Nhân Đạo Chí Tôn

Chương 520: Tổ Tinh rực rỡ (2)

Chung Nhạc nhấp nháy mắt, cố gắng chống đỡ Thần uy xuất phát về phía Đại Hoang, trong lòng thầm nghĩ:

- Thời điểm này các Đại Thần Tộc, Yêu Tộc, Ma Tộc, Long Tộc… đều diễu võ dương oai, tuyên dương sự tồn tại của chính mình, chấn nhiếp thế gian. Nếu Kiếm Môn Đại Hoang ta không có lực lượng chấn nhiếp bậc này, bị những chủng tộc khác xem thường là chuyện nhỏ, khiến cho những chủng tộc khác mơ ước và công kích chính là chuyện lớn rồi. Vạn nhất thật sự phát động đại loạn, kẻ đầu tiên bị các tộc tiêu diệt chính là Nhân Tộc ta…

o0o

Đại Hoang, Kiếm Môn…

Quân Tư Tà nhíu chặt cặp mày, đứng sừng sững trên Kim Đỉnh, từ xa xa nhìn về phía Tây Hoang, lại nhìn về phía Đông Hoang và Nam Hoang. Chỉ thấy Nam Hoang có Thần Nhân Võ đạo xuất hiện, Thánh khí Bát Long Trấn Thiên Phủ cũng hoàn toàn bạo phát uy năng, thậm chí trong Đông Hoang cũng có Yêu Thần xuất thế, bạo phát ra uy năng bất thế.

- Nội tình của Đại Hoang ta vẫn còn chưa đủ a! Mặc dù hiện tại đã có Tứ Thần Thú Kỳ, nhưng Tứ Thần Thú Kỳ cũng sẽ không bởi vì Thần binh, Thần Linh của các tộc mà tạo thành phản ứng ứng kích, chủ động hiện ra thủ hộ Kiếm Môn và Đại Hoang!

Quân Tư Tà phun ra một ngụm trọc khí, sắc mặt buồn bã, trong lòng thầm nghĩ:

- Chỉ dựa vào Đại Tự Tại Thần Kiếm và Thần Linh của Môn chủ đời thứ nhất Kiếm Môn, căn bản là không trấn áp được khí vận a…

Nàng vừa mới suy nghĩ tới đây, đột nhiên Đại Tự Tại Thần Kiếm nhất thời chấn minh, từ trong tay nàng tuột tay bay ra, mang theo thanh âm giòn vang bay lên thiên không. Quân Tư Tà ngẩng đầu nhìn lên, chỉ thấy Thần Linh của Môn chủ đời thứ nhất đã sống lại. Một đạo thanh âm tế tự vô cùng to rõ, vờn quanh tôn Thần Linh này.


- Địa Cung, mở!

Thanh âm Thần Linh Môn chủ vang vọng, chống kiếm sừng sững đứng giữa không trung. Đại điện Kim Đỉnh Kiếm Môn nứt ra, lộ ra không gian trong lòng núi, lộ ra chuôi kiếm vô cùng thô to của thanh Thần kiếm vô song kia. Thanh Thần kiếm vô song này chính là cắm vào sơn thể Kiếm Môn Sơn, mũi kiếm xuyên thấu qua trái tim khổng lồ nằm bên trong Cấm khu Ma Hồn kia.

Thần Linh Môn chủ đời thứ nhất búng tay một cái, búng lên trên chuôi kiếm của thanh Thần kiếm vô song kia. Nhất thời một đạo Kiếm khí vô cùng khủng bố và một đạo Thần uy hạo hãn bùng phát xung thiên. Một đạo kiếm quang sáng như tuyết bao phủ thiên không Kiếm Môn Sơn, hóa thành hình chiếu của một thanh Thần kiếm. Thanh Thần kiếm này bộc phát ra uy năng cực kỳ kinh khủng, thậm chí còn khủng bố hơn cả Thánh khí trấn tộc của các tộc khác, rất có uy thế thiên hạ độc tôn.

Quân Tư Tà nhìn tới mức mái tóc tung bay mất trật tự trong gió, lẩm bẩm:

- Đây là… Vô lại a!

Loại cử động này của Thần Linh Môn chủ đời thứ nhất Kiếm Môn căn bản chính là vô lại. Kiếm Môn không có Thánh khí trấn tộc trải qua ngàn vạn năm tế tự, cũng không có Thần Minh ẩn cư tránh đời, ở trong trận phản ứng ứng kích này, tất nhiên là thuộc về một phương yếu nhất. Hơn nữa, thanh Thần kiếm vô song này vốn dĩ không thuộc về Kiếm Môn, lần này nó cũng không phải là bị phản ứng ứng kích kích phát, mà là bị Thần Linh của Môn chủ đời thứ nhất kích phát ra Kiếm khí.

Lần này toàn bộ Tổ Tinh đều bị thiêu đốt, tất cả những bảo vật trấn tộc, Thần binh, Thần Linh, Thần Minh… kích khởi phản ứng ứng kích, lực uy hiếp cực lớn, uy năng cực mạnh. Ngược lại thì thanh Thần kiếm vô song dưới lòng đất Kiếm Môn này lại là có uy năng cực mạnh, thậm chí còn siêu việt cả Bàn Long Kiếm của Long Tộc, Bát Long Trấn Thiên Phủ của Trọng Lê Thần Tộc.

Cử động này của Kiếm Thần rõ ràng là nói cho các tộc khác biết, Kiếm Môn ta mặc dù không có bảo vật trấn tộc gì, hoặc là Thần Minh còn sống nào, nhưng nếu các ngươi dám xâm phạm, chúng ta sẽ đập bàn đập ghế, kinh động tới thanh Thần kiếm vô song này, mọi người cùng nhau chơi một trận. Hành động này tuyệt đối là cử động vô lại!

Quân Tư Tà thở dài một cái, trong lòng thầm nghĩ:


- Vô lại thì vô lại đi! Ít nhất, vô lại cũng có thể chấn nhiếp được các Hoang, khiến cho các Hoang không dám dị động!

o0o

Lúc này ở trong Tây Hoang, Cổ Điêu Thần Tộc, mỹ phụ Huyền Tố kia cảm giác được Thần uy vô biên trấn áp tới, dồn ép cho Thần uy trong cơ thể chính mình cơ hồ có xu thế không thể khống chế, vội vàng trấn trụ pháp lực rục rịch muốn xuất động của chính mình, trong lòng vẫn còn vô cùng sợ hãi. Trong lòng nàng thầm nghĩ:

- Nếu cũng tham dự vào phản ứng ứng kích lần này, ta tất nhiên sẽ bại lộ, chết không có chỗ chôn! Tổ Tinh này thật sự đáng sợ! Nội tình so với Côn Thần Tinh ta còn thâm hậu hơn rất nhiều, không hỗ là địa phương Thiên Đế lập nghiệp. Hiện tại tạo thành huyên náo lớn như vậy, hai tên tiểu tử kia không biết đã chạy tới nơi nào rồi. Thật sự quá mức xảo quyệt rồi! Không ngờ lại có thể chạy thoát ngay dưới mí mắt của ta!

Trong lòng nàng cũng bất đắc dĩ. Hiện tại nàng ngay cả một tia lực lượng Thần Minh cũng không dám sử dụng, nếu sử dụng lực lượng thoáng vượt qua phạm vi Cự bá, sợ rằng sẽ lập tức bị Chư Thần Chư Linh trong Tây Hoang cảm ứng được, truy nguyên nguồn gốc, xuất thủ đánh chết nàng.

- Tên tiểu quỷ kia thiên biến vạn hóa, không nhìn ra đến cùng là chủng tộc gì. Hắn nói hắn là Chư Càn Thần Tộc, nhưng hiện tại xem ra, hình dạng Chư Càn Thần Tộc cũng là do hắn biến hóa ra mà thôi, không phải là thân phận chân thật của hắn. Muốn tìm ra hắn, muôn vàn khó khăn! Bất quá…

Mỹ phụ cười lạnh một tiếng, thấp giọng nói:

- Ngươi có thể trốn thoát, nhưng Cô Hồng Tử lại trốn không xong a! Chỉ cần bắt được Cô Hồng Tử, sẽ có thể biết được thân phận chân thật của ngươi rồi!

o0o

Hiếu Mang Thần Miếu, Phong Vô Kỵ cùng đám cường giả của Hiếu Mang Thần Tộc bị Thần uy cuồn cuộn áp chế cho quỳ rạp trên mặt đất, toàn thân không thể nhúc nhích, trong lòng cũng vừa kinh vừa sợ.

Phản ứng ứng kích phát sinh, chỉ cần có chút chỗ sai lầm, chỉ sợ một trận đại loạn thổi quét tất cả sinh linh trên Tổ Tinh sẽ bởi vì vậy mà bạo phát, ngay cả bọn họ cũng khó có thể tránh thoát được.

- Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Vì sao chân thân của Lão tổ tông lại đột nhiên xuất hiện, bùng phát phẫn nộ như vậy?