Đây cũng là anh ta có chút suy tư, thầm nghĩ mình là Bí thư Thành ủy, không thể hắn nói thứ năm mở Hội nghị thường vụ là thứ năm mở, mặc dù mình không thể không chế thế cục Hội nghị thường vụ, nhưng lúc nào mở Hội nghị thường vụ thì việc này mình vẫn là có thể khống chế được.Nếu như Hàn Đông biết được ý nghĩ ấy của Hạ Kim Cường thì cũng chỉ có thể cười méo mặt một phen.Hàn Đông đương nhiên không lãng phí thời giờ đi đoán Hạ Kim Cường nghĩ thế nào, bây giờ trong lòng Hàn Đông đang cân nhắc nhân sự của Trường Giang Nguyên.Làm khu công nghiệp cấp Phó giám đốc sở, ngoài lãnh đạo chính là cấp Phó giám đốc sở ra, lãnh đạo chức phó là cấp Cục trưởng, mặt khác bên dưới vẫn còn vài phòng ban cũng đều là cấp Cục phó, liền một lúc xuất hiện nhiều vị trí như vậy, trong thời gian ngắn Hàn Đông không có nhiều người để lấp vào.Hiện tại trong tay Hàn Đông, người có thể dùng trên thực tế là mỗi người có chức vụ công việc riêng hết rồi, cũng tìm không ra nhiều người để đi bổ sung vào những vị trí còn trống của Trường Giang Nguyên.Trở về văn phòng, Hàn Đông cho gọi Hoàng Văn Vận và Thẩm Tòng Phi đến, đưa vấn đề của mình ra.- Theo cách nghĩ của tôi thì nhân vật số một của Trường Giang Nguyên do Phó chủ tịch thành phố Thẩm kiêm nhiệm, vấn đề nhân sự chủ yếu là các lãnh đạo cấp phó, và lãnh đạo chính các phòng ban phía dưới, theo chỉ thị phê chuẩn của Văn phòng Biên chế tỉnh thì tổng cộng có đến bốn cán bộ cấp Cục trưởng và bảy cán bộ cấp Cục phó, ngoài ra cán bộ cấp phòng cũng phải một, hai chục người, những người này là lực lượng nòng cốt của Trường Giang Nguyên, nhất định phải đề bạt chọn người có năng lực mới được, có điều trong thời gian ngắn cũng không dễ sắp xếp nhiều như vậy.Tuy rằng Hàn Đông dóc toàn lực ủng hộ Trường Giang Nguyên do Thẩm Tòng Phi nắm giữ , nhưng cũng không thể để một mình Thẩm Tòng Phi xem xét sắp xếp nhân sự của Trường Giang Nguyên, dù sao Trường Giang Nguyên rõ ràng là một cái bánh ngon, là một nơi lập thành tích, có cái ngon tự nhiên mọi người đều muốn được phân chia một ít, như vậy mới có lợi duy trì cân bằng về sau. Mặt khác Thẩm Tòng Phi đến thành phố Tân Châu chưa lâu, nếu cứ giao cho anh ta đi sắp đặt, anh ta cũng không có cách nào tìm được nhiều người phù hợp.Hoàng Văn Vận cau mày nghĩ một lúc, nói :- Chủ tịch thành phố Hàn, tôi có một chủ ý, Trường Giang Nguyên cần có nhân tài trên tất cả các phương diện, có thể tuyển chọn từ mỗi ban nghành trực thuộc thành phố tương ứng, hơn nữa số người bị thiếu ra của các nghành trực thuộc thành phố thì có thể tiến hành điều chỉnh và đề bạt từ trong nội bộ…Hàn Đông chỉ cảm thấy mắt sáng lên, nói:- Biện pháp này không tồi, về phần các cán bộ cấp Trưởng phòng, cấp Phó phòng tôi thấy có thể tiến hành điều phối trong phạm vị toàn thành phố, nhất định cẩn tuyển chọn những cán bộ năng lực làm việc suất sắc, tác phong nghiêm túc, chăm chỉ đi bổ sung đội ngũ cán bộ của Trường Giang Nguyên. Thành ủy trước tiên phải xác định cán bộ cấp Cục phó trở lên, những người tuyển chọn còn lại thì giao cho Công ủy của Trường Giang Nguyên đi sắp xếp.Sở dĩ lưu lại cán bộ cấp Trưởng phòng, Phó phòng để cho Trường Giang Nguyên tự mình đi xử lí, một là thành Ủy cũng không thích hợp quản lý chi tiết như vậy, hai là cũng để cho Thẩm Tòng Phi một cơ hội, cho anh ta có thể nhanh chóng nắm giữ thế cục của Trường Giang Nguyên.Thẩm Tòng Phi cũng hiểu rõ điều này nên trong lòng rất vui mừng.Tìm ra được chính sách, mọi việc cũng dễ làm rồi.Theo ý tưởng của Hàn Đông, lần này đại bộ phận nhân sự của Trường Giang Nguyên chắc chắn nằm trong tay người phe mình, nhưng cũng cần giữ một vài vị trí nhỏ cho phe của Hạ Kim Cường.Ăn mảnh tuy rằng rất thích nhưng vấn đề bị kéo theo cũng rất nhiều, cho nên san ra bớt, cũng không thể ích kỷ keo kiệt được.Đây có lẽ là đạo lý giữ lại một con đường lùi.Văn phòng Thành ủy đã thông báo đi thời gian họp và đề tài thảo luận trong buổi họp Hội nghị thường vụ rồi. Cuối tuần, Hàn Đông và những Ủy viên thường vụ đứng về phe mình bàn bạc một chút, ngoài ra cũng cùng Phó bí thư Bành Y Vinh giao lưu một chút, mọi việc đã chuẩn bị tương đối rồi, đến lúc đó chỉ cần trong Hội nghị thường vụ quyết định cụ thể thôi.Khoảng hai giờ chiều thứ hai, đoàn khảo sát của Tập đoàn Thủ Cương đã đến thành phố Tân Châu, dẫn đầu đoàn là Phó tổng giám đốc Tập đoàn Thủ Cương Tạ Hưng Thành, đồng hành còn có những người phụ trách các phòng ban liên quan, tổng cộng có hơn hai mươi người, từ điểm này có thể thấy, Tập đoàn Thủ Cương đến lần này rất có thành ý.Gặp mặt trong cuộc họp, Hàn Đông bày tỏ nhiệt liệt đón mừng Tập đoàn đến khảo sát, nhấn mạnh ý nghĩa quan trọng của hợp tác giữa doanh nghiệp và địa phương, đồng thời giới thiệu một chút tình hình cơ bản của Trường Giang NguyênTạ Hưng Thành cũng phát biểu nói chuyện, giới thiệu một chút về tình trạng phát triển, chiến lược của Tập đoàn gang thép, đồng thời biểu thị chỉ cần hai bên có thể đạt được thống nhất ý kiến, vậy thì việc đầu tư tại thành phố Tân Châu của Tập đoàn sẽ nhanh chóng được xác lập, đồng thời chỉ ra Tổng giám đốc của Tập đoàn đối với đoàn khảo sát Tân Châu lần này vô cùng coi trọng.Trong buổi họp gặp mặt này, chủ yếu là hai bên hiểu rõ một chút tình hình cơ bản, về phần tiến hành đầu tư hay không, đầu tư theo phương thức nào thì cần phải bàn bạc tiếp.Sau khi xong hội nghị, đoàn khảo sát liền đi thẳng tới huyện Vũ An, Hàn Đông tự nhiên cùng Thẩm Tòng Phi trực tiếp dẫn đoàn đi.Lúc Hàn Đông bận đón tiếp đoàn khảo sát của Tập đoàn Thủ Cương, Hạ Kim Cương ngồi trong văn phòng tức giận khó chịu.Lẽ ra sự việc lớn thế này, Ủy ban nhân dân thành phố nên mời anh ta Bí thư Thành ủy ra mặt gặp Tạ Hưng Thành chứ.Nhưng căn bản lại không có ai qua mời anh ta, anh ta mặc dù biết có chuyện như vậy nhưng cũng không thể cứ hùng hồn tự qua được.“Đáng ghét” Hạ Kim Cương buồn bực dí nửa điếu thuốc đang cầm trong tay vào trong gạt tàn, “Hàn Đông bây giờ không coi mình ra gì cả, việc gì cũng không nói với mình, hắn rút cuộc muốn làm gì? Thật sự coi như mình không có hay sao?”Đúng lúc đó điện thoại trên bàn đổ chuông, anh ta nghe điện, lại là Tần Vĩ Quân gọi đến.- Bí thư Hạ, nghe nói người của Tập đoàn Thủ Cương đến Tân Châu bàn về việc liên doanh than thép?- Có chuyện như vậy.Hạ Kim Cường trong lòng có chút khó chịu đối với Tần Vĩ Quân, bởi vậy thái độ cũng chẳng ra làm sao.Tần Vĩ Quân bây giờ đang buồn bực, anh ta vốn cho rằng có sự ủng hộ của Lý Trọng Hỉ, tự mình thành lập ra công ty đầu tư, đến lúc đó việc nhúng tay vào than đá huyện Vũ An, cơ bản chỉ là chuyện nhỏ, hơn nữa Lý Trọng Hỉ còn nói với anh ta rằng sẽ đưa việc này lên Hội nghị thường vụ của Ủy ban nhân dân tỉnh thảo luận. Nhưng cho đến bây giờ, anh ta vẫn không có được một chút hồi âm.Mà cùng lúc đó, Văn phòng Biên chế tỉnh đã xác nhận rõ cấp bậc của Trường Giang Nguyên, đồng thời chấp nhận quy hoạch phát triển Trường Giang Nguyên, trong đó bao gồm lấy việc kinh doanh khai thác mỏ than làm cơ sở.Làm như vậy, việc anh ta lập ra công ty đầu tư vứt ở đó, tiến lui đều không được, đây là công ty mới thành lập, hơn nữa còn là nhắm vào mỏ than đá huyện Vũ An, còn chưa bắt đầu thì đã phải trả về, cũng có chút không chấp nhận được, nhưng muốn làm thật sự, thì phía bên thành phố Tân Châu cũng sẽ không đáp ứng.Cho nên hai ngày nay Tần Vĩ Quân đặc biệt chú ý đến tình hình liên quan thành phố Tân Châu, xét thấy bên phía Lý Trọng Hỉ không có biểu hiện rõ ràng, anh ta quyết định lui lại để bước bước tiếp theo, chuẩn bị đến lúc đó nghĩ biện pháp tổ chức điểm đầu tư, sau đó để cho công ty đầu tư đến huyện Vũ An mỗi ngày kiếm một chén canh là tốt rồi, cũng không yêu cầu lời quá nhiều, chỉ cần đem việc này qua mắt trước rồi tính.Anh ta gọi điện thoại cho Hạ Kim Cường thăm dò một chút tình hình, bây giờ lại nghe giọng điệu của Hạ Kim Cường dường như có chút không thoải mái, anh ta lại càng buồn bực.Có điều anh ta vẫn nhẫn nại đem ý tưởng của mình nói ra một chút.Hạ Kim Cường cười lạnh nhạt, anh ta biết Tần Vĩ Quân bây giờ chuẩn bị rút lui,- Liên quan đến vấn đề than đá huyện Vũ An, là do Ủy ban nhân dân thành phố và Trường Giang Nguyên đang làm, sự việc cụ thể tôi cũng không quản…Cúp điện thoại, Hạ Kim Cường cười nhạt, nói :- Có bản lĩnh đi tìm Hàn Đông tính, tốt nhất là cắn anh ta một cái.Hạ Kim Cường bực bội, liếc nhìn thời gian cách giờ tan làm còn hơn một tiếng đồng hồ nữa, anh ta cũng không muốn ở trong phòng làm việc nữa, giao việc lại cho Chu Kiệt Trác một chút, liền xuống lầu, trực tiếp đi Mục Mã Sơn Trang.Nơi đó, anh ta mới có thể tìm lại được một chút tự tôn nắm quyền tất cả.Đắm chìm trong ánh mắt mơ màng của chị em sinh đôi, Hạ Kim Cường nhanh chóng mất đi phương hướng của bản thân, thân thể trần truồng, ngồi ở trong bồn tắm thật lớn chơi đùa vui vẻ với hai người đẹp sinh đôi trần như nhộng, thỉnh thoảng lại phát ra một trận cười vui sướng.Mà có thứ Hạ Kim Cường không biết đó là, trong một góc nhỏ của phòng tắm, có một chiếc camera bé tí đang chiếu xuống bồn tắm lớn bên dưới.Khi cùng hai chị em sinh đôi từ bồn tắm lớn “chiến đấu” đến chiếc giường lớn, tâm trạng Hạ Kim Cường rút cuộc đã thoải mái một chút, sửa soạn qua loa liền đi đến căn phòng khác.Ông chủ tai to mặt lớn của Mục Mã Sơn Trang đang nở nụ cười chờ phục vụ anh ta.