Nguyên Tôn

Chương 97: Chiến thư

Dịch giả: Oa La La
Biên: Oa La La

Chuyện Tề vương tạo phản lập ra Đại Tề khiến cho vương triều Đại Chụ bị chấn động mãnh liệt. Tất cả mọi người đều lo sợ, bàng hoàng cảnh năm xưa sẽ tái diễn một lần nữa.

Ngay lúc đó, Vệ Thương Lan lại xuất hiện ở Đại Chu thành với thân phận là đại tướng quân của Đại Chu, không những thế, ông còn nói Tề vương đã trở thành phản tặc cho nên ông muốn xuất binh thảo phạt lão ta.

Dù sao uy danh của Vệ Thương Lan ở Đại Chu từ trước đến nay cũng rất lớn, có điều nhiều năm trước ông cứ ở lại Thương Lan Quận mà không hề có ý muốn quay về Đại Chu thành một lần nào, khiến cho trong thiên hạ có lời đồn rằng giữa ông và hoàng thất xảy ra khúc mắc với nhau. Thời điểm dân chúng Đại Chu thành thấy ông thì lời đồn năm xưa cũng không còn đúng nữa, đồng thời sự xuất hiện của ông cũng trấn an những người dân Đại Chu hoảng loạn trước việc Tề vương tạo phản, khiến họ cảm thấy an tâm hơn phần nào.

Thậm chí ngay cả Hắc Độc vương nổi tiếng hung ác cũng đã đứng ra tuyên bố rằng gã đại diện cho toàn bộ Hắc Độc thành, đầu quân dưới trướng Đại Chu.

Ngay khi gã vừa nói xong thì mọi người lập tức xôn xao bàn tán. Ai ai cũng biết rằng trước đó không lâu, Hắc Độc thành vẫn thường xuyên tấn công vào biên giới Đại Chu, hơn nữa chúng còn cướp bóc giết người, có thể nói tiếng xấu về Hắc Độc thành lan xa khắp nơi, nhưng không hề có bất kỳ ai sẽ ngờ tới, tên ác nhân tàn độc kịa lại sẽ chọn theo phe Đại Chu cả.

Tuy rằng kết quả ngày hôm nay khiến cho rất nhiều người phải nghẹn họng, nhưng bọn họ chỉ còn biết đứng nhìn trân trối, có điều, cũng nhờ thế mà lòng tin của mọi người đối với hoàng thất Đại Chu lại tăng thêm một ít, tất cả mọi người cũng bắt đầu bình tĩnh trở lại.

Trong khi đó Đại Tề lại không có bất kỳ phản ứng nào trước tin tức hai cao thủ Thái Sơ Cảnh như Vệ Thương Lan và Hắc Độc Vương đều về phe Đại Chu, mọi người chỉ nhìn thấy đám người Tề vương không ngừng điều động nhân mã. Dường như bọn chúng không bị những chuyện kia ảnh hưởng một chút nào cả.

Sau đó, Tề vương Tề Uyên lại phát ra một đạo chiến thư.

-Mười ngày sau, tấn công thẳng vào Đại Chu thành.

Một đạo chiến thư này của Tề Uyên đã dấy lên một trận bàn tán xôn xao của tất cả mọi người. Xem ra lão già Tề Uyên kia đang tính toán đánh thẳng vào Đại Chu thành. Quả thật, một khi Đại Chu thành bị công phá thì bọn chúng có thể tóm gọn cả hoàng thất Đại Chu vào tay mình.

Kết cục sau đó thì trong lòng mọi người đều biết rõ, vương triều Đại Chu nhất định sẽ đổi chủ.

Nhưng mà chuyện khiến mọi người khó hiểu nhất lại chính là việc này. Hiện tại, chỉ cần hỏi thăm một chút thì ắt sẽ biết nơi này hiện giờ đã có đến ba vị cao thủ Thái Sơ Cảnh trấn giữ kia mà. Tại sao lão già Tề Uyên kia lại có can đảm mà phát chiến thư như vậy cơ chứ?

-Mười ngày sau, tấn công vào Đại Chu thành.

Lúc này, Chu Nguyên ngồi trong đình nhìn thoáng qua chiến thư trong tay hắn, trong mắt lộ ra vẻ do dự. Hắn có thể cảm nhận được khí thế của bọn Tề Uyên từ bức chiến thư này.

Nếu như lần này Tề Uyên thất bại thì bức chiến thư đầy khí thế này của chúng sẽ trở thành trò cười, đồng thời danh tiếng của bọn chúng cũng sẽ xuống dốc không phanh.

-Xem ra, lão già đó đã được hoàng thất Đại Vũ cho không ít đồ tốt nhỉ.

Trong mắt Chu Nguyên lóe lên một tia sắc lạnh, giọng nói cũng trở nên lạnh lùng hơn rất nhiều:

-Có vẻ như tên thái tử Đại Vũ không những đoạt mất số mệnh của ta mà hắn còn cực kỳ không thích nhìn thấy ta sống trong bình yên nữa.


Chẳng qua trong lòng Chu Nguyên cũng không quan tâm đến chuyện bên kia đã cho Tề vương thứ gì để lão già kia có can đảm mà muốn tấn công bọn họ. Dù sao thì binh đến tướng ngăn, gặp chiêu phá chiêu.

Chu Nguyên hít sâu một hơi, kìm nén cảm xúc trong lòng. Hiện tại, chuyện quan trọng nhất chính là hắn phải tu luyện thành công tầng thứ nhất của Tổ Long Kinh, Thông Thiên Huyền Mãng Khí.

Một khi hắn luyện thành thì xem như hắn đã chính thức bước vào con đường tu luyện nguyên khí rồi.

Mà trong khoảng thời gian bọn họ không ngừng vó ngựa cấp tốc trở về Đại Chu thành, Chu Nguyên không có thời gian rảnh rỗi để tu luyện. Hôm nay mới là thời điểm tốt nhất để bắt đầu tu luyện Thông Thiên Huyền Mãng Khí kia.

-Ngươi đã chuẩn bị xong hết chưa?

Một âm thanh vô cùng dễ nghe vang lên ở trước mặt hắn. Lúc Chu Nguyên ngẩng đầu lên thì nhìn thấy Yêu Yêu đang ôm Thôn Thôn trong lòng, nhìn chằm chằm vào hắn.

Nghe cô hỏi thế, Chu Nguyên gật đầu một cái rồi lập tức vỗ nhẹ vào túi càn khôn đang đeo bên hông. Ngay sau đó, vài luồng sáng từ túi càn khôn bay lên trên mặt bàn.

-Thiên Kim Tủy.

-Cửu U Huyền Tuyền Tinh.

-Thôn Nguyên Thạch.

-Thú hồn của mãng xà tứ phẩm.

Khi Chu Nguyên nhìn thấy bốn món tài liệu đang nằm trên bàn đá, hắn không kiềm được mà thở dài một hơi. Sau một khoảng thời gian dài vất vả, rốt cuộc cũng tập hợp đầy đủ mấy thứ nguyên liệu này rồi.

Cùng lúc đó, ánh mắt hắn trở nên nóng bỏng xen lẫn sự mong đợi, nhìn về bốn món bảo bối quý giá trên bàn.

Kể từ ngày có được Tổ Long Kinh trong tay, trong lòng Chu Nguyên luôn chờ đợi có một ngày như hôm nay.

Sau đó, hắn gật nhẹ với Yêu Yêu một cái rồi tiếp tục vỗ vào túi càn khôn bên hông. Lúc này, một khối xương cốt nứt nẻ lập tức xuất hiện ở trong tay hắn.

Từ khối xương này tản ra một cỗ hơi thở không thể nào hình dung được.

Grào!

Ngay khi Chu Nguyên lấy ra khối xương cốt nọ thì Thôn Thôn đang nằm trong lòng Yêu Yêu chợt nhảy phắt sang một bên, nó liên tục phát ra tiếng gầm gừ, bộ lông trên người nó xù lên đồng thời cũng lóe lên một tia sáng đỏ mờ nhạt, giống như nó sắp sửa biến thành hình dạng chiến đấu vậy.

Mặc dù lúc Yêu Yêu đưa cho Chu Nguyên khối xương này, hắn cũng đã chứng kiến cảnh tượng như thế này rồi.

Nhưng mà đến tận ngày hôm nay Thôn thôn vẫn tỏ ra vô cùng kiêng dè với khúc xương đó.


Chu Nguyên trông thấy Thôn Thôn xù lông như vậy bèn sinh lòng tò mò với khối xương này. Ngay cả nguyên thú bí ẩn cường đại như Thôn Thôn cũng phải kiêng dè một mảnh xương cốt của Tổ Long, thì không biết Tổ Long tồn tại trong truyền thuyết sẽ mạnh đến mức nào nữa.

-Nếu như muốn luyện được Tổ Long Kinh bên trong mảnh xương của Tổ Long thì người tu luyện nhất định phải có số mệnh long chúc mới có thể làm được.

Chu Nguyên nhìn chằm chằm vào Oán Long Độc giữa lòng bàn tay hắn, ánh mắt hiện lên một tia lo lắng. Suy cho cùng số mệnh thánh long cuả hắn đã bị Đại Vũ cướp đi rồi, bản thân hắn hiện bây giờ chỉ có thể dùng Oán Long Độc để thử một phen xem như thế nào. Nếu như.. thất bại thì chứng tỏ rằng hắn không có duyên với Tổ Long Kinh rồi.

-Ngươi cứ yên tâm đi, ta nói được thì chắc chắn có thể thành công mà!

Yêu Yêu ngồi một bên nhìn thấy sự lo lắng trong mắt hắn, cô bèn lên tiếng.

Yêu Yêu nói thế làm Chu Nguyên hơi xấu hổ, chỉ đành cười một tiếng, sau đó, vẻ mặt hắn chợt trở nên nghiêm túc hơn hẳn. Hắn không chút do dự giơ tay có chứa Oán Long Độc cầm mảnh xương của Tổ Long kia lên.

Ngay khi mảnh xương đó vừa tiếp xúc với Oán Long Độc trong tay hắn thì Chu Nguyên cũng cảm giác được, dường như có những dòng quang văn đang lóe lên ở bên trên khúc xương mục nát đó.

Hơn nữa những quang văn này cứ lập lòe phát sáng.

Cũng chính vào lúc này, Oán Long Độc đỏ tươi trong tay Chu Nguyên cứ như đang bị cái gì đó hấp dẫn mà bắt đầu ngọ nguậy, sau đó nó phát ra một tia sáng màu đỏ chui vào bên trong mảnh xương của Tổ Long.

Đồng thời, quang văn bên trên khúc xương cũng bắt đầu phát sáng mạnh mẽ, dường như từ bên trong phát ra một tiếng rồng gầm thét vang lên.

Lúc tiếng rồng ngâm vừa dứt thì bầu không khí bên trong đình cũng yên tĩnh lại.

Lúc này, long cốt trong tay Chu Nguyên cũng run rẩy dữ dội, rồi đột nhiên bắn ra một đạo huyền quang chiếu thẳng vào mi tâm của hắn.

Oanh!

Cùng lúc đó, một tiếng gầm rừ trầm thấp vang lên trong đầu Chu Nguyên.

Sau đó, thần hồn của hắn bị chấn động mãnh liệt, giống như bên trong vốn là một thế giới hỗn độn, nay bỗng nhiên lại mở ra một thế giới có sinh sống mới. Tất cả những thứ này đều không thể nhìn thấy bằng mắt thường được.

Mà nó chính là Tổ Long!

Tổ Long ngâm dài một tiếng phá vỡ không gian hỗn độn mà tạo ra một tân thế giới.

Hơn nữa, Chu Nguyên còn cảm giác được, Tổ Long đang từ từ cúi đầu nhìn hắn, hơn nữa từ trong đôi mắt của nó chợt lóe lên một tia sáng hỗn độn bắn thẳng về phía hắn.

Oanh!

Lúc tia sáng hỗn độn vừa chiếu tới hắn thì thần hồn của Chu Nguyên cũng lập tức tan biến.

Ngay sau đó, Chu Nguyên đột ngột mở to hai mắt, mà cả người hắn đều đã ướt đẫm mồ hôi. Tuy rằng chính hắn cũng không biết những gì xảy ra ở trong thần hồn khi nãy là thật hay giả nhưng uy áp từ Tổ Long kia lại khiến hắn thiếu chút nữa không chịu nổi.

Nếu như không nhờ hắn thường xuyên tu luyện Hỗn Độn Thần Ma Quan Tưởng Pháp, một công pháp dùng để tôi luyện bản thân vượt qua sợ hãi, thì có lẽ bây giờ thần hồn của hắn đã bị uy áp từ Tổ Long đánh cho tan nát rồi.

Có điều.. cuối cùng hắn cũng chịu đựng được mà vượt qua cửa ải này rồi.

Chu Nguyên giơ tay vuốt ve mi tâm của mình, khóe miệng khẽ nhếch lên lộ ra vẻ hưng phấn.

Bởi vì, ngay lúc này, trong đầu hắn xuất hiện một phương pháp tu luyện nguyên khí rồi, chính là Thông Thiên Huyền Mãnh Khí.

Cuối cùng thì hắn cũng thật sự có được Tổ Long Kinh rồi.