Đưa Hàn Đông tới khu công nghệ cao thành phố Giang Thành thị sát, để Hàn Đông nhìn thấy điểm sáng này của tỉnh Giang Bắc đầu tiên đồng thời thông qua giới truyền thông tiến hành loan tin, tới lúc đó sẽ đưa thông tin liên quan tới phát tại đài truyền hình trung ương, điều này làm Hàn Đông trong công việc giám sát đốc thúc lần này định rồi, tiếp theo Tô Xán còn chuẩn bị tiến hành phương án truyền thông tin sự việc này, điều này tương đương với việc ăn một quân của Hàn Đông Đối với khu công nghệ cao Giang Thành Tô Xán tràn đầy tin tưởng. Khi Tô Xán mới tới tỉnh Giang Bắc, quy mô của khu công nghệ cao thành phố Giang Thành không lớn, cơ sở hạ tầng của khu cũng khá lạc hậu, còn có không ít xí nghiệp có tính ô nhiễm, sự phát triển của cả khu chậm chạp nghiêm trọng, thỉnh thoảng còn có một số dân cư gần đó tới Ủy ban nhân dân tỉnh kêu oan, kịch liệt yêu cầu dừng một số xí nghiệp ô nhiễm trong khu. Là phó chủ tịch tỉnh bên kinh tế công nghiệp, Tô Xán nhậm chức liền chú ý về khu công nghệ cao Giang Thành, anh ta bỏ một số xí nghiệp ô nhiễm trong khu, vì thế cũng đắc tội với không ít người, nhưng lại thắng được nhiều người thừa nhận và ủng hộ, tiếp theo anh ta hao tâm tổn sức để cải thiện cơ sở hạ tầng trong khu, để các xí nghiệp trong khu đầu tư có thể nhanh chóng bước vào kinh doanh, mặt khác lợi dụng các mối quan hệ của mình bắt đầu đầu tư rất nhiều vào khu đặc biệt là về phương diện phần mềm điện tử, dường như đều là dựa vào mối quan hệ cá nhân. Tô Xán toàn lực ứng phó, hiệu quả kinh tế của khu công nghệ cao càng ngày càng tốt, trở thành nguồn thuế trọng yếu của thành phố Giang Thành và Giang Bắc. Đây cũng là thành tích quan trọng nhất sau khi Tô Xán tới Giang Bắc, chính vì thành tích này mà trong việc đề bạt y làm ủy viên thường vụ tỉnh căn bản không có áp lực rồi. Hơn nữa vì hàng loạt biểu hiện của Tô Xán ở tỉnh Giang Bắc, mà những ảnh hưởng tiêu cực lhi y lên phó chủ tịch tỉnh Giang Bắc dần dần tiêu hết, rất nhiều người đều thừa nhận năng lực của anh. Đây cũng chính là điểm mạnh khi Tô Xán đối mặt với Hàn Đông, luôn cố gắng phấn đấu vì thế từ trong sự phấn đấu của bản thân anh có thể nhìn thấy một tia hi vọng. Lúc này nhìn thấy Hàn Đông đối diện với một đống phóng viên trên mặt mang theo nụ cười, khẳng định, bình phẩm đối với một số điểm sáng của khu công nghệ cao thành phố Giang Thành, trong lòng Tô Xán rất vui sướng. Hàn Đông không dễ đối phó với cánh phóng viên, quay đầu nhìn lại thấy Tô Xán đứng bên cạnh cười, trong lòng có chút khó chịu. “Tên này dám đưa mình vào tròng.” Hàn Đông nghĩ trong lòng, nhưng anh có thể lý giải được cách làm của Tô Xán, nếu là người khác, chắc cũng sẽ dẫn mình tới đây. Từ tình hình ban nãy ở khu có thể thấy, Hàn Đông khá hài lòng với khu công nghệ cao thành phố Giang Thành, nếu các nơi trên toàn quốc đều làm được một khu công nghệ cao như vậy thì thật không tồi. Từ khu công nghệ cao Giang Thành đi ra, Hàn Đông lại cùng Tô Xán thị sát chợ ven sông, đây là chợ hàng hóa đặc sắc mà thành phố Giang Thành tạo ra. Hàn Đông và ông chủ trong chợ nói chuyện với nhau rất nhiều, hiểu quy hoạch quy chế phát triển của chợ, đồng thời cũng nghe nỗi lòng của họ. Thấy Hàn Đông và ông chủ kia nói chuyện rất hợp nhau Tô Xán âm thầm bĩu môi, trong lòng nghĩ Hàn Đông quả nhiên ngoài khả năng làm việc còn có khả năng giả bộ. “Ta cũng không tin, anh ta thực sự có thể nói chuyện với mấy người này hợp như vậy“ Tô Xán trong lòng nói một cách khinh thường. Do trước Hàn Đông đã yêu cầu rồi, ngoài Tô Xán và một phó trưởng ban thư ký thì không ai đi cùng nữa cho nên Hàn Đông nói chuyện với ông chủ ở chợ rất nhiều người tưởng anh là đến bàn chuyện làm ăn. Thông qua nói chuyện Hàn Đông cảm thấy chợ này vẫn còn tồn tại không ít vấn đề thuộc về quản lý canh tác, quyền quản lý giao nhau không rõ ràng mà các loại thuế phí rất nhiều, mặc dù chỉ nhìn thôi không nhiều nhưng tham gia vào thấy không ít, mà các tiệm lớn nhỏ cũng không tiến hành phân khu, cả chợ về mặt biểu hiện xem ra nhộn nhịp nhưng thực chất rất hỗn loạn, không xảy ra vấn đề thì thôi, chứ cứ xảy ra vấn đề thì sẽ là vấn đề lớn. Tuy nhiên Hàn Đông không vội nói suy nghĩ của mình với Tô Xán, Tô Xán vốn rất căng thẳng với mình nếu mình đưa ra vấn đề nhanh như vậy chỉ sợ trong lòng anh ta lại càng lo hơn. Hơn nữa chợ giống như vậy các nơi trên cả nước có rất nhiều, cũng tồn tại nhiều vấn đề, Hàn Đông chuẩn bị quay về chỉ đối phó các chợ nhỏ của các nơi trên cả nước, đưa ra một văn kiện có tính chất dẫn đường, tiến một bước quản lý chợ quy mô nhỏ. Đi hết chợ, Hàn Đông lại tới Hoàng Hạc Lâu, đây là cảnh đẹp nổi tiếng nhất của thành phố Giang Thành, bất luận ai tới thành phố Giang Thành dường như đều tới thăm cảnh đẹp này. Hoàng Hạc Lâu xây dựng trên đài, dưới đài cây cối rậm rạp, nhìn khói xa xa mênh mông, giữa là hai tầng lầu chính, mặt bằng hình vuông, tầng dưới trái phải thò ra, trước sau có hành lang thông nhau. Các nóc nhà chằng chịt, sừng đá lởm chởm, khí thế hùng tráng. Lầu này tương truyền bắt đầu xây dựng vào thời Tam Quốc, qua nhiều thế hệ nhiều lần xây dựng lại. Lầu chính cao 49 mét, tổng cộng 5 tầng, đỉnh nhọn, mái cong tầng tầng, bốn mặt như nhau. Tầng thấp nhất cột ngoài cao 30 mét, đại sảnh trung bộ tường chính diện có một lớp phù điêu lớn, biểu hiện ra ngoài là những thần thoại truyền thuyết lịch sử có liên quan đến Hoàng Hạc Lâu, tầng 3 thiết kế hành lang gấp khúc, trưng bày những bức tranh thơ từ có liên quan, tầng 2, 3, 4 bên ngoài có 4 mặt là hành lang, du khách có thể đứng tham quan nhìn về phía xa, tầng 5 là nhìn ra sảnh, có thể ở đây thưởng thức cảnh sắc Đại Giang, kiến trúc gần đó có tiên táo đình, thạch chiếu đình Hoàng Hạc trở về đợi. Hàn Đông đi lên lầu Hoàng Hạc, ngay lập tức phong cảnh kiều diễm của tam trấn Giang Thành rõ mồn một trước mắt, núi sông gấm vóc của Thần Châu cũng nhìn được từ xa xa, trong lòng Hàn Đông nhất thời gợn lên một hào khí. Quay đầu nhìn Tô Xán, chỉ thấy Tô Xán nheo mắt nhìn về phía xa xa, mím miệng lại, dường như trong lòng nghèn nghẹn một khát vọng. Nhưng Hàn Đông cũng thấy, trong nháy mắt bản thân quay đầu, lông mày Tô Xán nhảy mạnh lên sau đó mới hồi phục lại. Bởi vậy có thể thấy Tô Xán kỳ thực luôn chú ý tới mình chỉ là không biểu hiện ra mà thôi. Trên mặt Hàn Đông không kiềm chế được lộ ra nụ cười. Trên lầu có thơ từ, văn phú, câu đối, những câu chuyện dân gian từ các triều đại trong lịch sử Hàn Đông xem tỉ mỉ, dùng tâm để cảm nhận tình cảm trí tuệ của cổ nhân để lại, trong lòng có chút hào khí. Lúc này Hàn Đông cũng không quan tâm đến Tô Xán bên cạnh, cảm nhận di sản văn hóa tinh thần cổ nhân để lại trong lòng càng thấy bình tĩnh, tận đáy lòng vô tư vô lo, mặc dù Tô Xán bên cạnh thỉnh thoảng cảnh giác với mình nhưng Hàn Đông cũng không thẹn với lương tâm, trong lòng rất vui sướng. Kỳ thực Tô Xán rất buồn bực, anh cảm thấy Hàn Đông có chút thể hiện. Tô Xán cũng nhiều lần tới Hoàng Hạc Lâu mặc dù anh thừa nhận phong cảnh ở đây thực sự không tồi nhưng cũng chỉ là đẹp mà thôi, nhìn nhiều cũng chỉ có thế, ở đâu có thể có nhiều cảm xúc như vậy. “Một chữ giả bộ” Tô Xán trong lòng khinh bỉ nghĩ. Nhưng trong lòng Tô Xán mặc dù khinh thường nhưng biểu hiện vẫn là nụ cười, thỉnh thoảng nói với Hàn Đông một hai câu. Xong Tô Xán dẫn Hàn Đông đi ăn tối, rồi dẫn Hàn Đông tới khách sạn sau đó mới rời đi. Bọn Hàn Đông ở là nhà khách Giang Thành, vốn là nhà khách của Ủy ban nhân dân tỉnh, sau đổi lại để tư nhân nhận thầu. Nhưng người nhận thầu có một số quan hệ trong tỉnh vì thế vẫn có nhiều việc cần tiếp đón, cũng tính là nguồn thu nhập lớn của khách sạn, dù sao Ủy ban nhân dân tiếp khách, tiêu cũng không phải là tiền của tư nhân, cho nên việc cần tiêu tuyệt đối không thể tiêu ít, mà chỉ cần tạo mối quan hệ tốt tốn nhiều tiền một chút cũng không sao. Hàn Đông ở trong phòng lớn của tầng 9, thư ký Hứa Song ở phòng nhỏ bên cạnh, sắp xếp như vậy thuận tiện, Hàn Đông có việc gì có thể trực tiếp dặn dò anh ta. Một phòng bên cạnh có một phòng nhỏ, đây là sự sắp xếp cố ý của khách sạn, để thuận tiện đối đãi với lãnh đạo, lãnh đạo đương nhiên ở phòng lớn, tùy tùng của lãnh đạo ở phòng nhỏ, dù sao để lãnh đạo và tùy tùng cùng làm ở trong một phòng cũng không thích hợp lắm. Đứng trước cửa sổ bằng kính Hàn Đông nheo mắt nhìn ra xa thành phố Giang Thành đầy huy hoàng, trong lòng cảm xúc ngổn ngang. Mặc dù cho tới này bản thân mình và Tô Xán vẫn không ngừng cạnh tranh nhưng lần này hai người lần đầu tiếp xúc gần gũi, đây không phải chỉ là khoảng cách vị trí của hai người, mà là công việc của hai người lần đầu tiên có sự giao lưu. Trước kia Hàn Đông và Tô Xán có nhiều điểm khác nhau. Công việc cũng không có gì liên quan. Nhưng lần này lại không như vậy, Hàn Đông là phó chủ nhiệm Ủy ban cải cách, đến tỉnh Giang Bắc thị sát đốc thúc, mà Tô Xán lại là phó chủ tịch tỉnh bên công tác cải cách, về mặt quản lý mà nói công việc của hai người có rất nhiều chỗ cần giao nhau