Tuy rằng, Hàn Đông không thích Khâu Hiểu Mai giở thủ đoạn, nhưng Hàn Đông cũng hiểu được, nhất định nhóm cán bộ lão thành có vấn đề gì đó, cho nên mới bị cô ta giật dây để gây chuyện làm khó hắn. Phải biết rằng những cán bộ lão thành này, bọn họ đều trong quan trường nhiều năm, việc cong cong lách lách, cũng đều rất quen thuộc. Bọn họ chắc chắn cũng hiểu được Khâu Hiểu Mai muốn phân cao thấp với mình, chẳng qua bởi vì có vấn đề thật, nên mới phải thuận thế đi theo. Nói cách khác, cho dù các đồng chí lão thành này có già rồi, cũng không thể hồ đồ như vậy, đối nghịch với Bí thư Thành ủy thật không phải là điều gì tốt lành. Chính bởi vậy, Hàn Đông mới bảo Khổng Phàm Chi thông báo với cục cán bộ lão thành, đầu tiên là trưng cầu ý kiến mọi người xem có vấn đề gì cần giải quyết. Đây chính là đem vấn đề và mâu thuẫn đặt lên trên mặt bàn, hơn nữa là trước khi bắt đầu cuộc họp, Hàn Đông có thể chủ động hỏi, cũng sẽ xác định được biện pháp giải quyết. Hơn nữa, Hàn Đông làm như vậy cũng hoàn toàn biểu lộ được thành ý, mọi người trước tiên nêu vấn đề ra, đến lúc họp nếu muốn tập kích bất ngờ, như vậy sẽ không phải là vấn đề của Hàn Đông. Về phần cục cán bộ lão thành, Hàn Đông cũng không cần lo lắng gì. Nếu cục cán bộ lão thành bị Khâu Hiểu Mai sai bảo, cố ý đưa ra một vài vấn đề, lúc đó Hàn Đông có thể lấy cục Thống kê khai đao, mượn chuyện này xử phạt bọn họ. “Tóm lại, hiện tại mình hết thẩy đều quang minh chính đại, có vấn đề gì, tất cả mọi người đều có thể bàn luận, xem bọn họ có năng lực làm ra âm mưu gì đây.” Hàn Đông vẻ mặt cười lạnh, hắn có thể tin tưởng rằng việc các đồng chí lão thành cố ý gây khó dễ cho Thành ủy nhất định là có Khâu Hiểu Mai đứng ở sau lưng, đưa tin đồn. Bởi vì trước đó, cũng chỉ có vài người biết Hàn Đông muốn tham gia hội nghị cán bộ lão thành ngày mười. Nếu không phải Khâu Hiểu Mai lộ ra tin tức và gây kích động, làm sao mà các đồng chí lão thành này lại bắt đầu móc nối chuẩn bị được? Điều này làm cho Hàn Đông cực kỳ căm tức Khâu Hiểu Mai Nếu chỉ là trong công việc có suy nghĩ khác nhau một chút, thế thì còn dễ nói Nhưng hiện tại cô ta làm tới như thế này, hoàn toàn là ngáng chân Thành ủy. Làm lãnh đạo quản lý nhóm cán bộ lão thành, lẽ ra có vấn đề, cô ta cũng phải có trách nhiệm. Nhưng giờ lợi dụng điều này gây phiền toái cho hắn, là muốn hắn làm trò cười cho thiên hạ hay sao? Cho nên, Hàn Đông quyết định, đến lúc đó ở trong cuộc họp, nhất định phải cho Khâu Hiểu Mai biết tay, để sau này cô thành thật một chút. Thậm chí, Hàn Đông còn có thể cùng Khương Vinh Quang liên kết lại, trước tiên tước mất quyền của Khâu Hiểu Mai, làm cho cô ta thành một Phó bí thư hoàn toàn bỏ xó, điều đó cũng rất dễ làm được. Đương nhiên, sự việc này còn chưa tới mức đó, Hàn Đông cũng không cần phải làm như vậy. Dù sao, Khương Vinh Quang cũng không phải đèn cạn dầu, Hàn Đông cũng phải đề phòng anh ta. Ngoài ra, Hàn Đông còn phải điều chỉnh tốt các công việc của thành phố Vinh Châu, trước tiên cho các hạng mục của toàn thành phố đi vào quỹ đạo rồi hãy nói. - Đáng giận Khâu Hiểu Mai vẻ mặt phẫn nội ngồi trong phòng làm việc. Cô vừa mới nhận được điện thoại của cục trưởng cục cán bộ lão thành, biết được việc Hàn Đông bố trí sắp xếp, liền hiểu được Hàn Đông nhất định nghe được phong thanh gì đó, nên mới bắt đầu chuẩn bị trước cho hành động của mình. Sẽ thu thập vấn đề đặc biệt trước, đây là phòng ngừa có người đột nhiên tập kích. Nếu vấn đề thu thập đưa ra, Hàn Đông cảm thấy rất khó giải quyết, khó xử lý, hắn có thể lấy cớ, ủy thác Khâu Hiểu Mai đi xử lý, đem củ khoai nóng trong tay ném cho Khâu Hiểu Mai. Nếu những vấn đề đó giải quyết tốt, sự tình lại càng đơn giản, Hàn Đông có thể mượn việc lần này giải quyết được vấn đề của nhóm cán bộ lão thành, tạo cho mình một chút hình tượng tốt. Tính đi tính lại, lần hành động này của Khâu Hiểu Mai, vừa mới bắt đầu, dường như đã thất bại rồi. Điều này làm cho cô vô cùng bực tức. Chiều thứ sáu, Tiếu Dũng gọi điện tới nhà cô, nói anh ta và Hoàng Tùng lúc ở núi Thanh Sơn đã thấy Hàn Đông và Đàm Bá Duệ, điều này làm cho cô hiểu được, bảo Tiếu Dũng thông qua giới truyền thông gây khó dễ cho Hàn Đông gần như là việc không thể làm được. Nói cách khác, hai lần Khâu Hiểu Mai ra tay, đều còn chưa bắt đầu phát ra hiệu quả, trước mặt Hàn Đồng, đều như băng tuyết dưới ánh mặt trời, lập tức tan rã trên mặt đất. “Người này thật quá may mắn.” Khâu Hiểu Mai trong lòng buồn bực suy nghĩ. Cô cảm thấy nếu như mình bố trí tốt sự việc, có thể thuận lợi thực thi, như vậy nhất định sẽ khiến Hàn Đông rất khó chịu. Nhưng giờ không biết tính sao, kế hoạch của cô hoàn toàn bị phá sản. Cho nên cô chỉ có thể quy kết là do Hàn Đông quá may mắn. “Hiện tại chắc Hàn Đồng lại càng bất mãn với mình” “Mình cùng với hắn, cũng không thể nào đi cùng một đường, hiện tại đã trở mặt, vậy phải đấu tranh tới cùng.” Giờ khắc này, Khâu Hiểu Mai đã hoàn toàn tuyên chiến với Hàn Đông rồi. Cô hiểu được, bản thân cô làm nhiều âm mưu quỷ kế như vậy, Hàn Đông nhất định sẽ biết được, nhất định sẽ không khách sáo với cô. Bởi vậy cô coi như là hạ quyết tâm, nhất định phải đấu đến cuối cùng với Hàn Đông. Phụ nữ đều như vậy, có khi chui vào ngõ cụt rồi, cũng chỉ dựa theo ý nghĩ của mình mà làm việc. Không hề nói đạo lý, đó là một trong những bản lĩnh sở trường của phụ nữ. Thời gian trôi rất nhanh, rất nhanh đã đến ngày mùng mười tháng bảy rồi. Hội nghị cán bộ lão thành bắt đầu vào lúc chín rưỡi sáng, bởi vì nghĩ cho một số đồng chí lão thành sức khỏe không tốt, cho nên cũng không bố trí họp quá sớm. Chín giờ, Hàn Đông đã xử lý xong văn kiện, lập tức bảo Khổng Phàm Chi xuống lầu lên xe, lập tức tới cục cán bộ lão thành Cục cán bộ lão thành chỉ cách Thành ủy gần một km, xe rất nhanh đã tới. Có lẽ là bởi vì Hàn Đông tới tham gia hội nghị, nên cục cán bộ lão thành từ trên xuống dưới đều được quét dọn sạch sẽ. Trong sân xe đạp, xe máy và một số thứ khác đều được sắp xếp chỉnh tề. Kính cửa sổ đều được lau trong suốt, không nhiễm một hạt bụi. Nhìn thấy một chiếc Audi tiến vào trong sân, vài nhân viên vẫn còn đang bận rộn đều kinh ngạc nhìn qua, có người lập tức đi thông báo với lãnh đạo. Hàn Đông vừa xuống xe, nhìn đồng hồ còn khoảng hai mươi phút, liền dẫn Khổng Phàm Chi lập tức đi vào tòa nhà. - Xin chào ngài, xin hỏi ngài là… Một nhân viên đứng phía trước chần chừ hỏi. Vừa mới nhìn thấy Hàn Đông từ trong xe Audi bước ra, ở thành phố này, không mấy người có thể được cấp xe Audi. Nhưng khi thấy Hàn Đông còn trẻ như vậy, dường như cũng không phải là lãnh đạo gì, chẳng lẽ là thư ký lãnh đao, nhưng người đi sau kia lại càng giống thư ký hơn. Khổng Phàm Chi nói: - Đây là bí thư Thành ủy Hàn, phòng họp các anh ở đâu? - Xin... xin chào bí thư Hàn Nhân viên kia giật mình kinh hãi, mặt lập tức đỏ lên, dường như làm chuyện gì sai bị bắt quả tang - Phòng họp… phòng họp ở tầng bốn. Nhân viên này lần đầu tiên đối diện với Bí thư Thành ủy ở khoảng cách gần như vậy, bởi vậy trong lòng rất bối rối, lúc nói chuyện cà lăm cà lắp. Hàn Đông gật gật đầu, liền hướng phía cầu thang đi lên. Lúc này vài người trên lầu chạy xuống, hình như là cục trưởng cục cán bộ lão thành Du Liễu Hồng, ông ta vừa nhìn thấy Hàn Đông, sắc mặt hơi đổi, lập tức bước nhanh hơn đến chào hỏi. - Xin chào bí thư Hàn Du Liễu Hồng cung kính nói, đồng thời trong lòng có chút nghi hoặc, không biết vì sao bỗng nhiên Hàn Đông đến sớm như vậy, hiện tại nhóm cán bộ lão thành còn chưa tới đầy đủ. Vừa rồi ông ta đang ở trong phòng họp giao lưu với nhóm đồng chí lão thành, nói Thành ủy vô cùng coi trọng hội nghị tọa đàm lần này, đầu tiên là tìm hiểu trước những khó khăn của mọi người, đến lúc đó sẽ tận lực giải quyết, bởi vậy, cũng mong các đồng chí lão thành có thái độ ôn hòa, tránh cho cục trưởng này khó xử. Sau một nhân viên vội vã chạy tới thì thầm vào tai ông ta, vừa nghe ông ta lập tức mang theo người tới tiếp đón. Du Liễu Hồng hiểu được Khâu Hiểu Mai đang đấu với Hàn Đông, bởi vậy ông ta lo lắng Hàn Đông sẽ xoay đầu lại đối phó với ông ta. Hiện tại Hàn Đông bình tĩnh tới đây, điều này làm cho ông ta lo lắng trong lòng. Hàn Đông bắt tay Du Liễu Hồng, nói: - Các đồng chí lão thành đến rồi đúng không, tôi tới sớm giao lưu với bọn họ một chút. - Bí thư Hàn, mời đi bên này. Du Liễu Hồng cung kính nói. Tầng bốn là một phòng họp lớn, bên trong thưa thớt một vài đồng chí lão thành, đầu bọn họ hầu hết đều đã điểm hoa râm, hơn nữa cũng đều là người quen cũ, hội nghị tọa đàm lần này tương đương với cuộc tụ hội của bọn họ, mọi người ở cùng một chỗ tâm sự, hội nghị tọa đàm xong còn có thể cùng nhau ăn bữa cơm miễn phí, bởi vậy nếu không có chuyện gì, tất cả mọi người đều muốn tới tham gia. Nhìn thấy Du Liễu Hồng vội vãi lao ra, giờ lại rất cung kính đi cùng một người trẻ tuổi, vẻ mặt những cán bộ lão thành này đều lộ vẻ nghi hoặc. - Xin chào mọi người, tôi tự giới thiệu một chút, tôi là Hàn Đông Không đợi Du Liễu Hồng giới thiệu, Hàn Đông liền mỉm cười nói - Đến thành phố Vinh Châu đã được một thời gian, hôm nay mới có dịp đến gặp mặt các vị, xin hãy lượng thứ. - Hàn Đông - Bí thư Hàn? Các đồng chí lão thành phía dưới, tất cả vẻ mặt đều đang bị sốc. Hàn Đông mỉm cười, bước về chỗ giữa, ngồi xuống một chiếc ghế, nói: - Hôm nay tôi tới đây, chính là đại biểu Thành ủy, cố gắng hết sức vì mọi người giải quyết các vấn đề thực tế, cho nên tôi không muốn làm hình thức gì cả, tất cả mọi người thoải mái chút, tự do tán gẫu, có vấn đề gì tôi sẽ ghi lại, có thể giải quyết ngay tại chỗ sẽ giải quyết, không thể giải quyết tại chỗ, tôi cũng cho mọi người thời gian giờ giấc trả lời rõ ràng. Nghe Hàn Đông nói như vậy, nhóm cán bộ lão thành ở đây sắc mặt đều thay đổi, lời nói của Hàn Đông cho thấy lần này quả thật hắn mang theo thành ý mà tới, vì thế cả đám đều dũng cảm lên, ngồi vây quanh Hàn Đông, mồm năm miệng mười liên tiếp nói chuyện. Vẻ mặt Hàn Đông thản nhiên cười, nghiêm túc lắng nghe, cũng bảo Khổng Phàm Chi ghi chép lại, đối với vấn đề bọn họ nói ra, cũng đã trả lời một tràng rồi, càng làm cho bọn họ cao hứng. Cán bộ lão thành vào phòng hội nghị, vừa thấy không khí vậy, cũng đều tham gia vào. Đợi cho Khâu Hiểu Mai tới phòng họp, vừa thấy Hàn Đông bị phần đông đồng chí lão thành vây lại một chỗ, mọi người cao hứng trò chuyện, đối với Hàn Đông vô cùng thân thiết, trong lòng lập tức trầm xuống Đưa tay nhìn đồng hồ một chút, vẫn chưa tới giờ họp. Đối với việc Khâu Hiểu Mai tới, nhóm đồng chí lão thành căn bản cũng không có người để ý tới, có ít người là vì không nhìn thấy, có một số cũng là vì không muốn để ý tới cô. Đem so Khâu Hiêu Mai với Hàn Đông, nhóm đồng chí lão thành đang ngồi đều cảm thấy Hàn Đông mới là thực sự vì mọi người mà suy tính, mà trước giờ Khâu Hiểu Mai nói thì nhiều, làm thì ít. “Hàn Đông này rất có thủ đoạn, mới bao nhiêu tuổi mà chỉ trong chốc lát đã giải quyết được vấn đề của các đồng chí lão thành, cũng không biết lát nữa hắn sẽ lại làm ra cái gì nữa” Trong lòng Khâu Hiểu Mai lo lắng nghĩ.