Hạ Kim Cường nghe Hàn Đông nói như vậy cảm thấy vô cùng buồn bực, nghi ngờ Hàn Đông đang muốn toàn diện đoạt quyền.Kỳ thật, không chỉ có ông ta, một số Ủy viên thường vụ khác trong lòng cũng đang nghĩ như vậy.Tuy nhiên, những lời tiếp theo của Hàn Đông lại khiến cho những nghi ngờ trong lòng của họ giảm xuống không ít.Những lời tiếp theo của Hàn Đông chủ yếu là nói về những công tác cụ thể cần thiết cho việc thực hiện những mục tiêu mà Thành ủy đã đưa ra.Những lời này so với câu nói đầu tiên của hắn đúng thật là đã hòa hoãn hơn rất nhiều.- Người này rốt cuộc là đang có ý gì vậy, trước cứng, sau mềm, chẳng lẽ là đang muốn hù dọa Hạ Kim Cường hay sao?Phó bí thư Thành ủy Bành Y Vinh nghĩ thầm trong lòng.Đồng thời, ông ta cũng sâu sắc cảm giác được, vị Chủ tịch thành phố Hàn Đông này tuy rằng tuổi còn trẻ, thế nhưng khi làm việc gì cũng thực rất lão luyện.- Tiểu tử này, cũng không biết là hắn đã bất đầu rèn luyện từ lúc nào mà hiện tại mới có hơn ba mươi tuổi đã một đường bay lên tới chức cán bộ cấp Giám đốc sở, thuận buồm xuôi gió, ngoại trừ sau lưng hắn có bối cảnh hùng mạnh thì bản lĩnh của hắn cũng thật không nhỏ.Những Ủy viên thường vụ khác cũng đều âm thầm khiếp sợ cảm thán trong lòng.Hàn Đông vừa rồi đúng là giơ cao đánh khẽ, khiến Hạ Kim Cường phải lo lắng một phen.Nếu hiện tại, Hàn Đông muốn thừa dịp mà nắm giữ toàn bộ đại cục ở Hội nghị thường vụ, toàn diện đoạt quyền thì Hạ Kim Cường cũng khó có thể chống cự được, ngày tháng sau này khẳng định là sẽ vô cùng khổ sở.Thế nhưng, nghe những lời tiếp theo của Hàn Đông thì có thể thấy rằng Hàn Đông vừa rồi cũng không có ý này, thật sự khiến cho người ta cảm thấy đúng là ngửa tay làm mây, úp tay tạo gió.Sau khi tan họp, Hạ Kim Cường trở lại văn phòng, ngồi trước bàn làm việc, hai tay cầm lấy chén trà, lâm vào suy tư.Hai chân mày của ông ta gắt gao co lại cùng một chỗ, cho thấy trong lòng ông ta đang vô cùng lo lắng.Đối với khốn cảnh trước mắt của mình, ông ta có một loại cảm giác bất lực.Trên thực tế, trước đó, ông ta cũng đã đặc biệt đi một vài chuyến tới Thục Đô, gặp mặt Chủ tịch tỉnh Yến Sơn Cao và Phó bí thư tỉnh ủy Bảo Xuân Long.Thế nhưng kết quả vẫn là những gì ông ta không muốn thấy nhất.Lúc đầu ông ta vốn muốn để cho Hầu Hoa Đông phải ra đi, sau đó, ông ta sẽ cho Nhạc Gia An tiếp nhận chức Ủy viên thường vụ Thành ủy, Trưởng ban thư ký Thành ủy của Hầu Hoa Đông.Nhạc Gia An làm cán bộ cấp Cục trưởng cũng nhiều năm rồi, nếu như tiến cử ông ta, thì kinh nghiệm lý lịch cũng sẽ không có bao nhiêu vấn đề.Thế nhưng, hiện tại, không chỉ Hầu Hoa Đông không có ra đi mà ngược lại lại là Khâu Thụy Hòa phải ra đi.Đại khái thì ông ta cũng hiểu được vì sao lại có kết quả như vậy.Nếu như ông ta có chạy vài chuyến lên tỉnh thì Hàn Đông khẳng định cũng sẽ phải chạy không ít, mà người ủng hộ Hàn Đông còn là Bí thư Tỉnh ủy Nguyên Hằng Kiện, nếu như trên tỉnh muốn đánh cờ, thì người được lợi đúng là Hàn Đông rồi.- Xem ra, Triệu Nhạc tuy rằng đã đi rồi thế nhưng Nguyên Hằng Kiện vẫn như vậy, rất ra sức ủng hộ Hàn Đông.Hạ Kim Cường thầm nghĩ trong lòng.- Tuy nhiên, Nguyên Hằng Kiện thời gian ở Tây Xuyên chắc cũng sẽ không còn dài nữa, ông ta vừa đi, ta xem Hàn Đông ngươi sống qua ngày như thế nào đây, trước cứ để cho hắn kiêu ngạo một thời gian rồi nói.Khi Hạ Kim Cường đi gặp Yến Sơn Cao thì có phong phanh nghe được một chút tin tức, đó là Nguyên Hằng Kiện khoảng chừng sau tháng mười sẽ được thăng chức.Đến lúc đó, Hàn Đông sẽ mất đi chỗ dựa vững chắc ở Tây Xuyên, như vậy thì ngày tháng của Hạ Kim Cường ông ta đến rồi.Nếu như Nguyên Hằng Kiện ra đi là Yến Cao Sơn lên làm Bí thư Tỉnh ủy, như vậy thì ta xem Hàn Đông ngươi còn đấu với ta như thế nào đây.Hàn Đông trở lại văn phòng chưa được bao lâu thì Phó Chủ tịch thành phố Trần Vũ An liền tới báo cáo công tác với Hàn Đông.Trần Vũ An được phân công chủ yếu về việc quản lý du lịch, bảo vệ môi trường, giám sát chất lượng kỹ thuật, giám sát công tác dược phẩm và thực phẩm, trên thực tế công việc không có nhiều cái cần phải hồi báo.Bất quá, ông ta tới gặp Hàn Đông cũng không phải là vì thật sự muốn báo cáo công tác mà chủ yếu là vì để bày tỏ thái độ.Nếu như đã quyết định lựa chọn đội ngũ thì nhất định cũng phải làm một số việc trước nay chưa từng có.- Thành phố Tân Châu có tài nguyên du lịch phong phú, là người được phân công quản lý công tác này, anh cần phải nghĩ thêm nhiều biện pháp hơn nữa, xem làm như thế nào mới có thể hấp dẫn nhà đầu tư và du khách đến với tài nguyên du lịch của chúng ta, cống hiến nhiều thêm nữa cho Thành phố Tân Châu. Mặt khác, đối với những công trình kế hoạch quan trọng trong năn năm sắp tới của Thành phố, cũng phải tìm các xem làm như thế nào mới có thể khiến Tân Châu trở thành Thành phố có nguồn năng lượng lớn, nghĩ thêm nhiều biện pháp…Hàn Đông vẻ mặt ôn hòa vừa nói vừa khiến cho ông ta yên lòng.Trên thực tế, hiện tại, chuyện quan trọng nhất của Thành phố Tân Châu đó là tiến hành khai thác mỏ than ở huyện Vũ An, thế nhưng tạm thời, Hàn Đông vẫn chưa muốn giao cho người khác đi làm.Trước mắt, Hàn Đông đã làm tốt công tác chuẩn bị bước đầu cho bộ máy lãnh đạo ở huyện Vũ An, đồng thời cũng nghĩ biện pháp liên lạc với tập đoàn Phàn Cương, chỉ cần có thể bắt tay hợp tác cùng với tập đoàn Phàn Cương, như vậy thì công tác thu hút đầu tư sau này cũng sẽ dễ làm hơn một chút.Than đá cùng sắt thép liên hợp kinh doanh, đo là biện pháp tốt nhất để xây dựng vùng than đá. Huống chi Tập đoàn Phàn Cương và Thành phố Tân Châu cách nhau cũng không xa, hai bên liên hợp lại thì đúng là chuyện tốt một công đôi việc.Thế nhưng, Hàn Đông thế nào cũng không ngờ được là mình nghĩ mọi chuyện quá tốt rồi.Chiều ngày mùng năm, Tả Nhất Sơn và Bí thư huyện ủy Vũ Sơn Sầm Nam Dịch đến báo cáo công tác với Hàn Đông, đặc biệt nói chuyện về tình hình liên hệ với tập đoàn Phàn Cương.- Chủ tịch thành phố, Tập đoàn Phàn Cương đối với chuyện đầu tư không cảm thấy có hứng thú, chúng tôi đến Thành phố Phàn Lĩnh chờ đợi ba ngày, thế nhưng cũng vẫn chưa có gặp được Chủ tịch tập đoàn Phàn Cương, người tiếp đón chúng tôi mãi vẫn chỉ là Giám đốc của một bộ phận, hơn nưa cũng không phải là người quản lý chính. Mặt khác, chúng tôi cũng đi hỏi thăm một chút thì biết được tập đoàn Phàn Cương đang muốn phát triển về phía Đông, đã chuẩn bị mở một công ty sắt thép ở tỉnh Giang Việt, cho nên không có hứng thú với việc đầu tư ở nơi này của chúng ta, mà họ cũng không có đủ tiền để làm cả hai bên.Sầm Nam Dịch cung kính nói. Hiện tại, ông ta đã quyết tâm đứng về phe của Hàn Đông, lần này đi cùng với Tả Nhất Sơn cũng là mong muốn của công ta.Ông ta vốn là Bí thư huyện ủy, bình thường là phải đến báo cáo công tác với Thành ủy bên kia, vậy mà hiện nay ông ta lại đến chỗ này của Hàn Đông, cũng đã tỏ rõ thái độ của mình rồi.Hàn Đông nhíu mày, xem ra chiến lược phát triển của Tập đoàn Phàn Cương không có đồng nhất với mỏ than ở huyện Vũ An rồi.- Ừm, chúng ta cũng không thể để người ta xem thường như vậy được.Hàn Đông nói.- Thành phố Phàn Lĩnh và Thành phố Tân Châu các nhau không xa, mà hai bên nếu như có thể liên hợp lại thì đúng là mọi người đều có lợi. Như vậy đi, tôi sẽ mời Chủ tịch thành phố Vương dẫn hai người tới nói chuyện lại.Nói xong Hàn Đông liền tự mình gọi điện cho Vương Hiểu. Vương Hiểu là Phó Chủ tịch thành phố, lại là Ủy viên thường vụ Thành ủy Tân Châu, là cán bộ thực quyền ở Thành phố Tân Châu, nếu để ông ta dẫn người đi thì thanh thế sẽ lớn hơn mà cũng có thể thể hiện được là Thành phố Tân Châu cũng rất coi trọng chuyện này.Sầm Nam Dịch nghe vậy trong lòng vô cùng vui vẻ, đây đúng là cơ hội tốt để tiếp xúc với Lãnh đạo Thành ủy.Vương Hiểu rất nhanh liền đi tới. Hàn Đông mời ông ta ngồi xuống rồi nói:- Chủ tịch thành phố Vương, mời anh tới là có một nhiệm vụ quan trọng muốn giao cho anh làm…Nghe Hàn Đông nói xong, Vương Hiểu cũng biết qua được là có chuyện gì, liền nói:- Chủ tịch thành phố Hàn, tôi đi chuẩn bị một chút, ngày mốt sẽ tới Thành phố Phàn Lĩnh. Mặt khác, tôi nghĩ chuyện này cũng có thể bắt tay vào làm trên hai phương diện, một là tới Thành phố Phàn Lĩnh, hai là lên tỉnh nghĩ biện pháp, tập đoàn Phàn Cương muốn phát triển ở Tỉnh Tây Xuyên thì cũng phải cho trên Tỉnh một chút mặt mũi chứ.Hàn Đông gật đầu nói:- Được, cứ theo cách nghĩ của Chủ tịch thành phố Vương mà làm. Chủ tịch thành phố Vương trong khoảng thời gian này hãy cố chịu khổ một chút, đưa mấy đồng chí ở huyện Vũ An đi một chuyến.Vương Hiểu nói:- Chủ tịch thành phố, tôi sẽ dốc hết sức đi làm.Hàn Đông kỳ thật cũng muốn nhìn xem rốt cuộc là Vương Hiểu ở tỉnh có bối cảnh gì, xem ông ta có thể thu phục tập đoàn Phàn Cương hay không.Như vậy cũng là để khảo nghiệm một chút năng lực làm việc của Vương Hiểu đi.Vương Hiểu hiện tại tuy rằng là Ủy viên thường vụ Thành ủy mới, thế nhưng phân công công việc cụ thể vẫn là Phó Chủ tịch thành phố, cho nên cũng không bận nhiều việc, có thể tạm thời chạy một chuyến tới chỗ tập đoàn Phàn Cương.Vẫn còn gần một tháng thời gian nữa, hiện tại Ủy viên thường vụ cũng đã được định ra rồi, Hàn Đông cũng phải suy nghĩ một chút về vấn đề phân công công việc cho các Ủy viên thường vụ.Chuyện của Vương Hiểu tuy rằng có khiến cho Hàn Đông bất ngờ, thế nhưng cũng là một chuyện tốt, lập tức khiến cho Hàn Đông có thể nắm giữ quyền lực ở Thành ủy.- Ừm, công tác ở Ủy ban nhân dân thành phố bên này nhất định phải được tăng cường, nếu để cho Hoàng Văn Vận tới đây làm Phó Chủ tịch thường trực thành phố, thì hãy cứ để Vương Hiểu qua bên kia quản lý khu công nghệ cao đi. Về phần Chử Bình Khánh, thì cứ để ông ta ở Ủy ban nhân dân thành phố, dù sao để ở ngay dưới mắt cũng cảm thấy yên tâm hơn, đến lúc đó phân công điều chỉnh lại một chút là được.Hàn Đông đang mải suy nghĩ thì điện thoại vang lên, tiếp nhận thì thấy là do Hạ Kim Cường gọi tới.Chủ tịch thành phố Hàn, cậu có rảnh không, tôi có chút việc muốn nói chuyện với cậu.Hàn Đông có chút nghi hoặc trong lòng, không biết Hạ Kim Cường tìm hắn là muốn nói chuyện gì đây.Hàn Đông không nhanh không chậm đi tới Thành ủy, Hạ Kim Cường nhìn thấy Hàn Đông liền tự mình đi tới cửa đón hắn.Hai người ngồi xuống, Hạ Kim Cường nói:- Chủ tịch thành phố Hàn, hiện tại Ủy viên thường vụ Thành ủy đã được quyết định rồi, tôi nghĩ để triển khai công việc được tốt, tôi trước muốn bàn luận với cậu về việc phân công công việc của các Ủy viên thường vụ.Hàn Đông hiểu rồi, Hạ Kim Cường cũng đang suy nghĩ về việc phân công công việc cho các Ủy viên thường vụ, cho dù hiện tại hắn đang nắm giữ đại cục thế nhưng ông ta chỉ sợ cũng sẽ không cam tâm ngủ đông.- Không biết Bí thư Hạ cụ thể đã sắp xếp như thế nào rồi?- Tôi nghĩ như thế này, đối với việc phân công công việc cho các Ủy viên thường vụ, thì cần điều chỉnh lại một chút, thứ nhất là tráo đổi công tác của Trưởng ban Hầu và Trưởng ban Trịnh, thứ hai cần phải điều chỉnh như thế nào nữa thì Chủ tịch Thành phố Hàn cứ việc đề xuất.Hàn Đông mỉm cười, Hạ Kim Cường đây là đang muốn tiến hành mua bán.Ông ta phải nắm giữ văn phòng Thành ủy cho nên nhất định phải đem Trưởng ban thư ký đổi thành người của mình, cộng thêm Phó trưởng ban thư ký Nhạc Gia An nữa thì khối Thành ủy này coi như là không có vấn đề gì nữa rồi. Hơn nữa, ở Ban tuyên giáo bên kia, Trịnh Thị Vĩ đã làm lâu như vậy rồi, quản lý được cũng khá chặt chẽ, Hầu Hoa Đông qua đó cũng sẽ không làm được chuyện gì quá lớn.Tuy nhiên, Hàn Đông cũng sẽ không để cho Hạ Kim Cường như vậy kinh địch mà thực hiện được.- Bí thư Hạ, việc phân công công việc cho Ủy viên thường vụ Thành ủy là vô cùng quan trọng, ông xen hiện tạu có phải hay không trước tiên nên gọi Bí thư Bành tới đây, chúng ta cùng nhau bàn bạc rồi sau đó mở hội nghị thường vụ quyết định?Sắc mặt của Hạ Kim Cường liền lập tức trầm xuống. Hàn Đông mặc dù không có phản đối rõ rệt, thế nhưng cũng đã bày tỏ thái độ rồi.Bành Y Vinh là Phó bí thư Thành ủy, phân công quản lý Đảng và quần chúng, được phân công quản lý và lãnh đạo văn phòng Thành ủy.Ông ta đương nhiên sẽ không muốn Hạ Kim Cường điều Trịnh Thị Vĩ đến đây làm Trưởng ban thư ký Thành ủy.- Chúng ta nói chuyện với nhau trước cũng như vậy mà.Hạ Kim Cường vẫn chưa từ bỏ ý định.Ông ta đã lấy lui làm tiến, chuẩn bị trước cứ nắm vững Thành ủy bên này đã rồi sau mới yên lặng tìm cơ hội thu thập Hàn Đông.Thế nhưng, hiện tại xem ra, Hàn Đông thật đúng là không có ý buông tha quyền khống chế đối với Thành ủy bên này. Hắn để Hầu Hoa Đông ở lại Thành ủy làm Trưởng ban thư ký, đây không phải là đang muốn làm khó ông ta hay sao.