Nhân Đạo Chí Tôn

Chương 2093: Sử sách hai trăm năm (1)

Thời gian vô thanh, tuế nguyệt chảy dài, một đời thiên kiêu ngã xuống sẽ có một đời thiên kiêu mới sinh ra.

Sau trận chiến Tổ Đình, Mục Tiên Thiên đại thương nguyên khí, Thiên cũng ẩn nấp hành tung, Hắc Bạch Nhị Đế quay về Tử Vi, Tổ Đình cũng là rách nát tả tơi. Song phương giao chiến cũng đều tử thương thảm trọng, Thần Ma trong toàn thể vũ trụ cũng thoáng cái giảm đi rất nhiều.

Đám Thần Ma trong Tổ Đình còn sống sót không tới một thành, trong đó có không ít tồn tại trên Tương Lai Chư Đế Bảng cũng đã ngã xuống trong chiến tranh. Mà đại quân Thiên Đình và đại quân Thần Ma của Vũ trụ Cổ lão dưới trướng Mục Tiên Thiên cũng tử thương thảm trọng. Bất quá, so sánh một chút, so với Tổ Đình vẫn còn tốt hơn một chút, nhưng cũng không tốt hơn bao nhiêu.

Bất luận bên nào cũng không có lực lại phát động đại chiến tiêu diệt đối phương. Sau lần kiếp nạn này, những tồn tại cổ lão dần dần trầm tịch xuống, chỉ có một đám tân tú mới xuất hiện thì vẫn còn mười phần sống động, khiến cho vũ trụ đã trở nên tiêu điều có thêm mấy phần sinh khí tươi mới.

Về phần Thiên, cũng đặc biệt yên tĩnh hơn. Hẳn là trận chiến tiến công Tổ Đình cũng khiến cho hắn hao tổn thảm trọng, Tiên Thiên Tà Đế và rất nhiều Thần Vương cũng đều chết trận, trong khoảng thời gian ngắn hắn khó có thể khôi phục lại nguyên khí.

Mà tôn Tứ Diện Thần kia cũng không cánh mà bay, không ai biết được tung tích của hắn, hẳn là đang dưỡng thương. Hắn ở trong Tổ Đình đối kháng với Chung Nhạc xa tại tám mươi năm sau, đối kháng với Phục Mân Đạo Tôn xa tại mười vạn năm trước, vẫn đã bị thương tổn không nhẹ.

Bản thân hắn cũng có rất nhiều cừu gia, không thể không ẩn núp xuống, chờ đợi thương thế khỏi hẳn.

Chung Hoàng Thần tạm thời chưởng quản Tổ Đình, chủ trì Đại điển Tế tự, tế tự đám anh linh chết trận kia. Bất quá, hắn dù sao vẫn còn trẻ, rất nhiều chuyện cũng đều không hiểu, không biết xử lý chính vụ, cũng không hiểu làm cách nào khiến cho các tộc sinh con đẻ cái, hành binh bố trận cũng hoàn toàn không biết gì cả.

Cũng may có đám huynh trưởng và tỷ tỷ bọn Hiếu Văn, Không Động ở bên cạnh, có thể trợ giúp hắn. Cộng thêm ba người bọn Vân Quyển Thư, Mặc Ẩn và Thiên Ti xử lý nội chính ngoại sự, hết thảy đều ngay ngắn rõ ràng, cũng không cần hắn tới xử lý.

Hắn cũng đã đi tới khu Luân Hồi thứ bảy, đã gặp mặt mẫu thân của chính mình, hai mẹ con có rất nhiều chuyện muốn nói.

Tư Mệnh đã thành lập lãnh địa của chính mình trong khu Luân Hồi thứ bảy, cư trú trong Vãng Sinh Cung, một thân một mình, có chút cô đơn. Cũng may đám người Âm Phần Huyên thỉnh thoảng cũng đi tới thăm viếng.

- Khu Luân Hồi thứ bảy đã mở ra, cần phải nghiên cứu thần thông của khu Luân Hồi thứ bảy!


Vân Quyển Thư nói với Chung Hoàng Thần:

- Trong trận chiến Chư Đế Thượng Cổ bao vây tiễu trừ Thần Vương Thái Cổ, đã từng thi triển ra Thần thông Đạo Giải, chính là thần thông tới từ khu Luân Hồi thứ bảy. Năm xưa, bọn họ bị Thần thông Đạo Giải phản phệ, thân tử đạo tiêu, hồn phi phách tán. Hiện tại khu Luân Hồi thứ bảy đã thành công mở ra, lại thi triển thần thông Đại nhất thống, sẽ không bị cắn trả. Thiếu chủ hẳn là nên tụ tập tài tuấn thiên hạ, tiến vào khu Luân Hồi thứ bảy nghiên cứu thần thông Đại nhất thống. Một người trí ngắn, nhiều người trí dài, tập hợp lực lượng của tài tuấn thiên hạ, nói không chừng có thể khai sáng ra thần thông Đại nhất thống trước đám Thần Vương Thái Cổ kia, cũng tốt chuẩn bị cho chiến sự sau này!

Chung Hoàng Thần có chút chần chừ, nói:

- Tụ tập tài tuấn thiên hạ? Chỉ sợ ta không có lực hiệu triệu lớn như vậy a?

Vân Quyển Thư khẽ giật mình, gật đầu một cái. Chung Hoàng Thần không phải là Chung Nhạc, quả thật không có lực hiệu triệu lớn như vậy. Chung Nhạc thiết lập Tương Lai Chư Đế Bảng, tổ chức Đại hội Chư Đế tương lai, giao lưu Thất Đạo Luân Hồi, quả nhiên là vung cánh tay hô lên, kẻ ứng lời tập hợp nhiều như mây.

Nhưng Chung Hoàng Thần tư lịch quá cạn, vẫn chưa dưỡng thành khí phách giống như phụ thân của hắn, căn bản là không làm được chuyện này.

- Thiếu chủ có thể lệnh cho tài tuấn của Tổ Đình ta tiến vào khu Luân Hồi thứ bảy, ít nhiều có thể phá giải một chút huyền bí của khu Luân Hồi thứ bảy!

Vân Quyển Thư lui một bước cầu chuyện khác, nói.

Chung Hoàng Thần gật đầu một cái, triệu tập tài tuấn trong Tổ Đình, dẫn người tiến vào khu Luân Hồi thứ bảy, cảm ứng đại đạo thiên địa, nỗ lực khai sáng ra thần thông Đại nhất thống. Mà Tư Mệnh đã hòa làm một thể với khu Luân Hồi thứ bảy, đối với phương diện này có càng nhiều lĩnh ngộ hơn, thỉnh thoảng lại khai đàn giảng pháp cho đám tuấn kiệt của Tổ Đình, cũng có thể giải tỏa một chút tịch mịch.

Mà ở bên kia, Mục Tiên Thiên mang theo Thần Ma Nhị Đế trở về Tử Vi, một lần nữa xây dựng lại Thiên Đình. Thiên Đình mới so với trước đây lại càng xa hoa hơn, càng rộng lớn hơn, chỉ là đã không còn Thiên Hà, phiên hiệu Thủy sư Thiên Hà cũng không còn tồn tại.

Thần Ma Nhị Đế lại trọng luyện Đế tinh, ghép hai mảnh Đế tinh lại thành một như cũ.

Bất quá, xây dựng Thiên Đình hao tổn của cải kinh người. Tài phú của Tiên Thiên Cung và Thiên Đình đều đã bị Cổ Nhạc dọn sạch, lần này trùng kiến Thiên Đình chính là lệnh cho các tộc Tử Vi và các tộc Thần Ma của Vũ trụ Cổ lão hiến cống, dâng lên tài phú của các tộc, lúc này mới xây dựng xong Thiên Đình mới.


Tiên Thiên Thần Đế và Tiên Thiên Ma Đế lập ra rất nhiều sưu cao thuế nặng, khiến cho các tộc cơ hồ không chịu nổi gánh nặng, thỉnh thoảng lại có chủng tộc tạo phản tác loạn, nhưng đều bị Thần Ma Nhị Đế huyết tinh trấn áp, tất cả mọi người trong toàn tộc đều bị biếm làm nô dịch.

Trong lúc nhất thời, các tộc trong Vũ trụ Cổ lão và Tinh vực Tử Vi đều câm như hến.

Ngày hôm đó, Thiên Đình mới xây dựng thành công, Mục Tiên Thiên thiết yến khen thưởng quần thần, vừa múa vừa hát, lại đại phong Ngự Đế, thiên hạ thái bình.

- Giang sơn của Trẫm, không có biên giới! Trong khu Luân Hồi thứ bảy cũng phải có Thiên Đình của Trẫm, hành cung của Trẫm!

Mục Tiên Thiên lại điều động vô số Thần nô Ma nô tiến vào khu Luân Hồi thứ bảy, xây dựng Thiên Đình và hành cung trong khu Luân Hồi thứ bảy. Các tộc gần như không chịu nổi gánh nặng, nhưng thủy chung cũng không dám tạo phản tác loạn, lo lắng sẽ bị diệt tộc.

Cũng không lâu lắm, Tiên Thiên Thần Đế, Tiên Thiên Ma Đế lại hạ lệnh cho các tộc hiến cống Thần Ma, cùng nhau tiến vào khu Luân Hồi thứ bảy, nhanh chóng xây dựng Thiên Đình trong khu Luân Hồi thứ bảy, khiến cho thiên nộ dân oán.

o0o

- Sao Mục Thiên Tử lại thất tâm thất đức, bại chiêu hôn chiêu tầng tầng lớp lớp như vậy?

Chung Hoàng Thần đạt được tin báo, cũng là kinh ngạc không thôi, nghi hoặc hỏi:

- Nàng đây là chuyện gì xảy ra? Thiên Đình của Tổ Đình ta rách nát tả tơi, nhưng ta cũng không dám tu sửa, chỉ có thể để cho các tộc dưới trướng ta nghỉ ngơi lấy lại sức, chính mình ở trong cung điện rách nát. Mà Mục Tiên Thiên thì lại xây dựng rầm rộ, không khỏi có chút cảm giác tham danh háo lợi a!

Vân Quyển Thư mỉm cười, nói:

- Cái này, ngươi cần phải hỏi Quân sư Mặc Ẩn rồi!

Chung Hoàng Thần nhìn về phía Mặc Ẩn. Mặc Ẩn mỉm cười, nói:

- Hai trăm năm trước, ta đã bắt đầu chém khí vận của nàng. Mặc dù nàng là Tiên Thiên Thần Ma, khí vận phi phàm, nhưng hai trăm năm không ngừng chém khí vận, nói thế nào cũng sắp sửa chém cho khí vận nàng không còn. Hơn nữa, Mẫu thể Mục Tiên Thiên luận quả đoán không bằng chân thân Ma đạo của nàng, luận hiền lương không bằng chân thân Thần đạo của nàng. Chân thân Thần đạo và chân thân Ma đạo của nàng hiện tại vẫn còn đang ở trong Thánh địa đợi phục sinh, vì thế cho nên nàng mới hôn chiêu chồng chất như vậy!

Thiên Ti nương nương mỉm cười, nói: