Hàn Đông tới huyện Quang Vinh nhận chức bí thư huyện ủy, mở cuộc họp thường vụ.Cuộc họp thường vụ đầu tiên chủ yếu là các ủy viên thường vụ gặp mặt nhau, tìm hiểu tình hình một chút, vì thế nghiêm túc mà nói về mặt ý nghĩa không phải là cuộc họp thường vụ chính thức. Cho dù Điền Thần tại hội nghị có đề ra vấn đề điều chỉnh nhân sự nhưng Hàn Đông tại hội nghị từ chối.Hội nghị thường vụ đầu tiên Hàn Đông chuẩn bị những vấn đề liên quan, cùng phó bí thư huyện Lý Hoán Giai, ủy viên huyện ủy, trưởng ban uyên giáo Phó Sùng Hà trao đổi ý kiến, đồng thời đưa ra sự nhượng bộ ở một số vị trí, có được sự ủng hộ của hai người bọn họ đồng thời ban chỉ huy quân sự Tống Cương 1 phiếu này thì không có bất kỳ vấn đề gì.Có thể nói, Điền Thần không tính đến 1 phiếu này của Tống Cương, vì trong ấn tượng của Điền Thần thì Tống Cương từ trước tới giờ đều là tỏ thái độ cuối cùng, mà về cơ bản đều là bỏ trống. Kết quả hôm nay biểu hiện của Tống Cương nằm ngoài dự đoán của anh, hôm nay Tống Võng lần đầu tiên chủ động đưa ra sự ủng hộ Hàn Đông, điều này Điền Thần lần đầu tiên gặp. Thông qua hội nghị thường vụ này Hàn Đông đạt được mục đích một cách thuận lợi mà Lý Hoán Giai và Phó Sùng Hà cũng có được cái lợi đối với mình.Nhìn bóng dáng của Hàn Đông trong lòng Điền Thần lo lắng, hội nghị thường vụ lần này mình thua thực sự, tình huống này thậm chí khi Ổ Dịch Lương làm bí thư huyện ủy cũng không xuất hiện, lúc đó Điền Thần và ỔDịch Lương cũng đấu tranh kịch liệt nhưng chưa bao giờ thất bại như vậy. Sắc mặt của Lý Vĩnh Trung trông khó coi nhất.Anh biết từ nay về sau những ngày tháng của mình sẽ càng khó khăn hơn.Vốn nắm chắc cục công an trong tay mà sau hội nghị thường vụ lần này lại bị Hàn Đông nắm mất.Sau này lời nói của bí thư đảng ủy công an ở cục công an chắc cũng không có tác dụng gì rồi.Lúc này anh nghĩ tới việc Hàn Đông đem chuyện trạm thu phí Thất Lý Bình cho mình xử lý, nếu lúc đó mình có thái độ khiêm nhường chút có thể không xuất hiện sự việc như này.- Haiz, sớm biết thế này hà tất phải như lúc trước?Lý Vĩnh Trung nghĩ thầm thở dài một tiếng, đứng lên có chút buồn bã đi ra ngoài.Điền Thần đi tới bên cạnh anh, thò tay đập vai anh một cái biểu thị an ủi.Lý Vĩnh Trung cười một cách khổ sở, không biểu lộ gì quay lại phòng làm việc, trong lòng anh mặc dù rất không vui, rất buồn bực nhưng quyết nghị của hội nghị thường vụ anh đành phải chấp hành.Nếu hội nghị đã quyết định đề nghị đảng ủy công an thành phố hỗ trợ một cục trưởng cục công an vậy anh ta chỉ còn cách làm theoHàn Đông quay về phòng làm việc liền gọi điện cho Bộ Võng nói cho anh ta tổ chức bên này sẽ điều động cán bộ, bảo anh tam au chóng hoàn thành thủ tục.Cốc Cương rất vui, động tác của Hàn Đông thật nhanh, có thể làm việc dưới sự lãnh đạo của Hàn Đông anh thực sự hết lòng.- Bí thư Hàn yên tâm tôi sẽ cố gắng hết sức. Khi Cốc Cương nghe điện thoại đứng lưng hơi khom khom, cho dù chỉ là trò chuyện qua điện thoại nhưng thần thái của anh biểu hiện rất cung kính.Sự tôn kính của Cốc Cương với Hàn Đông xuất phát từ đáy lòng, ngay cả khi Hàn Đông không nhìn thấy cũng vẫn luôn như vậy. Tắt điện thoại, Cốc Cương liền tới phòng làm việc của chủ tịch Nguyễn Nhất Hiên, kính cẩn nói: - Chủ tịch Nguyễn, có việc tôi báo cáo với anh một chút.Nguyễn Nhất Hiên đoán được là chuyện gì cười nói:- Ừ, chủ nhiệm Cốc ngồi rồi nói.- Cảm ơn Chủ tịch Nguyễn. Cốc Cương ngồi nửa mông sau đó nói:- Chủ tịch Nguyễn, bí thư Hàn vừa gọi điện cho tôi nói xã Dung Quang có thể sắp có thư điều động tới, bên bí thư Hàn công việc rất gấp, tôi chuẩn bị qua sớm. Nguyễn Nhất Hiên gật đầu, lấy thuốc đưa Cốc Cương một điếu sau đó hai người hút, Nguyễn Nhất Hiên cười nói:- Cốc Cương à, thời gian chúng ta cùng làm với nhau mặc dù không dài nhưng tôi có thể thấy công việc của cậu làm rất tốt, nhưng bí thư Hàn cũng đã gọi điện cho tôi, đang cần người, bí thư Hàn là lãnh đạo cũ của huyện Phú Nghĩa tôi cũng đành bỏ người vậy.Cốc Cương hơi cười, anh đương nhiên hiểu Nguyễn Nhất Hiên nói vậy chỉ là lời khách khí mà thôi, hơn nữa Nguyễn Nhất Hiên khách khí với mình như vậy chủ yếu là vì nể mặt Hàn Đông.- Chủ tịch Nguyễn, cảm ơn anh thời gian qua đã quan tâm tới tôi, sau này có gì cần chủ tịch Nguyễn cứ dặn dò.Cốc Cương làm ra vẻ cảm động.Nguyễn Nhất Hiên gật đầu nói: - Vậy sau này tôi không khách khí nữa, như vậy đi, trưa nay cùng đi ăn bữa cơm.- Chủ tịch Nguyễn, cái này không cần phiền phức thế đâu.Cốc Cương khéo léo từ chối.Nguyễn Nhất Hiên nói:- Không phiền phức gì, dù sao trưa tôi cũng phải đi ăn, tôi gọi thêm chủ tịch Hứa, chủ tịch Chương cùng đi với cậu.Anh ấy cũng biết Hứa Hiểu Đông và Trương Trường Hà quan hệ với Hàn Đông rất tốt, vì thế nên gọi hai người họ đi cùng với Cốc Cương.Nguyễn Nhất Hiên coi trọng Cốc Cương như vậy chủ yếu là nể mặt Hàn Đông.Hàn Đông nếu điều Cốc Cương tới huyện Vinh Quang, có thể thấy Hàn Đông vô cùng tín nhiệm Cốc Cương cho nên anh đối với Cốc Cương khách khí hơn một chút. Buổi trưa được biết Cốc Cương sắp chuyển tới huyện Vinh Quang, Hứa Hiểu Đông và Trương Trường Hà đều rất cảm thán, đều nói Hàn Đông là một người ân tình cũ. Hứa Hiểu Đông và Trương Trường Hà có thể thăng chức nhanh như vậy đều là nhờ quan hệ thân thiết với Hàn Đông. Trong lòng họ đương nhiên cảm kích Hàn Đông, chỉ đáng tiếc họ là cán bộ cấp cục phó muốn huyện điều động thủ tục hơi phức tạp một chút, nếu có khả năng họ đương nhiên cũng đồng ý đi theo Hàn Đông.Đương nhiên, trước mặt Nguyễn Nhất Hiên họ không thể biểu lộ ý muốn đi cùng Hàn Đông nếu không sẽ làm Nguyễn Nhất Hiên không hài lòng.Tổng thể mà nói Nguyễn Nhất Hiên tới huyện Phú Nghĩa thời gian này mọi người phối hợp không tồi cho nên mọi người đều duy trì mối quan hệ này.Cơ sở Hàn Đông để lại không tồi nhưng Nguyễn Nhất Hiên sau này có thể như Hàn Đông lưu giữ tốt cơ sở này hay không vẫn phải nhờ bọn họ.Buổi chiều ban tổ chức huyện Phú Nghĩa nhận được bản fax điều động của huyện Vinh Quang.Trưởng ban tổ chức huyện Phú Nghĩa Tôn Nghĩa Phương cầm bản fax tới gặp Phương Trung đầu tiên, sau khi Phương Trung nhìn thấy nói: - Cứ theo trình tự mà làm thôi.Tôn Nghĩa Phương nói:- Xem ra Hàn Đông ở huyện Vinh Quang làm cũng được tốt lắm.Phương Trung nhìn tức giận nói:- Tốt nhất là cậu ta gọi hết người của huyện Phú Nghĩa tới.Khi Hàn Đông ở huyện Phú Nghĩa làm chủ tịch huyện đã gây không ít ức chế cho Phương Trung, bây giờ Hàn Đông không ở huyện Phú Nghĩa rồi, những người anh ta để ở lại lại cùng Nguyễn Nhất Hiên hợp lại làm những ngày tháng của bí thư huyện như anh vẫn khó khăn như trước vì thế trong lòng Phương Trung vô cùng căm hận Hàn Đông.Tôn Nghị Phương là cốt cán của Phương Trung cũng là biết tình cảnh của Phương Trung, trong lòng cũng có chút buồn bực, đối với Hàn Đông cũng có chút không hài lòng.Nói chuyện với Phương Trung một lúc Tôn Nghĩa Phương quay về phòng làm việc, gọi điện cho phó trưởng ban thường trực Trần Dân Tuyển. Anh gọi tới văn phòng nói:- Đây là thư điều động liên quan đến chủ nhiệm Cốc, cậu phụ trách giải quyết.Trần Dân Tuyển là chỗ thân tín của Hàn Đông, vẫn làm ở ban tổ chức cán bộ, nếu không phải có sự giúp đỡ của phó bí thư huyện ủy Thẩm Tòng Phi thì những ngày tháng của anh sẽ vô cùng khó khăn, cho dù như vậy anh làm trong ban tổ chức cũng không thoải mái.Kết quả thư điều động Trần Dân Tuyển trong lòng nghĩ:“Bí thư Hàn thực sư tín nhiệm CốcCương”.Lại nghĩ tới vấn đề của mình anh quyết định lát nữa sẽ gọi điện nói chuyện với Hàn Đông.Nhận được điện thoại của Trần Dân Tuyển, Cốc Cương lập tức chạy tới ban tổ chức cán bộ, không lâu sau hoàn tất thủ tục tương quan nhờ quan hệ.Kỳ thực thủ tục rất đơn giản, chỉ cần có thư điều động cần người sau đó bên này khai chứng minh, thư giới thiệu CốcCương có thể đi rồi.Hàn Đông đang cùng Chánh văn phòng Huyện ủy Trịnh Thành Văn bàn công việc, điện thoại di động vang lên, Hàn Đông lấy ra nhìn, là Trần Dân Tuyển gọi tới liền nghe máy:- Anh Trần, có việc gì vậy?Cho dù làm bí thư huyện ủy nhưng thái độ của Hàn Đông đối với Trần Dân Tuyển vẫn vô cùng hiền hòa.Trần Dân Tuyển vui vẻ nói:- Bí thư Hàn, vừa rồi tôi đã làm xong thủ tục có liên quan cho CốcCương, anh ta rất nhanh có thể tới huyện Quang Vinh Hàn Đông cười nói:- Vậy thì tốt, tôi bên này đang đợi anh ta.Trần Dân Tuyển nói:- Bí thư Hàn, hay là cho tôi qua làm.Hàn Đông nghe thấy lời của Trần Dân Tuyển là xuất phát từ trong lòng, chỉ là Trần Dân Tuyển là phó trưởng ban thường trực ban tổ chức của huyện Phú Nghĩa. cũng chỉ có thể làm Phó trưởng ban, đối với anh mà nói cũng không có tác dụng gì, hơn nữa bộ trưởng ban tổ chức hiện tại Bộ Gia Tài đã đứng bên anh, tạm thời không phải lo ban tổ chức nữa.- Anh Trần, bên tôi tạm thời cũng không có vị trí thích hợp.Hàn Đông cười.Trần Dân Tuyển nghe trong lòng có chút thất vọng nói:- Cứ cho tôi qua, làm gì cũng được, tình hình bên này cậu cũng biết đấy tôi cũng không làm được việc gì.Hàn Đông suy nghĩ một lát nói:- Hay là như thế này, nếu anh Trần đồng ý hay là đi ra thành phố xem thế nào?- Trong thành phố?Trần Dân Tuyển nghe vô cùng kinh ngạc, Hàn Đông có uy tín trong thành phố mà ủy viên thường vụ thành ủy, bí thư đảng ủy Chu Khải Kiệt quan hệ với Hàn Đông không tồi, mấy lần cuối tuần cùng Hàn Đông đi Thanh Sơn Lĩnh chơi. Bản thân bây giờ ở trong ban tổ chức huyện Phú Nghĩa làm gì cũng không làm nổi, chắc phải bỏ cuộc, vậy mà làm ủy viên huyện ủy, trưởng ban tổ chức không phải là việc gì khó.Mà làm việc ở ban tổ chức Thành ủy có thể mở mang tầm mắt và tích lũy nhiều hơn quan hệ xã hội, có lợi cho sự phát triển tương lai.- Làm ở thành phố tôi đương nhiên là đồng ý. Nhưng tôi mặc dù ở huyện Phú Nghĩa là cấp trưởng phòng nhưng nếu điều ra thành phố vấn đề cấp bậc sợ không tương xứng.Trong tình huống bình thường, giống như tình huống của Trần Dân Tuyển, mạng lưới bắt đầu đi lên sẽ hạ xuống nửa cấp, sẽ làm vị trí phó phòng vì thế Trần Dân Tuyển có chút lo lắng. Hàn Đông nghe thấy liền cười:- Đây là vấn đề nhỏ, mưu sự tại nhân, nếu anh Trần lo lắng để tôi hỏi xem.Trần Dân Tuyển vui mừng:- Vậy tốt rồi, tôi đợi tin tốt của cậu.Tắt điện thoại trong lòng Trần Dân Tuyển có chút kích động, Hàn Đông đã đồng ý giúp vậy nhờ sự thông minh và quan hệ rộng của Hàn Đông chắc chắn có thể thành công, mà một khi có thể vào được ban tổ chức thành ủy nếu làm trưởng phòng thì con đường làm quan của mình sẽ có bước tiến mới.Buổi chiều nghỉ làm trên đường về nhà Trần Dân Tuyển không kìm chế được kể cho vợ nghe, vợ nghe thấy vui sướng vô cùng lập tức có chút không hài lòng nói:- Anh đi Vinh Châu rồi vậy chúng ta thế nào?Trần Dân Tuyển nói:- Vấn đề này anh cũng nghĩ rồi, anh không thể cứ ở ban tổ chức cán bộ thành ủy làm, lần này Hàn Đông giúp anh cũng chủ yếu là tốn không ít sức lực, cộng thêm lí lịch cuối cùng vẫn ở dưới huyện, nếu được đợi 1 năm rưỡi tôi lại xuống có thể làm trưởng ban tổ chức hơn hẳn bây giờ, tạm thời em chịu khổ một chút, tương lai sẽ tốt hơn.Vợ anh cũng là người hiểu chuyện, khẽ thở dài:- Dù sao anh cũng là trụ cột trong nhà, sự nghiệp của anh là chuyện lớn, nếu Hàn Đông đồng ý giúp đối với anh là một cơ hội tốt, anh nhất định phải nắm lấy.Đúng rồi, chúng ta có cần biểu lộ gì với Hàn Đông không?Trần Dân Tuyển lắc đầu: - Biểu lộ là chuyện nên làm nhưng cũng không thể tùy tiện, Hàn Đông là người không đơn giản, chúng ta không thể làm bừa bãi, việc này anh sẽ tự giải quyết em không cần lo.Buổi tối Hàn Đông gọi điện cho Chu Khải Kiệt nói tình cảnh của Trần Dân Tuyển:- Anh Chu, Trần Dân Tuyển năng lực làm việc của người này rất tốt, cũng đồng ý tới Vinh Châu cho mở mang tầm mắt. Anh Chu xem có chỗ nào sắp xếp. Quan hệ của anh và Chu Khải Kiệt rất tốt vì thế nói chuyện không cần giấu giếm, có việc gì cứ nói thẳng ra.Chu Khải Kiệt cười:- Hàn Đông cậu lại giỏi tìm cơ hội rồi, đúng lúc trưởng phòng phòng số 3 tuổi cao sắp phải nghỉ, Trần Dân Tuyển rất thích hợp vào vị trí này, vậy tôi sẽ chuẩn bị điều người.Trưởng phòng phòng số 3 ban tổ chức cán bộ thành ủy phụ trách chỉ đạo và quy hoạch đội ngũ cán bộ toàn thành phố, xây dựng và hoạch định những chính sách có liên quan, xây dựng cán bộ trẻ có tài, phụ trách bồi dưỡng lựa chọn cán bộ trẻ, số ít cán bộ dân tộc, cán bộ nữ, phụ trách thi hành, chỉ đạo và giám sát chế độ theo nhân viên công vụ quốc gia, phụ trách công việc quản lý tuyển dụng. Trần Dân Tuyển ở cơ sở đảm nhiệm chức phó ban tổ chức huyện ủy điều đến làm trưởng phòng phòng cán bộ số 3 cũng là miễn cưỡng.Cho dù trước có phó trưởng ban nói qua với Chu Khải Kiệt về vấn đề tuyển người, nhưng Chu Khải Kiệt vẫn do dự. Bây giờ có Hàn Đông đưa ứng cử viên ra đương nhiên phải lấy người của Hàn Đông.Hơn nữa tuyển cán bộ từ cơ sở điều này đối với ban tổ chức mà nói cũng là một sự chọn lựa cán bộ mới khác chút.- Ha ha, vậy tôi cảm ơn anh Chu trước nhé, anh Chu khi nào có thời gian tới huyện Vinh Quang chơi, tôi sẽ cùng anh uống mấy chén. Việc thuận lợi ngoài ý muốn làm Hàn Đông vô cùng vui vẻ.