Tửu lượng của Lôi Bằng quả thật rất cao, hơn nữa thái độ làm người cực kỳ phóng khoáng, Hàn Đông vừa nói chuyện với y, y lập tức phẫy tay nói:- Đây là vấn đề nhỏ, tôi nhớ rồi, hôm nay anh cùng Nam Phương cùng tôi thoải mái uống vài ly là được.Kết quả lúc dùng cơm, Hàn Đông và Lữ Nam Phương liên thủ cùng y uống, kết quả hai người đều uống say, mà Lôi Bằng không hề hấn gì.Từ trụ sở lớn quân khu tỉnh đi ra, đã là xế chiều.Hàn Đông đi đường còn có cảm giác như bay.Lữ Nam Phương cũng không tốt hơn Hàn Đông là mấy, y lái xe rất miễn cưỡngHàn Đông vốn định buổi chiều chuẩn bị liên hệ với Trưởng ban thư ký Tỉnh ủy Vương Xuyên Sinh đấy, kết quả trạng thái này căn bản không cần nhắc đến.Mặt khác chuyện của Tôn Hải Quần tạm thời cũng không cần quá gấp, Yến Sơn Cao vừa mới lên làm Bí thư tỉnh, cho dù muốn điều chỉnh nhân sự, nơi động thủ trước cũng không phải là ban ngành trực thuộc tỉnh, y mới lên chức trước tiên phải là điều chỉnh tốt cấp dưới của mình.Hiện tại Chính Phó trưởng ban thư ký Tỉnh ủy, nhân viên công tác của văn phòng Tỉnh ủy, trên cơ bản đều là lúc Nguyên Hằng Kiện để lại.Cho dù hiện tại Nguyên Hằng Kiện đã rời khỏi tỉnh Tây Xuyên, nhưng một vài ủy viên thường vụ bên cạnh ông ta đều không có đi, trong đó bên Tỉnh ủy còn có Vương Xuyên Sinh ủy viên thường vụ Tỉnh ủy, Trưởng ban thư ký Tỉnh ủy, y là đại quản gia Tỉnh ủy, trước đó cũng được Nguyên Hằng Kiện mạnh mẽ ủy quyền, do đó bên Tỉnh ủy, sức ảnh hưởng cũng không nhỏ.Nói cách khác, tuy Yến Sơn Cao đã trở thành Bí thư Tỉnh ủy, nhưng vẫn phải mất một khoảng thời gian nhất định để điểu chỉnh tốt người bên cạnh trước, nếu không công việc của y triển khai độ khó sẽ lớn.Cho nên về chuyện này, Hàn Đông cũng không quá gấp rút.Trên thực tế, Hàn Đông cũng muốn thông qua cơ hội này, cùng với ủy viên thường vụ liên quan ở tỉnh gặp mặt, tìm hiểu một chút, như vậy đối với công việc sau này của bản thân cũng có lợi.Thức dậy đã hơn bảy giờ, Hàn Đông gọi điện cho Lữ Nam Phương, y vẫn còn đang ngủ, Hàn Đông liền một mình đi ăn chút gì đó.Trở về căn phòng của mình đã lâu không ở, ở lại một đêm, trưa thứ hai Hàn Đông liên hệ với ủy viên thường vụ Tỉnh ủy, Trưởng ban thư ký Tỉnh ủy Vưng Xuyên Sinh, đến phòng làm việc của y gặp một lát.Đối với sự xuất hiện của Hàn Đông, Vương Xuyên Sinh rất vui mừng.Hàn Đông cùng y nói chuyện công việc một chút, sau đó khép léo đề xuất chuyện của Tôn Hải QuầnVương Xuyên Sinh vẻ mặt tươi cười nhìn Hàn Đông nói:- Chuyện này tôi không có ý kiến gì, đến lúc họp thường ủy bầu cho y một phiếu không vấn đề, chỉ là chức Giám đốc sở Công an, nhiều người nhắm vào lắmHàn Đông nói:- Chuyện này tôi cũng rõ, tuy nhiên nếu bạn bè có cách nghĩ này, tôi cũng sẽ hết sức giúp đỡ.Vương Xuyên Sinh gật đầu nói:- Ừ, chuyện này, anh có thể liên hệ trưởng ban Chu của ban tuyên truyền .Hàn Đông nói:- Nhưng tôi không quen biết trưởng ban Chu.Trên thực tế, cho dù hắn không quen biết Chu Trọng Hạnh, muốn đến báo cáo công tác cũng là chuyện bình thường, nhưng Hàn Đông không phải đơn giản chỉ muốn báo cáo công tác mà là hy vọng đạt được một phiếu trong tay của y, nhờ y ủng hộ Tôn Hải QuầnVương Xuyên Sinh cười nói:- Thế thì tôi gọi điện cho ông ấy, sau đó anh qua vậy.- Cảm ơn Trưởng ban thư ký.Hàn Đông cảm kích nói, lòi cảm ơn này đích thực là từ đáy lòng của Hàn Đông, dù gì thực tế Hàn Đông và Vương Xuyên Sinh cũng không có giao tình gì, chỉ là ở chỗ Nguyên Hằng Kiện gặp qua vài lần, nhưng hiện tại Vương Xuyên Sinh không chỉ thoải mái đáp ứng thỉnh cầu của mình mà còn giúp liên hệ với trưởng ban tuyên truyền Chu Trọng Hạnh, cứ như vậy, không chỉ chuyện của Tôn Hải Quần hoàn toàn có thể giải quyết, mà bản thân có thể mượn cơ hội này cùng Chu Trọng Hạnh xây dựng mối quan hệ tốt.Lúc này Vương Xuyên Sinh cầm điện thoại lên gọi cho ủy viên thường vụ Tỉnh ủy, trưởng ban tuyên truyền, cười nói:- Trưởng ban Chu, tôi là lão Vương đây… Haha, là như vậy, Chủ tịch thành phố Tân Châu Hàn Đông đang ở chỗ tôi, anh ta muốn đến văn phòng ông báo cáo một chút việc, lại không biết ông có rảnh không…Nghe xong điện thoại của Vương Xuyên Sinh, Chu Trọng Hạnh hơi ngẩn ra, lập tức trên mặt hiện lên một nụ cười thú vị.- Tôi đang nhàn rỗi trong phòng làm việcChu Trọng Hạnh cười nói:- Anh kêu anh ta qua đây điVương Xuyên Sinh để điện thoại xuống nói với Hàn Đông:- Được rồi, anh có thể qua đó, con người ông Chu cũng rất dễ nói chuyện.Hàn Đông lần nữa cám ơn Vương Xuyên Sinh, sau đó cáo từ, chuẩn bị đi thẳng đến Ban tuyên truyềnVừa đi đến cửa, liền nhìn thấy trước cửa cầu thang đi tới hai người, chính là Bí thư tỉnh ủy mới nhậm chức Yến Sơn Cao vào theo sau ông ta như bóng với hình là thư ký của y Trương Bái Xuân.Yến Sơn Cao hai tay chắp sau lưng, bước đi chắc chắn, ánh mắt nhìn thẳng, cảm giác nắm giữ quyền lớn.Mà thư ký của y Trương Bái Xuân, tay phải cầm tách trà, tay trái mang theo một cặp da màu đen, hơi hơi khom người, thỉnh thoảng ngẩn đầu nhìn, liếc nhìn Yến Sơn Cao trước mặt một cái, tiếp theo ánh mắt đảo hai bên, dường như đang quan sát tình hình bốn phía.- Chào Bí thư YếnĐã gặp rồi, Hàn Đông tự nhiên phải chào hỏi.Mặc dù Hàn Đông biết rằng Yến Sơn Cao đối với bản thân rất bất mãn nhưng thân tại quan trường, cho dù mâu thuẫn có lớn đi nữa, trừ phi là cần thiết, còn không ngoài mặt cũng phải làm tốt.Cho nên nói, nhiều người đều cảm thấy người trong thể chế là dối trá biết bao nhiêuBước chân Yến Sơn Cao dừng một chút, người theo sau y Trương Bái Xuân cũng liền dừng lại cứ như một con rối bị giật dây.- Đến báo cáo công tác rồi à?Yến Sơn Cao thản nhiên hỏiHàn Đông mỉm cười nói:- Đến xử lý một chút việcThấy Hàn Đông không còn biểu hiện gì, Yến Sơn Cao không nói gì, lại quét mắt nhìn Hàn Đông một cái rồi sau đó tiếp tục chắp tay sau lưng đi lên lầu.Trương Bái Xuân cứ thế đi theo sau, trong lòng nghĩ:- Đây là Hàn Đông à, hắn đến Tỉnh ủy đây làm gì, còn tưởng rằng hắn muốn báo cáo công việc cho Bí thư Yến chứHàn Đông hiểu rằng lần này nhìn thấy mình, chỉ sợ Yến Sơn Cao sẽ càng khó chịu, nhưng cũng hết cách y khó chịu thì cứ để y khó chịu vậy.Đến phòng làm việc của Trưởng ban tuyên truyền Chu Trọng Hạnh, bên ngoài có một người đàn ông trung niên đeo kính đang ngồi, cầm bút viết gì đó, Hàn Đông giơ tay gõ cửa.- Xin chào, có chuyện gì không?Người đàn ông đeo kính ngẩn đầu hỏiHàn Đông khẽ mỉm cười nói:- Xin chào, tôi là Chủ tịch thành phố Tân Châu Hàn Đông, đã liên hệ với trưởng ban Chu báo cáo công việc.Người đàn ông đeo kính đứng lên nói:- Anh đợi lát…Lúc này cửa trong phòng mở ra, Chu Trọng Hạnh đứng ở cửa nói:- Hàn Đông đến rồi, vào nói chuyện đi.Người đàn ông đeo kính vừa thấy Chu Trọng Hạnh đích thân đến cửa đón Hàn Đông, thần sắc lập tức thay đổi, cách đối xử này đúng là cao đây, người thanh niên này là ai?Người đàn ông đeo kính này vừa mới qua làm thư ký cho Chu Trọng Hạnh, đối với nhiều việc cũng chưa quen thuộc, nhất thời không kịp phản ứng Hàn Đông là aiĐối với thái độ của Chu Trọng Hạnh, Hàn Đông lập tức thấy an tâm, xem ra không chỉ lần này việc của Tôn Hải Quần đạt được sự ủng hộ của ông ấy, sau này có việc gì cũng có thể phiền ông ấy rồi.Người đàn ông đeo kính rất nhanh pha trà tiến vào, cung kính đặt trước mặt của Hàn Đông, y lúc này đã nghĩ ra người thanh niên tên Hàn Đông này là ai rồi, đây chính là ngôi sao chính trị tỉnh Tây Xuyên, cán bộ cấp sở có thực quyền không đến ba mươi tuổi mà cả Trung Hoa cũng ít thấy.Đợi thư ký đi ra đóng cửa lại, Hàn Đông vẻ mặt tươi cười, giọng cung kính nói:- Cám ơn trưởng ban Chu bận rộn trăm công ngàn việc mà cũng gặp mặt…- Ha ha, Hàn Đông anh cũng không phải khách sáo với tôi như vậy, làm lãnh đạo, cũng không phải lúc nào cũng bận, lại nói, nghe ngóng tình hình mọi mặt cũng là công việc của tôiChu Trọng Hạnh cười nói- Cũng là công việc của Hàn Đông anh khá bận, công việc của thành phố Tân Châu thời gian này rất xuất sắc, đài truyền hình, báo chí cũng nhiều lần đưa tin, ngay cả đài tin tức trung ương cũng lên rồi, cũng là vô tình thúc đẩy công việc ban tuyên truyền của tôiHàn Đông nói:- Trưởng ban Chu quá khen rồi, tôi chỉ làm đúng chức trách của mình thôi.- Có thể làm tốt chức trách đã là không tồiChu Trọng Hạnh cảm thán một chút, rồi thản nhiên nói:- Lần trước tôi đến Yến Kinh mở cuộc họp, trưởng ban Tử Tân và tôi cũng nói rất nhiều, đối với công tác tuyên truyền của tỉnh Tây Xuyên đề ra yêu cầu càng cao…Hàn Đông không khỏi ngẩn ra, Chu Trọng Hạnh đột nhiên đề cập tới Phan Tử Tân, xem ra tình huống cũng thật tế nhị đâyPhan Tử Tân bây giờ làm Phó trưởng ban thường vụ Ban tuyên truyền trung ương, quan to cấp Bộ, là một trong những quan to trọng yếu hiện tại trong Hàn hệ, bây giờ tuổi đã hơn năm mươi, tiềm năng phát triển cực lớn.Mà Chu Trọng Hạnh này chắc không phải là người của Hàn hệ, nếu không trước đó Hàn Đông ắt phải biết.Nhưng bây giờ nhìn thái độ Chu Trọng Hạnh đối với mình như vậy, vả lại còn cố tình đề cập đến Phan Tử Tân, khiến Hàn Đông không thể không nảy sinh nghi ngờ.Tuy nhiên mặc kệ Hàn Đông trong lòng nghi ngờ thế nào nhưng từ tình huống hiện tại, dường như là một hiện tượng tốt.Nhìn thấy Hàn Đông mới nãy ánh mắt thoáng qua một tia nghi ngờ rồi nhanh chóng trở lại bình thường, Chu Trọng Hạnh trong lòng tự cảm thánTrên thực tế, sở dĩ Chu Trọng Hạnh nhắc tới Phan Tử Tân cũng là một nỗi khổ tâm.Bởi vì y đã biết, người lãnh đạo lớn tuổi sau lưng mình năm nay sẽ lui xuống hoàn toàn.Nói cách khác, y nếu muốn con đường làm quan phát triển, thì phải tìm chỗ dựa khác.Y suy nghĩ một phen, liền mượn cơ hội Ban tuyên truyền trung ương mở cuộc họp, cố tình tìm Phó trưởng ban thường trực Phan Tử Tân báo cáo một số công việc.Theo y xem xét thì Phan Tử Tân là cây đại thụ đáng dựa vào, từ nhiều dấu hiệu xem ra, năm nay Phan Tử Tân sẽ tiến tới một bước trở thành Ủy viên Bộ Chính trị, Bộ trưởng bộ tuyên truyền, nếu có thể dựa vào y, vậy thì tiền đồ bản thân có thể bảo đảm, mặt khác sau lưng Phan Tử Tân còn có một cây lớn hơn là Hàn hệ sao?Mà hiện tại, bản thân đang đối diện với đời thứ ba trọng điểm bồi dưỡng của Hàn hệ, có tiềm năng phát triển cực lớn - Hàn Đông, vì vậy thái độ Chu Trọng Hạnh mới khách khí như vậy.Bởi vì cho đến hiện tại y chưa thành công dựa vào Phan Tử Tân, cho nên phải bắt đầu từ Hàn Đông, áp dụng phương pháp quanh co, có lẽ có hiệu quả không ngờ.