Hạ Kim Cường nhận lá thư tố cáo từ tay Nhạc Gia An, xem xong, y tỏ vẻ rất vui mừng.Trong thư tố cáo liệt kê ra không ít vấn đề, y xem xét rất kỹ lưỡng, vừa xem xong thì không biết là có ý bịa đặt không.- Anh lấy bức thư này đâu ra vậy?Hạ Kim Cường hỏi.Nhạc Gia An đáp:- Do Khương Hạo Hồng của huyện Thúy Sơn đưa cho tôi đấy ạ, ban đầu thì ông ta muốn tận tay đưa lá thư này cho ông, nhưng lúc đó ông lại không có ở đây, nên mới đưa cho tôi đấy.Tên Khương Hạo Hồng này là Ủy viên thường vụ, chủ nhiệm Ủy ban kỷ luật huyện Thúy Sơn, lúc trước hay ở đây chờ đợi thời cơ gì đó, bây giờ thấy tình hình trong tỉnh có thay đổi, nên y mới đem thư tố cáo lấy danh nghĩa của mình đi nhờ vả Hạ Kim Cường.- Khương Hạo Hồng…Hạ Kim Cường hơi do dự, nhưng rồi cũng biết được vì sao tên Khương Hạo Hồng lại làm việc này, trong lòng cảm thấy rất phấn khích.Hiện tại có thể thấy rằng, tình hình của Tỉnh ủy vừa thay đổi, thì bọn người cấp dưới cũng bắt đầu có những sự lựa chọn mới.Tuy rằng có thái độ không mấy vui vẻ với những bọn người đó, nhưng vì sau này muốn nắm thế cục của thành phố Tân Châu, nên Hạ Kim Cường phải tự dẹp đi những thành kiến này, để tiếp nạp bọn người này rồi mới tính tiếp.- Hàn Đông là kẻ thù lớn nhất của ta, bây giờ tất cả những hành động đều phải lấy chuyện thu thập Hàn Đông làm điểm xuất phát, còn các việc còn lại thì sau này từ từ tính sổ.Hạ Kim Cường nghĩ thầm, chính những người đó đã từng làm cho y khó chịu, không phải là y không muốn chỉnh đốn bọn chúng, nhưng phải đợi đến lúc y giải quyết những mâu thuẫn riêng xong rồi mới tính tiếp.2 giờ chiều, Hàn Đông đến văn phòng, Hoàng Văn Vận nhanh chóng đến, anh ta ngồi xuống rồi nói:- Chủ tịch Hàn, lát nữa hội nghị thường vụ bắt đầu rồi, cũng không biết Bí Thư ký tỉnh ủy Yến có chỉ thị gì đây?Hàn Đông rít 1 hơi thuốc thản nhiên nói:- Có gì đâu, vì thế mà chúng ta cần phải càng nỗ lực, nghiêm chỉnh chấp hành mục tiêu và phương châm của Tỉnh ủy và ủy ban nhân dân tỉnh, đẩy mạnh triển khai các công tác của thành phố Tân Châu. Bí Thư Yến vì mới nhận chức mà, nên rất quan tâm đến Tân Châu này, thật là hiếm thấy đấy.Hoàng Văn Vận cũng rít 1 hơi thuốc nói:- Chủ tịch Hàn à, thành phố Tân Châu có được sự phát triển tốt như bây giờ thật không dễ, vì vậy mà tôi cho rằng bất luận xảy ra việc gì, thì Thành ủy cũng đều phải cố gắng giữ vững tình thế này, quyết không cho phép có bất cứ hành vi chống đối nào.Hàn Đông gật đầu nói:- Đúng vậy, chúng ta có chung quan điểm về mặt này, phàm là những người và những việc gây bất lợi cho sự phát triển của thành phố ta, chúng ta nhất định phải ngăn cản và chống lại bọn chúng. Đương nhiên là tôi cũng tin rằng, dưới sự lãnh đạo của Thành ủy và Ủy ban nhân dân thành phố, thành phố Tân Châu sẽ ngày càng phát triển tốt đẹp.Hạ Kim Cường vội vàng mở hội nghị thường vụ, khẳng định là có hành động, Hàn Đông cũng xem xem ông ta chuẩn bị những gì, ít nhất thì hiện giờ trong Thành ủy những lời của Hạ Kim Cường không còn hiệu lực là mấy.Về phần Hoàng Văn Vận đang lo lắng về việc gì thì Hàn Đông cũng biết rõ rồi, nhưng tạm thời thành phố Tân Châu chưa xảy ra vấn đề gì, Hạ Kim Cường lại như bắt được vàng, nhưng trong ủy viên thường vụ Thành ủy, y lại không nắm được ưu thế, nên y chẳng thể nắm được những sách lược quan trọng của Thành ủy. Vì vậy thành phố Tân Châu vẫn đang nằm dưới sự lãnh đạo của Hàn Đông. Còn về phía Tỉnh, Hàn Đông tin rằng, cho dù hiện giờ Yến Sơn Cao có ám thị gì cho Hạ Kim Cường, nhưng Yến Sơn Cao lại muốn dùng hành động thực tế, chỉ sợ là còn phải đợi ít thời gian để hành động.Với lại tình hình của Tỉnh Ủy hiện giờ, Yến Sơn Cao muốn nắm giữ toàn bộ quyền lực, nhưng cũng không hề dễ gì, đến lúc đó rất có khả năng cùng Phạm Đồng Huy kiềm hãm chống đối với nhauYến Sơn Cao nhận chức Bí thư tỉnh ủy, còn Phạm Đồng Huy thì nhận chức Chủ tịch tỉnh, với Hàn Đông mà nói, có lợi mà cũng có hại.Bất lợi ở chỗ, Hàn Đông muốn chỉnh đốn nhân sự của Thành ủy theo ý đồ của mình sẽ không thuận lợi như trước.Có lợi ở chỗ, Phạm Đồng Huy trở thành lãnh đạo Ủy ban nhân dân tỉnh, thì sau này Thành phố cần ủng hộ vốn gì đó, như thế sẽ tốt hơn trước kia.Hai giờ mười lăm, Hàn Đông và Hoàng Văn Vận cùng xuống lầu.Vừa xuống lầu Thành ủy, Vương Hiểu cũng vừa tới, ông cười chào Hàn Đông và Hoàng Văn Vận, rồi mời hai người điếu thuốc lá, ông cười nói:- Chủ tịch Hàn, bây giờ trong thành phố đã có nguyên khu công nghiệp xanh Trường Giang Nguyên rồi, anh cũng không thể bỏ mặc khu công nghệ cao chứ, nếu có xí nghiệp nào thích hợp thì anh nhớ giới thiệu cho khu công nghệ cao nhé.Hàn Đông mỉm cười nói:- Khu công nghệ cao đã có Bí thư Vương tiếp quản rồi, tôi tin rằng mọi việc sẽ phát triển thuận lợi, đương nhiên là khu công nghệ cao và Trường Giang Nguyên có chút khác biệt, Trường Giang Nguyên thành lập trên cơ sở của vùng than đá, còn khu công nghệ cao lại dựa vào sản nghiệp công nghệ cao là chính, tôi tin rằng khu công nghệ cao và Trường Giang Nguyên sẽ phối hợp ăn ý với nhau, khiến cho công nghiệp của thành phố ta càng có xu hướng tốt.Vương Hiểu cảm thán:- Chủ tịch Hàn nói chí phải, vậy chúng ta dành ít thời gian để nghiên cứu về vấn đề hợp tác của hai khu công nghiệp đó được chứ?Thấy Vương Hiểu tích cực, Hàn Đông cười nói:- Được, lúc đó chúng ta sẽ cùng nhau nghiên cứu các phương diện, không thể để cho hai khu công nghiệp này đấu đá nhau được.Hoàng Văn Vận cười nói:- So sánh với các thành phố khác, thì thành phố Tân Châu ta cũng có mặt nổi bật đấy chứ, ít nhất thì ta có hơn một khu công nghiệp.Ba người nói chuyện rôm rả, mấy chốc đã đến phòng hội nghị lầu ba.Những Ủy viên thường vụ khác đã có mặt rồi, thấy Hàn Đông đi vào, mọi người liền hăm hở chào hỏi.Hàn Đông vừa chào hỏi qua loa, vừa đảo mắt nhìn một lượt, thấy thái độ bọn người của Hạ Kim Cường hôm nay không tệ, xem ra cái ngày trông đợi cũng đã đến rồi.- Ha ha, xem các người còn vui được bao lâu.Hàn Đông cười nhạt trong lòng.Ngồi xuống, Phó bí thư Bành liền đưa qua một điếu thuốc lá.Hàn Đông nhìn ông ta cười gật đầu, nhận lấy điếu thuốc lá, hắn bình thản nhả một hơi thuốc.Vài phút trôi qua, Hạ Kim Cường đi nhanh qua chỗ y, vẻ mặt ông rất nghiêm túc, nhưng trong cặp mắt vẫn hiện lên chút gì đó vui sướng.Ngồi xuống chỗ của mình, Hạ Kim Cường nhìn quanh một lượt, rồi quay sang hỏi Hầu Hoa Đông:- Trưởng ban thư ký, mọi người đã đến đông đủ rồi chứ?Mấy đợt hội nghị thường vụ kỳ trước, y đã không hề hỏi Hầu Hoa Đông như vậy, nhưng giờ tình hình ít nhiều có thay đổi, thì y lại hỏi, có lẽ rốt cuộc thì ông ta cũng đã nắm được tình hình hiện giờ rồi.Hầu Hoa Đông mặt không tí cảm xúc:- Mọi người đã đến đông đủ cả rồi.- Tốt lắm, bây giờ bắt đầu cuộc họp, hôm nay, cuộc hội nghị lần này, có hai vấn đề chính, đầu tiên là truyền đạt chỉ thị quan trọng của Bí thư tỉnh ủy Yến.Y hớn hở nhìn xung quanh rồi tiếp:- Thưa các đồng chí, trung ương vừa mới chỉnh đốn lại bộ phận nhân sự của Tỉnh ủy, hôm qua tôi đã đến báo cáo công việc chuyên môn cho Bí thư tỉnh ủy Yến, Bí thư Yến vô cùng quan tâm tới công việc của thành phố Tân Châu, nên đã đưa ra chỉ thị, tôi sẽ phát cho các vị bản chỉ thị gốc, hy vọng các vị tiếp thu và cùng chấp hành.Tiếp đến, Hạ Kim Cường đem những lời của Yến Cao Sơn thêu dệt thêm vài lời nói ra cho mọi người nghe, theo lời của ông ta, thì dường như Yến Sơn Cao muốn tất cả Ủy viên thường vụ thành phố Tân Châu cùng đoàn kết bên Hạ Kim Cường, phục vụ dưới sự lãnh đạo của ông ta, như vậy mới thực hiện đúng trách nhiệm của các vị lãnh đạo Đảng ủy.Hàn Đông ngồi nghe không biểu hiện gì, hắn biết ý đồ của Hạ Kim Cường, y chỉ muốn nhấn mạnh cái quyền uy của y mà thôi.- Nhưng ông ta chỉ có một mình, ông ta không thể đại diện cho cả Đảng ủy này được?Hàn Đông nghĩ thầm- Lãnh đạo Đảng ủy, không phải chỉ có một người lãnh đạo, mà là cả tập thể lãnh đạo có trình độ cao, cùng với sự hoàn thiện và vững chắc của thể chế chính trị Trung Hoa, cái thời gian cá nhân tôn sùng cá nhân đã qua rồi, là lãnh đạo của Đảng ủy thì phải dựa vào sự lãnh đạo của cả tập thề. Nhưng chủ yếu nhất định không được dựa vào danh nghĩa. Phải lấy Trung ương làm gương, Nam Tuần Trường tuy trước giờ chưa một lần làm lãnh đạo số một của Đảng, nhưng không thể gạt đi tác dụng chỉ đạo lãnh đạo nòng cốt của ông ta trong Đảng- Hiện tại thì lãnh đạo nòng cốt trên danh nghĩa của Đảng ủy ở thành phố Tân Châu là Hạ Kim Cường, nhưng ông ta không hề nhận được nhiều sự ủng hộ và giúp đỡ của Ủy viên thường vụ.Hạ Kim Cường đã chuẩn bị đâu vào đó, vì thế mà y chỉ có việc chuyển lời của Yến Sơn Cao, mà nói đến cả nửa tiếng đồng hồ, làm ra vẻ đây chính là những lời của Yến Sơn Cao nói với y- À, còn về chỉ thị của Yến Sơn Cao, tôi muốn nhấn mạnh vài điều…Hạ Kim Cường bắt đầu dựa theo những yêu cầu của y. Nhấn mạnh làm thế nào để hoàn thành tốt chỉ thị trong công việc, y lấy phương thức và ý nghĩa của lãnh đạo Đảng ủy để nói, lại luyên thuyên thêm nửa tiếng nữa.Hơn 1 tiếng đồng hồ ở đây, mọi người ai nấy đều chăm chú lắng nghe, có người lại cẩn thận ghi chép ra nữa chứ.Dường như mọi người ở đây ai cũng coi trọng lời nói của Hạ Kim Cường, dù ông ta có thao thao bất tuyệt đến bao lâu thì mọi người cũng chẳng thấy phiền hà gì.Đương nhiên, các cán bộ viên chức, đều đã quen với cách thức như vậy rồi, tự nhiên thành thói quen, dù là hội nghị lớn hay nhỏ, mấy người đó cũng có thèm quan tâm đâu, thành ra họ có thể dễ dàng chịu đựng được những hội nghị dài dòng và buồn tẻ đó.- À, còn về việc đẩy mạnh công tác của lãnh đạo Đảng ủy, phòng nghiên cứu chính sách Thành ủy phải tăng cường thêm bước nữa, đồng thời các cấp chuyên ngành phải tổ chức thật tốt cho tinh thần hội nghị thường vụ lần này. Dưới đây, xin mời các vị phát biểu về ý kiến cũng như phương pháp của mình.Cuối cùng thì Hạ Kim Cường cũng xong bài phát biểu, y cầm ly trà hớp một ngụm rõ đầy.Vừa rồi y đã phát biểu gần một tiếng đồng hồ, trong khi phát biểu y không hề dừng để uống ngụm trà nào, có thế thấy ông ta phấn khích đến mức nào rồi.Không đợi có người nói, Hàn Đông đặt viết xuống và nói:- Tôi xin được nói vài câu. Vừa rồi Bí thư Hạ có truyền đạt lại chỉ thị của Bí thư tỉnh ủy Yến, đồng thời cũng đã nói về việc lãnh đạo Đảng ủy sẽ sắp xếp và bố trí ra sao, tôi muốn nêu rõ vài ý, thế nào là lãnh đạo Đảng ủy, làm thế nào để thực hiện lãnh đạo của Đảng ủy và mối quan hệ giữa các nguyên tắc của lãnh đạo Đảng ủy và tập thể lãnh đạo…Theo sau Hàn Đông liền xoay quanh Đảng ủy là thông qua tập thể lãnh đạo, đến thực hiện lãnh đạo sự nghiệp và Đảng của nước Trung Hoa, mà trong công việc cụ thể, tập thể lãnh đạo của Đảng ủy đều thể hiện qua việc lãnh đạo hội nghị thường vụ Thành ủy, nhưng trong ủy viên thường vụ Thành ủy lại phải thực hiện tập thể lãnh đạo như thế nào, đó chính là nguyên tắc biến ít thành nhiều, chỉ có như vậy mới có thể đảm bảo các chính sách của Đảng ủy là chính xác và khả thi.Nghe Hàn Đông phân tích trình bày, sắc mặt của Hạ Kim Cường sa sầm xuống.