Hàn Đông cười khổ, bây giờ hắn mới biết, thì ra ở hội nghị thảo luận đề cử mình, Kiều Hiếu Nghĩa không ngờ bỏ phiếu chốngBan đầu nghĩ rằng ngay cả khi Kiều Hiếu Nghĩa không bằng lòng với mình thì cũng chỉ không đồng ý cho mình và Kiều San San đến với nhau thôi, cùng lắm nữa thì bỏ phiếu trắng là cùngNhưng Kiều Hiếu Nghĩa lại bỏ phiếu phản đốiXem ra ông ta rất không hài lòng với mìnhMỉm cười Hàn Đông cũng không dấu khỏi vẻ bất mãn:- Chắc là ông ta cũng không hi vọng tôi cùng Kiều San San đến với nhau màTất cả mọi người đều hết sức ngạc nhiên, Chu Chính nói:- Không phải vậy chứ, đến anh Đông mà ông còn không coi ra gì thì ai lọt được vào mắt ổng đâyVương Hòa Bình cũng nói:- Đúng rồi vừa đẹp trai và nhiều tài như Hàn Đông thế này thì tìm ở đâu, không biết bí thư Kiều nghĩ gì nữaHàn Đông cười tủm nói:- Tôi cũng không biết ông ấy nghĩ gì nhưng mà tôi nghĩ ông ấy sẽ dần dần thay đổi thôiKỷ Quốc Hùng nói:- Việc này chúng tôi cũng không biết làm thế nào, tin là Hàn Đông có thể giải quyết ổn thỏa. Nào chúng ta không nói tới chuyện không vui này nữa, tiếp tục uốngSau khi ăn cơm xong vẫn còn sớm, mấy người đến quán trà uống tràBuổi tối hơn 9 giờ Hàn Đông bắt xe về đến cục lương thựcTiêu Bội Bội và Kiều San San đang nói chuyện rất nhiệt tình trong phòng, xem ra chiều nay đi chơi rất vuiNhìn thấy Hàn Đông đi vào Tiêu Bội Bội mỉm cười nói,- Anh Đông à công việc lãnh đạo của anh thật nhàn, cả ngày đi ăn cơm uống rượu, thật là hạnh phúc.Hàn Đông cười và nói:- Tôi cũng không muốn uống rượu cả ngày nhưng có lúc chẳng có cách nào khác, hôm nay đi chơi thế nào?Tiêu Bối Bối nói:- Cũng may hôm nay Nông Gia Lạc của núi Thanh Sơn trong lành mát mẻ, chỉ có lúc về là có một chút phiền phứcHàn Đông giật mình nói:- Phiền phức gì"Kiều san san cười và nói:- Lúc chúng em về tới ngã ba bị cảnh sát giao thông bắt và phạt 50 tệHàn Đông cười nói:- Sao họ lại phạt bọn emTiêu Bối Bối nói:- Có một cái xe tải chạy qua, em nhường đường cho nó nên chèn vạch vàng, bị họ chặn lại. Họ phạt thì thôi nhưng tại sao họ phạt nếu ghi phiếu phạt thì mất 200, không ghi phiếu phạt chỉ mất 50 tệ. Em nghi ngờ rằng 50 tệ đó đã bị bọn họ cất vào túi riêng rồiHàn Đông biết việc cảnh sát giao thông làm như thế này không chỉ là một hai ngày thế nên không viết phiếu phạt thì chỉ thu một khoản nhỏ. Chủ yếu là những khoản thu như vậy có thể do đội cảnh sát giao thông tự phân nhau và đều trở thành nguồn lợi của bọn họ. Nhưng nếu viết phiếu phạt thì khoản tiền phạt sẽ phải nộp lên phòng tài chính cấp trên, lúc đó tuy có thể chuyển cho đội cảnh sát giao thông một phần nhưng tỉ lệ rất ítKiều San San rất bất mãn nói:- Ngã ba bị chặn rất nhiều xe, rất nhiều tài xế vì không nhìn thấy biển báo 10km nên bị phạt, nhưng em đã nhìn rồi, biển hiệu ấy ở rất gần các cây to, nếu không nhìn kỹ thì cơ bản không thể nhìn thấy biển hiệu ấy. Rất nhiều tài xế nói rằng cứ một khoảng thời gian cảnh sát giao thông lại bắt ở đây một lần, mỗi lần bắt rất nhiều xe, đây thực ra đã trở thành ngã ba thu tiền mất rồi.Tiêu Bối Bối cười rồi nói:- Anh Đông à, em nghe thấy một ông tài xế cãi nhau ở đó nói: cảnh sát giao thông bây giờ lại đưa ra khoản phạt giảm nhiệt, xem ra tài xế về sau phải cẩn thận rồiNhìn thấy vẻ bất mãn của hai người, Hàn Đông cười và nói:- Nhìn hai người nói như thế này chắc có lẽ còn bất mãn hơn tài xếBối Bối ấn Hàn Đông ngồi xuống ghế và nói:- Anh Đông à, hay là anh ra mặt chỉnh đốn một chút không cho họ phạt bừa bãi nữaHàn Đông đưa tay véo nhẹ cái mũi hếch của cô ấy, cười và nói:- Được rồi, anh nhất định lấy lại 50 tệ về cho emĐúng lúc này tiếng chuông điện thoại vang lên, Hàn Đông đứng dậy đi nghe điện thoại:- Xin chào, tôi là Hàn Đông- Xin chào chủ tịch huyện Hàn, tôi là ủy viên ban kế hoạch Tô Duy Hạ, không làm phiền ngài nghỉ ngơi chứHàn Đông hơi nghi hoặc về điều này, ban ngày Tô Duy Hạ không đến Ủy ban huyện để báo cáo, giờ này gọi điện tới làm gì:- Ông có việc gì không?Tô Duy Hạ cười nịnh nói:- Chủ tịch huyện Hàn à, tôi đang ở ngoài cục lương thực, tôi muốn lên báo cáo với anh một số vấn đề công việc, anh có thời gian khôngTrên mặt Hàn Đông hiện lên nét cười, trong nháy mắt trực tiếp liệt Tô Duy Hạ vào hàng ngũ không thể thể dùng. Anh có việc gì không thể nói ở trong giờ làm sao. Giờ này không biết đến vì bất kỳ mục đích gì, nhân phẩm của người này cũng bị Hàn Đông coi thường một chút,và chắc là anh ta muốn đến tặng quà thôi.Hàn Đông lạnh nhạt nói:- Bây giờ muộn rồi, có việc gì giờ làm việc nói nhé- Chủ tịch huyện Hàn, tôi chỉ làm phiền ngài một chút thôi, ngài xemTô Duy Hạ vẫn không từ bỏ, tay anh ta ôm một cây thuốc trong đó nhét năm ngàn tệ.Sự việc ban ngày khiến Tô Duy Hạ thấy có một chút hy vọng vì vậy nghĩ ra kế này. Đợi đến khi có ít người đến để báo cáo công việc với Hàn Đông, nhưng không ngờ đến vào cũng không vào được nhà.Hàn Đông nhăn mặt nói:- Nếu không có việc gì thì thôi nhé, tôi muốn nghỉ ngơi rồiTiếp đó cúp luôn điện thoạiKiều San San cười nói:- Sao thế, có người muốn báo cáo công việc với anhHàn Đông gật gật đầu đáp:- Đúng thế, là phó chủ nhiệm ủy ban kế hoạch, thời gian làm việc không đến, bây giờ đến không biết muốn làm gìKiều San San nói:- Còn có thể làm gì lúc này, đến nhà báo cáo công tác bình thường cũng không có gì ngoài biếu quà cảBên ngoài Cục lương thực,trong một buồng điện thoại công cộng, Tô Duy Hạ cầm điện thoại mặt lúc trắng lúc đỏLúc đầu y tràn ngập hy vọng đến đây, ai biết Hàn Đông không chỉ từ chối y đi lên báo cáo công tác, cuối cùng còn trực tiếp cúp điện thoại của yNói cách khác Hàn Đông rất không thích mìnhLúc này y không chỉ không dám gọi điện thoại lên, không chừng sẽ làm Hàn Đông càng thêm tức giậnThở một hơi thật dài, Tô Duy Hạ cúp máy, lấy thẻ điện thoại ra , đứng nguyên một chỗ trong chốc lát rồi xoay người đi vềTrong bóng đêm, bóng Tô Duy Hạ có vẻ vô cùng cô đơnNgày hôm sau, Hàn Đông liên tục tiến hành điều tra nghiên cứu với các ban ngành phân quảnSáng hôm nay sắp xếp đến cục nghề nghiệpTrước đó, Hàn Đông bảo Tả Nhất Sơn gọi cuộc điện thoại tới cục nghề nghiệp8 giờ 30 xe tới khuôn viên cục nghề nghiệp, vừa dừng một lúc cục trưởng Từ Bác Bằng bước nhanh về phía trước mở cửa giúp Hàn ĐôngTừ Bác Bằng cười tít nói- Hoan nghênh chủ tịch Hàn đến cục nghề nghiệp chỉ đạo công tác.Biểu hiện của Hàn Đông hôm qua ở ủy ban kế hoạch đã được truyền rộng ra ngoàiMấy phân quản của Hàn Đông đều không khỏi lo lắng không biết Hàn Đông kế tiếp sẽ tới phân cục nào, bởi vậy đều đã chuẩn bị trước rất cẩn thậnChiều hôm qua Từ Bác Bằng liền tổ chức toàn thể nhân viên, quét dọn và còn cường điệu tác phong làm việcSáng hôm nay vừa vào làm việc liền nhận được điện thoại của Tả Nhất Sơn, biết được Hàn Đông sắp đến, gã vừa kích động vừa khẩn trươngKích động vì cục nghề nghiệp là đơn vị đầu tiên mà Hàn Đông tiến hành điều tra nghiện cứu. Có thể thấy sự coi trọng của Hàn Đông đối với cục nghề Nghiệp. Miễn là công việc của mình làm cho cậu ta hài lòng không chừng về sau càng có tiền đồ phát triển hơn.Khẩn trương là vì tin tức hôm qua chuyền tới, con người Hàn Đông rất nghiêm khắc, đến Nhậm Bồi Đình cũng bị khiển trách một trận không thương tiếc, không cẩn thận mình cũng bị khiển trách trước mặt mọi người thì mất mặt lắm.Hàn Đông bước xuống xe bắt tay Từ Bác Bằng sau đó đi cùng Từ Bác Bằng và hai phó cục trưởng khác đến bộ phận quản lí lao động xã hội và giới thiệu việc làm để thị sát, nói chuyện thân thiện với các nhân viên và hỏi về những công việc hàng ngày của họ.Rất rõ ràng, cục nghề nghiệp đã được chuẩn bị trước vì vậy Hàn Đông cũng không phát hiện ra vấn đề gì lớnTiếp đó trong phòng họp của cục nghề nghiệp Hàn Đông thực hiện một số hướng dẫn về việc tăng cường phục vụ tìm việc làm ở nhiều khía cạnh và thúc đẩy việc tìm việc làm ở huyện Phúc Nghĩa.Hàn Đông nói:- Huyện Phúc Nghĩa là một trong những huyện có vài triệu nhân khẩu trong tỉnh và có sức lao động dư thừa lớn, đây cũng đưa ra yêu cầu rất lớn đối với cục nghề nghiệp. Nhiều người muốn tìm việc làm, muốn có cơm ăn, muốn phát triển như vậy những người ngồi đây cần phải sử dụng bộ não để phục vụ việc tuyển dụng và bồi dưỡng lao động. Để nguồn nhân lực lao động có thể đi ra ngoài mà không chỉ bó hẹp trong giới hạn trước mắt. Công việc này hi vọng các đồng chí ở cục nghề nghiệp tiến đến gần dân để phát triển công tácCải thiện việc làm là một trong những vấn đề quan trọng mà Hàn Đông suy nghĩ kể từ khi đương nhiệm tới nay.Đến huyện Phúc Nghĩa cũng một thời gian rồi, Hàn Đông thấy toàn bộ tổng thu nhập của huyện Phúc Nghĩa không cao nhưng người nhàn rỗi rất nhiều, và có rất nhiều người trẻ khỏe không có việc làm, cả ngay chỉ uống trà, đánh bài, đánh mạt trược. Đi trên đường đâu đâu cũng thấy người đi dạo.Vì vậy trông huyện Phúc Nghĩa rất sôi động nhưng thực ra nền kinh tế vô cùng lạc hậuRất nhiều người nhìn bình thường có vẻ nhàn hạ, nhưng có lẽ đến khi uống trà đánh bài trong túi chỉ có mấy chục tệ, có lẽ đến tiền điện nước trong gia đình cũng không đóng đúng hạnHàn Đông đã sớm cảm thấy tình hình này là không hợp lý, lên làm phó chủ tịch thường trực huyện, anh ta chuẩn bị đem chuyện này làm nhiệm vụ quan trọngĐể lượng lớn lao động nhàn rỗi có việc để làm, đây cũng là một công đôi việcNgười nhàn rỗi có việc làm khẳng định trị an sẽ tốt hơn thế nàyCó việc làm thu nhập cũng sẽ gia tăngTừ Bác Bằng đại diện cục nghề nghiệp biểu thị nhất định cố gắng toàn lực quán triệt theo chỉ thị của Hàn Đông. Phục vụ tốt về vấn đề việc làm cho nhân dân toàn huyệnCuộc họp kết thúc Từ Bác Bằng liền mời Hàn Đông ăn cơm trưa, nói là chuẩn bị một bữa cơm công tácHàn Đông cười nói:- Cơm tôi không ăn, nếu các anh có thể đạt thành tích trong công tác việc làm thì đến gặp tôi, đến lúc đó tôi mời các anh ăn cơm cũng đượcTrên đường về ủy ban nhân dân huyện Tả Nhất Sơn quay lại nói:- Chủ tịch Hàn, về vấn đề việc làm của huyện Phúc Nghĩa tôi có ý nàyHàn Đông cười nói:- Được, anh nói xemTả Nhất Sơn nói:- Người nhàn rỗi ở huyện Phúc Nghĩa nhiều, ngoài việc kinh tế của huyện này lạc hậu thiếu việc làm ra, quan trọng nhất là vấn đề tư tưởng quan niệm của mọi người, ở đây mọi người không muốn đi xa chỉ muốn tìm việc ở gần nhà. Trong năm nay những nơi khác đi ra ngoài làm việc để kiếm tiền rất nhiều nhưng huyện Phúc Nghĩa có rất nhiều trai tráng khỏe mạnh không muốn đi ra ngoài, luôn luôn cảm thấy ở nhà trăm ngày tốt hơn đi ra ngoài khó khăn nhất thời. Vì vậy tôi cảm thấy tình hình trong huyện không cung cấp đủ công việc thì phải hướng dẫn mọi người đi ra ngoài nhất là thanh niên trai tráng không thể cứ rúc trong nhà, không chỉ không có thu nhập mà còn dễ nảy sinh những vấn đề xã hội. Phải để họ ra ngoài. Đầu tiên phải tăng cường tuyên truyền thay đổi thói quen không đi xa của mọi người mới đượcHàn Đông vừa nghe vừa gật đầu hài lòng, Tả Nhất Sơn không hổ danh là học sinh trường Đại học Tây Xuyên. Tuy rằng lạnh nhạt vài năm ở văn phòng ủy ban nhân dân, nhưng đầu không hề cứng nhắc, đối với vấn đề của Huyện Phú Nghĩa chú ý cũng rất tốtHàn Đông khuyến khích nói:- Được, anh nói xem bây giờ phải bắt đầu từ đâu.Thư ký có thể mở mang đầu óc giúp mình hiến kế lại có thể nói đúng ý thật khó tìmTả Nhất Sơn thấy Hàn đông cảm thấy vô cùng hứng thú, càng tự tin hơn cười và nói:- Vậy tôi xin nói suy nghĩ của mình, có chỗ nào sai xin chủ tịch chỉ bảo. Tôi cảm thấy trong huyện một thời gian ngắn không thể tạo ra đủ việc làm cho người lao động, vì vậy muốn giải quyết số lượng lớn lao động nhàn rỗi thì phải thực hiện chiến lược đi ra ngoài. Để càng nhiều người đến các khu kinh tế phát triển làm việc và kiếm tiền. Để thay đổi quan niệm của mọi người có thể mời những người đã ra ngoài làm việc kiếm tiền đứng ra nói qua về tình hình ở ngoài, đồng thời cũng tổ chức đội tuyên truyền huyện Phúc Nghĩa tiến hành tuyên truyền công khai nhiều lần những vấn đề cần lưu ý khi làm việc ở bên ngoàiLái xe Lý Tiểu Vũ lái xe chậm lại nghe Tả Nhất Sơn nói hùng hồn trước mặt Hàn Đông, trong lòng hết sức ngưỡng mộ. Mình sống quá nội tâm đồng thời văn bằng cũng thấp do đó chỉ có thể làm lái xe thôi, tuy nhiên chỉ cần mình làm thật tốt công việc lái xe để các lãnh đạo hài lòng, sau này có thể sắp xếp vào đơn vị tốt chắc là không vấn đề gì.Tả Nhất Sơn nói một lúc tư duy ngày càng mạch lạc, đưa ra một số ý tưởng không tồiHàn Đông vừa lòng gật đầu nói:- Ừ, không tồi, Tả Nhất Sơn cách nghĩa của anh rất thoáng và cũng nói rất đúng ý. Như vậy đi anh dành thời gian viết cho tôi một bản đề nghị về vấn đề này cho tôi xem nhé- VângTrong lòng Tả Nhất Sơn vô cùng phấn khởi, xem ra suy nghĩ của mình là đúng, nếu chỉ là thư ký giúp lãnh đạo nhớ thời gian, lấy tài liệu thì không thể bộc lộ khả năng của mình. Chỉ có động não làm một người thư ký có ích đối với công việc của lãnh đạo như vậy mới có thể làm lãnh đạo hài lòng hơn.Về đến ủy ban nhân dân huyện, Hàn Đông viết vào quyển sổ tay mấy chữ: "việc làm, đi ra ngoài" để làm công việc quan trọng sắp tớiLựa chọn vấn đề này chủ yếu là việc này đề cập đến nhiều phương diện rộng và cũng là một công trình dân tâm, làm tốt chính là một thành tích chính trị tốt.Đặt bút, Hàn Đông cầm điện thoại gọi đến số của văn phòng Xa Tĩnh ChươngRất nhanh tiếng của Xa Tĩnh Chương vang lên:- Xin chào chủ tịch Hàn, có chỉ thị gì vậyHàn Đông cười và hỏi:- Đội cảnh sát giao thông ai là chủ quảnXa Tĩnh Chương hỏi:- Là Chính ủy Lôi phân công quản lý, có chuyện gì sao chủ tịch huyện, có thể trực tiếp chỉ đạo tôi là được rồiHàn Đông thản nhiên nói:- Nghe nói đội cảnh sát giao thông có vấn đề, vì muốn thực hiện giảm nhiệt phí khiến cho tài xế oán than nhiều lắm.