Người Cầm Quyền

Chương 970: Ép Tỉnh ủy phải nhường bộ

Các Ủy viên thường vụ đều đang lắng nghe Hàn Đông nói chuyện, trong lòng đều đang suy nghĩ, cảm giác Hàn Đông đang động chạm đến bộ máy Ủy ban nhân dân thành phố. Hàn Đông nói đến một vài cán bộ lớn tuổi không có chí tiến thủ, còn không phải nói hai vị Phó Chủ tịch thành phố hay sao. “Xem ra Hàn đông mặc dù không bước vào Tỉnh ủy Giang Việt, nhưng không có một chút ảnh hưởng tích cực nào, hơn nữa còn càng trở nên cứng rắn. Chỉ e Chủ tịch thành phố Vương Vĩnh Ninh không dễ làm rồi. Hàn Đông không dễ đối phó giống như Lam Nghiệp.” Người có lòng vẫn âm thầm suy nghĩ. Vương Vĩnh Ninh đương nhiên là người tức tối nhất. Ý tứ của Hàn Đông cho thấy thái độ của hắn, dựa vào thế cục Ninh Hải bây giờ, đề cử hai người vào Ủy ban nhân dân thành phố, chắc chắn sẽ phải là người của hắn. Chỉ cần Hàn Đông kiểm sóat tốt, như vậy mọi việc sẽ thuận theo ý hắn mà tiến lui rồi. Và Vương Vĩnh Ninh cũng hiểu rõ, nếu như Hàn Đông đi một vòng trong tỉnh, e rằng công việc của hắn sẽ không gặp trở ngại lớn như vậy. - Bí thư Hàn nói rất hay, chúng ta nhất định phải gấp rút lên, nhất định phải nắm rõ các hạng mục công tác, khai thác đổi mới, thúc đẩy công tác. Đương nhiên, chúng ta phải phân tích một cách cụ thể vấn đề, giữ lại đội ngũ cán bộ vững chắc. Dù sao sức người mới là nhân tố lao động chủ yếu, nếu như đội ngũ cán bộ không ổn định, vậy sẽ rất phức tạp, rất khó ổn thỏa. Đợi Hàn Đông nói xong, Vương Vĩnh Ninh liền tiếp lời. Dù sao Hàn Đông cũng không nói tiếp vấn đề nên gã liền tranh thủ xen ngang không để hắn đạt được ý đồ. - Sang năm là nhiệm kỳ mới. Từ giờ tới lúc ấy, công việc đang ứ đọng. Chúng ta cần tranh thủ chuẩn bị đầy đủ công tác, cần nhất là duy trì tính ổn định của đội ngũ cán bộ. Lôi Hữu Hạ nói: - Chủ tịch Vương nói rất hay, duy trì tính ổn định của đội ngũ cán bộ rất quan trọng, tuy nhiên không phải là cố định tòan bộ nhân viên, dù sao cũng phải đổi mới thay cũ, đó là việc rất bình thường. Đặc biệt là một số đồng chí lãnh đạo tuổi tác đã cao, nếu không lui về thì lớp trẻ làm sao đi lên được. Nếu không có một cục diện biết tiến biết lui hợp lý, thì làm sao giữ được sự ổn định của hàng ngũ cán bộ chứ. Nhà triết học Mark đã nói: “Không nên dùng ánh mắt cô độc, bất di bất dịch để xem xét vấn đề mà phải biết biến hóa, phát triển để xử lý sự việc.” Động viên các cán bộ thực hiện đúng trình tự thay mới, đó là rất phù hợp với quy luật phát triển sự vật đấy chứ. Hơn nữa cũng là vì giữ gìn sự ổn định của hàng ngũ cán bộ. Lấy Ủy ban nhân dân thành phố làm điển hình, đồng chí Hải Châu đã đến tuổi về hưu rồi, đồng chí Dịch Phu còn nửa năm nữa cũng đến lúc về hưu, việclui về đối với hai đồng chí là hợp lý. Hoặc có thể điều bọn họ đến Hội đồng nhân dân hoặc Mặt trận tổ quốc, như vậy là có lợi với tập thể rồi. Tuy Hàn Đông không cùng Lôi Hữu Hạ bàn luận về ý kiến chuyên môn của mình, nhưng Lôi Hữu Hạ nghe qua khúc dạo đầu của Hàn Đông, liền hiểu rõ sự tính tóan của hắn, nên đã chủ động nói rõ ý kiến chủa mình. Vương Vĩnh Ninh sắc mặt sa sầm xuống. Lôi Hữu Hạ giữ chức Phó Chủ Tịch thường trực thành phố, hiện đang kiên trì ủng hộ Hàn Đông, đối với gã thật sự rất bất lợi. Hàn Đông khẽ mỉm cười: - Đồng chí Hữu Hạ nói phải lắm, mọi người cùng nhau bàn luận tiếp đi. Chuyện vừa bắt đầu, liền đề cập tới vấn đề nhân sự của Chính phủ. Không khí trong phòng họp trở nên ngưng đọng lại. Thái độ Hàn Đông mạnh mẽ, không né tránh vấn đề. Hội nghị thường vụ trước đây, cũng không thảo luận vấn đề chọn người giữ chức Phó chủ tịch thành phố. Tuy rằng cũng có vấn đề đó nhưng Hàn Đông chỉ cho thảo luận công việc bình thường. Hàn Đông làm như vậy khiến Vương Vĩnh Ninh rất bị động. Phó bí thư Chu Trạch Phi thản nhiên nói: - Hai đồng chí Hải Châu và Dịch Phu quả thật đã đến lúc nên điều chỉnh. Câu nói của gã làm cho Vương Vĩnh Ninh như chìm sâu vào vực thẳm, biết chắc chuyện này căn bản không cứu vãn nổi rồi. Điều khiến hắn đau lòng nhất là Lam Nghiệp bị Hàn Đông đẩy đi rồi nhưng gã lại không thể giữ lại ai bên mình, chỉ lo không thể tìm thấy người tin cậy nữa. Mọi người bàn luận sôi nổi, đều đồng ý với quan điểm của Hữu Hạ, cũng như quan điểm của Hàn Đông. Hội nghị tiến hành thuận lợi đúng theo như tưởng tượng của Hàn Đông. Và kết quả cuối cùng là từ ngày 12 đến ngày 16 tháng 3 cử hành Hội nghị Mặt trận Tổ quốc, Hội đồng nhân dân, và đề cử Vương Tĩnh, Lâm Dũng giữ chức Phó chủ tịch thành phố. Chủ tịch Hội đồng nhân dân Tạ Minh Huy khiêm tốn ngồi trong khán phòng, ngọai trừ lúc tổ chức thảo luận vấn đề thể hiện chút ý kiến bản thân, lúc khác đều lặng yên ngồi một chỗ. Chủ tịch Mặt trận Tổ quốc Trương Bân Nam lại rất nhiệt tình, đưa ra một số ý kiến rất có ích. Sau khi họp xong, Vương Vĩnh Ninh mặt mày ủ rũ quay trở về văn phòng. Hàn Đông bảo thư ký Vương Lập Bình gọi trưởng ban tuyên giáo Vương Đại Vĩ vào phòng làm việc. - Đại Vĩ, trong lúc này cần phải nắm rõ tình hình công tác, cần thể hiện quan điểm chủ đạo. Vì công tác thí điểm kiến thiết nông thôn mới, vì công tác tuyên truyền động viên, phải tổ chức đài truyền hình, tòa sọan báo xoay quanh chủ đề này. Sử dụng nhiều hình thức để Thành ủy Ủy ban nhân dân thành phố đạt hiệu quả quảng cáo tốt nhất. Hàn Đông vẻ mặt rất bình thản nhưng trong lời nói thể hiện ý tứ khó mà phản bác. Vương Đại Vĩ gật đầu nói: - Bí thư yên tâm, Ban tuyên giáo nhất định làm theo chỉ thị, đưa ra những tuyên truyền quảng cáo trọng điểm, đưa đến những tác dụng tốt nhất. Anh ta hiểu được ý nghĩ của Hàn Đông. Công tác tuyên truyền đôi khi không mang quá nhiều ý nghĩa thực tế, nhưng trong nhiều trường hợp lại rất quan trọng. Như bây giờ, Hàn Đông đang muốn đưa Vương Tĩnh và Lâm Dũng vào Ủy ban nhân dân thành phố. Vì vậy trên phương diện tuyên truyền, cần làm cho bọn họ tỏa sáng khiến mọi người bắt đầu hiểu rõ thêm về hai người đó. Như vậy sẽ thuận lợi cho từng bước đường của họ. Về điểm này, Vương Đại Vĩ đương nhiên sẽ tòan lực phối hợp tốt. Giữ chức Trưởng ban tuyên giáo, Đại Vĩ đương nhiên phải xoay quanh những quyết sách triển khai công việc. Hiện tại Thành ủy cũng đã có quyết địng thông qua, đề cử Vương Tĩnh và Lâm Dũng ứng cử cho Phó chủ tịch thành phố. Anh ta đương nhiên phải sắp xếp tốt công việc tuyên truyền của mình. “Hiện giờ thành phố Ninh Hải đã là thiên hạ của Hàn Đông, mình nên làm tốt phận sự của mình, không để Hàn Đông nắm lấy nhược điểm. Còn về chuỵên khác, không nghĩ ngợi nhiều, càng không nên tham gia vào mâu thuẫn giữa Hàn Đông và Vương Vĩnh Ninh thì hơn.” Vương Đại Vĩ nghĩ thầm. Tuy rằng Vương Vĩnh Ninh nhiều lần ám thị cho anh ta, chỉ đường dẫn lối nhưng Vương Đại Vĩ anh ta không mấy ưng tên Vương Vĩnh Ninh, cho nên lựa chọn vị trí trung lập. Tiễn Vương Đại Vĩ, Hàn Đông suy nghĩ một lúc, bấm điện thọai thư ký Bí thư tỉnh ủy Tào Hoành Vị. - Xin chào, tôi là Hàn Đông ở Ninh Hải, ngày mai tôi sẽ đến Biện Châu, phiền cậu thông báo tình hình công tác đến Bí thư Tào Hạ Kim Tùng theo Tào Hoành Vị được một thời gian, rất được tín nhiệm, tháng trước mới được bổ nhịêm làm Phó giám đốc sở Văn phòng tỉnh ủy. Giữ chức trưởng ban thư ký tỉnh Giang Việt, ở quan trường có ảnh hưởng không nhỏ, rất nhiều người phải thông qua gã để tiếp cận Tào Hoành Vị. Đối với gã phải biết nịnh bợ, ngay cả Phó chủ tịch tỉnh cũng phải khách khí với gã vài phần. Tuy vậy, Hàn Đông cũng sẽ không giống mọi người cẩn thận từng li. Cho dù đối mặt với Tào Hoành Vị hắn cũng sẽ không có nửa phần nhu nhuợc. Hàn Đông tuy rằng tạm thời chưa nắm được thế cờ ở tỉnh Giang Việt nhưng hiểu khá rõ tình hình ở đây rồi, biết được cả tình cảnh hiện tại của Tào Hoành Vị. Hơn nữa bản thân nhiều lần tạo áp lực, Tuy rằng Tào Hoành Vị chưa thể hiện là đối thủ nhưng cũng không thể cho là bạn bè được. Hơn nữa Tào Hoành Vị lo nghĩ cho tiền đồ của gã.Vì vậy đối mặt với sự chèn ép ngấm ngầm của người khác chắc sẽ không thể làm quá mạnh tay Vì thế lần này sở dĩ Hàn Đông chuẩn bị đi gặp Tào Hoành Vị chủ yếu là vì muốn nói chuyện với gã về tình hình điều chỉnh cán bộ ở Ninh Hải. Được sự ủng hộ của gã thì coi như bộ máy nhân sự ở Ninh Hải mới ổn định lại được. Hàn Đông cũng không thể đợi đến nhiệm kỳ sang năm mới từ từ chứng thực từng cán bộ ở các cấp. Hiện tại nắm giữ đại cục nên nhanh chóng ổn thỏa lại nhân sự như vậy mới tốt cho kế hoạch thực thi cải cách của hắn. - Bí thư Hàn, chào ngài. Hạ Kim Tùng vừa nghe giọng hắn, thái độ liền khách sáo đi rất nhiều. - Bí thư chờ một lát. Kim Tùng đặt nhẹ điện thọai xuống, gõ cửa Tào Hoành Vị báo cáo: - Thưa bí thư, đồng chí Hàn Đông ở Ninh Hải gọi tới muốn nhắn ngày mai sẽ đến báo cáo tình hình công tác. Tào Hoành Vị sững người, liền nhẹ nhàng cười: - Tôi biết rồi, cậu bảo cậu ấy 2 rưỡi chiều đến phòng làm việc của tôi, những chuyện khác thì nói với tôi sau. - Vâng thưa bí thư Hạ Kim Tùng đáp. Sau khi đưa cho Tào Hoành Vị bình trà đã pha sẵn, bèn cẩn thận lùi ra ngoài, rồi cầm điện thọai trả lời Hàn Đông. Đồng thời gã cũng cảm thấy kinh ngạc vài phần. Biết rằng chiều mai Tào Hoành Vị định cùng Phó bí thư, Chủ nhiệm ủy ban kỷ luật Trần Viêm Lâm nói chuyện, nhưng lại vì Hàn Đông mà dời lại. Đủ thấy lãnh đạo coi trọng việc hắn ta tới thăm hỏi như thế nào. Lúc này, Tào Hoành Vị ngồi trong phòng, tay phải cầm chiếc bút máy ký tên, gõ nhẹ trên mặt bàn. Trên mặt Tào Hoành Vị có nét suy tư, hiển nhiên là đang suy nghĩ lý do Hàn Đông đột nhiên đến báo cáo công tác. Lẽ ra ở Ninh Hải hắn đã bị Hoành Vị chèn ép mấy lần, chắc rằng trong lòng sẽ cảm thấy khó chịu. Dựa vào thân thế của hắn, cho dù Hàn Đông trước giờ không đến báo cáo tình hình, cũng không thể nói khích hắn được. Nhưng bây giờ Hàn Đông mới lên giữ chức Bí thư thành ủy Ninh Hải, đột ngột đến báo cáo công tác, khẳng định không phải đến kết thân rồi, mà là có chuyện mới đến. “Lần này Hàn Đông đi một nước cờ thật hay. Hắn tuy rằng không thể tiến vào Ủy viên thường vụ tỉnh ủy, nhưng vấn đề giữa hắn và Trịnh Trạch Hoa lại được giải quyết. Nhà họ Hàn lại có được lợi. Hơn nữa Hàn Đông tuy hơi bị chèn ép một chút nhưng với hắn cũng chẳng có tổn thất mấy.” Tào Hoành Vị trong lòng lặng yên phân tích “Theo người ngoài thấy thì, Hàn đông đã bị áp chế, như vậy hắn có thể mượn cơ hội này, lấy thân phận của người chịu áp bách làm chút động tác, ép trên tỉnh nhượng bộ sự tình của thành phố Ninh Hải, vậy là có thể nắm giữ tốt thành phố Ninh Hải rồi”