Nhân Đạo Chí Tôn

Chương 2271: Mở lại Đạo Giới (2)

Chung Nhạc gật đầu:

- Đã làm được!

- Vậy mà đã làm được! Vậy mà thật sự đã làm được!

Đại Toại có chút mất hồn mất vía, lẩm bẩm:

- Đây là thần thông đạo pháp bay vọt! Vô sinh lão tử bay vọt a!

o0o

Trên không trung, Đại Tư Mệnh đột nhiên trở thành Chư Thần Chi Chủ, liên thủ với Chư Thần thi triển Ích Giới, dùng Sinh Mệnh Cổ Thụ làm vũ khí, tế khởi Sinh Mệnh Cổ Thụ đánh vào trong thế giới vừa mới mở ra.

Ầm ầm! Ầm ầm! Ầm ầm!

Có sự gia nhập của hắn, cộng thêm Sinh Mệnh Cổ Thụ làm vũ khí, uy năng của Ích Giới nhất thời tăng lên không chỉ gấp mười lần.

Trên không trung vang lên trận trận Đạo âm, đại đạo chấn động phát ra Đạo âm vang vọng khôn cùng, chất chứa ngàn vạn ảo diệu, khiến cho Chư Đế, Đế Quân và Tạo Vật Chủ xung quanh Trấn Thiên Quan đều nghe được như mê như say.

Lần này, thực lực của Đại Tư Mệnh và mấy trăm tôn Thần Vương đều có sự đề thăng thật lớn, hơn nữa còn là sự đề thăng bay vọt về chất. Bất quá, cho dù là vậy, Đạo Giới cũng không thể dễ dàng oanh mở như vậy.

Năm xưa, Đại Tư Mệnh và đám Thần Vương này liên thủ mở ra Đạo Giới, còn cần dùng một đám Thần Vương không thần phục và vô số chúng sinh làm tế phẩm, sau khi huyết tế thu được uy năng khổng lồ, lúc này mới sáng tạo ra lớp vỏ bên ngoài của Đạo Giới.

Hiện tại bọn họ đã dốc hết khả năng, vẫn không cần huyết tế, lớp vỏ bên ngoài của Đạo Giới cũng bất quá vừa mới thành hình.

Đúng lúc này, Luân Hồi Thánh Vương đột nhiên từ trong mi tâm của Đại Tư Mệnh cất bước đi ra, mười sáu cái đầu, mười tám cánh tay. Mười tám cánh tay mở ra, nhất thời một đạo Đại đạo Luân Hồi đột nhiên xuất hiện.

Tầng tầng quang luân sau đầu Đại Tư Mệnh gào thét chuyển động, một vòng lại một vòng, tầng tầng vờn quanh, tổng cộng có tới bảy đạo.

Hắn dùng Bí cảnh Sinh Mệnh làm Bí cảnh thứ bảy, đã tu thành Sinh Mệnh Thất Đạo Luân Hồi, sau đó đạo quang luân thứ tám chậm rãi xuất hiện, cuối cùng bị Luân Hồi Thánh Vương dùng Đại đạo Luân Hồi thống nhất.

Bát Đạo Luân Hồi!


Mặc dù chỉ duy trì thời gian rất ngắn, nhưng thực lực của Đại Tư Mệnh lại đột nhiên tăng vọt, khí Hỗn Độn vô biên đột nhiên bùng phát, một thế giới mới đã được hắn sáng tạo ra.

Lớp vỏ bên ngoài của Đạo Giới sắp sửa thành hình!

- Đại Tư Mệnh cộng thêm Luân Hồi Thánh Vương, quả thật chính là vô địch!

Sắc mặt Chung Nhạc cũng không khỏi khẽ động. Chiến lực của Luân Hồi Thánh Vương mặc dù chỉ là tiêu chuẩn Hắc Bạch Nhị Đế, vượt qua Hắc Bạch Nhị Đế một chút, nhưng cũng không cao hơn quá nhiều.

Bất quá, thực lực của Luân Hồi Thánh Vương mặc dù không được, nhưng Đại đạo Luân Hồi của hắn quả thật không thể tưởng tượng nổi, có thể tạm thời đề thăng thực lực của Đại Tư Mệnh lên tới đẳng cấp Bát Đạo Luân Hồi.

Thực lực Đại Tư Mệnh đề thăng lên tới đẳng cấp Bát Đạo Luân Hồi, Chung Nhạc cũng tự nhận không phải là đối thủ. Cũng may Đại Tư Mệnh cần phải dựa vào Luân Hồi Thánh Vương mới có thể bảo trì tầng thứ này, mà Chung Nhạc thì bản thân đã luyện thành Đại đạo Luân Hồi, bất cứ lúc nào cũng có thể tiến vào tầng thứ này.

Giữa hai người, tự nhiên không thể so sánh với nhau.

o0o

Trong Trấn Thiên Phủ, Khởi Nguyên Thần Vương cao giọng nói:

- Đạo Giới vẫn còn bất ổn, mời Đại Tư Mệnh tế khởi Sinh Mệnh Cổ Thụ, dùng làm cột chống Đạo Giới!

Đạo Giới hiện tại chỉ là mới sáng tạo ra lớp vỏ bên ngoài, đại đạo bên trong vẫn chưa được xác lập, Đạo Giới không ngừng xao động, rất dễ dàng sụp đổ, nhất định phải có cột trụ chống đỡ. Năm xưa, Chung Nhạc và đám người Khởi Nguyên Đạo Thần, Tứ Diện Thần chính là dùng bản thân làm cột chống, nâng Đạo Giới lên, kết quả bị ép tới mức không thể động đậy, không thể không liên thủ mở ra Đạo Giới, định ra thiên địa càn khôn.

Hiện tại cũng giống như vậy.

- Không cần dùng Sinh Mệnh Cổ Thụ!

Đại Tư Mệnh đột nhiên bật cười ha hả, rút Sinh Mệnh Cổ Thụ lên, mạnh mẽ quất một cái về phía Trấn Thiên Quan. Đại đạo Sinh Mệnh gào thét lao xuống, vô số cành lá cành lá giống như cự vật che trời, từ trong Trấn Thiên Quan lướt qua.

Bá!

Toàn bộ Đại Đế, Đế Quân và Tạo Vật Chủ xung quanh Trấn Thiên Quan nhất thời cảm thấy sinh mệnh của bản thân kịch liệt trôi qua, nhục thân già yếu, tinh khí khô kiệt, đại đạo trong cơ thể không chịu khống chế không ngừng xói mòn.

- A!


- A!

- A!

- A!

- …

Từng tiếng từng tiếng kêu la thảm thiết vang lên. Trăm vạn Đế Quân, Tạo Vật Chủ nhao nhao biến thành bạch cốt, ngay sau đó bạch cốt cũng vỡ nát. Cũng trong lúc đó, mấy ngàn Chư Đế tóc bạc như cước, nhục thân nhanh chóng tan rã, Nguyên thần biến thành linh quang không ngừng cực nhanh tan biến, đã biến thành chất dinh dưỡng của huyết tế, bị Đại Tư Mệnh quất một cái, cơ hồ quất chết hết thảy bọn họ.

Mà cành cành lá lá của Sinh Mệnh Cổ Thụ cũng đang quất về phía đám người Chung Nhạc. Chỉ nghe ông một tiếng, thân thể Chung Nhạc chấn động, quanh thân giống như xuất hiện vô số thế giới mặt gương lưu ly. Cành lá của Sinh Mệnh Cổ Thụ vừa mới đụng lên vạn giới này, liền phát ra thanh âm đinh đinh giòn vang.

Đại Toại nhìn về phía Chung Nhạc, lộ ra thần sắc nghi hoặc, hỏi:

- Bệ hạ không cứu bọn họ sao?

- Kẻ không bái ta, không phải là thần tử của ta, cứu bọn họ có ích gì?

Chung Nhạc đạm mạc nói:

- Hạng người lòng lang dạ sói, cho rằng có chút thành tựu sẽ có thể khinh thường Trẫm, thật buồn cười! Đại Tư Mệnh, ngươi cẩn thận một chút, đừng quấy nhiễu tới Trẫm!

- Bệ hạ thứ tội!

Đại Tư Mệnh thu hồi Sinh Mệnh Cổ Thụ, mang theo uy năng của đợt huyết tế này, soạt một tiếng đâm Sinh Mệnh Cổ Thụ về phía Đạo Giới, thiêu đốt năng lượng của đợt huyết tế này, biến thành một tầng Đạo hỏa hừng hực, chống đỡ Đạo Giới, không cho Hỗn Độn đè xuống.

- Các vị đạo hữu, có thể tế luyện Đạo Giới, ổn định đại đạo rồi!

Đại Tư Mệnh mỉm cười, nói.

Vô số Thần Vương lập tức tế khởi đại đạo của bản thân, lạc ấn Đạo Giới. Trong lòng Luân Hồi Thánh Vương khẽ động, quay đầu nhìn về phía Chung Nhạc.

- Bệ hạ, ngươi dự định khi nào sẽ luân hồi?

Thần thức của hắn truyền âm cho Chung Nhạc.

Chung Nhạc khẽ mỉm cười, thản nhiên truyền âm phản hồi:

- Đợi tới lúc một nửa kia của ngươi tới đây!

Sắc mặt Luân Hồi Thánh Vương khẽ biến, không nói lời nào.

Đúng lúc này, đột nhiên chỉ nghe thanh âm Mộ Cổ vang lên. Trong tiếng trống, Trấn Thiên Quan chia năm xẻ bảy, một cái trống lớn phá đất chui lên, ầm ầm bay thẳng lên thiên không, đánh thẳng về phía Trấn Thiên Phủ.

Mà ở dưới Mộ Cổ, bàn tay Khởi Nguyên Đạo Thần ầm ầm điên cuồng đánh lên trên Mộ Cổ.