Đối với kẻ tự cho mình là đúng này, Hàn Đông rất khó chịu, thản nhiên nói: - Không cần nữa. Thấy Hàn Đông lạnh lùng, người đàn ông kia cau mày, lập tức bĩu môi, rồi nhìn Tả Tuyết Tình nói: - Tuyết Tình, chúng mình tìm một nơi thanh tĩnh nào uống trà đi, phía trước có một lầu trà hạng sang, môi trường bên trong rất tốt, còn có học sinh của Học viện Âm nhạc trung ương đánh đàn dương cầm hoặc là đàn tranh và cái khác nữa ... Cũng nhìn ra được, tên này đối với Tả Tuyết Tình cũng không an tâm được. Tả Tuyết Tình khẽ cười nói: - Anh tự đi một mình đi, tôi không đi, tôi và anh ta cần bàn chút chuyện. Nói như vậy, rất rõ ràng chính là nói với người đàn ông kia, không muốn anh ta ở bên cạnh quấy rầy. Người đàn ông kia thấy thể, trong mắt ánh lên tia tức giận, xấu hổ mặt bực dọc, lập tức ngượng ngùng nói: - Vậy được thôi, lát nữa tôi sẽ liên lạc lại với em. - Ghét chết đi được. Thấy người đàn ông ruồi cuối cùng đã đi, Tả Tuyết Tình thở dài nói. Hàn Đông cười nói: - Sao, có người theo đuổi không tốt sao. - Cứ cho mình là tài, tôi cũng không thèm. Tả Tuyết Tình nói, - Đúng rồi, tuần trước gặp được cậu, cũng không nghe cậu nói làm báo cáo tiến sĩ? Hàn Đông nói: - Chủ yếu là ngại không dám trình bày trước mặt một nữ thiên tài. - Có cái gì mà ngại, mình cũng không phải học như vậy sao. Tả Tuyết Tình thản nhiên nói, - Bây giờ mọi người đều làm việc rồi, muốn buông tất cả để đi học cũng không thể được, cho nên chỉ học tại chức, lấy cái văn bằng, cũng coi như là nâng cao mình một chút. Hàn Đông gật đầu nói: - Đúng vậy, con người mà đến tuổi của chúng ta, nhân tố công việc gia đình, và nhiều mặt khác, khiến chúng ta không thể lại giống ngày trước được, có thể buông xuôi tất cả, toàn tâm toàn ý đi học. - Đúng là như vậy. Tả Tuyết Tình tràn đầy đồng tình, tiếp đó nói: - Vợ của cậu rất đẹp, con cái cũng rất ngoan. Hàn Đông khóe môi lộ ra một tia cười hạnh phúc, một nhà ba người có thể ở cùng nhau, quả thật là rất khó, Hàn Đông cũng rất trân trọng thời gian ở bên Lữ Nhạc và Hàn Vũ. - Con của cậu chắc cũng vài tuổi rồi nhỉ? Hàn Đông hỏi - Mình cũng không vội có con. Tả Tuyết Tình nói, mặc dù nghe giọng nói rất thoải mái, nhưng vẻ mặt cô đơn của cô, lại không giấu được Hàn Đông. Nhà nào cũng có chuyện của nhà ấy, Hàn Đông cũng không tiện hỏi, bởi vậy liền chuyển sang chủ đề khác: - Cậu từ Tây Xuyên đến đây học, cũng rất vất vả nhỉ? - Chẳng còn cách nào, có mệt cũng phải đến, vốn dĩ cơ hội tập trung nghe giảng không nhiều, nếu như bỏ qua vài khóa học, thì càng ít rồi. Tả Tuyết Tình cười nói: - Hàn Đông bây giờ cậu đi làm ở nghành nào, mình hình như nhớ cậu làm ở trong bộ máy chính phủ? Hàn Đông cười ngượng một cái nói: - Nữ thiên tài đối với tôi một chút cũng không quan tâm à, mình á, bây giờ đang làm ở Ủy ban cải cách. Tả Tuyết Tình trên mặt hiện lên vẻ mặt ý quả nhiên, lập tức hự một tiếng nói: - Cậu còn không biết ngượng nói, giấu kỹ như vậy, có phải là lo lắng bạn bè tìm đến cậu chạy cửa à. Nghe cô nói như vậy, Hàn Đông liền rõ ý của cô chắc biết tình hình của mình bây giờ, liền nói: - Tôi có gì mà giấu giếm, trước đấy cậu có hỏi gì đâu? - Vậy cũng đúng. Tả Tuyết Tình trên mặt lộ ra nụ cười duyên, nói: - Nói thật, mình cũng không dám tin, lần này gặp được cậu, mình còn đặc biệt đi kiểm tra một chút, không ngờ cậu bây giờ sự nghiệp tốt như thế, đương thời lớp chúng mình nhiều bạn học như vậy, cũng chỉ có cậu là sự nghiệp tốt nhất, phải nói lúc trước cậu giấu giếm rất kỹ nha. Bạn học đại học của mình, bây giờ đã là Phó chủ nhiệm của Ủy ban cải cách Quốc gia, đường đường là cấp Thứ trưởng có thực quyền, điều này khiến Tả Tuyết Tình có một cảm giác như nằm mơ. Trước đây, lúc Hàn Đông ở trong trường rất khiêm tốn, nói thực Tả Tuyết Tình cũng chẳng chú ý gì đến hắn ta, sau khi tốt nghiệp giữa hai người càng không có giao lưu gì, lần này tình cờ gặp gỡ ở trường cũ, sau đó luôn có cảm giác cái tên này rất quen, cẩn thận nghĩ lại, thì liên tường đến một minh tinh chính trị sáng chói trong nước. Bản thân Tả Tuyết Tình đối với chính trị cũng không có hứng thú, bất đắc dĩ chồng của cô lại là người trong thể chế, bởi vậy mưa dầm thấm lâu, cũng biết một vài việc. Vừa nghĩ đến chồng của mình có lần nói đến Hàn Đông tiền đồ vô hạn, chính là bạn học cũ của mình, điều này khiến Tả Tuyết Tình trong lòng không khỏi bồi hồi thật lâu. - Kỳ thật cũng không có gì, con đường sự nghiệp của mỗi người không giống nhau, cũng không thể nói ai so với ai tốt hơn nhiều. Hàn Đông nói, đây cũng là điều trong lòng hắn ta thật sự nghĩ, có lẽ nói trong thể chế, sự nghiệp của mình coi như tốt, nhưng với con đường phát triển của người khác lại không thể so sánh, lại cũng không có sự so sánh tuyệt đối. Giống như có người bạn khác làm nghệ thuật, người ta vẽ lên thật nhiều tác phẩm đẹp, vậy thì so sánh thế nào. Cho nên Hàn Đông chưa từng cảm thấy trong số những người bạn mình có sự nghiệp tốt nhất. - Người khác có thể không cho rằng như vậy. Tả Tuyết Tình nói, - Dù sao sau này có việc gì, mình tìm đến cậu, cậu đừng từ chối mình ha. Hàn Đông cười nói: - Không vấn đề, bạn học cũ có chuyện, mình nhất định làm hết sức. Sau đó Hàn Đông liền nghĩ tới một vấn đề, chính là Tả Tuyết Tình ngay cả chính trị cũng không quan tâm, còn có thể đoán ra được thân phận của mình, không biết mấy người trong lớp, có người liên tưởng tới thân phận của mình hay không. Nhưng dường như cũng không có người chú ý đến. Dù sao lúc Hàn Đông lên lớp, có cách ăn mặc rất khác lúc đi làm, thể hiện rõ thời trang tuổi trẻ một chút, khác hơn nhiều so với hình tượng Phó chủ nhiệm Ủy ban cải cách kiên nghị điềm đạm trong tin tức. Hơn nữa cho dù là cùng một người, lúc lên truyền hình và trong thực hiện đối diện cho người khác cảm giác không giống nhau, trừ khi là người quen cũ, nếu không người bình thường cũng khó có thể nghĩ đến. Hàn Đông là đến đi học, muốn chân chính học được kiến thức, không phải là giả vờ, cho nên Hàn Đông chỉ muốn khiêm tốn, không muốn người khác vì biết thân phận mà khen tặng nịnh bợ chính mình. - Lúc trước không ăn no, Hàn Đông cậu mời tôi ăn cơm đi coi như phí bịt miệng đi, thế nào, nếu không tôi vào lớp nói ra đấy. Tả Tuyết Tình ánh mắt xinh dẹp chớp chớp, vẻ mặt linh hoạt tươi cười nói. Hàn Đông cười: - Được, mời nữ thiên tài ăn cơm, đấy là vinh hạnh của tôi. Buổi chiều Thứ ba lên lớp, Hứa Song liền nộp bản thảo anh ta viết cho Hàn Đông. Hàn Đông chăm chú xem tài liệu, cảm thấy Hứa Song hiểu được ý của mình, hơn nữa cũng thấy Hứa Song tốn không ít công sức, bài viết cũng có chiều sâu, mấy đề nghị này rất phù hợp thực tế. Đương nhiên, Hàn Đông cũng có suy nghĩ và ý tưởng của mình, phê chuẩn trong bản thảo của Hứa Song, sau đó gọi Hứa Song đến, đưa bản thảo cho anh ta nói : - Bản thảo anh viết tôi xem qua rồi, cũng không tồi, có vài chỗ cần trình bày kỹ hơn, anh về sửa lại đi. - Dạ, chủ nhiệm. Hứa Song nhận bản thảo từ trong tay Hàn Đông, nhìn lướt qua một chút, thấy Hàn Đông sửa thêm không ít, trong lòng có chút không yên, xem ra tài liệu mình cẩn thận chuẩn bị vẫn là có rất nhiều chỗ thiếu sót, về sau còn cần cố gắng hơn nữa mới được. Hàn Đông phê xong văn kiện, liền gọi điện thoại cho Chủ nhiệm Mạnh Xuân Đức, nói: - Chủ nhiệm, anh có rỗi không, có vài việc tôi muốn qua chỗ anh bàn bạc một chút. - Được, Chủ nhiệm Hàn anh qua đây đi. Mạnh Xuân Đức nói, mới bắt đầu ông ta xưng hô là “Hàn Đông” hoặc là “ đồng chí Hàn Đông” với Hàn Đông, có điều qua một thời gian làm việc cùng, ông ta xưng hô với Hàn Đông là “ Chủ nhiệm Hàn”, đó cũng thể hiện vị trí của Hàn Đông trong mắt ông ta. Rất nhanh Hàn Đông liền đến văn phòng của Mạnh Xuân Đức, sau khi hai người ngồi xuống, Hàn Đông liền nói ra suy nghĩ của mình liên quan đến vấn đề quy phạm thị trường tư bản: - Tôi thấy, gần đây thị trường tư nhân, đặc biệt là trong thị trường chứng khoán, một vài người vì lăng xê, hiện tượng thao túng rất nghiêm trọng, mặt này tổn hại mở rộng lợi ích của nhà đầu tư trung hạ tầng, mặt khác còn làm nhiễu thị trường tư nhân của chúng ta, mang đến ảnh hưởng bất lợi rất lớn đến sự vận hành thị trường tư nhân, đối với hiện tượng này, tôi cảm thấy chúng ta cần phải coi trọng, một là quy phạm về mặt chế độ , hai là từ phương diện hành động chấp pháp, phải nghiêm khắc, cứng rắn, bắt những vụ án lớn, bắt những vụ án điển hình, lấy đó làm đại diện, kết hợp với… Mạnh Xuân Đức nghe rất nghiêm túc, mặc dù ông ta không biết vì sao bỗng nhiên Hàn Đông quan tâm đến thị trường tư nhân, nhưng dựa theo sự hiểu biết của ông ta về Hàn Đông, ông ta chắc chắn Hàn Đông không hề nói suông, chắc chắn là có mục đích, hơn nữa, trong quá trình công tác, một khi Hàn Đông hành động, dường như không có gì là việc nhỏ cả. - Hàn Đông việc anh nói vô cùng quan trọng, có điều đối với thị trường tư nhân đặc biệt là đối với thị trường chứng khoán, cần có cơ quan chuyên môn, công việc chúng ta phải triển khai cần có cơ hội, cũng cần ban nghành tương ứng ví như Hội giám sát thị trường chứng khoán, đây không phải là một vấn đề đơn giản… Hàn Đông cảm thấy, Mạnh Xuân Đức vẫn có xu hướng ổn định, có điều Hàn Đông sẽ không dễ dàng từ bỏ mục đích. Bây giờ Hàn Đông bàn với ông ta, chẳng qua là tới trước để dự phòng, chuẩn bị cho công việc tiếp theo của mình mà thôi. Thứ sáu, Hàn Đông nhận được điện thoại của Hàn Mạn Lương, nói mấy người bạn của anh ta đã hoàn toàn rút lui rồi, hơn nữa vì để Hàn Đông thuận tiện làm việc, bạn của anh ta chuẩn bị khá nhiều tư liệu, bất cứ lúc nào cũng có thể tiến hành tố cáo, hỏi Hàn Đông bao giờ ra tay thì thích hợp. Đúng lúc đối tượng dính vào một vụ án thu mua, cho nên bạn của Hàn Mạn Lương liền lấy được một số tài liệu có ích, đến lúc đó báo cáo với văn phòng Ủy ban cải cách, vậy thì Ủy ban cải cách có thể danh chính ngôn thuận mượn cớ điều tra, hành động sau đó sẽ dễ dàng hơn rất nhiều, ít nhất có thể yêu cầu đình chỉ hoạt động kinh doanh rồi từ từ điều tra, mà đối với tài chính trong đó, đã xảy ra vấn đề rồi từ lâu, dù sao những tài chính này ngoài một bộ phận là đầu tư, còn có bộ phận rất lớn là từ các phương tiện khác hợp lại. Hàn Đông cười cười, Hàn Mạn Lương quả là rất tích cực, nếu như vậy, cũng thuận tiện cho hành động của mình, có một vấn đề, thì có thể đặt ra vấn đề liên quan, từ đó có thể thực hiện điều tra theo luật hiện hành. Về phần việc này có liên lụy những cán bộ tha hóa thì lại là chuyện đằng sau rồi.