Hàn Đông quả thật không có cách nào, tiền là Sở Tài chính chuyển xuống dưới, hiện tại lại bị thành phố dùng mất một phần, cũng không biết khi nào thì có thể lấy về. Cho nên Hàn Đông hiện tại là không thể không thọc gậy vào Cục Tài chính thành phố được.Kỷ Quốc Hùng cười cười nói: - Ừ, Hàn Đông cần ủng hộ gì, cứ việc nói, tôi sẽ cố gắng hết sức.Hàn Đông mỉm cười nói: - Được, có lời nói này của anh, tôi cũng liền không khách khí.Lúc trước Hàn Đông đã nhiều lần nhắc nhở Kỷ Quốc Hùng, bảo anh ta phải chú ý báo cáo công tác với lãnh đạo Thành ủy, nói như vậy thì anh ta cũng sẽ làm chuẩn bị tương ứng. Nếu trải qua sự việc lần này, đến lúc đó Kỷ Quốc Hùng lên làm Cục trưởng Cục Tài chính mà nói, thì vẫn là có lợi cho Hàn Đông.Kết thúc cuộc trò chuyện với Kỷ Quốc Hùng, Hàn Đông lại gọi điện thoại cho thư ký Tạ Vân của Chủ tịch thành phố Sa Ứng Lương, nói có chuyện muốn báo cáo.Tạ Vân bảo Hàn Đông chờ một lát, anh ta đi báo cáo.- Xin chào, tôi là Sa Ứng Lương đây.Không bao lâu, giọng nói ôn tồn của Sa Ứng Lương truyền đến, có vẻ có chút uy nghiêm.- Chủ tịch thành phố Sa, tôi là Hàn Đông. Tôi muốn báo cáo với ngài một chút vấn đề về khoản chi của Sở Tài chính. Đến hiện tại, Cục Tài chính thành phố còn thiếu năm triệu, tôi gọi điện thoại tìm Cục trưởng Hoa, anh ấy lại không có ở văn phòng.Hàn Đông không cao giọng không đối chọi nói, tuy rằng hắn biết Cục Tài chính thành phố sở dĩ giữ lại năm triệu, trong đó khẳng định có nguyên nhân vì Sa Ứng Lương, nhưng trình tự phải làm thì vẫn cứ phải làm.Sa Ứng Lương vừa nghe, liền có chút đau người, nghĩ thầm rằng tiểu tử Hàn Đông này thật sự là rất dai dẳng, còn giằng co vấn đề này không thôi, đầu óc tiểu tử này biến chuyển lanh lẹ loằng ngoằng thế sao.- Ừ, việc này tôi đã biết, tôi sẽ đốc thúc Cục Tài chính chuyển khoản tiền này xuống đúng lúc, Hàn Đông, anh không phải lo lắng đâu.Nghe được câu trả lời của Sa Ứng Lương, Hàn Đông cũng không để ý, vốn không định trông cậy vào Sa Ứng Lương sẽ giải quyết được vấn đề này.- Được, cảm ơn Chủ tịch thành phố Sa. Tôi sẽ không quấy rầy Chủ tịch thành phố Sa làm việc nữa.Hàn Đông khách khí nói.Sau đó, Hàn Đông liền gọi điện thoại cho Bí thư Thành ủy Đinh Vi Dân, nói qua sự việc một chút.Lúc này, Hàn Đông đầu tiên là không có bất luận là ý kiến chủ quan nào mà tự thuật lại chuyện đã trải qua, nhấn mạnh mình đã can thiệp vào quá trình như thế nào. Tiếp theo lại nhấn mạnh tầm quan trọng của khoản tiền này, bao gồm cả tính toán sau này của mình cũng nói ra luôn.Đinh Vi Dân nghe Hàn Đông tự thuật, trên mặt lộ ra nụ cười thản nhiên, khi Hàn Đông nói xong, ông ta nói: - Tôi hiểu tình huống rồi, tôi sẽ đốc thúc những bộ phận có liên quan đúng lúc.- Cảm ơn Bí thư Đinh.Hàn Đông nói với giọng điệu cảm kích.Treo điện thoại, Hàn Đông thở ra một hơi.Tâm trạng Hàn Đông có chút khó chịu, lần này về việc của cơ sở mẫu dịch vụ lao động mở, ngay từ đầu Hàn Đông đã rất nhiệt tình tận tâm, rất lao lực chạy đôn chạy đáo, cũng nhờ có sự hỗ trợ của Phạm Đồng Huy, cuối cùng mới có kết quả ngày hôm nay. Không chỉ có huyện Phú Nghĩa được coi là cơ sở mẫu, hơn nữa còn lấy được ba mươi triệu hỗ trợ tài chính.Có thể nói, Hàn Đông toàn tâm toàn ý lao vào chuyện này, thậm chí ngay cả công trình cải tạo đường Tân Giang cũng đều đem tặng Thẩm Tòng Phi đi xử lý. Nhưng, phát sinh chuyện như vậy, khiến Hàn Đông nhận ra, muốn làm một việc thiết thực, vì sao lại khó như vậy."Đây là căn bệnh chung trong thể chế của Trung Quốc rồi. Việc liên quan đến con người rất phức tạp, tinh lực của rất nhiều người đều không đặt ở việc làm công tác như thế nào, như thế nào để làm một việc cho tốt, mà là đặt ở việc cân nhắc quan hệ với người khác như thế nào. Lãnh đạo, bạn bè, đồng nghiệp, cấp dưới, vân vân, đủ loại quan hệ. Quả thực giống như một tấm lưới vậy, liên kết tất cả mọi người một cách chặt chẽ cùng một chỗ. Đã nằm trong tấm lưới này, bất luận là người nào, nếu muốn làm chuyện gì, đều sẽ phát sinh không ít thì nhiều liên hệ với người khác, cũng liền nảy sinh rất nhiều phiền toái không lường trước."Hàn Đông ngồi ở một chỗ, vừa rút thuốc ra, vừa cẩn thận suy tư."Sự việc lần này, chủ yếu là vấn đề tiền bạc, có lẽ đối với rất nhiều người thì khoản tiền do phía tỉnh chi ra, tầng tầng lớp lớp phía dưới giữ lại một chút, cũng là tình huống rất bình thường. Nhưng nếu mình muốn chuẩn bị cơ sở mẫu dịch vụ lao động mở này thật tốt, nhất định phải dùng mỗi một đồng tiền một cách hợp tình hợp lý mới được.""Xét đến cùng, vẫn là chỗ thiếu sót của chế độ, thể chế của Trung Quốc còn chưa được xây dựng hoàn thiện à." Hàn Đông thở dài một hơi, cầm chén trà, đi tới văn phòng Thẩm Tòng Phi.Thư ký Trịnh Vĩnh Trung của Thẩm Tòng Phi đứng lên cung kính chào hỏi, nghe thấy tiếng nói, Thẩm Tòng Phi cũng mau chóng đi ra đón.Từ sau khi tỏ thái độ phải đi theo Hàn Đông lăn lộn, thái độ của Thẩm Tòng Phi đối đãi với Hàn Đông, liền vẫn rất cung kính.Đương nhiên, thân là ủy viên thường vụ Huyện ủy, Phó chủ tịch huyện, thái độ của Thẩm Tòng Phi, cũng không phải nịnh nọt, mà phần đa là anh ta dùng một loại thái độ phối hợp trước mặt Hàn Đông. Hơn nữa, Hàn Đông cũng khá khách khí đối với Thẩm Tòng Phi, cũng không bởi vì Thẩm Tòng Phi tình nguyện đi theo mình, mà tỏ vẻ cao cao tại thượng.Đó là cái gọi là một hảo hán phải có bang hội. Nếu Hàn Đông muốn làm ra chiến tích, cũng cần rất nhiều người quay chung quanh bên người hắn, có thể chân chính đi làm việc dựa theo ý nghĩ của hắn. Ý tưởng hiện tại của Hàn Đông rất đơn giản. Không cần biết người khác nịnh bợ nịnh nọt mình cỡ nào, chỉ cần có thể thật sự làm việc, vậy hết thảy đều coi như không có.Thẩm Tòng Phi cười nói: - Phó chủ tịch huyện Hàn, ngài sao lại tự mình lại đây?Hàn Đông mỉm cười cười, cắt ngang lời nói của Thẩm Tòng Phi nói:- Phó chủ tịch huyện Thẩm không cần phải khách khí, tôi đến nơi này của anh so với anh đến chỗ của tôi đều không có khác biệt gì mấy. Tôi lại đây chính là muốn tâm sự thoải mái, trong khoảng thời gian này khá là bận, cũng không giao lưu với nhau được nhiều.Thẩm Tòng Phi hiện tại là thật lòng khâm phục Hàn Đông. Ủy viên thường vụ Huyện ủy trẻ tuổi giống như Hàn Đông, có đủ năng lực làm ra nhiều việc thiết thực không tồi như vậy, thật đúng là hiếm thấy. Ít nhất trong quá trình nhiều năm Thẩm Tòng Phi làm quan như vậy, vẫn là lần đầu tiên thấy được. Hơn nữa, Hàn Đông không chỉ là một người ưu tú, mà còn không có kiểu kiêu căng tự cao tự đại, tự cho là đúng của người trẻ tuổi, mà đối nhân xử thế khiêm tốn cẩn thận, ý chí rộng lớn, đối đãi với người khác rất hòa hảo, khi gặp việc cần thì lại đanh đá chua ngoa, cẩn thận. Quả thực giống như là một kẻ giảo hoạt xâm nhập trong quan trường rất nhiều năm vậy.Hai người ngồi ở khu tiếp khách, trò chuyện về các hạng mục công tác, Thẩm Tòng Phi nói lại tình huống của đường Tân Giang, đồng thời xin Hàn Đông để ý tới vấn đề này.Hàn Đông cười nói: - Hiện tại tôi bận tối mày tối mặt, không có thời gian đi quản việc khác, hơn nữa, có Phó chủ tịch huyện Thẩm chủ trì, tôi cũng không có lo lắng gì.Tiếng chuông trong trẻo vang lên, Hàn Đông lấy điện thoại di động ra liền thấy, là dãy số của văn phòng Triệu Nhạc, liền nói với Thẩm Tòng Phi: - Tôi tiếp một cuộc điện thoại đã.Đứng lên, đi đến cạnh cửa sổ, Hàn Đông bấm nghe điện thoại, mỉm cười nói: - Chào chú Triệu, có chỉ thị gì vậy?Triệu Nhạc cười nói:- Có một tin tức muốn nói cho cậu, căn cứ vào sự đề bạt của Ban Tổ chức cán bộ, Hoàng Văn Vận được đưa vào danh sách một trong những người được đề cử làm Phó Chủ tịch thành phố của thành phố Tân Châu. Cuối tuần hai đồng chí cán bộ của Ban sẽ đến huyện Phú Nghĩa tiến hành khảo sát Hoàng Văn Vận.Hàn Đông nghe xong liền ngập tràn cảm giác có một niềm vui bất ngờ, cười nói: - Đây quả là chuyện tốt à.Triệu Nhạc nói: - Chuyện là chuyện tốt, tuy nhiên, cậu đã chuẩn bị sẵn sàng cho mình chưa?Hàn Đông ngẩn ra. Nói: - Cháu còn có thể chuẩn bị như thế nào, dù sao các công tác cũng làm hết cả rồi.Khi nói chuyện với Triệu Nhạc, Hàn Đông vẫn là khá thoải mái, tuy rằng hai người nói chuyện công việc, nhưng cũng không cần phải cứng nhắc như vậy.Triệu Nhạc nói:- Cậu nhận được sự ủng hộ mạnh mẽ của Hoàng Văn Vận ở huyện Phú Nghĩa, nếu thay đổi một người khác đến đảm nhiệm Bí thư huyện ủy, về sau công tác của cậu còn có thể thuận lợi khai triển xuống giống như trước sao? Hàn Đông mỉm cười nói: - Chuyện này không thành vấn đề, nếu chỉ là điều chỉnh một người, thì cháu vẫn có lòng tin.Triệu Nhạc tán thưởng nói: - Hàn Đông, khá lắm, vậy cháu tự mình làm cho tốt các công việc chuẩn bị liên quan, chú còn có việc khác nữa.- Ha ha, cảm ơn chú Triệu.- Với chú khách khí làm gì, có thời gian đến nhà chú chơi.Treo điện thoại, lúc này tâm trạng Hàn Đông có chút phức tạp, vừa cảm thấy cao hứng vì Hoàng Văn Vận có cơ hội được đề bạt, nhưng nghe ý tứ của Triệu Nhạc, tuy rằng Hoàng Văn Vận chỉ là một trong những người được đề cử, nhưng hy vọng vẫn là rất lớn.Mặt khác cùng lúc, trong khoảng thời gian này, Hàn Đông dưới sự ủng hộ của Hoàng Văn Vận, các phương diện công tác đều thấy hài lòng. Nếu Hoàng Văn Vận được điều đi, cũng không biết người tiếp nhận chức vụ là ai, phỏng chừng nếu muốn hợp tác hoàn hảo giống hiện tại, chỉ sợ không dễ dàng như vậy.Với thế cục hiện tại của huyện Phú Nghĩa, mười một vị ủy viên thường vụ Huyện ủy, ngoại trừ Hoàng Văn Vận, Trưởng ban Tuyên giáo Vương Hòa Bình, Phó chủ tịch huyện Thẩm Tòng Phi, Trưởng ban Chỉ huy quân sự có quan hệ khá tốt với Hàn Đông, hẳn là xem như người cùng một trận doanh; còn có Chủ nhiệm văn phòng Huyện ủy Hùng Chính Lâm quan hệ với Hàn Đông cũng khá tốt; mà Phó bí thư Phùng Chấn Hoa, tuy rằng cũng miễn cưỡng coi như người cùng phe với Hoàng Văn Vận, nhưng quan hệ với Hàn Đông lại không tốt.Nói cách khác, trước mắt Hàn Đông trên cơ bản có thể lấy được năm phiếu trong số ủy viên thường vụ, còn phe của Phương Trung, thì có bốn phiếu. Cho dù là Bí thư huyện ủy mới tới liên kết cùng Phùng Chấn Hoa, cũng chỉ có hai phiếu. Hàn Đông cũng không lo lắng Bí thư huyện ủy mới và Phương Trung hợp lại cùng nhau càn quấy. Dù sao giữa Bí thư huyện ủy và Chủ tịch huyện, là đối thủ trời định trong ván cờ. Không phải gió đông đàn áp gió tây, thì chính là gió tây áp đảo gió đông.“Như vậy xem ra, về sau thế cục Huyện ủy sẽ là thế kiềng ba chân, mà mình trở thành chủ lực lớn nhất. Bí thư huyện ủy mới đến thành phe yếu nhất. Nhưng bản thân mình cũng chỉ có thể lấy được năm phiếu, còn chưa quá nửa, từ nay về sau, công việc thực sự là không dễ làm rồi.” Hàn Đông cân nhắc trong lòng.Thẩm Tòng Phi lẳng lặng ngồi ở một chỗ, vừa rồi Hàn Đông tiếp điện thoại, tuy rằng không để lộ ra tin tức gì rõ ràng, nhưng Thẩm Tòng Phi biết, hẳn là nhân sự trong huyện có thay đổi, nếu không Hàn Đông cũng sẽ không có dáng vẻ trầm tư như vậy.“Phó chủ tịch huyện Hàn thật lợi hại đấy. Hiện tại một chút tin tức cũng đều chưa hề truyền ra ngoài, anh ta đã biết. Chỉ có điều không biết đối phương là ai, họ Triệu. Hình như trong Ban tổ chức cán bộ Thành ủy không có người nào mang họ đó.” Thẩm Tòng Phi suy tư, vừa rồi Hàn Đông xưng hô với đối phương là chú Triệu, như vậy hẳn không phải là nhân vật nhỏ, tuổi cũng không phải là trẻ.Bỗng nhiên, ánh mắt Thẩm Tòng Phi sáng lên, anh ta nghĩ tới một người, lập tức trong lòng khiếp sợ một hồi, thầm nhủ: “Chẳng lẽ là Phó trưởng Ban tổ chức cán bộ Tỉnh ủy Triệu sao? Nói như vậy, Bí thư Hoàng sẽ được thăng chức à?”Hàn Đông lúc này mới ngẩng đầu lên, nhìn thấy Thẩm Tòng Phi cũng đang suy tư, khẽ mỉm cười. Biết nhất định là anh ta đã nhận ra manh mối từ lời nói trong cuộc điện thoại vừa rồi của mình, người này đúng là khá nhạy bén.- Phó chủ tịch huyện Thẩm, Bí thư Hoàng đã được đưa vào danh sách đề cử đảm nhiệm Phó Chủ tịch thành phố của thành phố Tân Châu. Cuối tuần cán bộ của Ban tổ chức Tỉnh ủy sẽ xuống dưới khảo sát.Hàn Đông mỉm cười nói. Dù sao chuyện này chỉ sợ rất nhanh tin tức sẽ truyền ra, hiện tại nói cho Thẩm Tòng Phi cũng không có ảnh hưởng gì. Hơn nữa cũng tốt để làm sâu sắc quyết tâm đi theo mình của Thẩm Tòng Phi.Thẩm Tòng Phi thầm nghĩ trong lòng một tiếng “quả là như vậy”. Miệng lại nói: - Đây là chuyện đại hỷ rồi, Phó chủ tịch huyện Hàn tin tức thật nhạy bén đó.Hàn Đông khẽ mỉm cười, nói: - Phó chủ tịch huyện Thẩm. Bí thư Hoàng thăng chức, về sau thế cục ở huyện liền càng thêm phức tạp đó. Chúng ta nên đoàn kết nhất trí mà làm việc cho tốt.Thẩm Tòng Phi gật đầu nói: - Đúng vậy, bất kể ai tới làm bí thư, các hạng mục công tác chúng ta đều phải khai triển từng bước xuống thôi.Hàn Đông lại nói: - Phó chủ tịch huyện Thẩm, tôi chuẩn bị đề danh Trương Trường Hà làm trợ lý cho Chủ tịch huyện, anh cảm thấy thế nào? Thẩm Tòng Phi sửng sốt, lập tức cười nói: - Đề nghị này tốt lắm, Trương Trường Hà hiện tại phụ trách công tác dịch vụ lao động mở, rất nhiều việc đều phải tiếp xúc với toàn bộ các mặt khác, cũng là khá phức tạp, nếu đề bạt làm trợ lý Chủ tịch huyện, kết hợp công việc lại cũng có lợi.Anh ta suy nghĩ một chút, lại nói: - Phó chủ tịch huyện Hàn, tôi cho rằng có một số nhân viên công tác trong các bộ phận khác, cũng có thể làm một loạt điều chỉnh tương quan. Hiện tại huyện Phú Nghĩa đang ở thời khắc mấu chốt thay đổi toàn diện, nếu không thể làm tốt quan hệ về mặt nhân sự, là rất không có lợi rồi.Từ lời nói của Hàn Đông, Thẩm Tòng Phi phân tích, việc lần này Hoàng Văn Vận thăng chức, hẳn là phần nắm chắc khá lớn, mà Bí thư Huyện ủy mới tới là ai, tồn tại biến số rất lớn, bởi vậy nhất định phải ngay tại lúc này, trước khi xảy ra sự việc, điều chỉnh nhân sự tương ứng một chút. Về sau mới có thể đủ chiếm được sáu phiếu. Tuy rằng Hàn Đông hiện giờ đã nắm được năm phiếu ủy viên thường vụ, nhưng chưa quá một nửa, về sau muốn điều chỉnh nhân sự, sẽ phiền toái một chút.Hàn Đông nghĩ thầm, rồi nói: - Ừ, Phó chủ tịch huyện Thẩm, anh cũng cẩn thận suy xét một chút, tôi đi báo cáo công tác cho Bí thư Hoàng đã.Lúc này, hắn phải toàn diện suy xét một chút mới được, bất kể ai tới làm bí thư, ít nhất phải bảo đảm công tác của mình có thể có thể thuận lợi tiến hành đi xuống mới được.Nghe Hàn Đông bảo đến đây báo cáo công tác, Hoàng Văn Vận đương nhiên rất cao hứng mà đồng ý.Lúc này, Hoàng Văn Vận còn không biết chính mình đã được đưa vào danh sách đề cử đảm nhiệm Phó Chủ tịch thành phố của thành phố Tân Châu. Dù sao chuyện này vừa mới quyết định xong, tin tức còn chưa truyền ra nhanh như vậy.Hàn Đông đi vào văn phòng Hoàng Văn Vận, ngồi xuống. Rút một điếu thuốc ra, nói: - Bí thư Hoàng, chúc mừng ngài, vừa rồi tôi đã nghe được tin tức, ngài đã được đưa vào danh sách đề cử đảm nhiệm Phó Chủ tịch thành phố của thành phố Tân Châu, cuối tuần cán bộ của Ban tổ chức cán bộ Tỉnh ủy sẽ xuống dưới khảo sát.- Hả? Hoàng Văn Vận vừa nghe, giật mình kinh hãi, lập tức trên mặt hiện ra thần sắc hưng phấn. Như thế nào ông ta cũng không thể tưởng tượng được, tin tức tốt truyền đến quá nhanh như vậy.Từ Bí thư huyện ủy ở cấp Cục trưởng, đến Phó Chủ tịch thành phố là cấp Phó giám đốc sở, việc này đối với con đường làm quan của một người là một bước tiến bộ rất lớn.Phàm là đi tới cán bộ cấp Cục, mỗi một lần tăng chức một bậc, đều là phải trả giá rất nhiều tâm huyết, không chỉ phải có thành tích, còn phải có cơ hội, cũng phải có quan hệ tương ứng mới được.Thời điểm trước kia, Hoàng Văn Vận dựa vào tinh thần tự lực làm việc của mình, thật vất vả mới lên được cấp Cục trưởng. Mà muốn bước lên trên một bước, sải bước lên cấp Phó giám đốc sở, thì liền cần phải có quan hệ ở phía tỉnh mới được. Trước lúc này, ông ta còn buồn rầu vì mình không có quan hệ tương ứng, thì Hàn Đông mang đến tin tức tốt cho ông ta.Hàn Đông đồng thời đưa ông ta bay lên một bước, tạo ra chiến tích không tồi, thân là Bí thư huyện ủy, đối với công tác của huyện Phú Nghĩa, ông ta cũng được tính công lao. Hàn Đông làm công tác nhà nước công khai, kéo đầu tư từ căn cứ số 1 đến, cải tạo đường Tân Giang, cơ sở mẫu dịch vụ lao động mở, những việc này lóe sáng giống như là một viên trân châu vậy, trở thành điểm sáng trong chiến tích của Hoàng Văn Vận. Những chuyện này đều chiếm được sự vừa lòng và tán thành của Bí thư Tỉnh ủy Nguyên Hằng Kiện, chỉ cần có cơ hội, tăng chức thêm một bước là việc hợp tình hợp lý thôi.Mà mặt khác đồng thời, Hàn Đông giới thiệu Triệu Nhạc cho ông ta, khiến ông ta có cơ hội tiến thêm một bước.Rất nhanh, Hoàng Văn Vận liền bình tĩnh trở lại, nhìn Hàn Đông, chân thành nói: - Việc này phải cảm ơn Hàn Đông nhiều rồi. Hàn Đông, khi nào chúng ta cùng đi Thục Đô, mời Phó trưởng ban Triệu ăn cơm nhé.Hàn Đông mỉm cười nói: - Được thôi, vậy sau khi có quyết định chính thức chúng ta liền cùng đi Thục Đô đi. Đúng rồi. Bí thư Hoàng, về mặt nhân sự, tôi có chút ý tưởng, muốn báo cáo với ngài một chút. Thứ nhất là tôi muốn đề bạt Trương Trường Hà làm trợ lý cho Chủ tịch huyện, mặt khác, tôi đề nghị tiến hành điều chỉnh toàn bộ nhân sự ở huyện. Qua một khoảng thời gian quan sát, tôi nhận thấy vô cùng vừa lòng với thái độ công tác của một số người.Hoàng Văn Vận đương nhiên hiểu được ý tứ của Hàn Đông, cười nói: - Đề nghị của Hàn Đông không tồi, trong khoảng thời gian này tôi cũng đang suy nghĩ vấn đề này. Như vậy đi, anh thảo ra kế hoạch cho tốt, mặt khác tôi sẽ nói chuyện với Chủ nhiệm Hùng, Trưởng ban Vương, Phó chủ tịch huyện Thẩm, tranh thủ ngày mai liền mời họp hội nghị thường vụ luôn.Hàn Đông gật gật đầu, nói: - Cảm ơn Bí thư Hoàng, tôi quay về đây.Trở lại Ủy ban nhân dân huyện, Hàn Đông lấy hết các thuộc hạ của mình ra, cẩn thận cân nhắc, xem vị trí nào mấu chốt, phải thay người của mình vào mới được.Cho đến tận bây giờ, Hàn Đông vẫn cảm thấy người mình có thể sử dụng thật sự quá ít. Lâm Phương Tri là Phó bí thư Công ủy, Phó chủ nhiệm Ban quản lý Khu công nghiệp Thần Quang. Vị trí của anh ta vô cùng quan trọng, nhất định phải giữ chắc ở khu công nghiệp, nhất thời không xoay chuyển. Còn công tác của thị trấn Triệu Hoa, cũng là khá quan trọng, Hầu Tây Bình cũng vừa mới lên làm bí thư, cũng không nên đổi. Ngẫm nghĩ một chút, dường như cũng không có người nào có thể sử dụng.- Đúng rồi, Cốc Cương có thể ra khỏi Thần Quang, đến văn phòng Ủy ban nhân dân. Anh ta đang là cấp phó phòng, vừa lúc có thể lại đây làm Phó chủ nhiệm. Nhưng những bộ phận khác, hình như cũng không có người tin cậy được.Suy nghĩ một hồi, Hàn Đông cảm thấy vô cùng buồn bã, căn cơ của mình ở huyện Phú Nghĩa vẫn là quá nhỏ bé à, về sau còn phải tiến thêm một bước đào móc ứng cử viên tương ứng mới được.Thở dài một hơi, Hàn Đông tạm thời cũng chỉ định ra được một mình Cốc Cương, những chỗ còn lại, cũng không có người thích hợp đi làm, chỉ có thể tạm thời duy trì hiện trạng.Hàn Đông cầm lấy điện thoại gọi tới văn phòng Thẩm Tòng Phi, nói: - Phó chủ tịch huyện Thẩm, anh có thời gian không, qua đây nói chuyện đi.Thẩm Tòng Phi đương nhiên là có thời gian, rất nhanh liền tới, sau khi ngồi xuống, Hàn Đông cười khổ nói: - Phó chủ tịch huyện Thẩm, anh có ứng cử viên nào không? Giới thiệu cho tôi hai người, nhân sự của tôi không đủ rồi.- Phó chủ tịch huyện Hàn muốn có ứng cử viên, nhưng không dễ làm đâu.Thẩm Tòng Phi nói, Hàn Đông muốn có ứng cử viên, khẳng định là người có thể chủ trì một phương hoặc là một bộ phận, chính là cán bộ cấp Trưởng phòng. Tuy rằng Thẩm Tòng Phi sinh trưởng ở huyện Phú Nghĩa, là người địa phương, hiện tại lại là ủy viên thường vụ Huyện ủy, nhưng cán bộ cấp Trưởng phòng có trong tay có thể dùng cũng không nhiều. Mặt khác cũng là không thể lẫn lộn với ứng cử viên do chính anh ta phân công quản lý được.Hàn Đông nói: - Ít nhất cũng phải có một người, tôi muốn quyết định Chủ nhiệm ủy ban Kế hoạch trước.Hiện tại Ủy ban Kế hoạch do Phó chủ nhiệm Trang Dĩnh Lương tạm thời chủ trì công tác. Tuy rằng trong khoảng thời gian này công tác của gã cũng không xuất hiện vấn đề gì, nhưng Hàn Đông cảm thấy người này nhân phẩm còn có chút vấn đề, bởi vậy quyết định tìm người khác làm chủ nhiệm.Thẩm Tòng Phi suy nghĩ cười, nói: - Phó chủ tịch huyện Hàn, kỳ thật Tô Duy Hạ ở Ủy ban Kế hoạch cũng khá được đó. Làm việc rất tốt, cũng rất có mưu lược, trẻ trung khoẻ mạnh. Tuy nhiên người này không thích luồn cúi, rất nhiều thời điểm lãnh đạo không chú ý đến. Hiện tại Phó chủ tịch huyện Hàn cần chính là người làm được việc, tôi cảm thấy Tô Duy Hạ này hẳn là có thể.Hàn Đông suy nghĩ một chút, lúc trước khi mình đi Ủy ban Kế hoạch, trong mấy vị phó chủ nhiệm, chỉ có Tô Duy Hạ là cán sự làm việc thật sự, nhưng anh ta không đến báo cáo công tác đúng lúc, tối đến lại muốn đến nhà.Thẩm Tòng Phi lúc này lại nói: - Phó chủ tịch huyện Hàn, trước kia tôi đã từng làm việc cùng với Tô Duy Hạ, tổng thể mà nói, người này tâm tính không xấu, là nhân tài thực sự, không giống như một số người trong thể chế, lúc nào cần là có thể cong gập người.Nghe anh ta đề cử mãnh liệt như vậy, Hàn Đông gật đầu, nói: - Lần đó buổi tối hơi mười giờ anh ta mới báo cáo công tác cho tôi, tôi không đồng ý, sau đó anh ta cũng không tới tìm tôi nữa.Thẩm Tòng Phi cười cười, nói: - Ha ha, người này, khẳng định là anh ta cảm thấy Phó chủ tịch huyện Hàn chắc là có ý kiến đối với anh ta, cho nên không dám tới gặp ngài đó mà.Hàn Đông ngẫm nghĩ một chút, nhân tiện nói:- Tốt lắm. Tôi gọi anh ta đến nói chuyện.Sau khi sắp xếp cho Tả Nhất Sơn gọi điện thoại, Hàn Đông lại nói với Thẩm Tòng Phi: - Phó chủ tịch huyện Thẩm, còn lại anh không chọn được người nào thích hợp à? Thẩm Tòng Phi cười khổ một chút, nói: - Phó chủ tịch huyện Hàn yêu cầu cao, tôi nhất thời cũng không tìm thấy ứng cử viên thích hợp để đề cử.Hàn Đông nói: - Vậy được rồi, tạm thời cứ như vậy, Phó chủ tịch huyện Thẩm, tình huống phía bên anh, cũng suy xét sớm một chút, ngày mai nhất định phải giải quyết cho hết.Thẩm Tòng Phi nói:- Bên phía tôi cũng không có thay đổi gì nhiều. Nếu Phó chủ tịch huyện Hàn không còn việc gì nữa, tôi đi trước nhé.Ủy ban Kế hoạch, Tô Duy Hạ đang ngồi ở văn phòng. Cúi đầu nghiên cứu tinh thần trong một văn bản của hội nghị trung ương, cây bút cầm trong tay thỉnh thoảng lại ghi ghi chép chép.Trong khoảng thời gian này, tâm trạng Tô Duy Hạ có chút nặng nề, vô cùng hối hận về hành vi mạo hiểm to gan của mình định tặng quà cho Hàn Đông lúc trước. Hiện tại Ủy ban Kế hoạch do Trang Dĩnh Lương chủ trì công tác. Một Phó chủ nhiệm như anh ta, cơ hội sẽ không lớn, mấu chốt là đã để lại ấn tượng không tốt đối với Hàn Đông, không biết khi nào mới có cơ hội uốn nắn lại đây.Điện thoại trên bàn đột ngột vang lên, khiến Tô Duy Hạ hoảng sợ, anh ta có chút tức giận cầm lấy điện thoại nói:- Alo, xin chào, là ai vậy?Trong điện thoại là một giọng nói khá xa lạ:- Phó chủ nhiệm Tô xin chào, tôi là Tả Nhất Sơn thư ký của của Phó chủ tịch huyện Hàn, Phó chủ tịch huyện Hàn mời anh đến đây một chuyến.- Á! Tô Duy Hạ hơi sửng sốt. Giống như là bỗng nhiên bị sét đánh trúng vậy, nhất thời không biết nói như thế nào.Tả Nhất Sơn nhíu nhíu mày nói: - Phó chủ nhiệm Tô còn đang nghe máy không?Tô Duy Hạ này cũng không biết là muốn như thế nào, giọng điệu nói chuyện có chút hùng hổ, lúc tiếp điện thoại giống như không vui lòng lắm thì phải.Tô Duy Hạ giật mình, khẩn trương nói: - Thư ký Tả, tôi lập tức tới ngay.Treo điện thoại, Tô Duy Hạ cảm giác cả người tràn đầy nhiệt huyết, tựa như tràn đầy điện năng vậy. Trên mặt hoàn toàn mất đi dáng vẻ lo lắng lúc trước, thần thái lập tức trở nên bay bổng.Anh ta đứng lên, vỗ tay vào nhau, cầm lấy chén trà uống một hớp trà lớn, lập tức thở hổn hển. Quyết tâm, thầm nghĩ trong lòng: “Bình tĩnh, nhất định phải bình tĩnh, lần này nhất định phải thể hiện cho tốt.”Sau đó, anh ta cầm lấy điện thoại gọi cho văn phòng điều xe, kết quả Chủ nhiệm văn phòng Giản Thủy Phượng lại nói là không có xe.- Đành thôi vậy.Tô Duy Hạ nói. Giản Thủy Phượng này hiện tại theo sát Trang Dĩnh Lương, tuyệt không đặt Tô Duy Hạ ở trong lòng, cho dù là có xe, phỏng chừng cũng sẽ không vui vẻ mà đưa ra như vậy.Cầm lấy cuốn sổ nhỏ, Tô Duy Hạ nhanh chóng đi xuống lầu. Tới cửa bắt một chiếc xe taxi bảo lái xe đến Ủy ban nhân dân huyện.- À, kia không phải Tô Duy Hạ sao?Trang Dĩnh Lương ngồi ở trên xe, nhìn thấy Tô Duy Hạ lên xe taxi, trong lòng có chút nghi ngờ, không biết Tô Duy Hạ vội vã như vậy đi làm gì trong khoảng thời gian này. Tô Duy Hạ hầu như cả ngày đều thành thành thật thật ở văn phòng mà.Rất nhanh, Tô Duy Hạ đi tới Ủy ban nhân dân huyện. Lên đến lầu, anh ta hít sâu một hơi, lúc này mới đi đến cửa văn phòng Hàn Đông, gõ gõ cửa, mỉm cười nói với Tả Nhất Sơn ngồi đối diện ở bên trong:- Chào Thư ký Tả, Phó chủ tịch huyện Hàn hiện tại có rảnh không?Tuy rằng Hàn Đông chủ động bảo anh ta tới nhưng lúc này thái độ của anh ta phải nhẹ nhàng một chút mới trúng độc đắc được.Tả Nhất Sơn đứng lên nói: - Phó chủ nhiệm Tô, mời ngồi xuống trước chờ một lát, tôi đi xin chỉ thị.Tuy rằng Tả Nhất Sơn không biết Hàn Đông gọi Tô Duy Hạ tới làm gì, nhưng anh ta mơ hồ cảm nhận được, Hàn Đông có chút bất mãn đối với Trang Dĩnh Lương, nói không chừng lần này gọi Tô Duy Hạ là muốn giao trọng trách cho anh ta trong Ủy ban Kế hoạch. Dù sao chức Chủ nhiệm ủy ban Kế hoạch còn treo lơ lửng mà chưa quyết định. Cho nên thái độ của Tả Nhất Sơn vẫn là khá khách khí.Sau khi Tả Nhất Sơn xin chỉ thị, đi ra nói:- Phó chủ nhiệm Tô, Phó chủ tịch huyện Hàn mời anh đi vào.- Cảm ơn Thư ký Tả. Đi vào gõ gõ cửa, sau khi nghe được tiếng trả lời của Hàn Đông mới đẩy cửa ra, đi vào, nói với Hàn Đông đang ngồi:- Phó chủ tịch huyện Hàn, chào ngài, tôi tới chỗ ngài báo cáo công tác đây.Hàn Đông ngồi tại chỗ, cúi đầu nhìn văn bản trong tay, cũng không ngẩng đầu, thản nhiên nói: - Đến đây, ngồi đi.- Được, Phó chủ tịch huyện Hàn.Tô Duy Hạ nói xong, cũng không ngồi xuống, mà đứng cách ở trước bàn khoảng hai thước, lưng hơi khom xuống, trên mặt mang theo vẻ cung kính.Trong lòng anh ta lại một lần nữa báo cho chính mình, nhất định phải thể hiện cho thật tốt, cơ hội lần này quyết không thể để lãng phí, bởi vậy tuyệt không dám sơ suất.Qua ước chừng hai mươi phút, Hàn Đông lúc này mới buông văn bản trong tay ra, ngẩng đầu nói: - Ngồi đi, nói chuyện công tác gần đây của Ủy ban Kế hoạch đi.- Được, Phó chủ tịch huyện Hàn.Tô Duy Hạ cung kính nói, ngồi nửa mông ở trên ghế. Tuy rằng cầm cuốn sổ nhỏ, nhưng cũng không mở ra một cách máy móc. Trong khoảng thời gian này tuy rằng anh ta rất khiêm tốn, nhưng cũng rất để ý đến công tác của Ủy ban Kế hoạch, báo cáo đầy đủ đầu đuôi ngọn ngành, hơn nữa còn nói thêm một số quan điểm của mình.Hàn Đông vẫn lắng nghe với vẻ mặt không chút thay đổi, trong lòng là khá vừa lòng, như vậy xem ra, Tô Duy Hạ vẫn đang làm việc rất thật sự, bằng không dưới tình trạng một chút chuẩn bị đều không có, anh ta cũng không có khả năng báo cáo các phương diện công tác thuần thục như vậy. Hơn nữa rất nhiều quan điểm của anh ta cũng khá hợp ý với mình.Tô Duy Hạ vừa báo cáo, vừa tỉ mỉ quan sát vẻ mặt của Hàn Đông. Trời. Không thể thấy được thứ gì, trong lòng không khỏi có chút đứng ngồi không yên.Đợi Tô Duy Hạ báo cáo xong công việc, Hàn Đông thản nhiên nói:- Ừ, nhìn ra được, anh cũng rất cố gắng trong công việc, hy vọng trong công việc sau này, tiếp tục thúc đẩy suy nghĩ, nỗ lực làm tốt mỗi công việc.Nhìn thấy Tô Duy Hạ hoảng sợ, Hàn Đông nhớ đến vụ việc lần trước anh ta định tặng quà, liền không kiềm chế được:- Chỉ cần nghiêm túc làm đúng bổn phận công việc, ánh mắt của quần chúng là sáng suốt đấy.Trán của Tô Duy Hạ hơi nóng lên, anh ta hiểu ý của Hàn Đông, trong lòng không tránh khỏi vì chuyện lần trước mà thấy hối hận vô cùng.