Trở lại thành phố Vinh Châu, Hàn Đông lại bắt đầu bận rộn với công việc của mình. Tình trạng sức khỏe Nam Tuần Trưởng, dù có lo lắng, đó cũng là điều vô dụng Cứ nghĩ tới những lời dặn dò ân cần của ông cụ, Hàn Đông chỉ cố gắng làm việc, cố gắng làm lên thành tích, đó mới là cách tốt nhất thực hiện lời dặn của ông. Ông đã nói, chỉ cần làm việc thực, sẽ không có gì phải sợ. Cho nên Hàn Đông quyết định, trong công việc sau này, phải cố gắng hơn nữa. Mà bên trong lãnh đạo thành ủy, nếu Khâu Hiểu Mai có thể thành thật, như vậy Hàn Đông cũng không cần làm gì quá đáng. Nói cách khác, Hàn Đông muốn xử lý người phụ nữ này, như vậy cũng không cần phải tốn nhiều sức. Trên thực tế, Hàn Đông chỉ yêu cầu cán bộ một điều, rất đơn giản, đó là tập trung khi làm việc. Nếu là vì công việc, dù có sự khác biệt, Hàn Đông sẽ kiên trì quan điểm và suy nghĩ của mình, nhưng không tới mức chèn ép đối phương. Mà đối với những người không tập trung làm việc, lại có thói quen đùa bỡn mưu quyền, thuần túy chỉ vì quyền lực mà tranh đấu, Hàn Đông cũng rất khó chịu. Người như vậy, ngoại trừ việc gây hao tổn ra, cơ bản là không có tác dụng gì. Người như vậy, có thể nói thật sự quan liêu, là nhân tố ảnh hưởng chính tới hiệu suất làm việc trong các cơ quan nhà nước. Sáng ngày mười bảy, Hàn Đông cùng ủy viên thành ủy, Trưởng ban thư ký Thành ủy Tào Tư Hào, Phó Chủ tịch thành phố, bí thư đảng ủy, Chủ nhiệm Ban quản lý khu công nghệ cao cùng đến khu công nghệ cao điều tra nghiên cứu. Bởi vì khu công nghệ cao vừa mới ký kết với hơn ba mươi doanh nghiệp công nghệ cao, xí nghiệp kỹ thuật hiện đại, nhất định phải thực hiện chức trách, đem phương tiện đồng bộ chuẩn bị cho tốt, như vậy những xí nghiệp này mới có thể khởi công thuận lợi. Mặt khác, bởi vì tăng thêm nhiều xí nghiệp, việc bố trí khu công nghệ cao cũng cần điều chỉnh lần nữa. đối với những xí nghiệp ban đầu tiêu hao năng lượng lớn, ô nhiễm hoặc là đóng cửa tạm ngừng, hoặc là di dời về sau cải cách chỉnh đốn. “Đối với việc sửa chữa khu công nghệ cao, không thể chùn tay chỉ chú ý tới lợi ích trước mắt. Nhất định phải nhìn nhận toàn cục, phải là những xí nghiệp hiện đại, không phải là một mớ xí nghiệp hỗn độn thật giả…” Việc Hàn Đông ở khu công nghệ cao điều tra nghiên cứu được đài truyền hình Vinh Châu đưa tin trọng điểm vào buổi tối. Xem tin tức này, Khâu Hiểu Mai nhếch miệng, tuy trong lòng rất nghi hoặc, xem ra hôm trước Hàn Đông vội vã trở về thành phố Yến, cũng không có đại sự gì, điều này làm cho cô có chút thất vọng. Hơn nữa nhìn ra, Hàn Đông bây giờ tràn đầy nhiệt tình, cũng không biết nhận được sự khích lệ nào. Buổi chiều cùng ngày, Hàn Đông lại gọi điện cho Khương Vinh Quang, sau đó chờ anh ta quay lại, Hàn Đông nói suy nghĩ của mình về việc cải thiện đời sống nhân dân. - Ngoại trừ thành phố ta, các huyện bên ngoài, tổng cộng có hơn chín mươi xã, thị trấn, có hơn một nửa số xã kinh tế lạc hậu, trong đó có vài xã, trình độ dân chúng vô cùng lạc hậu, chỉ bằng những năm tám mươi, không có cải thiện gì nhiều. Đối với tình hình này, chúng ta nhất định phải coi trọng, không thể chỉ nhìn vào kinh tế tổng thể của toàn thành phố, phải chú ý tới thu nhập của dân chúng, có như vậy, toàn thành phố mới có nền tảng vững chắc. Tôi có một ý tưởng, cần phải phát huy vai trò tích cực của các lãnh đạo Thành ủy và Ủy ban nhân dân thành phố, từng lãnh đạo cấp Phó giám đốc sở của Thành ủy, Ủy ban nhân dân thành phố, kết hợp với các ban ngành trực thuộc thành phố đến hỗ trợ một xã, thị trấn, tìm cách cải thiện những xã, thị trấn lạc hậu, nâng cao thu nhập của dân chúng. Khương Vinh Quang lắng nghe ý kiến của Hàn Đông, anh ta trong lòng có chút xúc động. Hàn Đông quả thật đang tập trung làm việc. Lẽ ra hiện tại kinh tế thành phố Vinh Châu, cũng bắt đầu đi lên, tập trung thu hút đầu tư năm nay là có thể trở thành điểm sáng của toàn tỉnh. Mặt khác khu công nghệ cao bây giờ đã bắt đầu có các cơ sở cao cấp, kỹ thuật hiện đại rồi. Chỉ cần nỗ lực trong chuyện này, thành phố Vinh Châu trong tương lai mà nói, cũng đã rất tốt, như vậy thành tích cũng rất đủ rồi. Nhưng hiện tại, Hàn Đông lại chuyển hướng về dân chúng, tìm cách cải thiện thu nhập bọn họ. Thái độ tích cực như vậy, thực sự làm cho người ta kính nể. Thời gian gần đây, Khương VinH Quang cũng luôn luôn bận rộn. Tuy rằng bề bộn rất nhiều công việc, nhưng Khương Vinh Quang trong lòng vô cùng tích cực, bởi vì bận rộn này, đều là tích lũy thành tích vì tương lai sau này. Anh ta vừa mới làm cán bộ cấp giám đốc cở chưa đến ba tháng, hiện tại đã làm ra thành tích như vậy, bất kể đổi lại là ai, trong lòng đều cảm thấy hưng phấn. Tuy có chiến tích như vậy, lại quan hệ thân thiết với Hàn Đông, nhưng anh ta là Chủ tịch thành phố, cũng có thể chia sẻ một số thành quả. - Ý tưởng này của bí thư Hàn quả thật là nhìn xa trông rộng, phù hợp với thực tế thành phố ta, có tác dụng làm cho mọi người tích cực hơn, tôi cảm thấy nên mau chóng thực hiện. Khương Vinh Quang vẻ mặt chân thành, mỉm cười nói, trong lòng anh ta hiện tại có chút khâm phục Hàn Đông: “Khó trách còn trẻ như vậy có thể phát triển tốt, ngoại trừ việc có bối cảnh ra, quả thực làm được việc, khiến cho người ta không thể không nể phục” Hàn Đông gật đầu nói: - Ừm, vậy ngày mai hãy mở cuộc họp hội ý, sau đó văn phòng Thành ủy và văn phòng Ủy ban nhân dân đưa ra văn bản, mau chóng bắt đầu thực hiện. Đồng thời phải đem chuyện này gắn liền với trách nhiệm, nếu triển khai công việc này, không thể chỉ làm cho có, phải thực sự hiệu quả mới được. Sáng này mười tám, Hàn Đông triệu tập cuộc họp hội ý bí thư ở trong phòng làm việc của mình, đem sự việc nói qua một chút: - Chuyện này, tôi đã trao đổi qua với Chủ tịch thành phố Khương, thấy rằng có thể tăng tốc độ phát triển của các xã, thị trấn lạc hậu, nâng cao thu nhập của dân chúng, cải thiện cuộc sống, có tác dụng rất lớn. Thành ủy và Ủy ban nhân dân thành phố nhất định phải coi trọng chuyện này. Hắn nói như vậy, cơ bản coi chuyện này là đã định rồi, vài Phó bí thư khác cũng không có khả năng phản đối ý này. Khâu Hiểu Mai nghe được trong lòng rất không thích, Hàn Đông và Khương Vinh Quang hoàn toàn liên kết với nhau mà độc đoán. - Đề nghị của Bí thư Hàn phù hợp với tinh thần của trung ương Đảng trước mắt, có cơ sở thiết thực để nâng cao trình độ của nhân dân lao động, là chúng ta thật sự thực hiện tôn chỉ của đảng, toàn tâm vì nhân dân phục vụ, tôi cho rằng nên mau chóng thực hiện, đồng thời Ban tổ chức cán bộ Thành ủy thành lập nhóm chuyện môn giám sát, đánh giá việc thực hiện các mục tiêu, đối với các đơn vị có thành tích tốt, sẽ được thưởng tương ứng… Phó bí thư thành ủy, Bí thư Đảng ủy Công an Sử Gia Hồng chậm rãi nói, dường như cũng không để ý tới sắc mặt Khâu Hiểu Mai. Khâu Hiểu Mai thật sự không thể tưởng tượng được, Sử Gia Hồng không ngờ bỗng nhiên đứng ra ủng hộ Hàn Đông. “Người này có ý gì?” Khâu Hiểu Mai trong lòng giống như ăn phải một con ruồi khó nuốt vốn Sử Gia Hồng đứng ở phe cô, bây giờ bỗng nhiên phản bội quay về phía Hàn Đông rồi, thay đổi này quá quá đột ngột, làm cho cô trở tay không kịp. Quan trọng hơn chính là, Sử Gia Hồng thay đổi, khiến thế lực Khâu Hiểu Mai giảm xuống. Như vậy về sau dưới sự cai trị của Hàn Đông và Khương Vinh Quang, Phó bí thư chuyên trách như cô, chỉ e thực sự không là gì rồi. Sau khi Sử Gia Hồng nói xong, sắc mặt không thay đổi, cầm chén trà lên uống Anh ta từ đầu đến cuối đều không nhìn đến Khâu Hiểu Mai Điều này làm cho Khâu Hiểu Mai bực mình hơn, tức giận đến mức không thể nhảy dựng lên tóm cổ anh ta hỏi vì sao bỗng nhiên phản bội. Hàn Đông thấy sắc mặt Khâu Hiểu Mai trở lên xanh mét, trong lòng âm thầm cười: “Xem ra Sử Gia Hồng cũng là thấy rõ tình hình hiện tại, biết đi theo Khâu Hiểu Mai cũng sẽ không có tiền đồ gì” Bởi vì Khâu Hiểu Mai biểu hiện quá cấp tiến, nên Hàn Đông và Khương Vinh Quang kết hợp lại, chủ yếu để áp chế Khâu Hiểu Mai. Mà những người khác, thật cũng không có lý do gì để nhằm vào Nhưng Khâu Hiểu Mai làm phó bí thư, quyền hành ở thành phố không ngừng thu nhỏ lại, tất cả mọi người đều có thể thấy rõ, cho nên rất nhiều người ban đầu đi theo Khâu Hiểu Mai, sớm đã bắt đầu dao động rồi. Hiện tại Sử Gia Hồng đã dứt khoát đứng ra ủng hộ Hàn Đông, đối với Khâu Hiểu Mai mà nói, là một đả kích rất lớn. “Ha ha, Khâu Hiểu Mai này, chỉ biết tranh quyền, không làm việc thực, người như vậy thật đáng buồn bực”. Khương Vinh Quang trong lòng âm thầm cười. Phó bí thư, chủ nhiệm Ủy ban kỷ luật Trương Bảo Nam cũng đưa ra ý kiến, tỏ vẻ đồng ý với đề nghị của Hàn Đông, và đề xuất, phải ngăn chặn hành vi gian lận, một khi xác định có gian dối, nhất định phải xử lý nghiêm túc và thông báo lên toàn thành phố. Dưới tình hình như vậy, ý kiến của Khâu Hiểu Mai đã không còn quan trọng. Cô nói đại hai câu, liền im lặng và ngồi yên một chỗ. Chuyện này, coi như đã định như vậy. Buổi chiều, Hàn Đông bảo ủy viên thường vụ Thành ủy, trưởng ban thư ký Thành ủy Tào Tư Hào làm đội trưởng, phối hợp với văn phòng Thành ủy, Ủy ban nhân dân thành phố cùng nhau chế định thực thi kế hoạch. Sau khi ăn cơm chiều, Hàn Đông gọi điện thoại cho lão thái gia, được biết Nam Tuần Trưởng sáng hôm nay tinh thần tương đối tốt, còn ăn được một ít cháo. Tuy nhiên, lão thái gia đối với việc này cũng không lạc quan. Bởi vì tình huống này, rất có thể chính là hồi quang phản chiếu. Bởi vì ngày hôm qua, hôm kia, đại đa số thời gian ông cụ đều là hôn mê. Hôm nay bỗng nhiên trở lên khá hơn nhiều, đó cũng không phải là chuyện gì tốt đẹp. Trong lòng Hàn Đông cũng rất nặng nề Buổi tối xem văn kiện một hồi, hơn mười giờ, tắm rửa, lên giường ôm Lữ Nhạc ngủ. Vừa mới ngủ, chuông điện thoại bỗng vang dồn dập. Hàn Đông bừng tỉnh, nhấc điện thoại, liền nghe được âm thanh đau đớn nói: - Đồng chí Hàn Đông, thủ trưởng bảo tôi thông báo cho anh, Nam Tuần Trưởng vừa mới qua đời rồi. Trong đầu tựa như vang lên tiếng sấm, trong lòng Hàn Đông chợt trầm xuống cực độ. Gác điện thoại, Hàn Đông ngồi xuống, lấy ra một điếu thuốc lá, lặng lẽ ngồi hút. Đưa tay nhìn đồng hồ, bây giờ là rạng sáng ngày mười chín tháng tám. Nói cách khác, Nam Tuần Trưởng so với kiếp trước, sống lâu hơn nửa năm