Hàn Đông tuyệt nhiên không nghĩ tới, Nghiêm Gia Vân bỗng nhiên muốn nói chuyện với mình, trong lòng có chút nghi hoặc. Hai ngày trước, để đẩy nhanh quy phạm tài chính thị trường cổ phiếu hơn nữa, sau khi Hàn Đông chuẩn bị đầy đủ, tìm cơ hội đã báo cáo cho Nghiêm Gia Vân, đúng lúc đem Ủy ban cải cách và Hội chứng giám Chứng khoán liên hiệp điều tra Thiên Địa Triển . Sự việc lần này được Nghiêm Gia Vân vô cùng coi trọng, lập tức cho Tiết Minh Tiến tiến hành và theo dõi. Tiết Minh Tiến làm Phó chủ nhiệm văn phòng nội các Chính phủ, Chủ nhiệm văn phòng Thủ tướng Nghiêm Gia Vân, đại diện cho Nghiêm Gia Vân, cho nên có Tiết Minh Tiến quan sát, tổ điều tra liên hiệp của Ủy ban cải cách và Hội giám sát Chứng khoán mới có thể chống lại áp lực của các nơi, điều tra rõ ràng việc này. Đương nhiên, cũng có người hằn học nói chuyện với Tiết Minh Tiến, có điều Tiết Minh Tiến được Nghiêm Gia Vân chỉ thị là gặp bất cứ ai cũng không được dừng công tác điều tra. Trên thực tế, sự việc này cũng có liên quan đến cuộc đấu giữa hệ học viện của Nghiêm Gia Vân và hệ Long Chính Bang. Lúc Long Chính Bang đang cầm quyền, không quá tán đồng với một vài tư tưởng, chính sách của hệ học viện, đương nhiên hệ học viện cũng không quá hài lòng với thái độ cứng rắn của Long Chính Bang trong vài sự việc, lâu dần, quan hệ giữa hai bên không được hòa hợp, nhưng vì đại cục, lại thêm mấy năm nay có ông cụ Hàn trấn áp, tranh đấu giữa hai bên được khống chế trong phạm vi nhất định. Mà hiện tại Cổ Thần Dương đã thăng cấp, ông ta được ủng hộ của ông cụ Hàn, ổn định thế cục rất nhanh, hơn nữa hệ học viện cũng rất ủng hộ với công tác của Cổ Thần Dương, hai bên có tư tưởng và quan niệm chung trong rất nhiều việc. Ngược lại, công tác của hệ học viện, đương nhiên cũng đạt được sự ủng hộ của Cổ Thần Dương. Chính bởi vì như vậy, ở rất nhiều phương diện, hệ học viện tiến hành chỉnh sửa công tác của Long Chính Bang thời kỳ đương nhiệm. Đây còn vì Long Chính Bang mới lui xuống, nếu không, sự chỉnh đốn sẽ lớn hơn nữa. Có điều, trong mấy năm Long Chính Bang cầm quyền, đúng lúc Trung Hoa đang loạn trong giặc ngoài, Long Chính Bang có thể đi sâu cải cách mở cửa trong quan hệ phức tạp như vậy, khiến sự phát triển của Trung Hoa không bị trở ngại nhiều, điều này cũng vô cùng hiếm có, cho nên có một vài phương diện tồn tại vấn đề cũng là rất bình thường. Bây giờ Nghiêm Gia Vân tiến hành chỉnh đốn một số việc, thật ra cũng là vì toàn quốc có thể phát triển tốt hơn, đường đi của hai người giống nhau, nhưng trong đó có thể tồn tại một vài lợi ích giữa các phe phái, thậm chí là lợi ích của cá nhân, các loại lợi ích chồng chéo, vậy nên phức tạp hơn. Trong đầu Hàn Đông nhanh chóng hiện lên rất nhiều ý niệm, nhưng hắn tỉnh táo rất nhanh, tập trung suy nghĩ. Trong điện thoại truyền đến âm thanh ôn hòa của Nghiêm Gia Vân: - Đồng chí Hàn Đông… - Chào Thủ tướng Nghiêm. Hàn Đông bình tĩnh nói. Cuộc nói chuyện của Nghiêm Gia Vân và Hàn Đông chỉ khoảng ba phút, dường như ông ta cũng chỉ tranh thủ gọi điện thoại tới. Trong điện thoại, chủ yếu là Nghiêm Gia Vân nói vài chuyện liên quan đến quy phạm Thị trường tài chính với Hàn Đông, đưa ra khẳng định đối với một vài quan điểm và phương pháp của Hàn Đông. Từ lần Hàn Đông theo Nghiêm Gia Vân đi thăm Nga…sau khi trở về, Nghiêm Gia Vân rất chú ý tới Hàn Đông. Đương nhiên Hàn Đông cũng cảm thấy điều này, trong lòng rất vui mừng Điều này có thể nói là anh ta hoàn toàn dựa vào năng lực của chính mình, nhận được sự ưu ái của Nghiêm Gia Vân. Nhưng không có nghĩa là họ Hàn đã liên minh với hệ học viện. Nhưng từ sự nghiệp cá nhân của Hàn Đông mà nói, điều này cực kỳ có lợi. Tương lai Hàn Đông muốn đi đến đỉnh cao của quyền lực Trung Hoa, phải được thừa nhận của các bên mới được. Bởi vậy bây giờ Hàn Đông đang đặt nền móng vững chắc cho sự nghiệp tương lai của chính mình. Thời gian trôi qua thật nhanh, đã đến cuối năm rồi. Trong khoảng thời gian này, công việc của Hàn Đông coi như đang tiến dần từng bước, mặc dù quyền lực của Ủy ban cải cách rất lớn, nhưng Hàn Đông chỉ là Một trong các phó chủ nhiệm, cho nên anh ta cũng chỉ phụ trách một phần công tác, các phương diện khác cho dù hắn có tâm hơn nữa cũng có ý tưởng, cũng chỉ thực hiện được thông qua con đường khác. Sự việc lần trước, mặc dù Hàn Đông không trực tiếp lộ mặt can thiệp, nhưng Long Dược Quân và Mã Bình Nguyên vẫn là mơ hồ xác định Hàn Đông xúi giục ở sau lưng. Vì thế, trong lòng Long Dược Quân và Mã Bình Nguyên hận Hàn Đông thấu xương, nhưng bọn họ cũng không thể ngang nhiên đấu với Hàn Đông, dù sao thân phận của bọn họ chỉ là những người dân bình thường, hoặc có thể nói chỉ là những thương nhân, Hàn Đông lại đường đường là quan to cấp Thứ trưởng, địa vị thân phận hai bên không hề ngang bằng. Cho dù nói về gia thế, Hàn Đông cũng không thua kém bọn họ, cho nên bọn họ chịu thiệt lần này, cũng chỉ có thể nén giận, suy nghĩ tìm cơ hội đối phó với Hàn Đông, hoặc là đối phó với Hàn Mạn Lương. Hàn Mạn Lương bây giờ cũng khiêm tốn hơn rất nhiều, ông cụ Hàn đích thân đến hỏi anh ta sự việc của công ty, bảo anh ta đem công ty chuyển nhượng, mặc dù trong lòng Hàn Mạn Lương có chút u uất, nhưng rất nhanh liền nghĩ thông suốt rồi, hơn nữa qua nói chuyện với Hàn Đông, anh ta cũng hiểu rõ tâm trạng của ông cụ Hàn, mặc dù không thật sự bỏ đi công ty, nhưng vẫn là thay người về mặt pháp lý, hơn nữa cũng chú ý ảnh hưởng rất nhiều mặt khác, so với trước đây thì khiêm tốn hơn nhiều, bởi vậy Long Dược Quân và Mã Bình Nguyên muốn trả đũa anh ta, cũng không có cơ hội. Hai mươi tám tháng chạp âm lịch, cơ quan Ủy ban cải cách tiến hành họp mặt chúc tết. Đây là Ủy ban cải cách lần đầu tiên làm chúc tết, cũng coi như là một hành động của Mạnh Xuân Đức sau khi nhậm chức, vì đề cao tinh thần hợp tác đoàn kết của cán bộ cơ quan, xây dựng một không khí gia đình lớn hài hòa. Yêu cầu của buôi họp chức tết lần này rất cao, vì Thủ tướng Nghiêm Gia Vân và Phó thủ tướng quản lý Ủy ban cải cách Trần Tất Vĩ cũng tham dự buổi họp mặt, Nghiêm Gia Vân có buổi nói chuyện đầy nhiệt tình, trình bày và nhấn mạnh chức trách công việc của Ủy ban cải cách tiến hành, đồng thời biểu dương đối với công tác một năm trở lại đây của Ủy ban cải cách , và chỉ thị Ủy ban cải cách phải không ngừng cố gắng, đầy đủ thực hiện chức trách. Trưa ba mươi tháng chạp, ở biệt thư số 6 Ngọc Tuyền Sơn, người nhà họ Hàn đã tề tụ đầy đủ. Thời khắc một năm đoàn viên, mọi người đều về bên ông cụ, đây đã là truyền thống rồi. Tuy nhiên mọi người đều có công việc của mình, thời gian có thể tề tụ đông đủ không nhiều. Năm nay, mấy nhân vật chủ yếu của nhà Hàn đều đông đủ, phụ thân Hàn Chính của Hàn Đông, bác Hàn Kiến Quốc, chú Hầu Vệ Dân, chồng cô hai Trịnh Trạch Hoa đều có mặt, những đứa nhỏ đồng lứa khác cũng đều có mặt đông đủ. Bữa cơm đoàn viên dựa theo lệ thường vẫn là xếp thành hai bàn,một bàn là do ông cụ Hàn làm chủ, bàn thứ hai chủ yếu là thế hệ nhỏ. Hàn Đông mặc dù là thế hệ sau, nhưng mấy năm trước đây lúc đón năm mới đã ngồi bàn thứ nhất, mấy năm theo thường lệ ngồi bên cạnh ông cụ Hàn, còn một người khác cùng lứa thế hệ sau nữa, chính là Hàn Vũ giống như tiểu đại nhân. Thông qua khuyên bảo của Hàn Đông, Hàn Vũ cũng bớt nói linh tinh hơn trước đây, nhưng vẫn quen toát ra bộ dạng của một tiểu đại nhân, đặc biệt là lúc có người ngoài càng làm như vậy. Ông cụ Hàn đối với biểu hiện của Hàn Vũ quả rất thích thú, càng thêm nuông chiều cậu ta, thường xuyên ôm cậu ta dạy bảo, cũng không để ý xem cậu có nghe hiểu hay không. - Cụ ơi, ăn cơm. Hàn Vũ gắp một đống rau xanh để vào trong bát cơm của ông cụ, cậu ta thường xuyên xem ông cụ ăn rau xanh, bởi vậy nhận thức cho rằng ông cụ thích ăn rau xanh, cho nên đặc biệt gắp rau xanh cho ông cụ. - Tốt, cháu ngoan, thưởng cho cháu một miếng thịt nạc, ăn mau chóng lớn. Ông cụ cưng chiều vuốt ve cái đầu nhỏ của Hàn Vũ, gắp cho cậu một miếng thịt nạc vào trong bát nhỏ. Hàn Vũ khôn ngoan nói: - Cảm ơn cụ ạ. Trịnh Trạch Hoa nói : - Ranh con rất biết chuyện, tương lai lại là một mầm tốt à. Ông cụ nhìn Hàn Vũ hiền lành nói: - Sự phát triển của Hàn Vũ, vẫn là phải tôn trọng ý muốn của nó, không nên bắt ép nó, trước tiên phải nuôi dạy tính cách tốt, chỉ cần nhân phẩm tốt, nhân cách không có vấn đề, tương lai làm gì đều tốt. Mọi người lần lượt nói, có điều trong lòng hiểu rõ, thái độ của ông cụ đối với Hàn Vũ công khai như vậy, cũng có nghĩa là ông cụ vô cùng hài lòng với Hàn Đông. - Năm sau có một lớp huấn luyện, cho Hàn Đông đi học tập một chút đi. Lúc này ông cụ mới nói. Theo như bố trí của Trung ương, sau năm mới, cũng tầm cuối tháng hai đầu tháng ba, trường Trung ương Đảng tổ chức bồi dưỡng cán bộ cấp tỉnh, lớp bồi dưỡng lần này, chủ yếu là bồi dưỡng cán bộ cấp Bộ trưởng, bao gồm một vài chủ tịch thậm chí Bí thư Tỉnh ủy, còn có cán bộ chính trị của các bộ Trung ương, ngoài ra còn có một số ít cán bộ cấp Thứ trưởng, đương nhiên, những cán bộ cấp Thứ trưởng có thể gia nhập vào lớp bồi dưỡng này đều là cán bộ có tiềm lực cực lớn trở thành cấp Bộ trưởng, có thể nói là cán bộ Bộ trưởng dự bị. Ông cụ đột nhiên đề xuất cho Hàn Đông vào học lớp bồi dưỡng này, một mặt là thừa nhận thành tích của Hàn Đông, mặt khác cũng là cho Hàn Đông cơ hội, dù sao lớp bồi dưỡng như vậy, đi học tập đào tạo sâu hơn, có thể tiến thêm một bước tích lũy mạng lưới quan hệ, bắt đầu chính thức tiếp xúc quan chức lớn cấp Bộ trưởng, cũng coi như là bắt đầu tiến vào một sân chính trị hoàn toàn mới và cao nhất. Trịnh Trạch Hoa nghậm cười nói: - Dạ, như vậy Hàn Đông sớm có tư cách rồi, đi học đào tạo sâu một chút cũng tốt. - Ừ, Hàn Đông cháu đi học tiến sĩ đi, cái này rất tốt, sống đến già, học đến già, cháu bây giờ vẫn còn trẻ, cần nắm bắt thời gian phong phú chính mình. Ông cụ hài lòng nói. Mùng 1 Hàn Đông đến ông ngoại Dư Kiện Hưng chúc tết, mùng 2 cùng Lữ Nhạc đưa Hàn Vũ đi đến nhà Lữ Quốc Trung. Mùng 3 thì Hàn Đông đi chúc tết một vài lãnh đạo quen, trước tiên đương nhiên là tới nhà Nguyên Hằng Kiện. Mặc dù Nguyên Hằng Kiện giờ đã là ủy viên thường ủy Trung ương, Bí thư Đảng ủy Công an, nhưng quan hệ của Hàn Đông và ông ta cũng tương đối thân thiết, cho nên Hàn Đông gọi điện thoại, Nguyên Hằng Kiện rất vui vẻ bảo anh ta đến. Ở trong nhà của Nguyên Hằng Kiện, Hàn Đông và ông ta nói rất nhiều chuyện về mặt công việc, Nguyên Hằng Kiện tỏ ra vô cùng tán dương cố gắng của Hàn Đông. - Thời gian qua thật nhanh, lần đầu tiên gặp cậu, cậu vẫn còn làm dưới huyện, tôi thấy lúc đó cậu tràn đầy khát vọng và lý tưởng, vài năm gần đấy sự nghiệp phát triển, tôi cũng coi như là người nhìn cậu trưởng thành, cậu có thể đạt được thành tựu như hiện nay, đi cùng đó là sự cố gắng của cậu, sau này cần giữ vững như vậy, ánh mắt nhìn xa một chút, sự phát triển của Trung Hoa trong tương lai chính là dựa vào thế hệ của các cậu.