Lâm Dũng lắng nghe chỉ thị của Hàn Đông, thậm chí còn lấy sổ tay ra nghiêm túc ghi chép lại, đây cũng là lần đầu tiên Hàn Đông có chỉ thị chi tiết đối với công việc của cục Công an như vậy. Bởi vậy có thể thấy Hàn Đông vô cùng xem trọng vấn đề quản lý an ninh mạng, cho nên Lâm Dũng cũng không dám khinh suất. Phải biết rằng, theo nghiên cứu của Lâm Dũng, từ lúc Hàn Đông theo chính trị tới nay, mỗi lần hắn đưa ra quyết sách trọng đại, đều có tính dự đoán trước được. Nhất là trong thời buổi hiện nay, có thể nói tuyệt đại đa số mọi người đều không xem trọng vấn đề quản lý an ninh mạng. Suy cho cùng thì công việc ở cục Công an cũng rất nhiều, mà việc quản lý an ninh mạng lại có vẻ có chút hư ảo, nhìn không thấy, sờ không được, giống như không biết đường đâu mà nhúng tay vào vậy, Vì thế càng ít có người lãng phí người và của vào lĩnh vực này. Thế mà bây giờ Hàn Đông lại nghiêm túc đề xuất vấn đề quản lý an ninh mạng, điều này nói rõ trong mắt Hàn Đông quản lý an ninh mạng là một đại sự. "Hơn nữa, chuyên viên an ninh mạng trên cả nước cũng không phải là nhiều, nếu như thành phố Ninh Hải làm được thì đó cũng là một điểm sáng đây." Lâm Dũng thầm nghĩ. Lúc này Hàn Đông lại nói: - Về việc công an an ninh mạng, nhất định phải thực hiện như một việc lớn, Ủy ban nhân dân thành phố sẽ tận lực đáp ứng về người và của. Về mặt nhân tài, nhất định phải tìm cho ra những người có kỹ thuật chuyên môn mới được, hy vọng cậu sẽ đào tạo công an an ninh mạng của thành phố Ninh Hải thành một đội ngũ tinh anh. Lâm Dũng kiên định nói: - Có sự ủng hộ của Chủ tịch thành phố, tôi có niềm tin 100% với việc này Không ngoa chút nào, nếu như được sự ủng hộ hết mình về người và của của Ủy ban nhân dân thành phố, mà Lâm Dũng vẫn không thể tạo ra một đội ngũ Công an mạng tinh anh thì anh ta cũng không còn mặt mũi nào tiếp tục làm cái chức cục trưởng này nữa. Hàn Đông gật gật đầu, không nói thêm về chuyện này nữa, mà chuyển đề tài qua chuyện đập xe của Lam Nghiệp, nói: - Đối với sự việc dư luận trên mạng lần này, cục công an thành phố cũng phải theo dõi, đặc biệt chú ý những người có ý tốt đưa ra những phát biểu có lợi, lần này xem như là một lần rèn luyện, phải đứng ở góc độ của Cục, coi trọng chuyện này. Lâm Dũng đã hiểu ra, trong chuyện này, Hàn Đông không hề có ý thừa cơ hội ném đá thẳng tay đối với Lam Nghiệp, tuy rằng trong lòng có chút mơ hồ, nhưng Lâm Dũng vẫn phải làm theo chỉ thị của Hàn Đông. Anh ta thừa biết Hàn Đông tuy tuổi còn trẻ, nhưng kiến thức chính trị thì bản thân không thể nào sánh bằng hắn được. Huống chi Hàn Đông ở một vị trí khác, đối với cùng một sự việc, bản thân cũng không cách nào đoán được hết hắn đang nghĩ gì. Sau khi tiễn Lâm Dũng, Hàn Đông ngẫm nghĩ một lát, đứng lên, hai tay chắp sau lưng, từ tốn đi xuống lầu, sau đó đi về hướng tòa nhà Thành Ủy ban Tuy rằng văn phòng làm việc của Lam Nghiệp ở lầu chín của một dãy lầu khác, Hàn Đông cũng không đi thang máy, mà đi thang bộ từ lầu dưới lên trên. Hàng ngày, thời gian ngồi ở văn phòng làm việc rất nhiều, ít có cơ hội tập thể dục, vì thế Hàn Đông nắm lấy bất kỳ cơ hội nào để rèn luyện thân thể. - Chủ tịch Hàn - Xin chào Chủ tịch thành phố. - Xin chào Chủ tịch Hàn Dọc đường đi, những người gặp Hàn Đông đều tỏ ra cung kính chào hỏi hắn, trên mặt của họ đều tràn đầy vẻ cung kính, thậm chí có vài cô gái trẻ tuổi với ánh nhìn vô cùng thân thiết. Tuy Hàn Đông đã ở tuổi ba mươi, nhưng có vẻ ngoài anh tuấn, đẹp trai, phong độ, nếu nói hắn mới ngoài hai mươi tuổi cũng còn được, chỉ với vẻ ngoài thôi cũng đủ để thu hút trái tim biết bao cô gái, vả lại hắn còn là Chủ tịch thành phố Ninh Hải, cấp Thứ trưởng, chỉ một câu là có thể thay đổi số phận của các cô, vì vậy sức hấp dẫn của hắn đối với các cô gái trẻ đang làm việc tại thành ủy Ủy ban nhân dân thành phố tăng lên gấp nhiều lần. Đương nhiên, với địa vị hiện giờ của Hàn Đông, sau khi biết thân phận của hắn thì không cô gái nào có can đảm đụng đến, nếu ai lỡ làm hắn không vui thì xem như trời sụp xuống trước mặt họ. Vì thế, dù trong lòng có chút mơ tưởng, nhưng vẫn chưa có ai thể hiện thái quá đối với vị chủ tịch thành phố trẻ tuổi đẹp trai này. Sau một loạt chào hỏi cung kính, Hàn Đông đã đến lầu 9 ngay trước văn phòng làm việc của Lam Nghiệp. Phòng làm việc của Lam Nghiệp khác với phòng làm việc của Hàn Đông. Điểm khác biệt lớn nhất ở chỗ phòng làm việc của thư ký của y đối diện hành lang và đối diện với cửa phòng của y. - Chào... xin chào Chủ tịch Hàn Thư ký của Lam Nghiệp vừa nhìn thấy Hàn Đông, thiếu chút nữa không kịp phản ứng, suy cho cùng thì nhìn Hàn Đông còn trẻ như vậy, làm cho người ta khó lòng lập tức liên hệ hắn với chức vụ Chủ tịch thành phố. Hàn Đông gật đầu nói: - Bí thư Lam có ở đây không Thư ký của Lam Nghiệp cung kính nói: - Bí thư Lam trong phòng làm việc, Chủ tịch Hàn mời vào. Nếu người bình thường đến, cậu ta nhất định sẽ nói tôi vào báo cáo cùng bí thư Lam một tí, nhưng Hàn Đông là Chủ tịch thành phố, nói như vậy có vẻ đưa Lam Nghiệp lên hơi cao, nói không chừng sẽ khiến cho Hàn Đông càng thêm phản cảm, làm cho quan hệ giữa hai người càng trở nên căng thẳng. Trong chốn quan trường, càng đấu đá với nhau, ngoài mặt càng phải tỏ ra nhiệt tình, khách khí. Trừ phi là những người công khai mâu thuẫn, còn không thì mọi người đều tỏ ra hòa hợp với nhau. Lam Nghiệp ở bên trong cũng nghe được tiếng Hàn Đông đến, thư ký của y mỗi khi gặp phải nhân vật quan trọng đến thăm, nói chuyện cũng lớn hơn bình thường, nhằm để Lam Nghiệp nghe thấy, để có sự chuẩn bị tương ứng. "Hắn đến đây lúc này để làm gì nhỉ?" Trong lòng Lam Nghiệp chùn xuống, cảm giác đầu tiên là Hàn Đông đến đây với ý đồ không tốt, y thở một hơi dài, chỉnh đốn lại tinh thần, sau đó đứng lên ra đón. Lam Nghiệp trước giờ đều khá trầm tĩnh, ngay cả lúc này y vẫn không muốn để Hàn Đông xem thường. Về phần hội nghị thường vụ lần trước y phủi tay áo bỏ đi, kỳ thật chủ yếu là nhằm vào Phó bí thư Vương Vĩnh Ninh, dù sao Vương vĩnh Ninh cũng đang hợp tác với y, trong cuộc họp chính thức, Vương vĩnh Ninh lâm trận phản bội, khiến Lam Nghiệp vô cùng khó chịu. Điềm tĩnh thì điềm tĩnh, nhưng cũng không thể nói một chút bực dọc cũng không có. - Chủ tịch Hàn đến rồi à. Lam Nghiệp bình tĩnh nói. Hàn đông cười nhẹ, nói: - Bí thư Lam, tôi có chút việc muốn bàn với anh. - Được, chúng ta qua bên kia nói chuyện đi. Lam Nghiệp nghi hoặc trong lòng, mời Hàn Đông đến ngồi tại khu vực tiếp khách, đồng thời căn dặn thư ký pha trà cho Hàn Đông. Đợi thư ký của Lam Nghiệp rót trà xong nhẹ nhàng lui ra ngoài, Hàn Đông liền đi thẳng vào vấn đề: - Bí thư Lam, chuyện trên mạng lần này là một hồi chuông cảnh báo cho chúng ta. Lam Nghiệp khẽ rùng mình, xem ra Hàn Đông muốn mượn chuyện đập xe lần này làm khó mình đây. - Muốn làm chuyện thực tiễn, bị người nghị luận đó cũng là điều rất bình thường. Lam nghiệp thản nhiên nói, bất kể như thế nào, y cũng tuyệt đối không để Hàn Đông thực hiện được ý đồ của mình. Hàn Đông gật đầu nói: - Đúng vậy, đặc biệt trong thời buổi thông tin hiện nay, khi tư tưởng thông thoáng của mọi người không ngừng nâng cao, là nhân viên công vụ có rất nhiều chuyện đều sẽ gây ra đủ loại dư luận, nếu vì vậy mà dừng bước thoái lui là không phù hợp rồi. Nhưng từ chuyện lần này, có thể thấy cần phải tăng cường quản lý an ninh mạng. Vừa rồi tôi có bàn với cục công an thành phố, tôi cho rằng cần phải đẩy mạnh đầu tư vào phương diện này, thành lập bộ phận công an chuyên về an ninh mạng, chuyên phụ trách quản lý an ninh mạng chứ không phải do công an kiêm nhiệm hiện hữu quản lý. Tôi cho rằng công việc này có thể kết hợp dư luận của ban tuyên truyền thành phố, điều này có thể đảm bảo một cách có hiệu quả khi chúng ta xử lý các sự việc tương ứng trên mạng. Lam Nghiệp trong lòng có chút nghi hoặc, nghe ra Hàn Đông dường như đến để bàn việc công, chứ không hề có ý châm chích đối với chính mình mà đến. "Tên này rốt cuộc đang nghĩ gì đây?" Lam Nghiệp nghĩ thầm, y cảm thấy có chút không hiểu nổi con người của Hàn Đông, chẳng lẽ tên này tất cả đều vì công việc hết hay sao? Hàn Đông lúc này lại nói: - Đối với chuyện lần này, tôi có một đề nghị, ngoài việc ban Tuyên giáo kết hợp với giới truyền thông liên quan, cố gắng xóa bỏ tin tức có liên quan trên mạng, ban Tuyên giáo Thành ủy còn phải làm tốt công tác hướng dẫn dư luận tương ứng. Nếu sự tình đã gây sự chú ý đến khá nhiều người, vậy chúng ta phải vừa chặn vừa tránh, đem chân tướng sự việc lần này nói rõ cho mọi người biết. Tuyên truyền biện pháp và quyết tâm quản lý đội ngũ cán bộ và quy phạm việc dùng xe công của Ủy ban nhân dân thành phố ra xã hội. Hướng dẫn theo mặt tích cực, chuyển bị động thành chủ động. Đồng thời nhân cơ hội này, đẩy mạnh lực công tác tương quan Nghe xong những lời này của Hàn Đông, Lam Nghiệp dần dần nghĩ thông suốt, xem ra Hàn Đông lần này tới, là để giải quyết vấn đề, chứ không phải đổ thêm dầu vào lửa hay thừa cơ hội ném đá thẳng tay. Sau khi nghĩ thông suốt, trong lòng Lam Nghiệp cảm khái vô cùng, người thanh niên này thật không đơn giản đây. Nếu như đổi lại là người khác đảm nhận chức Chủ tịch thành phố, e là rất ít người có lựa chọn giống Hàn Đông như vậy. - Ừm, đề nghị của Chủ tịch Hàn rất hay, Thành Ủy không thể bị động, phải nắm bắt sự chủ động, phải chủ động xuất kích, phải tranh thủ chuyển nguy hiểm thành cơ hội Lam Nghiệp cũng không phải kẻ ngốc, nếu là thằng ngốc thì sẽ không leo đến vị trí hiện tại được. Được sự nhắc nhở của Hàn Đông, trong đầu y lập tức nghĩ ngay đến một loạt biện pháp, chỉ cần thực thi là được. Hóa giải dư luận lần này cũng không còn khó khăn nữa. Đối với thái độ của Hàn Đông, trong lòng Lam Nghiệp vô cùng cảm khái, lại bắt đầu có những đánh giá mới về đối thủ trẻ tuổi này. "Người thanh niên này, làm việc quả nhiên có phong thái của đại tướng, khó trách có thể làm đến vị trí này, xem ra sau này cùng làm chung một đội với hắn không tránh khỏi áp lực đây." Tuy rằng do Hàn Đông chủ động thể hiện thiện ý giúp đỡ, hai người trong chuyện đập xe lần này không tránh khỏi việc phải hợp tác với nhau, nhưng Lam Nghiệp hiểu rằng giữa y và Hàn Đông vẫn là đối thủ của nhau, vì vậy Hàn Đông càng biểu hiện xuất sắc, trong lòng y càng nặng nề.