Lưu Nguyên Minh là chồng của Cát Ny, cũng là người trong thể chế, đã dốc sức nhiều năm. Dưới sự diù dắt và giúp đỡ của bố vợ, đến nay cũng đã trở thành Phó chủ tịch Huyện. Tuy rằng phát triển không phải là rất nhanh nhưng so với nhiều người khác cũng tốt hơn rồi. Vốn dĩ Lưu Nguyên Minh ban đầu ở thành phố Vinh Châu phát triển, sau này thông qua mối quan hệ của bố Cát Ny, làm ở sở Dân Chính 3 năm, sau đó được trao quyền đến đảm nhiệm Phó chủ tịch huyện Bắc Khê thành phố Thiết Giang. Quản lý khu công nghiệp cao cũng coi là một vị trí khá có thành tích, chỉ tiếc lần này lại bị liên lụy, khiến Cát Ny lo lắng rất nhiều, tìm mọi mối quan hệ. Tiếc là Lưu Nguyên Minh ở thành phố Thiết Giang vì chỉnh đốn sự việc ở mỏ than mà đắc tội với mấy quan lớn, một số người thu lợi bắt được cơ hội liền không buông tay, hết cách, Cát Ny liền nghĩ tới Hàn Đông. Mặc dù trước đây cô và Hàn Đông từng gặp mặt, cũng coi là người quen. Nhưng bây giờ thân phận của Hàn Đông khác rồi, cô cũng không dám chắc Hàn Đông sẽ nể mặt mình. Bởi vậy liền nghĩ tới người bạn tốt nhất. Cô biết mối quan hệ của Kiều San San và Hàn Đông, biết nếu Kiều San San đi nói chuyện, Hàn Đông chắc chắn sẽ xử sự nghiêm túc. - Cảm ơn nhiều, mình thực sự không còn cách nào. Cát Ny nghẹn ngào nói. - Mình cũng không có yêu cầu khác, chỉ hi vọng có thể trả lại sự trong sạch cho Lưu Nguyên Minh, điều tra sự tình rõ ràng minh bạch là được. Kiều San San an ủi nói: - Cậu yên tâm, chuyện này mình sẽ nói với anh ấy, chỉ cần anh Lưu thật sự không nhúng tay vào, thì không phải sợ, không có việc gì không điều tra được rõ ràng. Trong tiếng cảm tạ của Cát Ny, Kiều San San cúp điện thoại, tâm tình có chút không tốt, bạn thân nhất gặp phải chuyện như vậy, cô cũng xúc động lây. - Cát Ny có chuyện gì không? Kiều Hiếu Nghĩa quan tâm hỏi. Kiều San San liền nói lại sự tình, nói: - Cát Ny muốn con nói với Hàn Đông một chút, hy vọng trong tỉnh có thể chú ý chuyện này, trả lại trong sạch cho Lưu Nguyên Minh. Kiều Hiếu Nghĩa gật gật đầu nói: - Việc này, cũng có thể nói, vừa hay Hàn Đông tăng mạnh cường độ giám sát, cũng coi như một điểm khởi đầu. Tuy nhiên, San San lần sau có chuyện gì đều phải suy nghĩ thật kỹ, có thể giúp mới giúp, có thể nói mới nói. - Bố, con biết phải làm thế nào mà. Kiều San San mỉm cười nói, cô hiểu ý bố mình, là không được ỷ vào quan hệ của mình và Hàn Đông, có chuyện gì mở miệng không hỏi rõ trắng đen đã giơ tay, điều này có thể khiến Hàn Đông cảm thấy không vui. Thật ra Kiều Hiếu Nghĩa cũng hoàn toàn lo thừa, Kiều San San vốn là một người kiểm soát được rất tốt, cũng không phải người không có chừng mực. Cô theo Hàn Đông chủ yếu là vì tình cảm, chứ không phải bởi thân phận quyền thế của Hàn Đông. Nghĩ đến Cát Ny bên kia còn đang trông ngóng mình trả lời, Kiều San San vội bấm số Hàn Đông, nói lại tình hình một chút, lại nói: - Cát Ny thật sự là không còn cách nào nữa, đối phương hoàn toàn là có mưu tính cả, làm cho người ta riêng một cái thẻ, sau đó gửi tiền vào. Mặc dù thông qua video giám sát của ngân hàng thì không phải Lưu Nguyên Minh hay thân thích gì của y, mà là một người hoàn toàn không biết thân phận gì thay thế xử lý chi phiếu. Nhưng bên kiểm tra lại cho rằng Lưu Minh Nguyên sắp xếp người đi giúp mình làm thẻ, tại sao họ lại chắc chắn như thế chứ… - Không cần tức giận như vậy, rất rõ ràng. Những gì Lưu Minh Nguyên đã làm ảnh hưởng tới lợi ích của một số người khác, động chạm tới một mạng lưới lợi ích, có cơ hội như vậy, có người nhất định sẽ ném đá xuống giếng. Y coi như còn có chút chứng cớ không giống như tội danh bị vu cáo. Tuy nhiên, em nói chuyện này, anh sẽ cho người đi hỏi. Em yên tâm. Nếu Lưu Nguyên Minh thật sự không lấy tiền, vậy thì tốt rồi. Nếu y đúng là có lấy tiền thì nhất định phải xử lý theo điều lệ pháp luật. - Vâng, em hiểu. Chỉ cần điều tra rõ chân tướng, những cái khác xử lý theo điều lệ pháp luật. Kiều San San biết một khi Hàn Đông đã nhận lời, nhất định sẽ cho người đi điều tra cẩn thận. Vậy là mục đích của mình đạt được rồi. Mục đích Cát Ny gọi cuộc điện thoại này cũng là như vậy. Gọi cho Cát Ny, Kiều San San nói lại sự việc, nói cho nàng biết thái độ của Hàn Đông, để nàng yên tâm. Cát Ny nghe xong tâm tình đã khá hơn rất nhiều, nhưng lại xúc động đến mức khóc trong điện thoại. Nói ra thì điều kiện gia đình Cát Ny rất tốt, từ nhỏ lớn lên trong môi trường cực tốt, cũng chưa bao giờ phải chịu tủôi cực gì. Lần này vì chuyện của Lưu Nguyên Minh, không chỉ bố nàng không còn cách nào nữa, bản thân nàng cũng thiếu chút là chạy gãy chân, nhưng lại không có hiệu quả gì. Thậm chí nhận được rất nhiều lời lạnh nhạt, khiến lòng tự ái, tự tôn của nàng chịu đả kích. Bây giờ sự việc có cơ hội chuyển biến nhất định, vừa nghĩ tới những uất ức trước đây, trong lòng nàng đã khó chịu vô cùng Kiều San San an ủi Cát Ny một hồi, đợi sau khi cảm xúc của nàng ổn định, mới cúp điện thoại. Thứ Hai, Hàn Đông liền gọi cho Giám đốc Sở Giám sát Chương Man Thanh, mời cô đến văn phòng của mình một chuyến. Nhận được triệu tập của Hàn Đông, Chương Man Thanh lấy tốc độ nhanh nhất tới văn phòng Hàn Đông. Sau đó Hàn Đông liền nói lại chuyện của Lưu Minh Nguyên một chút, rồi nghiêm túc nói: - Công tác của Sở Giám sát, không chỉ giám sát cán bộ lãnh đạo để họ không đi sai đường mà còn phải tiến hành bảo hộ cán bộ của chúng ta. Vì công việc khó tránh khỏi đắc tội người khác, tình huống bị oan uổng cũng có đấy. Tình huống của Lưu Minh Nguyên lần này tồn tại rất nhiều điểm đáng ngờ. Đầu tiên thẻ của y cũng không phải bản thân y làm, cũng không phải người có quan hệ gì với y làm. Tấm thẻ cũng không trong tay y. Ngoại trừ tiền trong thẻ ra, các mặt kinh tế khác của Lưu Minh Nguyên không tra ra vấn đề gì. Tiếp theo là trên tấm thẻ ngoài mấy lầm gửi tiền vào, không có bất cứ nghiệp vụ nhập xuất nào. Đây cũng không hợp lý. Đương nhiên vẫn còn vài điểm cần tiến hành xác minh. Bởi vì bên thành phố Thiết Giang có thể đã có chỗ nhầm lẫn, cho nên tôi hi vọng Sở Giám sát hỏi đến việc này, phương thức điều tra có thể áp dụng nhiều hình thức. Đầu tiên đi hỏi thăm một chút quần chúng hoặc cán bộ phổ thông. Qua đó tìm hiều biều hiện, tính tình bình thường của Lưu Minh Nguyên… - Đương nhiên tôi cũng không phải muốn can thiệp bộ phận kiểm tra công tác kỷ luật địa phương. Nhưng đã có người phản ánh vấn đề này, hơn nữa thật sự tồn tại nghi vấn, vậy thì cần phải làm rõ chuyện này, nói chuyện bằng sự thật. Chúng ta không thể bỏ qua một kẻ xấu, cũng không thể đổ oan uổng cho một người tốt, đặc biệt là những người vì nhân dân làm việc hết mình. Nếu bởi vì công tác của chúng ta khiến họ chịu oan uống thì lại càng không được. - Mặt khác… Vẻ mặt Hàn Đông trở nên vô cùng nghiêm túc. - Lưu Minh Nguyên là vì công tác chỉnh đốn mỏ than mới xuất hiện chuyện này. Trước nay mỏ than điều liên lụy tới phương diện lợi ích, quay quanh mỏ than cũng có thể hình thành một mạng lưới quan hệ lợi ích, hình thành một đoàn người thu lợi, cho nên tôi hi vọng lần này mọi người điều tra, phải nghĩ rộng ra, không được giới hạn một mặt nào, phải làm thành điển hình, tỉnh chúng ta có nhiều huyện thành cùng loại, có tồn tại vấn đề tương tự không? Chương Man Thanh lắng nghe chỉ thị của Hàn Đông, cô đã nghe được ý đồ chính của Hàn Đông rồi. Chính là muốn nhân chuyện này, dấy lên một cơn gió lốc, đem những người thu lợi ích kia lôi ra ánh sáng. Tỉnh Tây Xuyên có rất nhiều địa phương đều có tài nguyên này hoặc tài nguyên kia, mà quay quanh khai thác tài nguyên, tất sẽ hình thành một mạng lưới lợi ích khổng lồ, ai nếu động chạm tới tấm lưới ấy, liền bị rất nhiều người vây lại cắn, có một vài cán bộ chân chính vì như vậy mà buồn bã hạ bệ.