- Ừ, không tệ, Cao Minh Chân cũng là lão thành ở phòng kiểm soát, hai năm gần đây tôi thấy anh ta cũng có nhiều thay đổi lớn, xem ra có liên quan tới việc quan hệ mật thiết với Hàn Đông cậu. Nghê Tuấn Khả cũng có cách nhìn giống Hàn Đông, lại còn mượn chuyện này khen ngợi Hàn Đông. Hàn Đông mỉm cười nói: - Trưởng ban thư ký quá khen, phòng kiểm soát làm việc, là do sự lãnh đạo trực tiếp của Trưởng ban thư ký, có được một chút thành tích, cũng là do Trưởng ban thư ký quan tâm và lãnh đạo mà có. Cái gọi là nước dâng thuyền nâng, nếu Nghê Tuấn Khả nhanh như vậy đã thay đổi tâm tính, lấy thân phận bình đẳng nói chuyện với Hàn Đông, cho nên, Hàn Đông đương nhiên cũng cho ông ta chút sĩ diện. Nghê Tuấn Khả cũng biết, Hàn Đông sẽ đến thành phố trực thuộc tỉnh làm Chủ tịch Thành phố, cấp bậc cũng tương đương với ông ta, làm chủ một phương, so với ông ta một Phó trưởng ban văn phòng Nhà nước mà nói, quả thật có tiền đồ phát triển hơn. Hơn nữa, hiện tại Hàn Đông mới chỉ ba mươi tuổi, tương lai còn rất rộng lớn, chính bản thân ông giờ có thúc ngựa cũng không đuổi kịp. “Có lẽ có thể cùng Hàn Đông làm việc một thời gian ngắn, coi như đó là vận may của mình đi”. Nghê Tuấn Khả nghĩ thầm trong bụng. “Với thế của Hàn Đông bây giờ, tương lai nhất định sẽ tới đỉnh cao chính trị của Trung Hoa, hắn ở phòng kiểm soát này, thực tế chỉ là quá độ một chút, lấy kinh nghiệm lý lịch mà thôi” Trong lòng Nghê Tuấn Khả rất cảm phục, trò chuyện cùng Hàn Đông một lúc, chủ yếu là muốn chúc mừng. Từ văn phòng Nghê Tuấn Khả đi ra, trở về phòng kiểm soát, Hàn Đông cảm thấy ánh mắt mọi người nhìn mình dường như có thay đổi, trong mắt tràn đầy vẻ kính nể. Hàn Đông cũng biết, theo địa vị không ngừng nâng cao của mình, về sau sẽ càng cảm nhận được nhiều sự thay đổi này. Đó là một phần của cuộc sống, không thể tránh khỏi. Ở Trung Hoa, từ bản chất, mình là một quan viên quốc gia, quan chức cấp cao, đúng là đối với nhiều người mà nói, đều là điều không thể với tới, làm cho người ta cảm giác thần bí, áp lực. Điều này cũng là một vấn đề, càng hướng lên cao, càng khó hiểu tình hình thực tế ở phía dưới, mà cán bộ cơ sở, lại chủ yếu chú ý mũ quan trên đầu mình, lực chú ý chủ yếu ở lãnh đạo phía trên, về phần dân chúng phía dưới có vấn đề gì, có thể áp chế thì áp chế, đây cũng là một trong những tệ nạn trọng yếu của Trung Hoa. Một tuần sau, thông báo bổ nhiệm và miễn nhiệm Hàn Đông của Ban Tổ chức Trung ương đã đưa ra. Miễn chức chủ nhiệm phòng kiểm soát văn phòng nội các chính phủ quốc gia của Hàn Đông và bổ nhiệm là ủy viên Thành ủy, ủy viên thường vụ, Phó bí thư, Quyền chủ tịch thành phố của thành phố Ninh Giang tỉnh Giang Việt. Trước đây, hầu hết người phòng kime63 soát đã nghe phong phanh, biết hướng đi của Hàn Đông, hiện tại cũng chỉ là chứng thật mà thôi, nên cũng không kinh ngạc. Dù sao Hàn Đông cũng đã mang lại nhiều cú sốc cho bọn họ, huống chi chuyện này bọn họ đã chuẩn bị tâm lý rồi. Sáng ngày hai mươi chín, cùng đi với Nghê Tuấn Khả, Hàn Đông đem công việc bàn giao cho Phó chủ nhiệm thường trực Cao Minh Chân, sau đó triệu tập một hội nghị cán bộ trung tầng phòng kiềm soát. Căn cứ đề nghị của Hàn Đông, Nghê Tuấn Khả trên cơ bản nhận định Cao Minh Chân rồi, có ý đề cử Cao Minh Chân trực tiếp đảm nhiệm chức vụ chủ nhiệm phòng kiểm soát. Nghê Tuấn Khả được phân công quản lý lãnh đạo phòng kiểm soát, nếu ông ta đề cử trên cơ bản không có vấn đề gì lớn. Cho nên tâm trạng Cao Minh Chân giờ rất tốt, ngồi cạnh Hàn Đông, trong lòng rất cảm kích Hàn Đông. Trong cuộc họp, Nghê Tuấn Khả đánh giá cao công tác của Hàn Đông ở phòng kiểm soát, nêu ra phòng kiểm soát dưới sự lãnh đạo của Hàn Đông, hơn một năm nay, làm ra không ít thành tích, có hiệu quả cho việc đốc tra, giám sát. Đến lượt Hàn Đông nói chuyện, hắn cũng không nói nhiều. Đoạn thời gian làm việc ở phòng kiểm soát này, có thể nói hắn đã tận tâm tận lực, không thẹn với lương tâm, hiện tại phải rời đi, nói nhiều cũng không có nghĩa gì. Cán bộ phòng kiểm soát, đã sớm quen thuộc với phong cách của Hàn Đông, mỗi lần họp, Hàn Đông chỉ nói ít mà ý nhiều, việc gì sắp nói là nói rõ ràng đến nơi đến chốn, rất ít khi nói lời vô nghĩa. Hiện tại phải rời đi, hơn nữa là thăng chức, lại vẫn phong cách như vậy. Giữa trưa, cán bộ cấp phó giám đốc sở trở lên ngồi cùng nhau, bày tiệc rượu long trọng tiễn biệt Hàn Đông, Nghê Tuấn Khả đương nhiên cũng có mặt. Hàn Đông cũng uống nhiều rượu, tuy nhiên không say. Trải qua mấy năm rèn luyện, tửu lượng Hàn Đông cũng tăng không ít, uống năm sáu cốc rượu cũng không sao. Cơm nước xong, Hàn Đông và đám người Nghê Tuấn Khả hàn huyên một hồi, sau đó cáo từ, lái xe tới Ngọc Tuyền Sơn. Theo ý kiến Ban tổ chức Trung ương, Hàn Đông nghỉ ngơi một tuần, sau đó đến ngày mùng sáu tháng 11 đi tới thành phố Ninh Giang nhận chức. Nói cách khác, Hàn Đông trước đó, còn có thể thoải mái một chút, điều chỉnh tâm tính một chút. Đương nhiên, Hàn Đông cũng có thể lợi dụng khoảng thời gian này, hiểu rõ thêm một chút tình hình thành phố Ninh Giang, tạo nền tảng cho công việc sau này. Ninh Giang là một trong hai thành phố trực thuộc tỉnh Giang Việt, vị trí đương nhiên rất quan trọng, là bộ mặt của tỉnh. Hào quang cũng rất nhiều. Hơn nữa là Bí thư thành ủy, cũng là ủy viên thường vụ Tỉnh ủy, là một trong những lãnh đạo Tỉnh ủy, điều này đối với công tác sau này của Hàn Đông, mang lại nhiều áp lực rất lớn Bởi vì Hàn Đông biết, bất kể địa phương nào ở Trung Hoa, giữa Bí thư Thành ủy và Chủ tịch thành phố, có thể thực sự hòa thuận là vô cùng ít, giữa nhân vật số một và nhân vật số hai, luôn có xung đột, bất kể là vì ích lợi riêng của mình, hay là bất đồng trong biện pháp thi hành chính trị, đều làm cho quan hệ giữa bọn họ chuyển biến xấu đi. Với tình huống này, ở Trung Hoa đã được nghiệm chứng nhiều giữa nhân vật số một và nhân vật số hai. Hàn Đông cũng hiểu được, bản thân mình tới thành phố Ninh Giang, chỉ e sẽ gặp tình huống này. Bí thư thành ủy chính là nhân vật số một Thành ủy, vốn chiếm ưu thế hơn so với Chủ tịch thành phố, hơn nữa còn là thường ủy Tỉnh ủy, ưu thế này càng lớn hơn. Một nửa cán bộ ở thành phố, khẳng định sẵn sàng đi theo Bí thư Thành ủy, cái này khiến nhân vật số hai Chủ tịch thành phố rất buồn bực. Đối với chức vị kế tiếp, Hàn Đông biết việc này đối với chính mình mà nói, chắc chắn là một khảo nghiệm Thực sự thể hiện chính mình, tôi luyện bản lĩnh bản thân mình. Đã sắp đối mặt với cuộc chiến mới, Hàn Đông vừa cảm thấy áp lực, trong lòng vừa tràn đầy cảm giác hưng phấn và ý chí chiến đấu Mặc kệ núi cao trước mắt hay dòng nước chảy xiết, Hàn Đông cũng sẽ không sợ hãi. Buổi tối, Hàn Đông và lão thái gia trò chuyện hơn một giờ. Từ lão thái gia, Hàn Đông cảm thấy tự tin và mạnh mẽ. “Cho dù là đầm rồng hang hổ, mình cũng phải đi qua”. Hàn Đông nghĩ thầm trong lòng, hắn hiểu được từ những gì lão thái gia nói, lần này sở dĩ an bài hắn tới thành phố Ninh Giang, chủ yếu là bởi vì Chủ tịch thành phố Ninh Giang bị ung thư, chức Chủ tịch thành phố bị trống, mà ở tinh tranh giành khá khốc liệt, không chọn được người ứng cử cho chức Chủ tịch thành phố. Tỉnh Giang Việt là một trong ba mươi tỉnh của Trung Hoa, xếp hạng phía đầu, tình hình trong tỉnh rất phức tạp rắc rối, tranh giành như vậy, không dứt điểm được. Cuối cùng trung ương trực tiếp ra mặt, trải qua một hồi bàn bạc, quyết định điều một người từ bên ngoài đảm nhiệm chức Chủ tịch thành phố Giang Ninh, như vậy người tỉnh Giang Việt sẽ không tranh giành được gì nữa. Phù hợp với biện pháp lãnh đạo quản lý của thành phố trực thuộc tỉnh, lãnh đạo chủ chốt gồm Bí thư thành ủy, chủ nhiệm hội nghị thường vụ Hội đồng nhân dân thành phố, Chủ tịch thành phố, Chủ tịch Mặt trận Tổ quốc thành phố được liệt vào bộ máy cán bộ quản lý trung ương, bổ nhiệm và miễn nhiệm do Tỉnh ủy báo trung ương phê duyệt. Bổ nhiệm và miễn nhiệm chức vụ Phó bí thư Thành ủy, ủy viên thường vụ Thành ủy, Chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật thành phố, hội nghị Hội đồng nhân dân thành phố, Phó chủ nhiệm thường vụ, Phó Chủ tịch thành phố, Phó chủ tịch Mặt trận tổ quốc thành phố, viện trưởng Tòa án nhân dân Trung cấp thành phố, viện trưởng viện kiểm sát nhân dân thành phố báo lên ban Tổ chức cán bộ lập hồ sơ báo cáo trung ương. Lãnh đạo Thành ủy, Ủy ban Kỷ luật thành phố, hội đồng nhân dân thành phố, Mặt trận Tổ quốc thành phố tổng tuyển cử. Tỉnh ủy sắp xếp nhân viên có kế hoạch đệ trình lên ban Tổ chức cán bộ Trung ương xét duyệt. Vốn chức Chủ tịch thành phố Ninh Giang, là do tỉnh ủy Giang Việt đề xuất chọn người, sau đó báo Trung ương phê duyệt, hơn nữa nếu tình hình bình thường, trung ương cũng sẽ không phủ định đề xuất người ứng cử của Tỉnh ủy. Nhưng lúc này đây bởi vì tỉnh Giang Việt tranh giành khốc liệt, làm trung ương thấy bất mãn, nên trực tiếp quyết định, khiến cho mọi người không thể tranh giành. Mà tỉnh Giang Việt sở dĩ tranh giành lợi hại như vậy, chủ yếu là do Bí thư thành ủy Ninh Giang đương nhiệm tuổi đã cao, nhiều nhất làm xong chuyện lần này, sẽ lùi về tuyến 2. Bởi vậy muốn chiếm giữ vị trí Chủ tịch thành phố, tương lai ở chức vị Bí thư Thành ủy, sẽ có sức cạnh tranh lớn hơn, mà Bí thư Thành ủy lại được tiến vào ủy viên thường vụ Tỉnh ủy, thay đổi vận mệnh thế lực tỉnh Giang Việt. Nếu không phải vậy, chọn người kế nhiệm Chủ tịch thành phố cũng không trở lên khó như vậy rồi. “Tình hình thành phố Ninh Giang thật đúng là phức tạp, cũng không biết ở tỉnh có bao nhiêu người đối với vị trí của mình như hổ rình mồi. Mình đến khẳng định khiến rất nhiều người khó chịu trong lòng, chỉ e công việc sau này sẽ gặp không ít khó khăn” Hàn Đông biết, tỉnh Việt Giang cũng không phải phạm vi thế lực của họ Hàn, chính xác hơn mà nói, tỉnh Giang Việt là một vùng loạn chiến, cũng không có một thế lực nào có thể hoàn toàn nắm thế cục trong tay. Mà Hàn Đông đảm nhiệm Chủ tịch thành phố Ninh Giang, tuy rằng còn chưa bay tới tranh đấu cấp tỉnh, nhưng sau lưng hắn là lực lượng hùng mạnh hỗ trợ, quả thật làm cho bất cứ kẻ nào cũng không dám coi thường, khẳng định sẽ có rất nhiều người phòng bị với hắn, ngay từ đầu sẽ chèn ép, để tránh mình từng bước làm lớn, đe dọa tới lợi ích của bọn họ. Có thể nói, Hàn Đông tới chỗ đó, chắc chắn là chỗ đầy thách thức và áp lực. “Có lẽ lão thái gia đồng ý đưa mình tới thành phố Ninh Giang, cũng là vì để tôi luyện. Dù sao hiện tại lão thái gia vẫn còn khỏe mạnh, lực ảnh hưởng còn lớn, như mặt trời ban trưa, có lão thái gia ở phía sau trấn thủ, mình đây cũng chạy tốt một đường, để có thể tích lũy kinh nghiệm về sau.”