Tiếp theo, Khương Tùng Thần liền báo cáo chi tiết tình hình của quận Nghiệp Châu, một loạt con số được thốt ra từ trong miệng anh ta, thể hiện được anh ta vô cùng quen thuộc đối với các hạng mục trong quận Nghiệp Châu. Đối với cái này, trước đó Hàn Đông đại khái cũng tìm hiểu qua, ngoài ra Vương Tĩnh cũng từng giới thiệu chi tiết với Hàn Đông. - Vài năm gần đây phát triển của quận Nghiệp Châu vẫn không tệ. Câu nói này của Hàn Đông, cũng xem như đã khẳng định cách làm việc của Khương Thiên Trác. Trong quá trình trao đổi với Khương Thiên Trác, Hàn Đông đem nhiều suy nghĩ của mình cùng trao đổi với anh ta, trong đó chủ yếu bàn về việc tăng cường kết hợp công việc giữa khu vực nông thôn và thành thị, nâng cao thu nhập của họ, thiết thực giải quyết vấn đề của họ. Còn Khương Thiên Trác từng điều tra qua về Hàn Đông, liền liên tưởng đến trong quá trình Hàn Đông nhận chức vụ trước đó, trên thực tế luôn chú trọng đến cuộc sống sinh hoạt và mức thu nhập của người dân, bây giờ xem ra dù ở góc độ mới nào, hắn quan tâm đến người dân cũng không có gì thay đổi. - Thời gian này, Mặt trận Tổ quốc thành phố hỗ trợ toàn thành phố về mặt nông nghiệp, vấn đề của nông thôn và nông dân nên tiến hành điều tra rõ ràng, về các mặt khác anh nên ra sức hỗ trợ, mà không cố ý để che giấu cái gì. Hàn Đông nói. Khương Thiên Trác gật đầu nói: - Chủ tịch thành phố Hàn cứ yên tâm, tôi sẽ sắp xếp cho người đi cùng với Tổ điều tra của Mặt trận Tổ quốc, cố gắng giúp Tổ điều tra được thuận lợi hơn. Tóm lại mà nói, cùng trao đổi với Khương Thiên Trác không tệ, Hàn Đông có thể thấy được, Khương Thiên Trác là một người biết làm việc, có cán bộ như vậy trong vị trí Bí thư quận ủy Nghiệp Châu, Hàn Đông cũng yên tâm. Khương Thiên Trác cáo từ chưa lâu, Phó chủ tịch thành phố Thành Mạc Ngôn đến phòng làm việc của Hàn Đông, anh ta là Phó Chủ tịch thành phố của thành phố Ninh Hải, đây là nhiệm kỳ cuối cùng mà anh ta đảm nhận Phó Chủ tịch thành phố Ninh Hải, tuy nhiên anh ta vô cùng nghiêm túc trong công việc, dùng lời phê bình của Vương Tĩnh, anh ta là một con trâu biết chịu khó, nên nói là thuộc tuýp người chỉ biết vùi đầu vào công việc mà ít ngẩng đầu nói chuyện, do đó dù đã làm được mười năm Phó Chủ tịch thành phố, trừ việc trong bảng xếp hạng của nhà nước được lên vài hạng, thì không còn động qua nữa, điều này liên quan đến cựu lãnh đạo của anh ta chiếu cố, đương nhiên cũng liên quan đến việc anh ta làm việc thật thà không đắc tội đến ai. Đối với cán bộ như vậy, Hàn Đông cũng không mấy thích, hắn cảm thấy Thành Mạc Ngôn có chút giống đàn ông ba tốt, trong công việc chỉ cần nỗ lực không để mình gánh phải vấn đề nào thì vạn sự may mắn rồi, thái độ công việc như vậy hơi tiêu cực. Chẳng qua, Thành Mạc Ngôn trước khi Hàn Đông đến nhận chức, thì đã đến báo cáo công việc cho Hàn Đông, thái độ cũng rất cung kính, ngoài ra Hàn Đông còn thẩm tra qua công việc của Thành Mạc Ngôn, cảm giác về nhiều mặt làm tương đối tốt, tuy tổng thể mà nói tương đối bình thường, thái độ Hàn Đông đối với anh ta cũng không thể kém được, không để trong mắt người khác nhìn mình với ấn tượng không tốt. - Chủ tịch thành phố Hàn, ngày mốt sẽ có cuộc tọa đàm sáng lập đổi mới môi trường, không biết ngài có thời gian không? Thành Mạc Ngôn qua đây, chính là muốn mời Hàn Đông tham gia cuộc tọa đàm sáng lập đổi mới môi trường được họp vào sáng mười giờ ngày thứ sáu, còn Thành Mạc Ngôn là lãnh đạo phân quản, anh ta đến mời Hàn Đông tham gia cũng chấp nhận được. Thành phố Ninh Hải là thành phố tương đối phát đạt tại vùng ven biển duyên hải phía Đông, thu hút nhiều đầu tư bên ngoài, đồng thời cũng có không ít nguồn vốn của đầu tư trong nước, do đó trong thành phố vô cùng xem trọng môi trường đầu tư, mỗi năm đều mở cuộc tọa đàm, mời các nhà doanh nghiệp, chuyên viên đến tham dự. Nhưng Hàn Đông cũng phát hiện ra một vấn đề, đó chính là buổi tọa đàm về sáng tạo môi trường, có ý nghĩa hình thức. Đồng thời về mặt thực thi cụ thể cũng không có gì tương ứng. Đối với hành trình sắp xếp trong vài ngày gần đây, Hàn Đông vẫn tương đối rõ ràng, do đó nghĩ một hồi, liền gật đầu nói: - Được, đến lúc đó tôi sẽ đến nghe. Thành Mạc Ngôn nghe vậy, trong lòng thở phào nhẹ nhõm, anh ta biết Hàn Đông có bối cảnh lớn, do đó đối với việc Hàn Đông có chút quan tâm, anh ta cũng không mong muốn có phát triển gì, nhưng không muốn bị Hàn Đông đuổi ra khỏi Ủy ban, cho nên anh ta chủ động tỏ ý tốt với Hàn Đông, bây giờ xem ra hành động của mình có chút hiệu quả, trong lòng anh ta vô cùng vui mừng. ... ... ... ... ... ... ... Ánh đèn sáng lên, những ngọn đèn chớp nhoáng trên đường, khắp nơi một mảnh xa hoa truỵ lạc Một chiếc Santana lăn bánh trên đường, chiếc xe cũng rất bình thường, nhưng người trong xe, lại là nhân vật số một Lam Nghiệp của thành phố Ninh Hải. Cuộc họp hội nghị thường vụ vào hôm qua, Lam Nghiệp bị thiệt thòi, dẫn đến cuối cùng anh ta cũng không chịu được, về chuyện này, trong lòng anh ta như có cái gai trong lòng, thời gian tuy đã qua một ngày, nhưng tâm trạng của anh ta vẫn chưa tốt hẳn. Tối nay ăn cơm xong, trong điện thoại lại cãi nhau với con gái, tâm trạng của anh ta càng buồn bực, do đó liền lái xe ra ngoài hóng gió, dạo trên bờ hồ, hút vài điếu thuốc, sau khi cùng trò chuyện với hai ông già, tâm trạng của anh ta dường như đỡ được một chút. Là ủy viên tỉnh ủy, Bí thư thành ủy, bình thường Lam Nghiệp cũng không thể đi đứng tùy tiện, nhưng buổi tối thì không giống rồi, vì ảnh hưởng của góc độ, ánh sáng, dù mặt đối mặt, người dân thường lại có mấy ai nhận biết Lam Nghiệp. Cho nên, Lam Nghiệp cũng xem như thông qua cách này để giảm áp lực. Trong thành phố Ninh Hải cũng làm được vài năm Bí thư thành ủy, tuy Lam Nghiệp biết một số người đối với đạo trung dung của mình có chút phê bình, nhưng anh ta xem ra phát triển tại một nơi, tác dụng lớn nhất của lãnh đạo chính là chỉ đạo, còn hành động của mình chính là thông qua chỉ đạo để thúc tiến phát triển của thành phố Ninh Hải, thông qua tình hình trong vài năm, hiệu quả cũng không tệ. Do đó đối với loại người dám làm dám chịu như Hàn Đông, trong đáy lòng Lam Nghiệp là không tán đồng. Nhưng, Hàn Đông có bối cảnh vững mạnh, khiến anh ta không thể không xem trọng Hàn Đông. Nhưng tên này không an phận đã gây ra hành động lớn tại thành phố Ninh Hải, từ bây giờ xem ra, Hàn Đông tại thành phố Ninh Hải tuyệt đối không đầu hàng, chỉ sợ sau này làm ra nhiều việc hơn. Nghĩ đến đây, Lam Nghiệp không khỏi thở dài trong lòng. Đây là con đường phồn vinh, hai bên đường có nhiều khu giải trí, tiệm ăn, KTV, v.van..., những ngọn đèn màu sáng chói, các âm thanh ồn ào không ngừng. Đột nhiên, Lam Nghiệp chay mày lại, lập tức dặn dò tài xế lái xe: - Cho xe quay lại một chút. Tài xế hơi sửng sốt, lập tức làm theo. Chiếc Santana chầm chậm lùi lại, cuối cùng theo lời của Lam Nghiệp đậu trước cổng Thiên Cát, nơi tập trung nhiều kiểu giải trí, ăn uống. Ánh mắt của Lam Nghiệp dừng lại trước những chiếc xe từ từ chạy qua trước cổng. Sắc mặt của ông ta trầm lại, ra sức đẩy cửa xe ra, nhanh chóng xuống xe, liền chạy đến mở thùng xe phía sau, từ trong đó lấy ra cây búa sắt, sau đó cầm lấy cây búa, bước thật lớn đến bên những chiếc xe. Tài xế lái xe không biết xảy ra chuyện gì, cũng nhanh chóng đi theo. Xoảng... Một tiếng vang lớn, lập tức gây sự chú ý những người gần đó. Mọi người lần lượt hướng về phía có tiếng vang, liền khiến người khác nhìn thấy cảnh kinh ngạc, chỉ thấy một người tay cầm búa sắt, đang ra sức nện vào những chiếc xe trước cổng Thiên Cát, số xe đó cũng cùng nhau vang lên tiếng cảnh báo. Xung quanh đều vây qua đó, phim hay như vậy cũng chỉ được xem lần đầu, mọi người không hiểu về hành vi của người đập xe, nhưng cũng không chần chừ để được xem phim hay. - Đó hình như là xe của Ủy ban nhân dân thành phố - Đó không phải xe của Chủ tịch Huỳnh sao? - Hình như những chiếc xe đậu ở đó đều là xe quan. Mọi người bình luận, càng kỳ lạ với hành động đập xe của Lam Nghiệp, sao người này nhắm vào xe của Ủy ban nhân dân thành phố mà đập. Bảo vệ ở Thiên Cát rất nhanh đã bị kinh động, nhìn thấy ông già không ngờ cầm cây búa nện vào những chiếc xe ngoài cổng, từng người đều sợ đến sắp ngất, mắt của đội trưởng bảo vệ đỏ lên, lấy cây côn cảnh sát xông về phía trước. Lúc này một người nhanh chóng chạy lên, trầm giọng quát: - Đứng lại. - Anh mày là người gì, cút. Đội trưởng bảo vệ tức giận lên tiếng. - Tôi là người của Thành ủy, đập xe là Bí thư Thành ủy Lam, anh muốn làm gì… Tài xế cũng là người hiểu chuyện, nếu Lam Nghiệp đã làm ra hành động đập xe, vậy trong chuyện này không cần phải khiêm tốn nữa, cộng thêm bảo vệ cho Bí thư Lam, do đó nên đã bộc lộ thân phân của Lam Nghiệp ra. - Thành ủy… Bí thư Lam… Đội trưởng bảo vệ bất chợt như bị thuật định hình, sắc mặt liền trắng bệch. Tài xế cười lạnh một cái, từ trong túi lấy ra chứng minh của mình, tài xế nhanh chóng nhìn qua, vừa xem quả thực là con dấu của văn phòng Thành ủy, đối với lời của tài xế hoàn toàn tin lấy, có chút kính sợ nhìn Lam Nghiệp đang cố gắng đập xe, trong lòng nghĩ Bí thư Lam này rốt cuộc đang làm gì. - Ai đập xe. Vài người vừa đi ra từ trong Thiên Cát, trong đó một tên béo vừa ra cổng nhìn thấy cảnh tượng trước mắt, hơn nữa thủy tinh trên chiếc xe việt dã nhập khẩu của mình bị vỡ hoàn toàn, đột nhiên sắc mặt xanh xao, hét lên một tiếng, một luồn gió thổi về phía Lam Nghiệp đang đập xe. Ngoài ra hai người đương nhiên cũng nhanh chóng chạy lên, chuẩn bị giúp lãnh đạo xử tên đập xe. Tên mập tuy béo, nhưng hành động rất nhanh, nhanh chóng xông lên Lam Nghiệp, giận dữ hét: - Mày muốn chết… - Hừ… Lam Nghiệp nặng nề hừ một tiếng, ngẩng đầu lên liếc tên mập một cái. - Mày… a, Bí thư Lam… Tên mập lên tiếng kinh ngạc, đôi chân không khỏi mềm nhũn, sắc mặt không còn tí máu.