Ngoại trừ chức Bí thư Quận ủy quận Cao Bằng ra, Hàn Đông không đề cập tới việc xử lý những chức vụ khác. Hạ Kim Cường lập tức cảm thấy yên tâm hơn rất nhiều. Trong lòng ông ta không khỏi thầm nghĩ: “Người này cũng không tham. Chỉ cần một cấp Cục trưởng đã thỏa mãn rồi. Không biết ở vị trí trên thành phố, hắn có tác động gì không? Sau lưng hắn có Trưởng ban Tổ chức cán bộ làm chỗ dựa. Bí thư Tỉnh ủy cũng rất khen ngợi hắn. Nếu hắn có ý tưởng gì, cũng không dễ xử lý.” Tuy nhiên, tổng thể mà nói, mục đích đi một chuyến tới gặp Hàn Đông đã đạt được. Hạ Kim Cường lại nói chuyện phiếm vài câu, liền xin cáo từ. Trong khoảng thời gian này, những người liên quan đến vụ án Phụng Cẩm Dật đều bị bắt giam. Người trong thể chế thành phố Tân Châu đều ở trong một bầu không khí rất tinh tế. Tâm tư mọi người đều có chút không ổn. Một vài người có cơ hội nhòm ngó tới vị trí của ba cán bộ cấp Phó giám đốc sở đều bắt đầu hành động, đều tìm các loại quan hệ trên dưới để vận động. Mà vị trí cấp Cục trưởng, cấp Cục phó đã có rất nhiều người nhìn chăm chú vào. Dù sao việc bố trí cho hàng đơn vị này đều khá quan trọng. Đặc biệt là vị cấp Cục trưởng đều hết sức quan trọng. Không chỉ có một vài cán bộ cấp Cục phó muốn nhảy lên một bậc, ngay cả một vài cán bộ Cục trưởng trong nha môn nhà nước, cũng hi vọng có thể chuyển qua. Đồng thời các Ủy viên thường vụ Thành ủy đương nhiệm cũng đều bắt đầu cân nhắc tới những vị trí này. Dù sao một khi trên tỉnh xác định được ứng cử viên Phó bí thư Thành ủy, kế tiếp phía thành phố sẽ thảo luận sắp xếp những chức vị tương ứng. Mọi người cũng đều có vài người bạn cũ thân tín, đồng thời cũng đều muốn sắp xếp người của mình vào các vị trí quan trọng. Bởi vậy, trong khoảng thời gian này, tất cả mọi người rất bận rộn. Hàn Đông cũng bề bộn nhiều việc. Người đến tìm hắn báo cáo công tác nhiều hơn trước kia. Có vài người, thậm chí liên tiếp tìm Hàn Đông để liên hệ công tác. Đặc biệt Chủ tịch quận Cao Bằng Thường Tĩnh Phong. Ông ta đã tìm Hàn Đông báo cáo công tác ba lần rồi. Tuy nhiên so với Vương Dược Minh, Hàn Đông cảm thấy Thường Tinh Phong là người không đáng tin cậy. Bởi vậy, mỗi lần Thường Tĩnh Phong tới báo cáo công tác, Hàn Đông đều không hiện rõ ràng điều gì. Điều này khiến Thường Tĩnh Phong vô cùng buồn bực. Trong lòng ông ta tràn ngập nhiệt tình hi vọng, nhưng thái độ của Hàn Đông lại khiến ông ta không hiểu ra sao cả. Rơi vào đường cùng, ông ta không thể làm gì khác hơn đành phải tìm Chu Chính. Sau khi gọi Chu Chính vào phòng làm việc vài lần, tính thông qua Chu Chính liên hệ với Hàn Đông tìm thời gian ngồi lại với nhau một buổi tối. Nhưng Chu Chính lại láu cá giống như con cá chạch, khiến ông ta càng thêm buồn bực. Ông ta không biết nên làm như thế nào mới có thể khiến Hàn Đông hài lòng. Kỳ thật Chu Chính cũng biết hiện tại là thời khắc mấu chốt của Cục trưởng. Nếu Hàn Đông chú ý tới Thường Tĩnh Phong, căn bản không cần mình ra mặt hỗ trợ. Hơn nữa, tuy rằng quan hệ giữa mình và với Hàn Đông không tồi, nhưng lại không thể được sủng mà kiêu. Nếu Hàn Đông cần mình giới thiệu người cho hắn quan hệ, hắn sẽ nói rõ với mình. Bởi vậy, tuy anh ta hiểu được ý của Thường Tĩnh Phong, nhưng lại không giúp ông ta liên hệ với Hàn Đông. Hai ngày nay Hàn Đông cảm thấy buồn phiền. Nhiều người tới tìm hắn báo cáo công tác như vậy, khiến hắn cả ngày đều không làm được chuyện gì. - Nhất Sơn, hai ngày nay ai đến báo cáo công tác, đều từ chối. Hàn Đông căn dặn. - Để tôi yên tĩnh vài ngày. - Được, Chủ tịch thành phố. Tả Nhất Sơn gật đầu nói. Tất nhiên anh ta biết Hàn Đông phiền não điều gì. Trong khoảng thời gian này, người thông qua anh ta báo cáo với Hàn Đông nhiều như vậy, đừng nói Hàn Đông cảm thấy có chút phiền phức, ngay cả thư ký như anh ta cũng cảm thấy phiền phức. Tuy nhiên đối với tâm tính của mọi người, anh ta cũng hiểu được. Cho nên khi có người liên hệ với anh ta để báo cáo công tác với Hàn Đông, thái độ của anh ta đều vô cùng khách khí. Ngày 20 tháng 9, hội nghị Uỷ viên thường vụ Thành uỷ Tân Châu mở rộng được tổ chức. Trong hội nghị này, chủ yếu tiến hành sắp xếp đối với tình hình Thành ủy và Ủy ban nhân dân thành phố trước mặt. Tuy rằng tạm thời không thảo luận về vấn đề ứng cử viên, nhưng cũng muốn an bài ứng cử viên chủ trì công tác các nghành. Đây cũng đều là có ngã có theo, trực tiếp nhường lại chức vụ cho trợ lý chủ trì công tác. Mặt khác cùng lúc đó, trên hội nghị, Thành ủy chủ yếu thông báo về tình hình lần này, đồng thời báo cho mọi người an tâm công tác, ổn định lòng người một chút. Trong cuộc họp, Hề Hiểu Kiến báo luôn cho mọi người biết. Trong khoảng thời gian này nhất định phải an tâm công tác, nếu làm qua loa sơ suất, khiến công tác xuất hiện bất kỳ vấn đề gì, như vậy Thành ủy nhất định sẽ xử lý nghiêm túc. Kỳ thật, trong khoảng thời gian này, bản thân Hề Hiểu Kiến cũng cảm thấy rất buồn bực. Ông ta luôn luôn quan hệ kết nối với lãnh đạo Tỉnh ủy, hi vọng có thể trang bị cho mình hai Uỷ viên thường vụ thích hợp, đặc biệt là ứng cử viên lên chức Phó bí thư Thành ủy. Ông ta hi vọng có thể khiến Ủy viên thường vụ Thành ủy đương nhiệm, Trưởng ban Tổ chức cán bộ Mã Pháp Sinh tiến lên phía trước một bước đảm nhiệm Phó bí thư Thành ủy. Mặt khác thì từ Phó trưởng ban thư ký Thành ủy, Chánh văn phòng Trương Nhân Thái tiếp nhận chức vụ của Mã Pháp Sinh. Cứ như vậy ít nhất trên phương diện vấn đề nhân sự của thành phố Tân Châu, ông ta vẫn duy trì quyền lực lớn nhất. Mà nếu Phó bí thư Thành ủy mới nhậm chức không phải người cùng một tuyến với ông ta, thậm chí là Hạ Kim Cường hoặc là một người bên Hàn Đông, vậy những ngày tháng tiếp theo của ông ta thật sự không dễ chịu lắm. Chỉ có điều, hiện tại thế cục trong tỉnh có chút hỗn loạn. Bởi vậy Hề Hiểu Kiến vẫn không có được tin chính xác. Điều này khiến ông ta vô cùng phiền não. Nhưng càng như vậy, ông ta càng phải ổn định thế cục, không thể để xảy ra nhiễu loạn. Lần này thành phố Tân Châu xảy ra chuyện lớn như vậy, Bí thư Thành ủy vốn cũng phải chịu trách nhiệm. Tỉnh ủy có thể không xử lý ông ta đã xem như không tệ. Nếu lại xảy ra sự cố, vậy ông thật sự không thể nói rõ với cấp trên được. Ngày 23 tháng 9, Tỉnh ủy tổ chức cuộc họp hội nghị thường vụ. Hội nghị thường vụ lần này nhằm tiến hành điều chỉnh một chút về ứng cử viên bộ máy cấp thành phố trong toàn tỉnh. Chuyện của thành phố Tân Châu, chỉ là một mồi lửa. Mà trước đó Tỉnh ủy đã bắt đầu nổi lên ý định điều chỉnh một chút về nhân sự rồi. Trong hội nghị lần này, tất cả mấy thế lực lớn trong Tỉnh ủy, đều đã nhiệt tình giậm chân, tinh thần chấn hưng mà chuẩn bị làm lớn một phen. Cuộc họp diễn ra từ 9h sáng đến 8 giờ tối. Trong đó có hai bữa cơm, mỗi bữa đều là một suất cơm hộp lớn. Đây là lần đầu tiên tỉnh Tây Xuyên mở một hội nghị thường vụ lớn như vậy. Khoảng 10 giờ tối, Hàn Đông đã nhận được điện thoại của Triệu Nhạc. Trong điện thoại Triệu Nhạc cười nói: - Hàn Đông, Tỉnh ủy đã xác định xuống, do cậu đảm nhiệm Phó bí thư Thành ủy Tân Châu, phân công quản lý Đảng và quần chúng, đồng thời phụ trách công tác phát triển kinh tế. - Ách. Hàn Đông không khỏi sửng sốt. Sao lại sắp xếp như thế. Công tác Phân công quản lý Đảng và quần chúng bình thường là chức trách của Phó bí thư Thành ủy chuyên trách. Làm như thế còn có thể lý giải được. Nhưng vì sao Tỉnh ủy còn bảo mình chịu trách nhiệm công tác phát triển kinh tế? Sự sắp xếp này khiến người ta cảm thấy nghi hoặc khó hiểu. Lúc này Triệu Nhạc cười nói: - Về phân công của cậu, là do Bí thư Nguyên tự mình quyết định. Hoá ra trong thời điểm mở hội nghị thường vụ, căn cứ vào đề nghị của Ban tổ chức cán bộ Tỉnh ủy, do Hàn Đông đảm nhiệm Ủy viên thường vụ Thành ủy thành phố Tân Châu, Uỷ viên thường vụ, Phó bí thư, lúc này đã bị Ủy viên thường vụ Tỉnh ủy, Phó chủ tịch Lý Trọng Hỉ phản đối. Lý do phản đối của ông ta là hiện tại Hàn Đông đang phụ trách vấn đề kinh doanh của thành phố Tân Châu. Tuy rằng hắn đã làm ra hiệu quả không tồi, nhưng hiện tại cũng là thời khắc mấu chốt, cũng không nên sắp xếp công tác khác cho hắn. Đồng thời thời điểm Tỉnh ủy đang cân nhắc dùng nhân viên, muốn sử dụng lực lượng mới. Đồng chí Hàn Đông đang làm thuận tay về làm kinh tế, hiện tại đưa hắn đặt vào phương diện công tác Đảng và quần chúng thật sự không mấy thích hợp. Sau khi Lý Trọng Hỉ đưa ra ý kiến phản đối, Phó bí thư Tỉnh Ủy Pháo Xuân Long cũng đưa ra ý kiến khác. Tuy nhiên ông ta đồng thời cũng đưa ra một biện pháp trung hoà. Đó là đồng chí Hàn Đông có năng lực công tác xuất sắc. Có thể cân nhắc để đồng chí Hàn Đông đảm nhiệm Phó Chủ tịch thường trực thành phố Tân Châu. Như vậy có thể thuận lợi phát huy được sở trường kinh tế đặc biệt của hắn. Kỳ thật sở dĩ Pháo Xuân Long nói như vậy, cũng vì muốn sắp xếp cho Khâu Thụy Hòa đảm nhiệm Phó bí thư. Dù sao Khâu Thụy Hòa đã từng đến nhà thăm hỏi hắn vài lần, đồng thời tặng một miếng ngọc cổ có giá trị không tồi. Chủ tịch tỉnh Yến Sơn Cao cũng đưa ra ý kiến phản đối. Ý của ông ta cũng giống với Lý Trọng Hỉ và Pháo Xuân Long. Trong lời nói có ý muốn Hàn Đông chuyên tâm vào công tác kinh tế, không chỉ có lợi đối với thành phố Tân Châu, cũng có lợi nhất đối với bản thân Hàn Đông. Nguyên Hằng Kiện nghe xong, lúc này liền đập bàn một cái, nói: - Vấn đề này dễ xử lý thôi. Để Hàn Đông đảm nhiệm Phó bí thư, làm công tác quản lý Đảng và quần chúng, đồng thời cũng phụ trách một chút về công tác phát triển kinh tế. Đây chính là chuyện vẹn cả đôi bên. Chúng ta không thể bởi vì một cán bộ Đảng viên công tác tốt một phương diện nào đó, liền ngăn cản không gian tiến tới của cán bộ này, ngăn cản anh ta có thể đi tới rèn luyện phát triển trên cương vị khác. Ông ta vừa nói xong, đám người Phó chủ tịch thường trực Phạm Đồng Huy, Trưởng ban Tuyên giáo Chu Trọng Tiệm, Bí thư Đảng ủy Công an Tiêu Thụy Xương, Chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật Uông Kỳ Tài, Trưởng ban thư ký Vương Xuyên Sinh, Chủ tịch Mặt trận Tổ quốc Khổng Nguyệt Cầm, cũng nhao nhao lên tiếng thể hiện sự ủng hộ. Thậm chí ngay cả Tư lệnh Quân khu tỉnh Lôi Bằng cũng rất sảng khoái giơ tay thể hiện ủng hộ quyết định của Nguyên Hằng Kiện. Cứ như vậy, trong mười ba Ủy viên thường vụ Tỉnh ủy, bao gồm Nguyên Hằng Kiện và Triệu Nhạc, đã có chín Uỷ viên thường vụ tán thành việc bổ nhiệm Hàn Đông. Đám người Yến Sơn Cao, Bảo Xuân Long chỉ có thể ngừng công kích. Loại tình huống này, rất rõ ràng là trước đây Nguyên Hằng Kiện đã tiến hành trao đổi với các bên về chuyện của Hàn Đông, cho nên mới xuất hiện loại tình huống cục diện gần như nghiêng về một phía. Điều này căn bản là không cần phải bỏ phiếu. Về việc bổ nhiệm Hàn Đông liền dựa theo ý của Nguyên Hằng Kiện để quyết định xuống. Hơn nữa việc phân công công tác này, cũng là cũng nhau xác định xuống. Đương nhiên, trong lúc đó các vị lão đạo trên tỉnh đã trao đổi cụ thể thế nào, kết nối làm sao, Triệu Nhạc cũng sẽ không giải thích tỉ mỉ cho Hàn Đông biết. Ông ta chỉ nói về những tình huống cần thiết cho Hàn Đông mà thôi. - Đúng rồi, Chủ tịch tỉnh Phạm đề nghị Cục trưởng cục Xúc tiến đầu tư thành phố Tân Châu Tần Bạch Thần đảm nhiệm Phó chủ tịch thành phố Tân Châu. Trên hội nghị thường vụ cũng đã thông qua. Lần này bởi vì trong công tác kinh doanh và thu hút vốn đầu tư, Tần Bạch Thần đã giành được sự tán thành của lãnh đạo Tỉnh ủy. Triệu Nhạc cười nói. Tất nhiên anh ta hiểu rõ, sở dĩ Phạm Đồng Huy đề nghị Tần Bạch Thần đảm nhiệm Phó chủ tịch thành phố Tân Châu nhất định là vì muốn ảnh hưởng tới Hàn Đông. Tuy nhiên Triệu Nhạc cũng không thèm để ý. Hơn nữa ông ta cũng có vài phần thưởng thức đối với trí tuệ chính trị của Hàn Đông. Với bối cảnh của Hàn Đông, tuy rằng chỉ cần hắn cố gắng làm cho tốt, trên con đường làm quan sẽ không ngừng bay lên. Nhất định là không có bao nhiêu vấn đề. Nhưng Hàn Đông có thể không ngừng tạo quan hệ tốt với một vài người nổi bật có thế lực lớn mạnh khác, đối với sự phát triển sau này của Hàn Đông, cũng sẽ rất có lợi. “Hơn nữa, Hàn Đông có thể quan hệ tốt với các nơi, đã biểu hiện tình hình và bố cục có thể làm nên đại sự.” Trong lòng Triệu Nhạc thầm nghĩ, sau đó anh ta nói: - Đảm nhiệm Phó bí thư, chủ yếu chính là công tác Đảng và quần chúng. Về phần phát triển kinh tế, cậu chỉ cần nắm tốt trọng điểm là được. Về điểm này, có thể xuất hiện các công tác liên quan đan xen với Ủy ban nhân dân thành phố. Cho nên cậu phải xử lý tốt mới được. Hàn Đông nói: - Cám ơn Trưởng ban Triệu nhắc nhở. Về sau tôi sẽ chú ý xử lý. Chức quyền Phó bí thư này của hắn, trái ngược với Ngụy Dụ Vĩ trước kia, phải lớn hơn không ít. Bởi vì Hàn Đông ngoại trừ có thể quản lý mũ quan ra, còn có thể can thiệp vào công tác phát triển kinh tế, danh chính ngôn thuận nhúng tay vào công tác của Ủy ban nhân dân thành phố. Cứ như vậy, Hàn Đông trở thành nhân vật đứng vị trí số ba trong Thành ủy, chính là đúng nghĩa với tên gọi, thậm chí mơ hồ có tư thế ép sát Chủ tịch thành phố Hạ Kim Cường. Đối với kết quả này, Hàn Đông cũng cảm thấy bất ngờ. Tuy nhiên chuyện đã được quyết định, vậy thì phải nghiêm túc đi đối mặt. Triệu Nhạc cũng không nói là do ai tiếp nhận vị trí Ủy viên thường vụ Thành ủy Phó chủ tịch thành phố của Hàn Đông, Hàn Đông không có hỏi. Với thế cục hiện tại của thành phố Tân Châu, sau khi Hàn Đông trở thành Phó bí thư, bên cạnh việc đoàn kết với Chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật thành phố Trương Vân Bình, Uỷ viên thường vụ Hoàng Văn Vận, Chính ủy quân khu Hàn Quốc Bình, mặt khác còn có Trưởng ban Tuyên giáo Trịnh Thị Vĩ hiện tại coi như là đứng ở phía hắn. Cho nên Hàn Đông đã nắm giữ năm phiếu Uỷ viên thường vụ ở trong tay. Thế lực của một mình hắn đã mạnh hơn Bí thư Hề Hiểu Kiến và Chủ tịch thành phố Hạ Kim Cường. Như vậy là đủ rồi. Dù sao Hàn Đông biết trên cơ bản khả năng khiến hai người Bí thư Thành ủy và Chủ tịch thành phố liên hợp lại không lớn lắm. Cho nên về sau trên cơ bản hắn và những người có liên quan đều mọi việc thuận lợi, giành được chỗ tốt đáng kiêu ngạo. - Ha hả, với việc phân công công tác cho tôi, hai bên Thành ủy, Ủy ban nhân dân thành phố đều dựng lên ranh giới, cũng vừa vặn được bảo đảm. Ngày hôm sau, lãnh đạo thành phố Tân Châu mới lần lượt biết được tin tức này. Sau khi biết Hàn Đông được bổ nhiệm làm Phó bí thư Thành ủy, quản lý rất nhiều công tác Đảng và quần chúng, còn được phân công quản lý phát triển kinh tế, lãnh đạo lớn nhỏ trong thành phố Tân Châu đều cảm thấy khiếp sợ. Sau khi Hề Hiểu Kiến nhận được tin tức này, ông ta cảm thấy buồn bực nhất. Cho dù để bất cứ kẻ nào đến đảm nhiệm chức Phó bí thư, ông ta cũng không hy vọng là Hàn Đông. - Vậy công tác sau này của mình phải làm thế nào đây? Hề Hiểu Kiến ngồi ở trong phòng làm việc, không ngừng đi qua đi lại, có vẻ nôn nóng bất an. Lông mày cũng nhíu chặt lại một chỗ. Tay phải nắm chặt, thỉnh thoảng lại đấm vào tay trái. Đi lại trong phòng một hồi lâu, Hề Hiểu Kiến bất đắc dĩ mới trở về chỗ ngồi. Ông ta có phần chán nản dựa vào lưng ghế, thở ra một hơi thật dài, sau đó lẩm bẩm: - Xem ra về sau chỉ có thể hi vọng Hàn Đông cùng Hạ Kim Cường đấu đá với nhau. Hắn là Phó bí thư, lại phân công quản lý phát triển kinh tế. Khẳng định Hạ Kim Cường cũng không chịu nổi. Thật ra ông ta nghĩ vậy cũng không sai. Hiện tại Hạ Kim Cường cũng vô cùng buồn bực. Ban đầu ông ta định hướng cho Khâu Thụy Hòa tiếp nhận vị trí Phó bí thư. Cho dù Khâu Thụy Hòa không thể lên, ông ta cũng không hy vọng Hàn Đông lên. Dù sao Hàn Đông là người không mấy nghe lời. Mà trong tay hắn lại nắm vài phiếu của Uỷ viên thường vụ, Nếu để cho hắn làm Phó bí thư, vậy về sau sẽ càng có thể không nghe lời. Nhưng với tình huống hiện tại, Hàn Đông không chỉ đảm nhiệm Phó bí thư, hơn nữa còn được phân công quản lý phát triển kinh tế. Kết quả như vậy khiến Hạ Kim Cường buồn bực đến mức muốn giậm chân. - Phó bí thư phân công quản lý kinh tế. Rốt cuộc đây là chuyện gì vậy! Hạ Kim Cường thầm khóc không ra nước mắt. Mà bắt đầu từ sáng sớm, điện thoại của Hàn Đông không ngừng đổ chuông. Những người có quan hệ khá tốt với Hàn Đông, đều thi nhau gọi điện thoại đến chúc mừng. Tuy rằng Hàn Đông vẫn là cấp Phó giám đốc sở, nhưng thực quyền đã lớn hơn rất nhiều, tất nhiên đáng để chúc mừng. Đám người Trương Vân Bình, Hoàng Văn Vận, Hàn Quốc Bình, Trịnh Thị Vĩ đều tìm cơ hội thể hiện, muốn buổi tối cùng nhau ăn cơm chúc mừng. Tuy nhiên Hàn Đông không vội đồng ý. Dù sao hiện tại Hàn Đông còn chưa chính thức nhậm chức, tạm thời không nên quá công khai. Ngày 25 tháng 9, Ủy viên thường vụ Tỉnh ủy, Trưởng ban tổ chức cán bộ Tỉnh ủy Triệu Nhạc đi tới thành phố Tân Châu. Cùng đi với anh ta, còn có giám đốc công ty tuyên truyền trong Ban ban tuyên giáo Tỉnh ủy, Chư Bình Khánh. Dựa theo quyết định của Tỉnh, sẽ để Chư Bình Khánh đảm nhiệm Ủy viên thường vụ Thành ủy thành phố Tân Châu, Phó chủ tịch thành phố, cũng chính là tiếp nhận chức vị của Hàn Đông. Mười một giờ ba mươi, đại hội cán bộ thành phố Tân Châu được tổ chức tại phòng họp lớn của Thành ủy. Triệu Nhạc đại biểu Tỉnh ủy, tuyên bố quyết định bổ nhiệm và miễn nhiệm nhân sự của thành phố Tân Châu. Bổ nhiệm đồng chí Hàn Đông làm Ủy viên thường vụ Thành ủy, Phó bí thư thành phố Tân Châu, quản lý Đảng và quần chúng và công tác phát triển kinh tế; Bổ nhiệm Chư Bình Khánh làm Ủy viên thường vụ Thành ủy Tân Châu, Uỷ viên thường vụ, đề danh làm Phó chủ tịch thành phố Tân Châu. Đồng thời, đề nghị Tần Bạch Thần làm ứng cử viên Phó chủ tịch thành phố Tân Châu. Trên đại hội cán bộ, Triệu Nhạc đã thay đổi nhân sự thành phố Tân Châu, giải thích rõ mộtchút, đồng thời đại biểu Tỉnh ủy, đưa ra mấy hạng mục yêu cầu đối với bộ máy của thành phố Tân Châu, đưa ra chỉ thị quan trọng, yêu cầu thành phố Tân Châu hướng dẫn giám sát, nắm chắc việc xây dựng bộ máy, tạo ra một hiệu suất cao, đoàn kết đội ngũ. Những câu nói sau đó của anh ta lại là một sự phê bình đối với thành phố Tân Châu! Sau đó Bí thư Thành ủy Hề Hiểu Kiến phát biểu ý kiến. Ông ta ủng hộ đối với bổ nhiệm của Tỉnh ủy, quyết định về sau nhất định sẽ nắm chắc việc xây dựng bộ máy, xúc tiến phát triển tốt các hạng mục công tác tại thành phố Tân Châu. Tiếp đó, Hạ Kim Cường không mặn không nhạt lên tiếng. Kế tiếp, Hàn Đông phát biểu ngắn gọn vài lời. Tuy ràng lời lẽ của hắn ngắn gọn, nhưng không một người nào dám khinh thường. Hiện tại người thanh niên này đã là nhân vật số ba của thành phố Tân Châu. Cán bộ to nhỏ trong toàn thành phố đang ngồi đây, có người nào dám không để hắn vào trong mắt đâu! Hội nghị kéo dài đến khoảng mười rưỡi mới chấm dứt. Ngay lập tức, một đám Ủy viên thường vụ Thành ủy, cùng Triệu Nhạc tới nhà khách Thành ủy dùng cơm. Cho dù trong lòng Hề Hiểu Kiến và Hạ Kim Cường mất hứng thế nào, ở trước mặt Ủy viên thường vụ Tỉnh ủy, Trưởng ban tổ chức cán bộ Tỉnh ủy, hai người đều chỉ có thể biểu hiện vô cùng nhiệt tình, vui mừng, giơ chén rượu lên, liên tiếp kính rượu Triệu Nhạc. Tuy nhiên rất rõ ràng, lần này Triệu Nhạc tới đây chỉ vì Hàn Đông. Khi Hề Hiểu Kiến, Hạ Kim Cường chạm cốc, vẻ mặt của ông ta rất bình thản, nhưng khi chạm cốc với Hàn Đông, trên mặt ông ta lại tràn ngập vẻ tươi cười, vừa nói vừa cười với Hàn Đông. Ủy viên thường vụ Thành ủy đang ngồi đều cảm nhận được rõ ràng về điểm này. Tuy nhiên tất cả mọi người ngoại trừ trong lòng hâm mộ Hàn Đông ra, cũng không thể làm gì nữa. Cơm nước xong, Triệu Nhạc nghỉ ngơi một lát. Tới hai giờ chiều, lúc này ông ta mới lên ô tô trở về Thục Đô. Hề Hiểu Kiến và những người có liên quan tới Thành ủy, nhìn theo xe Triệu Nhạc chạy xa, cảm nhận trong lòng mọi người đều không giống nhau. - Mọi người tan đi. Bốn giờ chiều các vị Uỷ viên thường vụ ở Thành ủy phòng tới phòng họp. Mặt Hề Hiểu Kiến không chút thay đổi nói.