- Thật không? Hàn Đông hưng phấn hỏi. Niềm vui bất ngờ, trong nháy mắt Hàn Đông đứng ngây ra đó. Khi ở trên máy bay Hàn Đông có chút lo lắng cho sức khỏe của Lữ Nhạc, dù sao trước kia tình trạng tâm lý Lữ Nhạc thực sự không tốt. Nhưng điều Hàn Đông không ngờ là Lữ Nhạc đã có con rồi. Nói ra Hàn Đông cũng gần 30 tuổi rồi, lập gia đình cũng đã mấy năm bây giờ cũng đến lúc có con rồi. Chỉ có điều cho đến nay Hàn Đông đều rất bận, cũng không có chú ý đến việc này, bây giờ bỗng nhiên biết được tin tốt này làm Hàn Đông vốn suy tư cũng thoải mái hơn nhiều. - Thật mà, em thực sự có rồi. Lữ Nhạc cũng rất vui vẻ, nói có chút lộn xộn rồi Kết hôn với Hàn Đông mấy năm nay, mẹ của cô Chu Huệ Dung kỳ thực đã nhiều lần nói chuyện với cô bảo cô và Hàn Đông sớm có con, nói Hàn lão thái gia muốn bế cháu rồi. Chỉ có điều việc này cần có chút may mắn nữa, cho dù cô và Hàn Đông không dùng biện pháp tránh thai nào nhưng vẫn không có thai được, điều này làm cô vô cùng lo lắng. Bây giờ tốt rồi, cô cuối cùng cũng có thai rồi, tảng đá lớn trong lòng cuối cùng cũng được dỡ bỏ rồi. Hàn Đông nói: - Vậy em phải chú ý nghỉ ngơi, muốn ăn gì cứ bảo người làm, anh sẽ gọi điện cho mẹ, tới lúc đó sẽ tìm một bảo mẫu chăm sóc em. - Không cần đâu, bây giờ mới có 1 tháng. Lữ Nhạc cảm thấy Hàn Đông quan tâm một cách chân thành trong lòng cũng rất vui. Hàn Đông nói: - Cần chứ, bây giờ em không phải là một người mà là hai người. Việc gì cũng không thể tùy tiện, nếu tốt nghiệp cũng có thể xin nghỉ một thời gian, cảm thấy buồn có thể làm việc ở nhà. Lữ Nhạc dịu dàng nói: - Làm như em là một con gấu trúc vậy, em không thể được yêu chiều như anh nghĩ, em sẽ tiếp tục đi làm, đợi mấy tháng nữa tính tiếp, dù sao em đi làm cũng không mệt lắm, chỉ cần chú ý hơn là được, buổi tối em bảo Bối Bối, Bạch Vũ Giai cùng đi dạo mua mấy thứ quần áo cần dùng. Nghe Lữ Nhạc nhắc đến Bạch Vũ Giai trong lòng Hàn Đông có chút suy nghĩ, bây giờ Lữ Nhạc có thai nếu trong quá trình này biết được mối quan hệ giữa hắn và Bạch Vũ Giai thì sẽ mang lại hậu quả rất nghiêm trọng. Nhưng bây giờ quan hệ của Lữ Nhạc và Bạch Vũ Giai rất tốt, thân thiết như chị em, Hàn Đông lại không thể ngăn cấm Lữ Nhạc chơi với Bạch Vũ Giai, vì thế trong lòng có chút lo lắng. “Mặt khác Bối Bối hình như cũng có chút để ý, đến lúc đó nếu nói lộ gì đó thì sẽ phiền phức lắm.” Hàn Đông trong lòng nghĩ thầm. Nhưng lúc này không phải là lúc lo lắng, trong lòng Hàn Đông bị tin vui của Lữ Nhạc làm cho sung sướng quá rồi. Sau khi dặn dò Lữ Nhạc cẩn thận Hàn Đông lại gọi điện cho mẹ Dư Ngọc Trân. - Hàn Đông… Trong điện thoại truyền lại tiếng hiền dịu của mẹ. Hàn Đông nói: - Nói với mẹ một tin tốt lành, mẹ sắp được làm bà nội rồi. - Cái gì… Dư Ngọc Trân vừa mới nghe chưa kịp phản ứng gì lập tức thốt lên sự vui mừng - Thật tốt quá rồi, Lữ Nhạc có thai khi nào vậy? Tại sao bây giờ con mới nói với mẹ? Vợ con bây giờ cảm thấy thế nào có ăn được không? Nghe thấy giọng gấp gáp của mẹ, Hàn Đông không khỏi lộ ra nụ cười khổ sở, xem ra mẹ cũng vô cùng vui sướng với tin tốt này. - Mẹ, con cũng vừa mới biết, hai ngày trước tinh thần Lữ Nhạc không được tốt, hôm nay cô ấy đi khám mới biết. - Ồ, vậy mới có, bây giờ là thời kỳ quan trọng, phải cẩn thận mới được, thời kỳ này đối với em bé về sau rất quan trọng. Mẹ sẽ nhờ người mua vé máy bay ngay, mẹ phải về chăm sóc Lữ Nhạc. Hàn Đông không kìm nổi lau mồ hôi, mẹ cũng quá vui mừng rồi, trên thực tế Lữ Nhạc có thai nhưng cũng mới bắt đầu, căn bản chưa có gì to tát như thế, rất nhiều phụ nữ có thai 7, 8 tháng vẫn làm việc lao động chân tay như thường mà công việc của Lữ Nhạc rất đơn giản, chủ yếu là lao động trí óc, hơn nữa cô ấy giờ là quản lý, nhiều việc không cần đích thân đi làm chứ đừng nói là làm việc nặng nhọc. Nhưng Hàn Đông cũng biết mẹ là do vui quá mà quan tâm thái quá. - Mẹ, mẹ như vậy sẽ làm Lữ Nhạc sợ đấy. Hàn Đông cười nói. - Con nói gì thế? Dư Ngọc Trân tỏ vẻ không hài lòng nói: - Mẹ có ăn thịt đâu. Tốt rồi, mẹ không nói chuyện với con nữa, mẹ gọi điện cho Lữ Nhạc đây. Nói xong Dư Ngọc Trân cúp điện thoại. Hàn Đông cầm điện thoại cười khổ sở 1 lát, cảm thấy có lúc mẹ giống như 1 đứa trẻ, hấp ta hấp tấp. Đặt điện thoại xuống, nụ cười trên mặt Hàn Đông vẫn chưa tắt. Chu Nguyên Thanh cười hỏi: - Chủ nhiệm Hàn có việc gì mà vui vậy? Vừa rồi khi Hàn Đông gọi điện mấy người họ tự giác đứng sang một bên không nghe thấy nội dung cuộc điện thoại. Hàn Đông lấy thuốc ra, rút mỗi người một điếu nói: - Có tin vui, tôi sắp làm bố rồi. - Chúc mừng chủ nhiệm Hàn, đây thực sự là một tin tốt lành Mấy người Đường Lợi Ba nói liên tục. Mấy người này cùng Hàn Đông làm không ít việc cũng tính là những người thân tín của Hàn Đông, bây giờ Hàn Đông có việc vui họ đương nhiên phải chúc mừng. Hàn Đông nói: - Đợi quay về Yến Kinh tôi sẽ mời mọi người đi ăn. - Được, tới lúc đó chúng tôi phải kính chủ nhiệm Hàn mấy chén. Đường Lợi Ba nói. Mười hai giờ rưỡi mấy người ngồi xe về Côn Dương. Từ Thục Đô tới Côn Dương nếu đi đường cao tốc cũng chỉ khoảng nửa tiếng đồng hồ, vừa đi vừa về tổng cộng không đến 1 tiếng. Côn Dương nằm ở giữa Thục Đô và Phù Thành, là một trong những thành phố trọng điểm của vùng Thục Đô, cũng là thành phố công nghiệp lớn, trong đó có mấy xí nghiệp nhà nước lớn nổi tiếng toàn quốc. Mà một trong những đối tượng lần này bọn Hàn Đông phải điều tra có một công ty con của xí nghiệp nhà nước lớn nhất Côn Dương, tên là nhà máy rèn Côn Dương. Nhà máy rèn Côn Dương chủ yếu là chế tạo các linh kiện thiết bị máy móc lớn, ngoài phục vụ công ty, cũng tiếp nhận các nghiệp vụ, mấy năm trước tiền kinh doanh của công ty hằng năm lên đến 2-3 trăm triệu, lợi nhuận cũng không ít. Nhưng cùng với sự thay đổi chiến lược của công ty mẹ quyết định loại trừ công ty này, sau đó thông qua sự đồng ý của chính phủ tỉnh sẽ quy hoạch cục quản lý tài sản nhà nước Côn Dương do thành phố Côn Dương phụ trách sửa đổi. Nhưng kết quả cuối cùng công ty này lại bị một công ty nhỏ khác không hề có tiếng tăm gì mua lại với giá rất thấp, trong đó đương nhiên liên quan nhiều tới quan hệ lợi ích. Một công ty như vậy chí ít cũng tạo thành tổn thất tài sản nhà nước lên hơn trăm triệu. Mặt khác tập đoàn xây dựng thành phố Côn Dương công ty bất động sản vốn thuộc chính phủ Côn Dương, trong quá trình sửa đổi cũng có giao dịch quyền tiền, không chỉ dẫn đến tổn thất lớn cho nhà nước mà còn liên quan đến vấn đề đất đai nông nghiệp của rất nhiều bên. Mấy công ty này có một điểm giống nhau lớn nhất là đằng sau đều có hình bóng của lãnh đạo chính phủ tỉnh ủy, có khả năng liên quan tới quan hệ phức tạp. Cho nên nói lần này bọn Hàn Đông tới Côn Dương điều tra là một nhiệm vụ rất khó khăn. Vấn đề nhiều mà quan hệ thì phức tạp. Nhưng Hàn Đông đã bàn với lão thái gia, đối với chuyến đi Tây Xuyên lần này đã chuẩn bị tư tưởng rồi. Một mặt phải kiên nhẫn tỉ tỉ điều tra, bất luận liên quan đến ai, bất luận gặp phải áp lực lớn đến thế nào, Hàn Đông đều vẫn tiếp tục điều tra, làm rõ sự việc một cách khách quan. Mặt khác vì việc này liên quan đến lãnh đạo cấp cao của tỉnh Tây Xuyên, đến lúc đó một khi kiểm tra chính đàn Tây Xuyên chắc chắn sẽ đối mặt với một chấn động lớn, mà Hàn gia nói chưa biết chừng sẽ mượn cơ hội này để sắp xếp mấy người đến tỉnh Tây Xuyên. Hiện tại tình hình Hàn Đông đã biết là Hàn gia ở phương bắc có dượng hai là bí thư tỉnh ủy Hắc Sơn, phía nam có bố Hàn Chính là bí thư tỉnh ủy Mân Nam, mặt khác tỉnh Vân Điền ở tây nam cũng dưới sự kiểm soát của Hàn Hệ, nếu có thể từng bước kiểm soát tỉnh Tây Xuyên thì lực lượng cao cấp của Hàn Hệ cũng phải mạnh hơn rất nhiều. Một thế lực khổng lồ, ngoài có người bảo lãnh ở trên, dưới cũng phải có cơ sở kiên cố, như vậy mới có thể không ngừng mở rộng sức ảnh hưởng. Hàn Đông bây giờ đã bắt đầu trở thành một thế lực to lớn chân chính, không giống như trước chỉ là có sức ảnh hưởng không nhỏ ở trên, cơ sở các tỉnh ở dưới lại rất yếu. Khoảng 2 giờ ba người bọn Hàn Đông vào khách sạn An Tâm của khu Côn Dương. - Mục đích chuyến này của chúng ta rất rõ ràng, đó là điều tra rõ các vấn đề, bất luận liên quan đến ai đều phải điều tra tới cùng. Bây giờ chúng ta tiến hành thảo luận hành động cụ thể, mọi người đều xem tài liệu rồi, có ý kiến gì có thể bàn luận, phải nắm được trọng điểm, chứ không thể làm bừa bãi, tiểu Chu cậu nói trước xem sao. Chu Nguyên Thanh là người quen với những tài liệu này nhất, anh ta trước đó đã trình bày ý kiến với Hàn Đông, qua một hồi suy nghĩ trong lòng lại có kế hoạch mới. - Chủ nhiệm Hàn, tôi phát hiện một vấn đề, đó chính là xí nghiệp nhà nước của thành phố Côn Dương cải cách cho nên tồn tại vấn đề rất lớn, trong đó có nhân vật mang tính mấu chốt, một là bí thư thành ủy Công Dương Dương Đức Tài, hai là phó chủ tịch thành phố Tôn Căn Tiến phụ trách công việc cải cách xí nghiệp nhà nước, ba là phó chủ tịch thường trực tỉnh Tây Xuyên Lý Trọng Hỷ, bốn là phó chủ tịch tỉnh Tây Xuyên Triệu Thụy Song, mặt khác còn có mấy ông chủ công ty, những nhân vật mấu chốt này lại phân làm 3 loại, một là người của ủy ban nhân dân thành phố Côn Dương, hai là lãnh đạo cấp một của chính phủ tỉnh Tây Xuyên, ba là người được lợi ích. - Mà trong những người này, có một người là mấu chốt nhất, đó chính là phó chủ tịch ủy ban nhân dân thành phố Côn Dương Tôn Căn Tiến. Anh tới thành phố Côn Dương được khoảng 1 năm cũng trong khoảng thời gian một năm này xí nghiệp nhà nước của thành phố Công Dương tiến hành cải cách lớn, thành phố Côn Dương trở thành năm cải cách. - Vì thế theo tôi là sẽ tiến hành từ lỗ hổng phía anh ta trước, sẽ giải quyết được dễ dàng. Hàn Đông vừa nghe vừa gật đầu, phân tích của Chu Nguyên Thanh rất có lý, Tôn Căn Tiến có thể nói là nhân vật có tính ràng buộc với việc cải cách xí nghiệp nhà nước thành phố Côn Minh, sự việc anh ta biết và tham gia chắc chắn rất nhiều. Mà Hàn Đông đối với Tôn Căn Tiến này cũng có chút quen biết, gã hồi còn đảm nhiệm bí thư thành đoàn thành phố Phù Thành, cứ theo đuổi Kiều San San, còn xem Hàn Đông như tình địch.