Nhân Đạo Chí Tôn

Chương 1317: Đại phát hiện (2)

Âm Phần Huyên gật đầu:

- Hơn nữa, không phải chỉ có một cặp cánh!

Chung Nhạc đảo mắt quan sát bốn phía, trong lòng kinh ngạc. Hắn đã nhìn thấy càng nhiều những hoa văn hình cặp cánh. Trên thân thuyền thật lớn có chừng một ngàn hoa văn hình thái cặp cánh. Những hoa văn này lạc ấn lên trên thân thuyền, phảng phất như mái chèo dán sát trên thân thuyền vậy. Có thể tưởng tượng, nếu chiếc thuyền này được thôi động, những cặp cánh dán sát trên thân thuyền này tất nhiên sẽ mở ra, ngàn cặp cánh chim không ngừng chấn động phi hành.

- Phương thức di chuyển thật cổ quái!

Chung Nhạc thử dung nhập pháp lực của chính mình vào trong thân thuyền, lại phảng phất như trâu đất xuống biển, thân thuyền căn bản không chịu hấp thu. Âm Phần Huyên cũng thử thôi động những cặp cánh trên thân thuyền này, cũng không có nửa điểm phản ứng.

Chung Nhạc thoáng trầm ngâm, tế khởi Tiên Thiên Dịch Đạo, in đầu đại đạo Tiên Thiên này vào trong hoa văn một cặp cánh. Nhất thời chỉ nghe một tiếng vang khẽ, chiếc thuyền lớn này phảng phất giống như sống lại vậy. Một cặp cánh lạc ấn trên thân thuyền chậm rãi mở ra, ông ông chấn động.

Chung Nhạc và Âm Phần Huyên trợn trừng cặp mắt. Chỉ thấy cặp cánh chim kia cực kỳ mỏng manh, khẽ chấn động một cái, không gian đã bị cắt thành vô số lát cắt.

Cặp cánh này dang ra, kích thước vậy mà có tới mười vạn dặm, ông một tiếng đảo qua đỉnh núi một ngọn Thánh Sơn trong Trấn Thiên Quan. Hai người lập tức nhìn thấy đỉnh ngọn Thánh Sơn kia bị chấn động thành vô số lát cắt.

Các tòa Thánh Sơn ở nơi này đều đã trải qua không biết bao nhiêu tuế nguyệt tế luyện, vô cùng kiên cố, nhưng ở trước mặt cặp cánh này phảng phất như một mảnh đậu hũ vậy, vừa cắt liền đứt rời.


Chiếc thuyền lớn cổ lão này cũng theo đó mà đột nhiên xiêu vẹo, trong cặp cánh truyền ra một cỗ lực lượng khủng bố, khiến cho chiếc thuyền lớn mà mười mấy tôn Tạo Vật Chủ, mấy trăm tôn Thần Hoàng, Ma Hoàng mới có thể kéo động này chậm rãi bay lên.

Chung Nhạc thu hồi Tiên Thiên Dịch Đạo. Chiếc thuyền lớn đang xiêu vẹo kia lập tức khôi phục trở lại, thoáng lắc lư vài cái. Mà cặp cánh đang mở ra kia cũng chậm rãi khép lại, vẫn như cũ dán sát trên thân thuyền.

- Tiên Thiên Dịch Đạo vậy mà có thể thôi động cặp cánh! Không biết mấy loại đại đạo Tiên Thiên khác có thể thôi động hay không?

Hắn lập tức thí nghiệm, lần lượt dung nhập Tiên Thiên Thần Đạo, Tiên Thiên Ma Đạo vào trong hoa văn cặp cánh, lại không có chút phản ứng nào. Chung Nhạc lại thí nghiệm đại đạo Tiên Thiên Âm Dương và đại đạo Lôi Đình, cũng không có bất kỳ phản ứng nào.

Âm Phần Huyên cũng thí nghiệm một phen, nhưng căn bản không thể thôi động đám hoa văn cặp cánh kia.

- Sao Tiên Thiên Dịch Đạo lại có thể thôi động cặp cánh của chiếc thuyền này? Chẳng lẽ trong Tiên Thiên Dịch Đạo có tính chất đặc biệt nào đó, phù hợp với những Đạo văn thời tiền sử này?

Tinh thần Chung Nhạc nhất thời đại chấn. Tiên Thiên Dịch Đạo có thể thôi động cặp cánh trên thuyền, có thể coi đây là điểm đột phá, tìm hiểu ra huyền bí chất chứa trong chiếc cổ thuyền thời tiền sử này.

Bọn họ đi vào không gian bên trong thân thuyền, quan sát đoạn Long cốt thật lớn kia. Đây là khung xương một tôn Tiên Thiên Thần Long, tràn ngập Tiên Thiên Thần Uy đáng sợ. Đứng trước khung xương tôn Tiên Thiên Thần Long này, hai Thiên Thần trẻ tuổi nhỏ bé phảng phất như hai con kiến hôi vậy.

Chung Nhạc ngẩng đầu nhìn lên, không khỏi kinh ngạc tán thán. Đột nhiên, hắn chợt phát hiện ra chỗ kỳ quái, thất thanh nói:


- Trên khung xương Tiên Thiên Thần Long, sao lại không có bất kỳ hoa văn nào?

Âm Phần Huyên cũng phát hiện ra điểm này, không khỏi có chút mờ mịt. Bất luận Thần Ma nào cũng đều nỗ lực lạc ấn đại đạo lên trên xương cốt của chính mình, nỗ lực đề thăng chiến lực của chính mình.

Thậm chí chiếc thuyền lớn thời tiền sử này cũng là như vậy, khắp nơi trên thuyền lạc ấn đầy những hoa văn thần bí khó lường. Chung Nhạc đã từng tại chỗ của Phong Hiếu Trung nhìn thấy qua thi thể của một tôn Tiên Thiên Thần. Trên xương cốt của hắn cũng có văn lộ Đồ đằng Tiên Thiên. Mà trên khung xương tôn Tiên Thiên Thần Long trước mắt này vậy mà không có bất kỳ hoa văn nào, đây cơ hồ là chuyện không có khả năng. Nhưng trước mắt bọn họ hết lần này tới lần khác chính là như vậy. Cái này đã hoàn toàn thay đổi nhận thức trước đây của bọn họ.

- Đạo cốt!

Chung Nhạc và Âm Phần Huyên trăm miệng một lời nói:

- Khung xương Thần Long là Đạo cốt trời sinh!

Hai người liếc nhìn nhau một cái, trong lòng phanh phanh nhảy loạn. Tiên Thiên Đạo Cốt không cần phải lạc ấn bất luận hoa văn đại đạo gì, bởi vì chúng trời sinh chính là đại đạo. Khung xương tôn Thần Long này chính là xương cốt do đại đạo biến thành, không cần phải lạc ấn bất luận hoa văn đại đạo nào nữa.

Đây là Tiên Thiên Đạo Cốt mà vô số Thần Ma, kể cả Tiên Thiên Thần Ma nằm mơ cũng muốn. Tiên Thiên Đạo Cốt trời sinh chính là vũ khí, trời sinh chính là đại đạo, trời sinh chính là thần thông, đã được luyện tới không tỳ vết. Loại Thần vật không có khả năng tồn tại này, lại bị luyện thành Long cốt của chiếc thuyền lớn này.

Khung xương Thần Long phảng phất như vẫn còn sống vậy, tựa hồ cảm ứng được huyết mạch Lôi Trạch trong cơ thể Chung Nhạc, ngoài mặt khung xương xuất hiện quang mang lưu động, khiến cho Thần huyết Lôi Trạch trong huyết mạch Phục Hy trong cơ thể Chung Nhạc chậm rãi nóng lên, phát nhiệt, gần như sôi trào. Truyền thừa huyết mạch Lôi Trạch thị trong đó cơ hồ bị kích phát toàn bộ.

- Liên hệ huyết mạch này… Đây là xương cốt của Lôi Trạch Thần Long! Hẳn không phải là Lôi Trạch Cổ Thần… Phải mời Phong sư huynh tới!

Chung Nhạc áp chế không được sự rung động trong lòng, nhìn lên đoạn Tiên Thiên Đạo Cốt do đại đạo thuần túy hình thành này:

- Nhất định phải mời hắn tới! Đúng rồi! Còn có hai huynh đệ Bệ, Ngạn nữa! Bọn họ là huyết mạch Lôi Trạch!