Nhân Đạo Chí Tôn

Chương 1975: Thanh toán (1)

Phong Hiếu Trung và Âm Phần Huyên tế khởi Thiên Cơ Thần Vương che giấu Thiên Cơ, khiến cho Nam Minh Thần Vương không thể cảm ứng được nguy hiểm sắp tới, bị vây khốn bên trong hang ổ mà không tự biết.

Nếu hắn trước thời hạn cảnh giác, sớm có phòng bị, cho dù không địch lại cũng có thể đào tẩu. Nhưng Thiên Cơ Thần Vương bị tế khởi, che giấu Thiên Cơ, liền khiến cho hắn không có cảnh giác, không biết chính mình sắp sửa gặp kiếp.

Chung Nhạc suất lĩnh ức vạn quân mã chạy tới, tập hợp lực lượng đại quân tế đao. Chỉ tại một khắc đao uy bùng phát kia, Nam Minh Thần Vương mới có phát giác. Bất quá, tất cả đều đã muộn, bị một đao của Chung Nhạc chém thành hai khúc, kể cả phiến Thế giới mà hắn chế tạo kia cũng bị chém ra làm đôi.

Tiên Thiên Thần Đao dùng Quyền hành Thiên Đế làm chuôi, dùng Dịch Đạo làm thân, dùng Trảm Đạo làm lưỡi. Chỉ dựa vào đao uy, đã có thể phân tách Thần đạo và Ma đạo của Vũ trụ Cổ lão. Chung Nhạc dốc toàn lực mà tới, tập hợp tất cả lực lượng tế đao, một đao chém xuống, đủ loại đại đạo Ly Hỏa hình thành nên Nam Minh Thần Vương hết thảy một đao đoạn tuyệt.

Đại đạo bị chặt đứt, tính mạng tự nhiên cũng bị chém chết.

Một đao này cực kỳ dứt khoát lưu loát. Sau khi Chung Nhạc thu đao, liền bắt đầu khải hoàn trở về Tổ Đình. Về phần chuyện tình quét dọn chiến trường, thu gặt tài sản của Nam Minh Thần Vương này, lập tức sẽ có quân đội và cường giả khác của Tổ Đình tới lo liệu, quân đội chủ lực thì trở về Tổ Đình trước.

Tổ Đình hiện tại đã thành lập nên một hệ thống Thần quan Thiên Đình nho nhỏ. Các lộ Thần quan ai nấy đều phân chia nhiệm vụ riêng biệt, cũng không cần Chung Nhạc việc gì cũng phải tự làm rồi.

Bất luận là thi thể của Nam Minh Thần Vương hay là bảo khố của hắn đều là tài phú không nhỏ. Nhiệm vụ quét dọn chiến trường rơi xuống trên người Phù Lê. Lần trước ngón tay cái của Nam Minh Thần Vương cũng là bị hắn lấy đi, lần này quét dọn hang ổ của một tôn Thần Vương Thái Cổ, hắn tự nhiên là tích cực nhất.

o0o

- Nam Minh Thần Vương sẽ không dễ dàng chết như vậy, hắn còn có thể phục sinh trong Tiên Thiên Thánh Địa của hắn!

Chung Nhạc quay trở về Tổ Đình, hạ lệnh thông cáo chuyện tình chém đầu Nam Minh Thần Vương khắp bốn phương. Hắn giết chết Nam Minh Thần Vương ngoại trừ là báo mối thù diệt tộc Phục Hy Thần Tộc ra, một phần chính là muốn lập uy.

Trong mười một tôn Thần Vương ẩn nấp trong phạm vi lãnh địa của hắn, ngoại trừ Càn Đô Thần Vương ra, những người khác sợ rằng cũng không phải là tồn tại hiền lành gì.

Giết chết Nam Minh Thần Vương chính là muốn cảnh cáo bọn họ, cho dù là Thần Vương Thái Cổ, chỉ cần không nghe lời cũng sẽ bị giết chết.

Giết chết Nam Minh Thần Vương cũng có thể nghiệm chứng uy năng của Tiên Thiên Thần Đao. Tiên Thiên Thần Đao của Chung Nhạc cuối cùng cũng đã trở thành trọng bảo có thể trấn áp khí vận Nhân Tộc.

- Nam Minh Thần Vương phục sinh trở lại, hẳn là chuyện một hai trăm năm về sau rồi. Đại đạo Ly Hỏa của hắn yếu nhược, thời gian cần thiết để phục sinh cũng ngắn hơn Tiên Thiên Tà Đế. Sau khi phục sinh, hắn nhất định sẽ trở về báo thù rửa hận. Bất quá, khi đó hắn vừa mới phục sinh, thực lực chưa chắc đã cao hơn Táng Linh, không đáng để lo!


Chung Nhạc nhất thời yên lòng. Chỉ là không thể tìm được địa phương sinh ra Nam Minh Thần Vương, cũng có chút tiếc nuối. Nếu có thể tìm được Thánh địa Ly Hỏa, đánh nát Thánh địa Ly Hỏa, sẽ có thể triệt để giết chết hắn.

- Thần Vương Thái Cổ thường thường đều sẽ giấu đi Thánh địa của chính mình, Mục Tiên Thiên cũng là như vậy, sẽ không dễ dàng tiết lộ cho người khác. Nếu có thể tìm được những Thánh địa này, vậy thì tốt biết bao…

Chung Nhạc an tâm tu luyện, trong lúc rỗi rảnh lại chỉ dạy Phong Hoài Ngọc, lại bồi tiếp các nữ nhân, tình chàng ý thiếp. Ngẫu nhiên lại chạy tới chỗ của Phong Hiếu Trung, giao lưu một chút với Phong Hiếu Trung.

Hắn đã tu luyện tới Tạo Vật Cảnh, mặc dù thân ở trong cảnh giới, nhưng Đạo đã nhảy ra ngoài cảnh giới. Loại cảm giác này kỳ diệu bất phàm, phương pháp tu luyện Hậu Thiên và phương pháp tu luyện Tiên Thiên, ở trên người hắn đã thể hiện ra vô cùng hoàn mỹ.

Hắn đã đi tới điểm cuối con đường mà Đại Toại mở ra, trên con đường phía trước đã không còn tiền bối, chỉ có thể dựa vào bản thân hắn tìm tòi, tiến về phía trước trong hắc ám gập ghềnh.

Một ngày này, Chung Nhạc đang ở trong Thiên ngoại Thiên Động ngoại Động của Càn Đô Thần Vương, đàm luận kiến giải Thiên đạo với Càn Đô Thần Vương, đột nhiên có Thần tướng báo lại, nói:

- Thừa Tướng, chúng thần đi tới những địa phương thần bí xung quanh khác, đưa bái thiếp của Thừa Tướng, chỉ là những địa phương này đều đã trống rỗng cả rồi!

Chung Nhạc thoáng ngẩn người:

- Trống rỗng? Các ngươi không tìm được địa phương đám Thần Vương kia cư ngụ a?

Gã Thần tướng kia nhất mực cung kính nói:

- Đã tìm được rồi! Đám người chúng thần dùng kính quang chiếu rọi, nhìn thấy rõ ràng đám thế giới lớn lớn nhỏ nhỏ, đã tìm được nơi ở của đám Thần Vương này, nhưng bên trong lại hoàn toàn trống rỗng, đều đã bị dọn đi không còn một mảnh!

Chung Nhạc khẽ nhíu mày, cười lạnh nói:

- Khởi Nguyên Thánh Địa thì?

- Khởi Nguyên Thánh Địa đã biến mất rồi!


Thanh âm Táng Linh Thần Vương đột nhiên vang lên. Bộ dáng Táng Linh Thần Vương phong trần mệt mỏi chạy về, nói:

- Chủ công, ta đã tới Khởi Nguyên Thánh Địa, nhưng không cách nào tìm được tòa Thánh địa kia, hẳn là đã bị Khởi Nguyên Thần Vương ẩn giấu mất rồi!

Chung Nhạc giận quá hóa cười, nói:

- Lẽ nào thừa nhận vị địa chủ là ta đây khiến cho bọn họ khó chịu như thế sao?

Càn Đô Thần Vương liếc nhìn hắn một cái, thâm ý sâu sắc nói:

- Tộc trưởng Phục Hy, ngươi đừng quên thân phận của ngươi! Thân phận của ngươi vẫn còn ở đó, lại đã giết chết Nam Minh Thần Vương, bọn họ còn dám tiếp tục ở lại đây sao?

Trong lòng Chung Nhạc chấn động, nhìn về phía Càn Đô Thần Vương, thất thanh nói:

- Ý ngươi nói là tám tôn Thần Vương còn lại này đều là kẻ thù của ta sao?

- Có phải cừu gia của ngươi hay không, ta cũng không biết!

Càn Đô Thần Vương lắc đầu, nói:

- Kiếp số còn chưa bắt đầu, ta cũng đã cảm giác được, trước thời hạn núp vào. Có bao nhiêu Thần Vương đã hạ thủ với Phục Hy thị các ngươi, ta cũng không rõ ràng lắm. Bất quá, ta ngược lại minh bạch tâm tư của tám tôn Thần Vương kia. Bọn họ đường đường là một tôn Thần Vương, sao có thể dễ dàng trở thành thần dân trong lãnh địa của ngươi?

Hắn thong thả nói:

- Chúng ta từ lúc sinh ra cho tới nay, đã trải qua vô tận tuế nguyệt, chứng kiến vô số chủng tộc hưng suy trong vũ trụ. Cho dù là các đời Thiên Đế của Thời đại Hỏa Kỷ và Địa Kỷ, những Thần Vương chúng ta cũng sẽ không thần phục. Cho dù là Mục Tiên Thiên, những Thần Vương chúng ta cũng sẽ không thần phục nàng. Càng huống chi là ngươi? Ngươi đừng quên, ngươi còn có thân phận Phục Hy nữa. Chỉ riêng cái thân phận này, đã khiến cho không ít Thần Vương không dám đầu nhập vào ngươi. Bằng không, tương lai tới khi thanh toán, bọn họ sợ rằng đều sẽ bị thanh toán sạch sẽ!

Chung Nhạc nghiêm nghị, nói:

- Ai dám thanh toán Thần Vương chứ?

- Tự nhiên là có kẻ dám!

Càn Đô Thần Vương nửa cười nửa không nói:

- Ngươi không phải là đang thanh toán đó sao?

Chung Nhạc khẽ mỉm cười, cũng không có trả lời câu hỏi này.