Nghe điện thoại xong. Hàn Đông ngồi trên sô pha chìm trong suy tư.Hàn Chính trong điện thoại hỏi đến tình hình của Đinh Vi Dân, đồng thời tiết lộ, Đinh Vi Dân dự đoán rất nhanh được điều đến tỉnh Vân Điền đảm nhận Phó chủ tịch tỉnh, từ cấp giám đốc đến Thứ trưởng, Đinh Vi Dân cũng xem như hoàn thành một bước đột phá lớn.Từ việc này Hàn Đông cũng biết, Đinh Vi Dân từ đó bước vào phạm vi thế lực của họ Hàn, dự tính đây là kết quả do Triệu Nhạc làm.Còn Đinh Vi Dân sắp được điều đi, Bí thư thành ủy lại được thay người khác, cũng không biết sẽ là người thế nào, đây có thể đối với cục thế của thành phố Vinh Châu mang đến một số thay đổi.Vị trí Bí thư Thành ủy vô cùng quan trọng. Do đó Tỉnh ủy chắc chắn phải thông qua một phen tranh đấu mới có xác nhận cuối cùng. Bất kể ai đảm nhận Bí thư thành ủy, đều cần thời gian rèn luyện. Đương nhiên tùy theo chủ yếu thay đổi lãnh đạo, cũng có ảnh hưởng cực lớn đối với chính trị của Vinh Châu.Cho đến trước mắt, Hàn Đông vẫn chưa biết ảnh hưởng này đối với mình rốt cuộc là tốt hay xấu.Hàn Đông cân nhắc trong lòng: “Từ trước mắt mà nói, mình ở thành ủy có Chu Khải Kiệt, Khương Tường Vũ, Bùi Bảo Thuận, Lý Đại Dũng bốn người có thể hoàn toàn tin tưởng, cộng thêm Bí thư thành ủy Hồng Tiến Phong, Trưởng ban tuyên giáo Đường Bá Duệ cũng có thể là đồng minh, do đó dù Bí thư thành ủy mới muốn đối phó với mình, cũng không có gì đáng sợ.”Yến Lâm yên lặng ngồi bên cạnh, cô ta vặn âm thanh tivi nhỏ và âm thầm nhìn Hàn Đông.- Lúc anh Đông ngồi suy nghĩ, dáng vẻ rất đẹp.Trong lòng Yến Lâm không do dự nghĩ ngợi, đôi mắt long lanh chớp nháy, tràn đầy tình yêu, động lòng.Hàn Đông từ trong suy nghĩ liền chợt tỉnh, nhìn thấy Yến Lâm nhìn mình chằm chằm, ánh nhìn tràn đầy tình cảm, trong lòng hơi run lên. Sau đó cười nói:- Có gì đáng xem chứ?- Anh Đông, anh đẹp trai quá, em yêu chết anh rồi.Yến Lâm nói thế, bướng bỉnh lè lưỡi ra.- Trẻ con, biết gì yêu hận chứ, thời gian không sớm nữa, mau đi nghỉ đi.Hàn Đông nói xong rồi đứng lên, nói:- Anh mặc kệ các em. Anh đi ngủ trước đây, ngày mai còn phải đi làm.Yến Lâm lắc lắc tay bé nhỏ nói:- Được. Anh Đông ngủ ngon, em đợi Lục Oánh ra.Ngày thứ hai tất cả vẫn như cũ, trước tiên Hàn Đông phê chuẩn vài văn kiện, sau đó bèn dẫn theo Tả Nhất Sơn đến khu mới để điều tra tình hình, thời gian này. Cách hai ba ngày Hàn Đông lại đến hiện trường khu mới để xem, thứ nhất có thể tìm hiểu tình hình phát triển của các công việc, thứ hai còn có thể tiếp xúc với các quần chúng chưa chuyển đi, tìm hiểu hành động của họ.Mặc kệ Hàn Đông là Bí thư Huyện ủy, có thể không cần quản lý mọi chuyện cụ thể, nhưng giám sát tốt chính là trách nhiệm quan trọng nhất của hắn.Mười một giờ, Hàn Đông mới từ khu mới về. Vừa mới xuống xe, di động liền vang lên, lấy ra xem, là văn phòng của Trưởng ban tổ chức Tỉnh ủy Triệu Nhạc, nhận lấy nói:- Trưởng ban Triệu chào ngài.Triệu Nhạc mỉm cười nói:- Hàn Đông gần đây cậu đang bận gì vậy?Hàn Đông nói:- Thời gian này chủ yếu chạy đến huyện thành để cải tạo, ngoài ra chính là học hỏi.Hắn nói là sự thật, công trình thay đổi cải tạo huyện thành là chuyện lớn, hắn tự nhiên phải nắm lấy, về mặt học hỏi Hàn Đông cũng xác nhận rất dụng tâm.Triệu Nhạc cười nói:- Không tệ, xem sách gì vậy?Hàn Đông đem tình hình đọc sách của mình nói lại, đối với chuyện này Triệu Nhạc tỏ vẻ tán thưởng, nói tâm trạng của Hàn Đông là đúng, cho dù bất kỳ lúc nào cũng không quên cố gắng học tập.Sau đó, Triệu Nhạc lại nói:- Có một chuyện muốn nói trước với cậu, hai ngày này ban tổ chức trung ương xuống để khảo sát Bí thư Vi Dân, anh ta có thể đến tỉnh Vân Điền đảm nhận Phó chủ tịch tỉnh.Hàn Đông nói:- Chuyện này tôi đã nghe nói rồi, trong công việc sau này, tôi sẽ cố gắng làm tốt bổn phận của mình.Đối với Triệu Nhạc, sách lược của Hàn Đông là nói hết sự thật, như vậy ngược lại hiển thị thành thật rất nhiều.Hơn nữa dù Hàn Đông không thoải mái, Triệu Nhạc cũng nên biết Hàn Đông đã biết thông tin này, dù sao lần này Đinh Vi Dân có thể được đề cử, chính là anh ta đề nghị với Hàn Chính, Hàn Chính cần chỉnh hợp lực lượng ở tỉnh Vân Điền, vừa lúc trống ra vị trí Phó chủ tịch tỉnh, trong lúc nói điện thoại. Triệu Nhạc bèn nghĩ đến Đinh Vi Dân. Hàn Đông đối với Đinh Vi Dân cũng có chút tìm hiểu, vì Hàn Đông làm việc dưới tay của anh ta, cho nên sau khi nghe đề nghị của Triệu Nhạc, sau đó Hàn Chính bèn báo cáo công việc lại với Hàn lão thái gia, lại thông qua mối quan hệ, căn bản sự việc đã được quyết định như vậy.Nói thật ra, Đinh Vi Dân vẫn là dính chút ánh sáng của Hàn Đông, nếu không thì dù có Hàn Chính giúp đỡ. Vượt qua tỉnh để được đề cử là chuyện không dễ dàng. Mấy công việc có tiếng của thành phố Vinh Châu, đều do Hàn Đông làm ra, Đinh Vi Dân vì thế mà được đề cử, đến tỉnh Vân Điền hỗ trợ cho Hàn Chính, cũng không tệ.Triệu Nhạc cười, nói:- Chuyện này vẫn còn nghiên cứu, dù sao chuyện của Bí thư Vi Dân vẫn chưa chính thức xác nhận mà, Hàn Đông cậu cũng không cần lo lắng, cậu cần làm gì thì làm, chỉ cần tỏ vẻ nghiêm túc làm việc, ai làm Bí thư Thành ủy đều cũng như nhau.Đối với lời của Triệu Nhạc cũng rất tán đồng. Cho dù ai đảm nhận chức Bí thư thành ủy, đối với thông minh của mình cũng có giới hạn, trong lãnh đạo thành ủy, mình đã có nhiều người ủng hộ, ngoài ra về mặt nhân sự của huyện Vinh Quang cũng đã được điều động xong, có chuyện gì mình cũng có thể khống chế.Buổi trưa Hàn Đông vừa đi làm, đã nhận được cú điện thoại của Đinh Vi Dân, Đinh Vi Dân trong điện thoại tỏ vẻ vô cùng khách sáo, anh ta gọi Hàn Đông lập tức đến Thành ủy để gặp anh ấy.- Vâng, Bí thư Đinh.Thái độ của Hàn Đông vẫn cung kính như thường, dù Hàn Đông biết, hiện tại Đinh Vi Dân đã chắc chắn biết thân phận của mình, nhưng ít ra hiện giờ Hàn Đông vẫn là cấp dưới của Đinh Vi Dân, Hàn Đông cũng không vì thân phận đã được tiết lộ, thì trở nên hống hách.Bất kỳ lúc nào, thái độ cũng tốt, tóm lại có lợi ích.Cúp máy điện thoại, Hàn Đông lập tức cho Bạch Hy Lâm lấy xe đưa mình thẳng tới Vinh Châu.Đến thành ủy, bí thư của Đinh Vi Dân là Trần Bá Thanh vừa thấy Hàn Đông, lập tức đứng lên, gương mặt nở nụ cười thân thiện, nói:- Bí thư Hàn đến rồi à, Bí thư Đinh đang đợi ngài đấy.Thái độ của anh ta, so với bất kỳ những lần trước đều tốt hơn nhiều, nhưng Hàn Đông và anh ấy cũng không đồng ngôn ngữ, cũng không nói nhiều, đi lên trước gõ cửa.- Mời vào.Giọng nói của Đinh Vi Dân vang lên.Hàn Đông đẩy cửa ra, mỉm cười nói:- Chào Bí thư Đinh.Đinh Vi Dân từ phía sau bàn làm việc đứng lên, gương mặt nở nụ cười tươi nói:- Hàn Đông đến rồi à, mời bên này, Bá Thanh mau pha trà.Nói xong, anh ta lại tiến về trước hai bước. Giống như đang chào đón Hàn Đông vậy.Trần Bá Thanh đứng sau nhìn thấy cảnh này, trong lòng nhất thời kinh ngạc, rốt cuộc là chuyện gì, Bí thư Đinh sao đột nhiên lại đối với Hàn Đông khách sáo như vậy, nửa tiếng trước Đinh Vi Dân đã nói với anh ta, sau khi Hàn Đông đến, cho mời Hàn Đông trực tiếp vào đây. Cũng nói là, Đinh Vi Dân đã đợi Hàn Đông trong văn phòng hơn nửa tiếng. Khi Hàn Đông đến, nhìn thấy dáng vẻ của Đinh Vi Dân, giống như Hàn Đông là Chủ tịch thành phố hoặc Phó Bí thư thành ủy vậy. Còn từ phía sau bàn làm việc bước ra vài bước để chào đón.- Tên Hàn Đông này rốt cuộc có gì thế?Trong lòng Trần Bá Thanh tràn đầy nghi ngờ và tính hiếu kỳ mãnh liệt, đồng thời anh ta lại có chút hối hận.- Nếu biết trước lúc đó nên tạo mối quan hệ tốt với Hàn Đông rồi.Lúc Nguyễn Nhất Hiên Chủ nhiệm trước đây của Trần Bá Thanh giới thiệu Hàn Đông cho anh ấy, là một thư ký của Bí thư thành ủy, Trần Bá Thanh lúc đó có chút kiêu ngạo, hiện giờ nghĩ lại, mình đúng là có mắt không biết Thái Sơn.Đợi Trần Bá Thanh pha trà xong mang vào đặt trước mặt của Hàn Đông, Đinh Vi Dân nói:- Tôi và Hàn Đông có chuyện cần bàn, đừng để người khác quấy rầy chúng tôi.Trong lòng Trần Bá Thanh lại kinh ngạc, gật đầu nói:- Được, Bí thư.Sau đó anh ta liền đi ra ngoài. Nhẹ nhàng khép cánh cửa lại, sau đó ngồi vào bàn làm việc trước mặt, trong tay cầm bút, trong lòng đang nghĩ không biết Đinh Vi Dân tìm Hàn Đông rốt cuộc vì chuyện gì, còn Hàn Đông rốt cuộc có thân phận như thế nào.Trong lúc đó, bên trong phòng làm việc, Đinh Vi Dân nhìn Hàn Đông, trong lòng có chút cảm thán. Anh ta cũng không nghĩ đến, người thanh niên xuất sắc này không ngờ là cháu của lão Hàn. Trong lòng của ông ta, lão Hàn thuộc đời gia đình Cách Mạng Hoa Hạ Quốc, là một trong mấy nguyên lão còn tồn tại của Hoa Hạ Quốc, mặc dù trong hai năm nay Hàn lão trên căn bản không đảm nhận chức vụ nào, nhưng mọi người vẫn còn nhớ đối với việc trước đây của ông ta, kể cả sách giáo khoa lịch sử của tiểu học, đều có ghi chép lại công tích của lão Hàn.Con người Đinh Vi Dân cũng đối với lão Hàn vô cùng sùng kính, chỉ có điều anh ta cũng không nghĩ rằng, không ngờ mình cũng có ngày, sẽ ngồi chung với hậu nhân của lão Hàn, thậm chí vì duyên cớ hậu nhân của lão Hàn, con đường làm quan của mình cũng có biến chuyển cực lớn.Khi Triệu Nhạc gọi điện thoại, đem tình hình của tỉnh Vân Điền nói lại, sau đó Hàn Chính lại nói chuyện một hồi với anh ta, Đinh Vi Dân đã biết ước mơ của mình cuối cùng cơ hội cũng đến, hiện tại công việc căn bản đã định, nhóm khảo sát của Ban Tổ chức Trung ương cũng rất nhanh đến đây, có thể nói căn bản anh ta đã bước vào hàng ngũ của cấp Thứ trưởng.Kết quả của Đinh Vi Dân so với dự tính trước đây của mình tốt hơn rất nhiều, dựa theo suy nghĩ của Đinh Vi Dân, mình cũng xem như xuất sắc, dù đảm nhận Bí thư Thành ủy Vinh Châu thì trước đây đã đảm nhận cấp Giám đốc sở được ba năm rồi, nếu muốn được đề bạt lên cấp Phó thứ trưởng, ít nhất cũng phải làm hết Bí thư Thành ủy của nhiệm kỳ này mới có cơ hội. Mà hiện tại anh ta đến Vinh Châu chỉ có khoảng một năm rưỡi, thì sắp thực hiện được, từ đó con đường làm quan lại mở rộng hơn rất nhiều, khiến lòng của anh ta kích động vô cùng.“Tất cả điều này, đều vì Hàn Đông cả. Nếu không, mình cũng không thể được đề bạt nhanh chóng.”Đinh Vi Dân cảm thán trong lòng, “Chỉ là không thể tưởng được Hàn Đông lại có thân phận thế này.”Lúc này Đinh Vi Dân, trong lòng vừa hưng phấn, vừa cảm thán, nhìn thấy Hàn Đông vững chắc như núi, trong lòng anh ta không khỏi thầm than không hổ thẹn là hậu nhân của lão Hàn, chỉ cần khí thế này đã khiến nhiều cán bộ cấp giám đốc phải toát mồ hôi. - Hàn Đông, chuyện tôi sắp được điều đi, cậu đã biết chưa?Đinh Vi Dân suy nghĩ một hồi bèn lên tiếng nói.