- Mẹ nó, mày là đầu con lợn à, muốn chết à? Bào Hoành Hồng một chân đá Hắc Tử nằm lăn trên mặt đất, chửi một cách tức giận. Một đầu Hắc Tử đập vào góc bàn, trên trán lập tức nổi một cục u thật lớn. Y lồm ngồm bò dậy, cúi đầu nói: - Hồng thiếu gia, tôi cũng không biết bọn chúng lại làm như thế? - Mày không biết, mày không biết…. Bào Hoành Hồng tức giận chửi, bàn tay vớ lấy một quyển sách gõ lên đầu Hắc Tử. - Cả ngày mày chỉ biết ăn ỉa, mày sống để làm gì hả? Ông mày bảo mày trông coi cho kỹ rồi, mẹ nhà nó… Hắc Tử đứng im tại chỗ, mặc cho Bào Hoành Hồng chửi đánh, thoạt nhìn như không cáu kỉnh lại một chút nào. Bào Hoành Hồng nổi giận một trận xong, bực tức ngồi xuống, tu ừng ực một ngụm trà, hậm hực: - Mày ý, chính là loại bùn không đắp nổi thành tường. Bảo mày làm việc cẩn thận, mày xem mày làm được những gì. Bây giờ sự việc biến thành thế kia, mày nói xem làm thế nào hả? Hắc Tử vò đầu vò tóc lù xù, lí nhí nói: - Chết có mấy người thôi mà, với lại an bài đều ổn thỏa rồi, không có sơ hở… Bào Hoành Hồng vừa nghe thấy lại không kìm nổi cơn giận dữ, y lại lấy quyển sách trong tay đập Hắc Tử, chửi: - Cả ngày chỉ biết mỗi chém giết, làm được việc thì ít làm hỏng việc thì nhiều. Tao nói cho mày biết, việc này mày tự đi mà làm cho sạch. Hắc Tử khom lưng, gật đầu nói: - Xin anh Hồng yên tâm, chắc chắn là không có vấn đề gì đâu. Dù nếu có thì cũng không để liên lụy đến anh. - Hừ, mày biết là được rồi. Bào Hoành Hồng “hừ” lạnh một tiếng. Buổi chiều ngày 15, Tôn Hải Quần đưa một nhóm người đến thành phố Tân Châu. Y cho nhân viên hành chính trực tiếp đến huyện Vũ An tụ họp với nhóm người Mã Vũ Kim, còn y lại đi tới văn phòng của Hàn Đông. - Phó bí thư Hàn, sau khi anh lên chức chúng ta chưa có cơ hội cùng nhau chúc mừng nhé. Tôn Hải Quần nhìn quanh ngắm nghía văn phòng của Hàn Đông, cười nói: - Đợi thời gian này bận hết việc, nhất định phải uống cùng Phó bí thư Hàn vài chén. Hàn Đông cười ha ha: - Được chứ, đến lúc đó bảo mọi người cùng nhau uống vài chén. Hai người ôn lại chuyện cũ một hồi, Tôn Hải Quần nghiêm sắc mặt nói: - Phó bí thư Hàn, lần này chuyện xảy ra ở huyện Vũ An, Sở Công an tỉnh đang nắm giữ manh mối bước đầu, có liên quan đến vụ án mà chúng tôi vẫn đang theo dõi… Y chẳng có gì để giấu diếm Hàn Đông, nói thẳng sự việc, Hàn Đông nghe liền hiểu được đại khái câu chuyện rồi. Hóa ra là ở mấy tháng trước, Sở Công an tỉnh nhận được công hàm từ Cục Độc quyền thuốc lá tỉnh, nói là có nhóm tội phạm chuyên vận chuyển, làm giả và buôn bán thuốc lá giả từ tỉnh Vân Điền sang, xin Sở Công an tỉnh phối hợp phá án. Ở đất nước Trung Quốc, việc sản xuất thuốc lá luôn thực thi chính sách độc quyền, mỗi tỉnh mỗi thành phố đều có Cục Độc quyền về thuốc lá, tiêu thụ thuốc lá, tất cả đều không thể vượt quá khu vực cho phép. Tuân theo quy định pháp luật về độc quyền thuốc lá, dù là thuốc lá thật, người của tỉnh Tây Xuyên buôn bán thuốc lá mà tỉnh Vân Nam độc quyền là vi phạm pháp luật. Trong trường hợp bình thường, chuyện nhỏ thì không đến lượt ban ngành công an ra tay, chỉ những lúc có vụ án lớn, Cục Độc quyền thuốc lá mới đề nghị Cục Công an phối hợp giúp đỡ, đương nhiên họ cũng phải bỏ ra một số tiền nhất định để trả án phí. Mà sau khi Sở Công an tỉnh tiếp nhận vụ án, trải qua bước đầu kiểm tra đối chiếu sự tình lại phát hiện ra manh mối khác, đó chính là nhóm người này không đơn thuần là đầu cơ trục lợi, chế tạo buôn bán thuốc lá giả, mà chúng còn đi kèm buôn bán ma túy ngầm. Vụ án này lập tức khiến Sở Công an tỉnh phải xem trọng, vì thế cho thành lập ban chuyên án âm thầm tiến hành điều tra. Thông qua điều tra biết được, nhóm tội phạm này chủ yếu lấy huyện Vũ An thành phố Tân Châu làm địa điểm trung chuyển, sau đó sẽ khuếch tán đi tới các địa phương khác. Vì do chưa thăm dò được hết toàn bộ tình hình của nhóm tội phạm này nên Sở Công an tỉnh vẫn chưa ra tay, ai ngờ lại xảy ra sự việc như thế ở huyện Vũ An. Theo như tình hình Sở Công an tỉnh tìm hiểu, chỉ sợ là do Huyện ủy và Ủy ban nhân dân huyện Vũ An đã rút dây động rừng, cuối cùng mới biến sự việc thành ra nông nỗi này. - Chuyện này cũng là quá coi trời bằng vung rồi. Trong lòng Hàn Đông rất bất ngờ, đồng thời cũng có chút ngờ vực, dù bị phát hiện ra thì cũng không đến mức gây ra sự việc lớn như vậy. Như thế, dù cho Sở Công an tỉnh không có manh mối nào thì cũng phải dốc toàn lực theo dõi. Nhìn vẻ mặt ngờ vực của Hàn Đông, Tôn Hải Quần nói: - Kẻ cầm đầu nhóm tội phàm này rất giảo hoạt, gian manh. Nó cho toàn bộ tay chân dưới quyền nghiện ma túy, bởi vậy mới dễ khống chế, điều khiển. Mấy tên nghiện đó khi ra tay thì cơ bản là không có quy tắc gì hết, sự việc lần này hẳn là có liên quan đến chúng. Hàn Đông nói: - Nếu quả thật như thế, thì việc điều tra này cần phải làm cùng với Sở Công an tỉnh Vân Điền. Tôn Hải Quần gật đầu, đáp: - Đúng vậy, dựa theo tình hình mà chúng tôi nắm được, nhóm tội phạm này tổng cộng có 3 tên cầm đầu, trong đó tỉnh Vân Điền có 2 tên, tỉnh Tây Xuyên có 1 tên. Chúng tôi đã liên hệ với Sở Công an tỉnh Vân Điền rồi, hai bên sẽ nhanh chóng thành lập một ban chuyên án liên hợp phụ trách việc này. Hàn Đông nghĩ thầm, bên phía tỉnh Vân Điền, bố mình Hàn Chính là Chủ tịch tỉnh, rõ ràng Giám đốc sở Công an Nhâm Đức Gia là người phe bố, Hàn Đông liền nói: - Giám đốc sở Tôn, nếu cần đến sự giúp đỡ cứ nói một tiếng. Bên Sở Công an phía tỉnh Vân Điền tôi có quen biết vài người. Tôn Hải Quần vừa nghe, cười nói: - Hay quá, bên tỉnh Vân Điền tuy có đồng ý thành lập ban chuyên án liên hợp này, có điều họ vẫn chưa có hành động gì, nói là đang bận vụ án khác. Hàn Đông đáp: - Ừ, vậy để tôi thử xem sao. Nói xong, Hàn Đông liền gọi điện thẳng vào di động của Giám đốc sở Công an tỉnh Vân Điền Nhâm Đức Gia ngay trước mặt Tôn Hải Quần. Lần trước khi đến tỉnh Vân Điền, hắn đã kịp lưu lại số điện thoại của Nhâm Đức Gia. - Xin chào Phó bí thư Hàn. Ở đầu dây điện thoại bên kia, Nhâm Đức Gia nói khách khí. Tuy Hàn Đông còn trẻ, nhưng hắn đã là cán bộ Phó giám đốc sở có thực quyền rồi, huống chi hắn còn là con trai của Chủ tịch tỉnh Hàn Chính, đương nhiên y sẽ không lôi cái uy danh của chức Giám đốc sở Công an ra rồi. Hàn Đông nói: - Ngại quá, tôi làm phiền đến Giám đốc sở Nhâm rồi. Là thế này, vừa qua ở thành phố Tân Châu chúng tôi có xảy ra một vụ việc vô cùng nghiêm trọng… Hàn Đông bắt đầu kể từ sự vụ xảy ra ở huyện Vũ An, rồi nhắc đến vụ việc của Sở Công an, Nhâm Đức Gia lắng nghe rồi tỏ ý đồng ý ngay lúc đó, y hỏi thăm tình hình một chút rồi nhanh chóng quyết định sự việc. - Vậy thì tốt, làm phiền Giám đốc sở Nhâm rồi. Hàn Đông gác điện thoại, quay sang nói với Tôn Hải Quần mọi việc đã xong. - Vậy là tốt quá, vẫn là Phó bí thư Hàn nghĩ ra cách, tôi trở về sẽ cho Sở Công an gửi công hàm đi. Tôn Hải Quần nói. Y cũng biết bố ruột Hàn Đông là Chủ tịch tỉnh Vân Điền Hàn Chính, và mối quan hệ giữa Hàn Đông và Giám đốc sở Công an tỉnh Vân Điền thân gần như vậy, có thể chứng minh Hàn Chính ở tỉnh Vân Điền làm việc rất tốt. Chủ tịch tỉnh nắm giữ được Giám đốc sở Công an tỉnh trong tay, là minh chứng đã nói lên tất cả rồi. Có điều khi nghĩ đến gia cảnh nhà họ Hàn, là cũng đủ hiểu việc này không có gì kỳ lạ. Giữa trưa Hàn Đông cùng Tôn Hải Quần đi ăn cơm, nghỉ ngơi một lúc rồi cùng nhau đi ô tô đến huyện Vũ An. Nhân viên của Sở Công an tỉnh đã ở huyện Vũ An làm việc mấy tiếng đồng hồ rồi, căn cứ vào kết luận sơ bộ của bọn họ, sự việc lần này chắc chắn là do có người cố ý gây ra. Tuy nhiên, thông qua các mũi điều tra của Cục Công an thành phố trong một, hai ngày qua, hết thảy các manh mối đều đứt đoạn, không có manh mối nào khác có thể giúp điều tra ra kẻ chủ mưu đằng sau. Về việc liên quan đến người lái xe nhảy lầu chết, hiện tại vẫn chưa làm rõ được thân phận của anh ta. Cục Công an đã gửi đi nhiều thông cáo tìm thân nhân, có điều tạm thời không có ai đến nhận xác cả. - Nói cách khác, việc điều tra hiện tại hoàn toàn lâm vào thế bế tắc? Hàn Đông hỏi. Mã Vũ Kim gật đầu, đáp: - Vâng ạ, thân phận của người lái xe đó không làm rõ, căn bản là không thể nào điều tra ra các mối quan hệ khác. Hàn Đông liền hỏi Tôn Hải Quần: - Giám đốc sở Tôn, về việc này Sở Công an có manh mối nào có thể bắt đầu điều tra từ huyện Vũ An không? Tôn Hải Quần liền hỏi một nhân viên, rất nhanh tìm ra được một đầu mối. Vụ án này, căn cứ vào tìm hiểu của Sở Công an, huyện Vũ An có không ít người bị liên can đến. Trong đó bao gồm Đại đội trưởng đại đội cảnh sát giao thông, một Phó cục trưởng Cục Công an, một Phó chủ tịch huyện, ngoài ra còn liên can đến một số người ở ban ngành liên quan như Cục Độc quyền thuốc lá huyện Vũ An. Huyện Vũ An được coi là điểm trung chuyển của nhóm tội phạm, số cơ quan có quyền hạn liên quan này bị lôi kéo, ăn hối lộ cũng là chuyện rất bình thường. Hàn Đông nghe xong vô cùng tức giận, liền đó gọi điện thoại cho Doãn Nam Uy chủ trì công việc ở Huyện ủy huyện Vũ An, yêu cầu y triệu mở cuộc họp Hội nghị thường vụ khẩn cấp. Sau đó Hàn Đông và Tôn Hải Quần, Mã Vũ Kim tham gia Hội nghị. Trên Hội nghị, nhân viên của Sở Công an thông báo lại tình hình cho mọi người nghe, được biết số người này có khả năng liên quan đến vụ tai nạn giao thông Phạm Linh Dịch, Vi Băng Hiên. Mọi người đang ngồi nghe xong đều vô cùng kinh ngạc, không ngờ mấy người này lại to gan lớn mật, dám cả gan tham gia mưu hại Bí thư Huyện ủy và Chủ tịch huyện Vũ An. Hàn Đông liền ra chỉ thị cho Ủy ban Kỷ luật huyện Vũ An, lập tức tiến hành điều tra người có liên can. Ngoài Phó chủ tịch huyện kia ra, những người khác đều là cán bộ cấp Trưởng phòng và dưới cấp Trưởng phòng, căn bản là không đủ tư cách để bắt giam. Về phần Phó chủ tịch huyện kia, Hàn Đông cũng đã thông báo cho Ủy ban Kỷ luật thành phố, yêu cầu bọn họ nhanh chóng hành động. Sự việc lần này, không chỉ mỗi việc Chủ tịch huyện và Bí thư Huyện ủy huyện Vũ An bị chết, mà còn liên quan rất rộng. Tai nạn giao thông lần này chỉ là một mồi lửa mà thôi nhưng lại khiến Hàn Đông áp dụng những biện pháp nổi trận lôi đình, hễ là những người có liên can, hắn đều yêu cầu cho tạm cách chức, sau đó sẽ do Ủy ban Kỷ luật, Cục Công an điều tra. Thấy Hàn Đông nghiêm khắc như vậy, người tham dự Hội nghị đều yên lặng nghiêm nghị, chủ trì công việc Huyện ủy Doãn Nam Uy cũng phát biểu đôi lời, bày tỏ nhất định quán triệt đưa chỉ thị của Phó bí thư Hàn vào công tác thực tế, nhất định phải nghiêm túc điều tra, trừng phạt, hễ là người vi phạm pháp luật, kỷ luật Đảng đều phải đem ra công lý xét xử. Kế tiếp, Phó chủ tịch thường trực huyện Đào Lợi Cường ủng hộ công tác của Ủy ban nhân dân huyện cũng phát biểu, cùng một ý với Doãn Nam Uy, chính là quán triệt chỉ thị của Hàn Đông, đồng thời phải nghiêm túc điều tra… Lúc này, tiếng chuông điện thoại vang lên dồn dập, là điện thoại của Mã Vũ Kim đang reng. Mã Vũ Kim nói một tiếng “xin lỗi”, rồi đứng lên đi ra ngoài nghe điện. Nhanh sau đó, Mã Vũ Kim quay trở vào nói với Hàn Đông: - Phó bí thư Hàn, vừa rồi một cảnh sát được tôi phái đến bệnh viện bảo vệ Thư ký Hạ Bân Sương của Chủ tịch huyện Vi Băng Hiên gọi điện thoại tới báo, nói có người mưu đồ hại Hạ Bân Sương, bắt được tên đó rồi ạ. Sắc mặt Hàn Đông liền thay đổi, nói ngay: - Vậy anh lập tức đến xử lý việc này đi, nhất định phải bảo vệ bằng được Hạ Bân Sương. Đúng rồi, có thể đưa người ta đến bệnh viện thành phố, cũng tiện cho việc phái người đến bảo vệ và điều tra. Ngoài ra, điều kiện ở bệnh viện thành phố cũng tốt hơn, phải nhanh chóng làm cho Hạ Bân Sương tỉnh lại, coi như là một manh mối. - Vâng, thưa Phó bí thư Hàn. Mã Vũ Kim đáp, chào cung kính rồi vội đi ra ngoài nhanh như tên bắn. Hàn Đông lập tức đưa mắt quét khắp phòng một lượt, nói: - Tan họp, Doãn Nam Uy và Đào Lợi Cường ở lại. Những người khác đều nối đuôi nhau rời khỏi phòng họp, trong phòng chỉ còn lại Hàn Đông, Tôn Hải Quần, Doãn Nam Uy, và Đào Lợi Cường bốn người. Hàn Đông nói: - Tình hình hiện giờ rất rõ ràng, ở huyện này có không ít người tham gia vào vụ này, ngoài những người trước mắt mà ta biết rõ, khả năng còn có thêm người khác nữa. Vì vậy trong thời gian này, Ủy ban nhân dân và Huyện ủy huyện Vũ An phải tích cực làm tốt công tác ổn định, không nên vì việc điều tra mà ảnh hưởng đến các công việc khác. Hiện tại sự việc còn chưa điều tra ra rõ ràng, do đó trên thành phố tạm thời chưa thảo luận ứng vử viên cho chức Bí thư Huyện ủy và Chủ tịch huyện Vũ An, tạm thời để 2 người họ phụ trách. Với tình hình bây giờ, cũng là một cuộc thử thách với bọn họ. Sau đó, Hàn Đông và Tôn Hải Quần đến Nhà khách nghỉ ngơi. Sự việc lần này nghiêm trọng, Hàn Đông liền chuẩn bị đích thân điều tra án, có tình hình mới nào là có thể biết được luôn và ra phán quyết cụ thể ngay tại chỗ. Ngoài ra, hiện tại Tôn Hải Quần đã đích thân trấn thủ, Hàn Đông ở đây cũng dễ cùng phối hợp với y. Nhà khách Vân Tiêu là Nhà khách tốt nhất ở huyện Vũ An, nhân viên tham gia điều tra vụ án đều trọ ở đây cả. Hàn Đông và Tôn Hải Quần ăn cơm xong chưa được bao lâu, Mã Vũ Kim đã đến. Y nói: - Thưa Phó bí thư Hàn, Giám đốc sở Tôn, căn cứ vào thẩm tra, tên muốn ám hại Hạ Bân Sương là côn đồ người địa phương, nó nói có một người lạ sai nó làm, hứa cho nó 50000 tệ, đã đưa trước cho nó 10000 tệ làm đặt cọc rồi. Tuy nhiên nó lại không biết người lạ mặt đó là ai, làm gì, cái gì cũng không biết. Tôn Hải Quần nói: - Xem ra có lẽ là Phạm Linh Dịch, Vi Băng Hiên biết được điều gì đó, kết quả là bọn chúng mới túng kế làm liều. Hàn Đông gật đầu, nói: - Như vậy chứng minh bọn chúng cũng đang theo dõi sự việc, còn Hạ Bân Sương hẳn là biết nội tình. Tôn Hải Quần và Mã Vũ Kim đều tỏ ý tán đồng. Hàn Đông liền ra chỉ thị nhất định phải tăng cường bảo vệ và điều trị cho Hạ Bân Sương, đồng thời phải tăng cường điều tra những người ở huyện Vũ An có liên quan đến vụ án, đào sâu manh mối. Dựa vào trực giác, Hàn Đông cảm thấy trong chuyện này chắc chắn là còn có những người khác ở huyện Vũ An liên can vào. “Nếu bọn chúng lấy huyện Vũ An làm điểm trung chuyển, nói không chừng có thể chúng còn lôi kéo thêm nhiều cán bộ khác.” Hàn Đông thầm nghĩ trong lòng. Ngày hôm sau đang định chuyển Hạ Bân Sương đến bệnh viện thành phố, thì ngay đêm đó Hạ Bân Sương đã ngừng thở, lần này không phải do người khác làm hại y, mà là do vết thương của y quá nặng, bệnh viện đã dùng đủ mọi cách vẫn không giữ được tính mạng của ông ta. Nhận được tin, Hàn Đông cũng vô cùng tức giận, khó khăn lắm mới lần ra được ít manh mối từ Hạ Bân Sương, kết quả bỗng chốc bị đứt đoạn. Tuy là Hàn Đông biết Hạ Bân Sương không có tác dụng lớn lắm trong việc giải mã vụ án, nhưng ít ta cũng có thể từ Hạ Bân Sương mà tìm ra được ở huyện Vũ An này có thêm những nhân vật khả nghi nào liên can. Ngày hôm sau, Hàn Đông và Tôn Hải Quần liền quay trở về thành phố Tân Châu. Tôn Hải Quần cũng không ở lại trong thành phố, y về thẳng Thục Đô, bởi vì phía Sở Công an tỉnh Vân Điền đã phái một Phó giám đốc sở tới chuyên để bàn về ban chuyên án liên hợp điều tra. Tôn Hải Quần là Phó giám đốc thường vụ Sở Công an, lần này lại đích thân phá án, do đó y phải nhanh trở về sắp xếp công việc. Theo như điều tra đi sâu, càng ngày càng lộ ra nhiều người, mà làm cho người ta kinh ngạc là vì, đến cả Phó bí thư Huyện ủy Doãn Nam Uy, Phó chủ tịch thường vụ huyện Đào Lợi Cường cũng đều có liên can đến, 2 người bọn họ đều nhận rất nhiều hối lộ. Mà lãnh đạo một số cơ quan có thực quyền như Viện kiểm soát, Tòa án, Phòng Công an huyện Vũ An đều ít nhiều bị liên đới. Không cần nói đến cái chết của Phạm Linh Dịch và Vi Băng Hiên, riêng sự việc số cán bộ này biến chất, hủ bại đối với thành phố Tân Châu mà nói đã là một đại sự rồi. Ngày 21/10, thành phố Tân Châu triệu mở cuộc họp Hội nghị thường vụ. Hàn Đông kể qua tình hình điều tra cho các thường vụ tham dự cuộc họp biết. Các vị Ủy viên thường vụ đều đã biết hoặc ít hoặc nhiều rồi, giờ lại nghe Hàn Đông nói tiếp, đã vậy lại còn rất nghiêm trọng nên tất cả mọi người đều vô cùng thất kinh. Hề Hiểu Kiến vỗ bàn: - Nghe mà rợn cả người, xảy ra việc lớn như thế, tất cả những người có liên quan đều phải nhanh chóng xử lý nghiêm, Ủy ban Kỷ luật phải nhanh chóng can thiệp vào, phát hiện ra một người thì xử lý một người, kiên quyết không nhân nhượng cho bất kỳ ai. Hạ Kim Cường cũng phát biểu, tỏ ý nhất định phải điều tra nghiêm. Phó bí thư, Chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật Trương Vân Bình cũng bày tỏ, Ủy ban Kỷ luật sẽ tổ chức cho cán bộ giỏi giang nhất, làm việc hiệu quả nhất lập tức đến huyện Vũ An. Hề Hiểu Kiến vẫn giữ vẻ mặt nặng nề, tâm trạng của y thật khó chịu, sự việc huyện Vũ An khiến y cảm thấy mình bị công kích nặng. Lần trước chuyện của Cử Cẩm Dật vốn đã tạo ấn tượng xấu về y trước các lãnh đạo Tỉnh ủy rồi, giờ lại xảy ra sự việc huyện Vũ An và cán bộ bị liên can nhiều đến như vậy, 2 cán bộ cán bộ cấp Cục trưởng tử vong, thêm vài cán bộ cấp Cục phó có thực quyền liên can vào, cán bộ mang cấp Trưởng phòng - Phó phòng thì càng nhiều hơn. Vụ việc nổ ra, khả năng Hề Hiểu Kiến được thăng chức sẽ bị nhỏ đi. Tuy rằng trong 1-2 năm nay thành phố Tân Châu có mấy điểm sáng, nhưng đó đều là thành tích do Hàn Đông tạo ra, lãnh đạo Tỉnh ủy đều nhìn thấy cả, y căn bản là không lập được thêm điểm nào, 2 vụ án lần này lại làm y mất nhiều điểm. Ban đầu tuy tuổi tác của Hề Hiểu Kiến đã hơi lớn, nhưng y vẫn hi vọng sau khi làm hết nhiệm kỳ Bí thư Thành ủy này, lúc đó tốt nhất là đến Hội đồng nhân dân tỉnh đảm nhiệm một chức Phó nào đó, lúc đó ít nhất cũng là quan chức cấp Thứ trưởng, khi về hưu y sẽ được hưởng một chế độ đãi ngộ khác hẳn. Nhưng xảy ra sự việc như vậy, khỏi cần nói đến cấp Thứ trưởng, y có thể làm hết nhiệm kỳ này hay không cũng là một vấn đề. - Mọi người đều suy nghĩ một chút đi, ngày mai phải mau chóng giải quyết chuyện nhân sự ở huyện Vũ An. Hề Hiểu Kiến nói xong, sắc mặt u ám rời khỏi phòng họp. Tất cả mọi người đều biết vì sao Hề Hiểu Kiến buồn bực, lẽ ra xảy ra sự việc lớn như thế, mọi người ngoài phải bận rộn một chút, mệt mỏi một chút ra, trên cơ bản là không bị chịu nhiều trách nhiệm, mà trách nhiệm lớn nhất thuộc về Hề Hiểu Kiến – nhân vật số một ở Thành ủy. Trương Vân Bình thân là Chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật cũng bị chịu một ít trách nhiệm, nhưng y vừa đến từ Ủy ban Kỷ luật tỉnh, chuyện như vậy chỉ có thể nói là công việc làm tốt hơn người tiền nhiệm. Lần này huyện Vũ An xảy ra chuyện lớn, có nhiều vị trí bị trống ra, các vị Ủy viên thường vụ phải suy xét, sắp sửa phải động não về nhân sự rồi. Hàn Đông cũng biết, lần này phải sắp xếp nhiều người, nhưng Hàn Đông nghĩ lại, trước mắt trong tay hắn không có dư thừa ứng cử viên phù hợp. Lần trước điều chỉnh nhân sự, trong tay hắn có ai được được về cơ bản thì đều sắp xếp hết rồi. Lần này trong mấy vị trí trống kia, có 2 vị trí cấp Cục trưởng, 5 vị trí cấp Cục phó. Hàn Đông là Phó bí thư, dù thế nào đi chăng nữa cũng phải nắm được mấy vị trí. - Ôi, nhân sự không đủ. Hàn Đông cười khổ. Lúc này Tả Nhất Sơn bước vào báo cáo, có Trưởng ban Tuyên giáo Trịnh Thị Vĩ đến. Hàn Đông biết ý đồ Trịnh Thị Vĩ tới, gật đầu nói: - Mời ông ta vào. Sau khi Trịnh Thị Vĩ bước vào, Hàn Đông mời y ngồi xuống, 2 người châm thuốc rít mấy hơi, rồi Trịnh Thị Vĩ bày tỏ mục đích mình đến đây là muốn bàn bạc với Hàn Đông chuyện nhân sự. Trịnh Thị Vĩ đề cử ứng cử viên cho chức Trưởng ban Tuyên giáo - Ủy viên thường vụ Huyện ủy huyện Vũ An. Trước ứng cử viên mà Trịnh Thị Vĩ đề cập, Hàn Đông cũng tỏ ý tán thành. Dù sao Trịnh Thị Vĩ cũng coi như là người đứng cùng chiến tuyến với mình, phải cho y một chút mật ngọt mới được, nếu không y lại nghĩ nhiều rồi. Hơn nữa, vừa đúng dịp Hàn Đông có thể đề bạt Trưởng ban Tuyên giáo - Ủy viên thường vụ Huyện ủy đương nhiệm lên làm Phó bí thư Huyện ủy huyện Vũ An, như vậy coi như là chốt chặt một vị trí rồi. Hiện giờ Hàn Đông không có ứng cử viên thích hợp, nên chỉ còn cách chủ động xuất kích, chủ động chọn lựa nhân sự. Ngày hôm sau, thành phố Tân Châu mở họp Hội nghị thường vụ, buổi họp Hội nghị chủ yếu thảo luận về ứng cử viên bộ máy chính quyền huyện Vũ An. Trên Hội nghị, Hàn Đông chỉ lấy 2 vị trí, có điều vị trí đều là Ủy viên thường vụ. Và Bí thư Huyện ủy huyện Vũ An lại là Thư ký của Hề Hiểu Kiến là Cử Nam Dịch, Chủ tịch huyện là Phó chánh văn phòng Ủy ban nhân dân thành phố Lam Lập Sơn. Hai người này vốn là Thư ký của nhân vật số một, số hai ở Thành ủy, sau khi 2 người xuống huyện sẽ chia nhau nắm giữ chức vị nhân vật số một, số hai ở huyện Vũ An, sau này cùng nhau làm việc trên cơ bản là đối chọi gay gắt rồi. Lần này, Hàn Đông cũng không liên hệ trước với Hề Hiểu Kiến và Hạ Kim Cường, trên Hội nghị hắn cũng thể hiện rất khiêm tốn. Sau khi 2 người mà hắn đề cử được thông qua, hắn không phát biểu thêm gì nhiều. Bởi vì bộ máy chính quyền huyện Vũ An đã rối loạn, cho nên sau khi Hội nghị thường vụ quyết định xong danh sách cán bộ, Ban tổ chức cán bộ sẽ tiến hành bàn chuyện đơn giản, ngày hôm sau do Hàn Đông dẫn đầu đưa đoàn người đến huyện Vũ An. Cùng đi hộ tống còn có Ủy viên thường vụ Thành ủy, Trưởng ban Tổ chức cán bộ Mã Pháp Sinh. Khi tới huyện Vũ An, Mã Pháp Sinh đại diện Thành ủy tuyên bố quyết định bổ nhiệm, bãi nhiệm nhân sự của Thành ủy. Rồi sau đó, Hàn Đông liền phát biểu quan trọng, cổ vũ bộ máy mới phải làm việc chăm chỉ, kiên định, tiết kiệm, liêm minh. Tân Bí thư Huyện ủy Cử Nam Dịch của huyện Vũ An, Chủ tịch huyện Chu Trác Quần cũng góp đôi lời, 2 người gần như là con dâu chịu đựng ấp ủ để trở thành mẹ chồng, lần này cả 2 cùng xuống huyện làm, phút chốc từ Thư ký hóa thành cán bộ quan trọng. Sau cuộc họp, Hàn Đông lại tới gặp ban chuyên án để nắm bắt tình hình, biết được thi thể người lái xe hàng kia vẫn chưa có ai đến nhận. Hiện giờ Cục Công an căn cứ vào manh mối thu thập được trong thời gian qua, đã bắt giữ một số người nhưng vẫn chưa tóm được kẻ chủ mưu đã hại chết Phạm Linh Dịch và Vi Băng Hiên. Hàn Đông hiểu cho tình hình trước mắt, dù gì vụ án này đã không còn giới hạn ngay ở trong huyện Vũ An, thành phố Tân Châu nữa rồi, mà nó là vụ án xuyên tỉnh, chỉ dựa vào nhóm người Mã Vũ Kim là không thể làm rõ toàn bộ sự việc được. Huyện Vũ An trải qua lần chấn động này, nhân sự toàn huyện cũng phát sinh thay đổi lớn. Đối với bộ máy chính quyền mới mà nói, nhiệm vụ lớn nhất chính là nắm bắt tốt các mục công việc trong điều kiện duy trì sự ổn định. Cuối tháng 10, tỉnh Tây Xuyên và tỉnh Vân Điền thành lập Ban chuyên án liên hợp, đồng tâm hiệp lực làm việc, cuối cùng cũng điều tra được đại khái vụ án xuyên tỉnh này rồi. Bên phía tỉnh Tây Xuyên, về cơ bản là mấy lưới điểm tiêu thụ thuốc lá, ngoài ra còn liên quan tới mấy công ty, mấy người khác. Về phía tỉnh Vân Điền, tình hình nghiêm trọng hơn. Bởi vì sau lưng vụ án này, có liên can đến con cháu của mấy vị quan chức lớn. Nhóm tội phạm này có tổng cộng 3 kẻ cầm đầu, trong đó hai kẻ bị bắt, kẻ còn lại ở tỉnh Tây Xuyên, y biết được tin tức sớm nên đã bỏ trốn, hiện giờ cảnh sát đang trong quá trình truy bắt. Còn về kẻ vạch kế hoạch đâm chết Phạm Linh Dịch và Vi Băng Hiên chính là 3 kẻ cầm đầu. Chúng sai người trộm một chiếc xe, sau đó uy hiếp vợ con của người lái xe chở hàng, ép người ta phải gây ra vụ tai nạn giao thông nghiêm trọng này. Trải qua thẩm vấn điều tra, chính vì điểm trung chuyển ở huyện Vũ An của bọn chúng bị phát hiện, và ngoài Phạm Linh Dịch và Vi Băng Hiên ra những người khác đều bị chúng mua chuộc. Vì để đảm bảo lợi ích của mình, 3 kẻ cầm đầu kia liền quyết định trừng trị 2 người họ thì mới phát sinh chuyện ở phía sau. Toàn bộ vụ án trở thành vụ trọng án lớn của khu vực Tây Nam, đến cả Đài truyền hình Trung ương cũng cho đưa tin. Đương nhiên Đài truyền hình không đề cập vụ án này có liên can đến con cháu của mấy vị quan lớn, mà chỉ đưa tin hai tỉnh trải qua đồng tâm hiệp lực làm việc, bắt tay phá vỡ một đường dây tội phạm buôn bán chất kích thích. Phạm Linh Dịch và Vi Băng Hiên vì giữ vững nguyên tắc mà bị kẻ xấu hại chết, được Tỉnh ủy và Ủy ban nhân dân tỉnh khen ngợi, bình bầu là liệt sĩ, Đài truyền hình và báo chí đều đưa tin tuyên truyền về câu chuyện của bọn họ. Hai người lúc còn sống không lập được thành tích nào lớn, nhưng trải qua sự việc, thời điểm lần này lại đạt được danh tiếng lớn, thậm chí người nhà của bọn họ cũng được tỉnh chiếu cố, coi như là một sự an ủi đối với họ. Bí thư Tỉnh ủy Nguyên Hằng Kiện phê chỉ thị, phải toàn lực tuyên dương cán bộ Đảng viên có lòng dũng cảm, kiên cường chính trực đấu tranh với thế lực hiểm ác, phải động viên gia quyến của bọn họ. Ủy viên thường vụ Tỉnh ủy, Trưởng ban Tổ chức cán bộ Tỉnh ủy Triệu Nhạc cũng đích thân đến huyện Vũ An thành phố Tân Châu, an ủi thân nhân của Phạm Linh Dịch và Vi Băng Hiên, đại diện Tỉnh ủy phát biểu đánh giá cao 2 người bọn họ. Văn phòng Tỉnh ủy, văn phòng Ủy ban nhân dân tỉnh gửi công văn đi, yêu cầu cán bộ toàn tỉnh, các cấp các ban ngành nghiêm chỉnh học tập tấm gương ưu tú của hai cán bộ Đảng viên Phạm Linh Dịch và Vi Băng Hiên. Trong thời gian này, toàn bộ tỉnh Tây Xuyên đều lấy sự kiện trên làm tin tức tiêu điểm. Sau khi vụ án kết thúc, Hàn Đông nhận được điện thoại của Tôn Hải Quần. Trong điện thoại Tôn Hải Quần nói: - Phó bí thư Hàn, sự việc này trên cơ bản cũng đã quyết định kết án. Tuy nhiên, tôi là Phó tổ trưởng ban chuyên án, tôi cảm thấy công việc của tôi làm còn chưa đủ. Hàn Đông thở dài một tiếng, nói: - Có thể làm đến mức này đã là rất khá rồi. Hắn nghe được, Tôn Hải Quần chắc chắn là còn biết được một số sự việc, chỉ là nếu ông ấy không nói ra thì hắn cũng không hỏi. Ngắt điện thoại không lâu, Hàn Đông liền nhận được điện thoại của bố gọi đến. Trong điện thoại, Hàn Chính cũng nói chuyện với Hàn Đông về vụ án lần này. Từ trong lời nói của ông, Hàn Đông cảm nhận thấy một chút cảm giác hãnh diện, xem ra con cháu mấy vị quan to liên quan đến vụ án hẳn không phải là người cùng phe với bố mình, nếu đã như vậy thì bố mình nên nắm lấy cơ hội này. Vụ án buôn bán ma túy chất kích thích, huyện Vũ An chết mấy người nhưng trọng điểm lại ở tỉnh Vân Điền. Nguồn cơn ở bên đó, nhân vật quan trọng bị liên can cũng ở bên đó, đủ để Hàn Đông biết vụ án này gây chấn động ở tỉnh Vân Điền hẳn sẽ lớn hơn tỉnh Tây Xuyên. Sự việc quả nhiên đúng như Hàn Đông dự đoán. Ngày 8/11, Hàn Đông liền xem được một bản tin khiến hắn phấn khởi. Căn cứ theo quyết định của Trung ương, đồng chí Hàn Chính lên đảm nhiệm chức vụ Ủy viên Tỉnh ủy, Ủy viên thường vụ, Bí thư Tỉnh ủy tỉnh Vân Điền. Ngày 8/11, Trung ương quyết định bầu đồng chí Hàn Chính lên đảm nhiệm Ủy viên Tỉnh ủy, Ủy viên thường vụ, Bí thư Tỉnh ủy tỉnh Vân Điền. Cùng lúc đó, lãnh đạo cũ của Hàn Đông, nguyên Bí thư Thành ủy Đinh Vi Dân của thành phố Tân Châu, hiện đang làm Phó chủ tịch tỉnh Vân Điền cũng được bổ nhiệm làm Ủy viên thường vụ Tỉnh ủy. Tuy ông ấy vẫn còn là Phó chủ tịch tỉnh, nhưng khỉ trở thành Ủy viên thường vụ thì quyền lực sẽ lớn ra nhiều. Sở dĩ ông ấy có thể được cất nhắc nhanh như vậy là có liên hệ đến Hàn Đông. Do có Hàn Đông, ở tỉnh Vân Điền tự nhiên ông ấy được gia nhập vào chiến tuyến của Hàn Chính. Lần này Hàn Chính cất bước trở thành nhân vật số một tỉnh Vân Điền, liền tiện tay kéo Đinh Vi Dân một tay, một là bồi dưỡng thêm một người cùng phe, hai là cũng có thể tiếp tục tăng cường sức ảnh hưởng lên Ủy ban nhân dân tỉnh. Khi Hàn Chính còn làm Chủ tịch tỉnh, ông đã thu phục thế lực các phe ở tỉnh Vân Điền đâu vào đấy. Bây giờ ông lên làm Bí thư Tỉnh ủy, việc kiểm soát tỉnh Vân Điền đã trở nên tự nhiên không phải bàn cãi. Có điều trong khoảng thời gian mấy năm làm Chủ tịch tỉnh, Hàn Chính đã thực sự làm cho nền kinh tế tỉnh Vân Điền phát triển rất khá, sinh động, điểm này cũng góp phần ghi thêm điểm vào sự nghiệp làm quan của ông.