là bàn tay của tồn tại tà ác biến thành, thủ đoạn đồng dạng với Tạo Vật Chủ Ba Tuần, đều có thể biến nhục thân thành đá núi. Đây chính là thủ đoạn của Tiên Thiên Thần Ma.

- Tồn tại tà ác này là Tiên Thiên Thần Ma! Vì sao Tiên Thiên Thần Ma lại muốn đối phó Phục Hy Thần Tộc ta? Là cừu hận gì tới mức khiến cho hắn phải phong ấn huyết mạch của Phục Hy Thần Tộc ta chứ?

Trong lòng hắn cảm thấy vô cùng phẫn uất. Nhân Tộc biến thành thức ăn của Vạn Tộc, là chủng tộc thấp kém nhất, trải qua vô tận cực khổ suốt mười vạn năm, đều là vì nguyền rủa của tôn Tiên Thiên Thần Ma này tạo thành.

Thanh âm Bàn Đào Mẫu Thụ lại một lần nữa truyền tới:

- Ngươi không thể làm được bất cứ gì đâu, thiếu niên! Ngươi vẫn là trở về đi!

Chung Nhạc khom người tạ ơn. Mặc dù ngoài miệng cây Bàn Đào Thần Thụ này không nói cho hắn biết bất cứ thứ gì, nhưng trên thực tế đã nói cho hắn biết một đầu mối trọng đại, chỉ là đầu mối vẫn còn quá ít.

- Nếu tiền bối không thể nói về tồn tại tà ác kia, vậy có thể nói một chút cho vãn bối biết, Ngũ Chỉ Sơn này rốt cuộc là để đối phó kẻ nào không?

Bàn Đào Mẫu Thụ vẫn như cũ trầm mặc, chỉ thấy cành lá không ngừng tung bay, từng đạo từng đạo văn lộ Đồ đằng bay lượn, lan tỏa vào trong hư không, tựa hồ như đang thăm dò động tĩnh của Ngũ Chỉ Sơn. Qua một lúc lâu sau, mới một lần nữa lên tiếng:


- Không thể nói được!

Chung Nhạc khẽ nhíu mày, thử dò xét nói:

- Chẳng lẽ là linh hồn của Đại Thánh Đế?

Cành lá Bàn Đào Mẫu Thụ chập chờn, nói:

- Đại Thánh Đế thọ nguyên đã tận, linh hồn đã tiến vào Hư Không Giới, cũng không có bị trấn áp. Ngươi không cần suy đoán nữa! Biết được quá nhiều, đối với tồn tại hèn mọn như ngươi bậc này, ngược lại chỉ là một loại gánh vác!

- Tồn tại hèn mọn?

Trong lòng Chung Nhạc chán nản, ngay sau đó bật cười. So với tồn tại tà ác và Luân Hồi Đại Thánh Đế mà nói, chính mình quả thật chỉ là một tồn tại hèn mọn, điểm này không hề nghi ngờ. Bất quá, tồn tại hèn mọn nhỏ yếu, cuối cùng cũng có một ngày trưởng thành lên!

Như nếu như trái tim trở nên hèn mọn, như vậy đời này chắc chắn là phí thời gian. Nếu không có một khỏa trái tim rộng lớn cường đại, nếu không có dũng khí anh dũng thẳng tiến, sao có thể lớn lên thành cự nhân được?

- Vì sao linh hồn Đại Thánh Đế tiến vào Hư Không Giới, mà không phải thông qua Lục Đạo Luân Hồi chuyển thế?

Chung Nhạc cũng không gấp gáp rời khỏi, tiếp tục hỏi.

- Hắn đã tu luyện tới trình độ bản thân chính là Lục Đạo, cần gì phải tiến vào Lục Đạo Luân Hồi? Linh hồn cũng có thọ nguyên, cho dù chuyển thế cũng khó tránh khỏi thọ nguyên linh hồn hao hết. Cho dù là Đại Thánh Đế cũng chỉ có mười vạn năm thọ nguyên mà thôi, sau khi tiêu hao hết liền chỉ có thể tiến vào Hư Không Giới. Trong Hư Không Giới không có thời gian lưu động, chỉ có ở nơi đó mới có thể bảo trụ được linh hồn bất diệt!


Bàn Đào Mẫu Thụ chậm rãi nói. Chung Nhạc nhất thời bừng tỉnh. Khó trách hắn nhìn thấy trong Hư Không Giới có Linh của rất nhiều Lão tổ tông Phục Hy Thần Tộc. Hóa ra bọn họ là dựa vào Hư Không Giới để bảo trụ linh hồn.

Chung Nhạc nghi hoặc hỏi:

- Vì sao trên thế gian còn có rất nhiều Thần Linh không tiến vào Hư Không Giới? Ta đã từng thấy qua linh hồn của Thần Hầu, cũng không có tiến vào Hư Không Giới!

Bàn Đào Mẫu Thụ nhàn nhạt nói:

- Là bởi vì bọn họ quá yếu, không có tư cách tiến vào Hư Không Giới. Muốn tiến vào Hư Không Giới bảo trụ linh hồn, ít nhất phải mạnh hơn ngươi… Ừm! Dù sao cũng là mạnh mẽ hơn ngươi rất nhiều rất nhiều lần! Không có đủ thực lực, vậy chỉ có thể lưu lại phàm gian hưởng dụng tế tự, thọ nguyên vừa hết, chính là hồn tiêu phách tán!

Chung Nhạc không nói gì, có chút bị đả kích, đột nhiên nghĩ tới một chuyện:

- Nguy rồi! Nếu như chỉ có Thần Ma cấp bậc Thần Hầu trở lên mới có tư cách tiến vào Hư Không Giới, vậy chẳng phải là nói Sư Đà Đại Tôn ít nhất cũng là cấp bậc Thần Hoàng sao? Ta giao Ma Thần Ngẫu cho Phong sư huynh, Phong sư huynh còn định dùng cấm chế của lăng mộ Ma Hầu để trấn áp Sư Đà Đại Tôn, khiến cho bọn họ lưỡng bại câu thương. Nếu Sư Đà Đại Tôn là linh hồn cấp Thần Hoàng, vậy cấm chế của lăng mộ Ma Hầu chưa chắc đã có thể làm gì được hắn! Phong Hiếu Trung sư huynh chưa chắc đã có thể bắt giữ được Sư Đà Đại Tôn, thậm chí nói không chừng còn bị Sư Đà Đại Tôn bắt giữ nữa…

Ma Thần Ngẫu còn dư lại một nguyện vọng cuối cùng, đã được hắn giao lại cho Phong Hiếu Trung. Phong Hiếu Trung dự định bắt giữ Sư Đà Đại Tôn để nghiên cứu. Hiện tại xem ra, kẻ nào nghiên cứu kẻ nào còn chưa nhất định đây.

- Tiền bối, ba quả Bàn Đào này của ngươi…

Chung Nhạc thử dò xét nói.

Bàn Đào Mẫu Thụ bình thản nói:

- Ngươi muốn chúng sao? Ta chỉ có thể cho ngươi hai quả. Thời điểm Quy Khư hủy diệt, tồn tại bị trấn áp ở nơi này nhất định sẽ nhân cơ hội chạy thoát, trốn khỏi trấn áp của Ngũ Chỉ Sơn. Ta có khả năng trốn thoát, cũng có khả năng chết trong hắc động. Ba quả Bàn Đào này, ta giữ lại cũng không chút hữu dụng, cho ngươi hết cũng không phải không được. Bất quá, Bàn Đào của ta còn muốn lưu lại cho vị tồn tại bị trấn áp dưới chân núi kia một quả. Nhiều năm qua ta vẫn luôn chiếu cố hắn, cấp cho hắn Bàn Đào Thần Quả để kéo dài thọ nguyên, hắn cũng đã đáp ứng sẽ mang ta rời khỏi!

Chung Nhạc nhất thời giật mình. Cây Bàn Đào Mẫu Thụ này vẫn là tiết lộ cho hắn rất nhiều tin tức. Dưới Ngũ Chỉ Sơn quả thật đang trấn áp một tồn tại, hơn nữa nghe ý tứ của Bàn Đào Mẫu Thụ, tồn tại này vẫn còn sống, là dựa vào Bàn Đào Thần Quả trên Mẫu Thụ còn sống cho tới bây giờ. Trong lòng hắn có chút mờ mịt, lẩm bẩm:

- Vị tồn tại này có thể sống được tới bây giờ sao? Không phải nói cho dù là Đại Thánh Đế cũng chỉ vẻn vẹn có mười vạn năm thọ nguyên thôi sao? Cho dù có phục dụng Bàn Đào Thần Quả đi chăng nữa, cũng chưa chắc có thể sống được lâu như vậy a?

- Tồn tại này cũng không phải là Đại Thánh Đế, hắn là Tiên…