Hàn Đông không biết Tần Vĩ Quân bên Cục công nghiệp than đá tỉnh rốt cuộc muốn làm gì, nhưng tuyệt đối Hàn Đông không để người khác làm cho công việc của thành phố Tân Châu rối loạn lung tung.Tuy rằng Cục công nghiệp than đá tỉnh đối với công nghiệp than đá toàn tỉnh có chức giám sát quản lýNhưng chức vụ này cũng chỉ là trong tình hình cần giám sát chỉ đạo cục than đá của thành phố Tân Châu mới được thành lập.Mà nghe ý tứ của Tần Vĩ Quân dường như muốn nhúng tay vào việc khai thác mỏ than ở huyện Vũ An, việc này khiến Hàn Đông khó có thể chịu được.Mặt khác giọng điệu Tần Vĩ Quân nói chuyện cũng khiến người nghe không thoải mái.Cho dù Tần Vĩ Quân là Cục trưởng cục công nghiệp than đá tỉnh cũng chỉ là một cán bộ cấp sở mà thôi.Huống hồ y cũng không nhất định là Cục trưởng cục công nghiệp than đá tỉnh đâuCũng là nói, y cùng lắm cùng cấp với Hàn Đông, và huống chi hai người không hề có quan hệ lệ thuộc.Cục công nghiệp than đá tỉnh cũng không quản được chính phủ của thành phố Tân ChâuCho nên Hàn Đông không khách khí nói:- Đối với việc khai thác mỏ than huyện Vũ An, thành phố Tân Châu đã có kế hoạch và sắp xếp sơ bộ, với lại cũng đã được nguyên Bí thư Tỉnh ủy ủng hộ.Tần Vĩ Quân là Phó cục trưởng trường trực của cục công nghiệp than đá tỉnh, trên cơ bản đã nắm được quyền lớn của cục, chính là Cục trưởng Dương Huy Thần cũng hết cách với yCho nên, Tần Vĩ Quân luôn có vẻ rất có thế lực, hơn nữa lại là trực thuộc cấp tỉnh do đó đối với cấp dưới nói chuyện không mấy khách sáo.Nghe Hàn Đông trả lời xong, sắc mặt Tần Vĩ Quân lập tức trắng bệt, cụp một tiếng cúp điện thoại.Hàn Đông ngẩn ra một lát, không ngờ Tần Vĩ Quân này tính tình nóng nảy thật, lại có thể trực tiếp cúp điện thoại.Cười nhạt một cái, Hàn Đông để điện thoại xuống, Tần Vĩ Quân này đúng thật không hiểu ra làm sao, y nghĩ y là ai chứ.Ngày mười tháng hai, Vương Hiểu đến văn phòng của Hàn Đông, ngồi xuống rồi nói:- Chủ tịch Hàn, tôi đã phụ phó thác của người.Hàn Đông đưa cho y điếu thuốc nói:- Chủ tịch Vương nói tình hình cụ thể đi,Vương Hiểu gật gật đầu, đem tình hình cùng Sầm Nam Dịch và Tả Nhất Sơn đến tập đoàn Phan Cương tỉ mỉ báo cáo lại.Lần này, y không chỉ đến thành phố Phan Lĩnh tìm gặp cấp cao của tập đoàn Phan Cương, mà còn cố tình đến tỉnh tìm lãnh đạo liên quan ra mặt liên hệ, nhưng kết quả tập đoàn Phan Cương vẫn là không có ý đầu tư vào mỏ than của huyện Vũ An.- Chủ tịch Hàn, tập đoàn Phan Cương hiện giờ toàn lực phối hợp chiến lược phát triển phía Đông, thành phố sắt thép của họ ở tỉnh Giang Việt nhanh chóng sẽ được khởi công, cho nên mặc chúng tôi năn nỉ, tập đoàn Phan Cương cũng không mềm lòng.Hàn Đông cười khổ một cái, rồi nói:- Nếu đã như vậy, chúng ta cũng không cần bám theo tập đoàn Phan Cương nữa, trong nước tập đoàn sắt thép quy mô lớn có nhiều như vậy, cho dù tập đoàn Phan Cương muốn toàn lực tập trung vào phát triển phía Đông, nói không chừng tập đoàn sắt thép khác có chiến lược phát triển phía Tây.- Đúng thế, rời khỏi Trương hàng thịt, chẳng lẽ chúng ta phải ăn lông heo sao?Vương Hiểu gật đầu phụ họa nói:- Chủ tịch Hàn, tôi lại nghĩ cách này, xem có thể liên lạc với tập đoàn sắt thép khác khôngHàn Đông nói:- Ừ, tôi cũng nghĩ như vậy, tuy nhiên trước đó chúng ta phải đem tổng thể quy hoạch khu công nghiệp xanh ra mới được, đến lúc đó mới có mục tiêu để bắt đầu làm việc, không chỉ làm than thép liên doanh cũng cần phát triển nhiều ngành công nghiệp tạo ra một khu công nghiệp tổng hợp.Ngày mười bốn, Hàn Đông chủ trì tổ chức hội nghị thường vụ Ủy ban nhân dân thành phố, chủ yếu là nghiên cứu thảo luận việc tổng hộp khai thác than đá ở huyện Vũ An.Căn cứ kết quả của hội nghị, chuẩn bị lấy mỏ than huyện Vũ An làm cơ sở, tạo ra một khu công nghiệp xanh.Khu công nghiệp này, được đặt tên là: “Khu công nghiệp xanh Trường Giang Nguyên”Bởi vì thành phố Tân Châu được gọi là vạn lý trường giang đệ nhất thành với lại theo ý tưởng của Hàn Đông muốn tạo ra kinh tế tuần hoàn xanh, hai cái hợp lại, đặt tên này vô cùng chuẩn xác.Ngoài ra, Hàn Đông chuẩn bị đến lúc đi tỉnh, tranh thủ đem khu công nghiệp này trở thành khu công nghiệp cấp sở, như vậy mô hình lớn hơn một chút, phát triển mới lớn.Về phần người phụ trách khu công nghiệp, tạm thời chưa quyết định, cái này cần mở hội nghị thường vụ quyết định mới được.Sau hội nghị Hàn Đông vào văn phòng của Hạ Kim Cường bàn với y kết quả thảo luận của hội nghị.Đối với việc này Hạ Kim Cường có vẻ đồng ýHiện giờ dưới cục diện này, Hạ Kim Cường cũng không thể làm gì Hàn Đông, dù sao Hàn Đông đã nắm hội thường vụ, mọi hạng mục lớn trong thành phố phải thông qua sự đồng ý của Hàn Đông mới được.- Tạm thời để Hàn Đông ra oai một thời gian đợi Nguyên Hằng Kiện đi rồi tính sauHạ Kim Cường trong lòng nghĩ thầm- Lại nói, Hàn Đông làm ra chút thành tích, mình cũng có thể hưởng một chút.Hạ Kim Cường trong lòng chua xót, cục diện như thế, y chỉ có thể tự an ủi mình như vậy.- Chủ tịch Hàn đề ra phương án khả thi, hôm nào đem lên hội nghị thường vụ vậyHạ Kim Cường thản nhiên nói, tuy rằng y biết ở hội nghị thường vụ vẫn là do Hàn Đông định đoạt, nhưng đây là việc lớn, không đem lên hội nghị thường vụ không được.Chỗ nào phải đi nhất định phải đi qua, điểm này bất luận là Hàn Đông hay Hạ Kim Cường cũng không dám làm bậy.Ngày mười bảy, thành phố Tân Châu mở hội nghị chính thức xác định chiến lược “khu công nghiệp xanh Trường Giang Nguyên”Đồng thời quyết định nhân sự của khu công nghiệp.Hàn Đông đảm nhiệm Chủ nhiệm hội ủy viên trù bị, đồng thời Vương Hiểu, Phí Nguyệt Phi làm Phó chủ nhiệm, mặt khác Bí thư huyện Vũ An Sầm Nam Dịch, chủ tịch huyện Phiền lập Sơn, Phó chủ tịch huyện thường trực Tả Nhất Sơn cũng vào hội ủy viên trù bị.Vì khu công nghiệp chủ yếu nằm trong huyện Vũ An cho nên đương nhiên để lãnh đạo chủ yếu trong huyện gia nhập hội ủy viên trù bị.Do hiện tại khu công nghiệp đang ở giai đoạn trù bị, một chút cơ sở cũng không có, với thành phố hiện tại không thể trực tiếp mà chạy lên tỉnh cho nó cấp bậc gì, chỉ có thể đợi khu công nghiệp xuất hiện kết cấu tổng thể, mới có thể đề xuất với tỉnh ủy, ủy ban tỉnh được- Bí thư Hạ, tên Hàn Đông thời gian này khá tích cực đóKhâu Thụy Hòa tay nâng ly rượu nói, trong mắt biệu lộ thần sắc tức giận.Sắc mặt Hạ Kim Cường cũng rất không tốt, y uống rượu xong mạnh tay đặt ly rượu lên bàn, môi cử động nhưng không nói gì.Rất hiển nhiên, trong lòng Hạ Kim Cường vô cùng khó chịu.Trần Phúc Xương nói:- Cứ thế mãi không được ạ, cũng không biết là Tỉnh ủy nghĩ thế nào mà sắp xếp như thế.Y là ủy viên thường vụ Thành ủy, Bí thư Đảng ủy Công an Thành ủy, nhưng căn bản không thể chỉ huy cục Công an, một chút thực quyền cũng không có, trong lòng đối với Hàn Đông oán giận ngày càng nhiều, cho nên đối với sự sắp xếp của tỉnh cũng không hài lòng, bởi vì nào giờ Hàn Đông rất khó lây động, Bí thư Đảng ủy cục Công an như y muốn nắm thực quyền, trên cơ bản chỉ là si tâm vọng tưởng.Chủ tịch mặt trận tổ quốc Ngụy Chính Minh cũng gật đầu nói:- Ở tỉnh làm như vậy, khiến công tác của thành phố Tân Châu còn làm thế nào được, đây không phải là khiến một số ít người ngày càng ra oai hay sao?Đây là Mục Mã sơn trang, Hạ Kim Cường cùng người bình thường ăn cơm ở đây, đồng thời cũng là thương lượng một chút về sau nên làm thế nào.Đối với cục diện của Thành ủy hiện tại, trong lòng mọi người đều đã rõ, biết Hàn Đông đang ở thế lên, muốn đối phí hắn, không phải trong thời gian ngắn thực hiện được.Đương nhiên, bọn họ cũng không ngồi chờ chết, cho nên tập hợp lại, muốn tìm cách gì đó đối phó Hàn Đông.Hạ Kim Cường nói:- Lần trước lúc tôi đi gặp Chủ tịch tỉnh Yến, ông ta tiết lộ một tin tức, nói rằng khoảng tháng mười năm nay, nhân sự trong tỉnh sẽ điều chỉnh một chút, đến lúc đó chỗ dựa lớn nhất của Hàn Đông đi rồi, là ngày chúng ta trở mình, tuy nhiên trước đó, chúng ta cũng không ngồi đợi, phải không ngừng tập trung lực lượng, đến lúc đó cùng nhau nổi dậy, nhất định xử lý được Hàn Đông.- Thật vậy chứ, vậy thì tốt rồi, còn nửa năm thời gian, thì để Hàn Đông bay nhảy có làm sao?- Đúng, trước nhịn một chút, đến lúc mới giải quyết hắnMọi người đều mừng rỡ nói, đối với tương lai dường như tràn đầy hy vọng.Ngày hai mươi ba, Tỉnh ủy ban văn kiện.Theo ý của Tỉnh ủy, đề danh Khâu Thụy Hòa làm Chủ tịch mặt trận tổ quốc thành phố Tân Châu nhiệm kỳ kế tiếp.Đồng thời xác định rõ danh sách ứng cử viên đại biểu Hội đồng nhân dân thành phố Tân Châu của Phó chủ tịch.Trong số người Phó chủ tịch đề cử, bao gồm Hoàng Văn Vận, Chử Bình Khán, Trần An Vũ, Tạ Thị Duy, Tần Bạch Thần, Thẩm Tùng Phi, Phí Nguyệt Lâm, Trâu Hạo Lương, Tất Bảo Quân, Quách Hàm An.Trong đây, tám người phía trước chắn chắc được tuyển chọn mà phía sau hai người Tất Bảo Quân và Quách Hàm An thì hơi kém.Bởi vì Ủy ban nhân dân thành phố muốn tiến hành sai biệt tuyển cử, cho nên mỗi lần tuyển cử tự nhiên phải xác định vài người không xứng.Hàn Đông không ngờ ở tỉnh lại an bài Thẩm Tòng Phi qua đây, vậy cũng tốt, bản thân trong tay lại có thêm một người có thể dùng.Chỉ là việc của Vương Dược Minh xem ra đã bị treo, hoặc là không chừng ở tỉnh có sắp xếp khác.Ngày hai mươi tám, ở tỉnh lại có tin xuống, nhưng là bổ nhiệm Vương Dược Minh làm Phó chủ nhiệm Ủy ban kế hoạch.Đối với kết quả này Hàn Đông trong lòng cảm thấy không ngờ.Bản thân Vương Dược Minh cũng cảm thấy vô cùng nghi ngờ, tuy kết quả này khiến y vô cùng vui mừng, dù sao Ủy ban kế hoạch tỉnh cũng là bộ phận trọng yếu, Phó giám đốc sở này giá trị bên trong cũng không tồi.Cùng ngày Vương Dược Minh liền tới văn phòng của Hàn Đông thể hiện sự biết hơn.Y biết, nếu không vì lời nói của Hàn Đông, bản than không thể đến Ủy ban kế hoạch tỉnh, cho nên cố tình đến biểu hiện lòng trung thành đối với Hàn Đông.Mà trong giờ phút này, Hạ Kim Cường trong văn phòng suy nghĩ:- Vương Dược Minh tên này phải đi rồi, Bí thư quận ủy Cao Bằng để trống, nếu như có thể có được cũng không tệ. Chỉ tiếc…Vừa nghĩ tới cục diện của Thành ủy, Hạ Kim Cường liền biết, muốn nắm được vị trí Bí thư quận ủy Cao Bằng trong tay, còn khó hơn lên trời.Ánh mắt chợt rơi vào danh sách ứng cử của Phó chủ tịch thành phố Tân Châu mà Tỉnh ủy gửi xuống, Hạ Kim Cường trong lòng đột nhiên khẽ động, thì thào lẩm bẩm:- Hừ, Hàn Đông ỷ có quan hệ tùy ý sắp xếp chọn người, lại còn để Thẩm Tòng Phi từ thành phố Vinh Châu điều qua đây, nhưng Phó chủ tịch phải thông qua tuyển cử, nếu như việc tuyển cử xảy ra một chút vấn đề không chỉ Hàn Đông khó chịu, chỉ sợ Thẩm Tòng Phi cũng rất phiền.- Đúng, cứ làm vậy điHạ Kim Cường quyết định rồi lập tức gọi điện cho Cục trưởng cục lâm nghiệp Quách Hàm An nói:- Lão Quách à, anh tới phòng làm việc của tôi một chuyến.