Hàn Đông cầm quyển sổ của Ngụy Ba, lật vài cái. Trong sổ ghi chép lại và phân tích các hạng mục tồn tại về vấn đề nông thôn ở Kha Thành, đúng là rất có giá trị tham khảo đối với tổ công tác. Xem ra quyển sổ này không phải mới chuẩn bị trong vài ngày đâu. Nói cách khác, Ngụy Ba vẫn còn chú ý đến các vấn đề ở Kha Thành. Chỉ có điều khiến Hàn Đông không hiểu là, nếu như Ngụy Ba sớm biết Kha Thành có vấn đề, thân làm Phó bí thư Thành ủy, sao không báo cáo sớm cho Tỉnh ủy, cố tình chờ tổ công tác Tỉnh ủy đến mới lấy ra. “Kẻ này cũng chẳng tốt lành gì.” Hàn Đông nghĩ thầm trong lòng. Cho dù tên này có nịnh bợ đến mấy, Hàn Đông cũng sẽ không dùng y. Hành vi của tên Ngụy Ba này có khác gì với những kẻ xấu khác đâu. Đây là biểu hiện của người không có trách nhiệm với công việc. Lọai này không có một chút nguyên tắc làm người, Hàn Đông dù cho hết người cũng không dùng đến gã. Ngụy Ba ngồi một chỗ, mong đợi nhìn Hàn Đông, nhìn thấy Hàn Đông tỉ mỉ lật từng trang từng trang, tràn đầy hy vọng. Hàn Đông vẫn không tỏ vẻ thay đổi sắc mặt khiến gã bắt đầu mơ hồ thất vọng. Trong lúc lo đi nghĩ lại, gã cảm giác người như đang có nhiều cái gai đâm vào. Chừng 10 phút sau, Hàn Đông gấp vở, hỏi: - Anh nghĩ rằng nên xử lý những vấn đề này như thế nào để có lợi nhất cho Kha Thành. Ngụy Ba vừa nghe cảm thấy vô cùng mừng rỡ. Xem ra Hàn Đông cũng đang suy nghĩ cho mình rồi. Những thứ mình chuẩn bị cuối cùng cũng phát huy tác dụng rồi. - Bí thư, tôi cho rằng các vấn đề của Kh Thành, đương nhiên phải do Tỉnh ủy xử lý. Tuy nhiên nếu bí thư hỏi tôi, tôi sẽ đề xuất một số ý kiến Ngụy Ba cẩn thận nói, thâm chí còn có một chút kích động khiến cho thanh âm có chút run rẩy. - Trong chuyện của Kha Thành, bộ máy Thành ủy hiện tại phải chịu trách nhiệm lớn nhất. Tôi cũng là một thành viên trong bộ máy đó, tuy đã cố gắng nhưng công tác vẫn chưa được tốt lắm. Trước tiên xin nhận kiểm điểm… Ngụy Ba dừng lại một chút, nhìn thấy Hàn Đông không chút phản ứng, liền nói tiếp: - Vấn đề ở Kha Thành tập trung ở chỗ có một số hạng mục không tuân thủ quy định, hòan tòan do lãnh đạo chỉ đạo không nghiêm, đồng thời có sự giám sát qua loa của một số người khiến cho lợi ích của nông dân bị xâm hại. Và sau khi vấn đề xuất hiện, Thành ủy cũng không áp dụng biện pháp thực thi hữu hiệu, ngược lại còn muốn che dấu sự thật. Điều này từng bước tạo thành mâu thuẫn. Đối với hiện tượng này, tôi cũng đã từng nói chuyện với lãnh đạo chủ chốt Thành ủy nhưng cuối cùng cũng không giải quyết được. Bởi vậy, muốn giải quyết triệt để, trước tiên phải tiến hành truy cứu trách nhiệm, đồng thời khống chế, khiển trách. Dù sao phần đông cũng là tốt, vẫn có nhiều người một lòng vì công việc. Tiếp theo Tỉnh ủy phải nhanh chóng ổn định cục diện Kha Thành, định hình con đường hướng tới của Kha Thành. Việc Thành ủy và Ủy ban nhân dân vì ích lợi mà xâm hại tới dân chúng, phải có chế định bồi thường, tạm gác lại các hạng mục về nông thôi, tiến hành cải cách thành thị, như vậy mới giảm bớt được tổn thất… Ngụy Ba nói lôi thôi dài dòng nhưng lại không có được chủ ý nào. Hơn nữa Hàn Đông hiểu thêm được con người này muốn có cơ hội tiến thêm bước nữa. Xem ra gã thật sự nghĩ đây là một cơ hội tốt. Đối với hạng người trong lòng chỉ nghĩ đến địa vị, không nghĩ đến nhân dân, Hàn Đông chỉ có thể coi là lọai người lọc lõi. Hạng như vậy trong quan trường khôn khéo, nhưng đối với sự nghiệp của Nhà nước và Đảng lại không có tác dụng gì. Nhưng lọai quan chức như vậy lại không ít, cả nước nhiều cơ quan lớn nhỏ, lọai người cơ hội quả thực đếm không xuể. Nếu như nói lọai người này không có chút tác dụng, có lẽ cũng không chuẩn lắm. Chí ít bọn họ vì chức vị, cũng sẽ cố gắng biểu hiện điều gì đó. Đương nhiên trong thể chế, vẫn còn nhiều người làm việc thực chất, hơn nữa bất luận hòan cảnh thế nào, sâu trong họ vẫn kiên trì, vững tâm. Những người đó rất đáng kính, lại còn mang lại tác dụng rất lớn. Tên Ngụy Ba đang đứng trước mặt, hiển nhiên không phải người mà Hàn Đông ưu ái. Thân là lãnh đạo, bất luận đứng trên lập trường nào, đều có quan điểm dùng người của chính mình. Hàn Đông thích những người lương thiện, có năng lực, yêu công việc. Và đối với những người thích luồn cúi, tâm tư không dành cho công việc, Hàn Đông vốn không có hứng thú. Ngụy Ba nói một hồi lâu, nhìn thấy Hàn Đông càng ngày càng lạnh nhạt, trong lòng bắt đầu cảm thấy mất tự tin. - Bí thư, tạm thời tôi chỉ có thể nghĩ đến đấy. Tuy nhiên xin yên tâm, tôi nhất định tòan lực theo chỉ thị của Bí thư, ổn định tình hình ở Kha Thành, dùng hết chức trách tìm ra con sâu làm rầu nồi canh… Hàn Đông cười nói: - Được, tình hình anh phản ánh tôi cũng hiểu rồi. Anh nhớ tập trung công tác, có chuyện gì tôi sẽ tìm anh để tìm hiểu. Ngụy Ba thất vọng đứng lên, khom người cúi chào Hàn Đông, thận trọng bước ra cửa, quay đầu cười nịnh, rồi mới bước ra ngoài. Xuống tầng dưới, Ngụy Ba xoa mồ hôi, sau đó lại nhìn lên ngó một lúc, trong lòng cảm thấy hứng thú, nhưng lại cảm thấy mất mát cái gì đó. Vui sướng ở chỗ gã đã thể hiện được một phen ở trước mặt Hàn Đông. Mất mát ở chỗ, Hàn Đông lại không có phản ứng, không giống như gã tưởng tượng. Đồng thời gã lại tràn đầy hy vọng, chờ mong việc Hàn Đông bình thản như vậy, chẳng qua hắn là người sâu xa. Tuy trong lòng vừa ý nhưng lại không thể hiện ra ngoài. “Có lẽ bây giờ Hàn Đông đang có thiện ý với mình.” Ngụy Ba trong lòng nghĩ thầm. “Chỉ cần mình nỗ lực, dùng chứng cứ rõ ràng, hỗ trợ tổ công tác, có lẽ Hàn Đông sẽ ưu đãi mình hơn.” Trước khi đến gã không đi xe, mà đi bộ đến. Bây giờ, lúc mới ra đến cửa, liền nhìn thấy một chiếc xe đang lái tới, ánh đèn pha sáng chói phả vào mắt. Hiệu xe ấy, là xe của Thành ủy. Gã đột nhiên căng thẳng, núp vào hàng cây ven đường. Gã lo lắng sẽ bị Bí thư thành ủy Đậu Tùng Huy nhìn thấy. Chờ chiếc xe chạy qua, Ngụy Ba mới thở phào một cái. Gã quay sau nhìn lên tầng, biết Đậu Tùng Huy đến để tìm Hàn Đông. Xem ra Đậu Tùng Huy cũng không cam lòng chịu phạt, cũng muốn đến gặp Hàn Đông để tính cách đây. Chiếc xe của Thành ủy đỗ lại, thư ký ngồi ở ghế phụ quay xuống Đậu Tùng Huy nói: - Bí thư, vừa nãy tôi nhìn thấy Phó bí thư Ngụy Ba ở bên đường. - Vậy sao? Đậu Tùng Huy khẽ nhíu mày, thản nhiên nói. Thư ký của gã cũng không nói gì nữa. Dù gì nên nói đã nói rồi, cái khác cũng không nên lắm chuyện. Đậu Tùng Huy xuống xe, hít sâu một cái, rồi đi lên tầng 2. Việc đầu tiên là gõ cửa phòng Vương Lập Bình. - Bí thư Đậu, chào ngài. Vương Lập Bình cũng không ngạc nhiên vì sự tới thăm của Đậu Tùng Huy. Đậu Tùng Huy khách sáo nói: - Thư ký Vương, xin chào. Tôi muốn báo cáo công việc với Bí thư Hàn Đông, làm phiền cậu thông báo một chút. Vương Lập Bình lộ vẻ khó chịu, nói: - Bí thư, bây giờ cũng muộn, Bí thư Hàn đã nghỉ ngơi rồi. Khóe mắt Đậu Tùng Huy khẽ giật vài cái. Phòng Hàn Đông rõ ràng sáng đèn, Vương Lập Bình lại nói hắn đang ngủ. Đây không phải là nói láo trắng trợn sao. Từ thái độ của Vương Lập Bình, Đậu Tùng Huy cảm thấy Hàn Đông nhất định không hài lòng với mình. Tuy nhìn thấy phòng Hàn Đông có ánh đèn hắt ra, nhưng Vương Lập Bình đã nói hắn đang nghỉ, Đậu Tùng Huy cũng không thể cưỡng ép báo cáo công tác, đành phải khách sáo hỏi Vương Lập Bình ngày mai gặp Hàn Đông để xin chị thị, và muốn báo cáo tình hình Kha Thành. Vương Lập Bình đương nhiên tỏ ra sẽ báo cáo với Hàn Đông, nói có chuyện gì sẽ liên hệ với gã. Sau khi lưu số điện thọai, Đậu Tùng Huy buồn bực đi xuống cầu thang. Xe chay nhanh ra hướng nhà khách, Đậu Tùng Huy quay đầu lại nhìn về phòng Hàn Đông. Bị Hàn Đông không cho gặp, trong lòng gã càng thêm lo lắng. Về đến nhà, Đậu Tùng Huy liền gọi cho Chủ tịch thành phố Kim Xuân. Hai người nói chuyện đến gần 1 tiếng. Hôm sau, Thành ủy tiếp tục triển khai công tác. Và rất nhiều người biết chuyện Tỉnh ủy điều tra tình hình nông thôn ở Kha Thành và tòan bộ bộ máy lãnh đạo, cảm thấy kinh hòang. Đương nhiên lo lắng nhất vẫn là những người dính dáng đến chuyện nông thôn, một số người bắt đầu tìm cách chèo chống. Lúc đó, Hàn Đông bảo người công khai đường dây nóng của tổ công tác. Như vậy, trong lòng những tên tham quan đã có sự bất an rồi. Một mặt khác, Sở Công an đang phái một tổ bí mật điều tra từng nhân viên, cũng đem lại không ít chứng cứ. Những vấn đề ở Kha Thành dần dần được hiện rõ. Thời gian 3 ngày nhanh chóng qua, tổ công tác Tỉnh ủy sửa sang, thu thập lại một số lượng lớn tài liệu, cơ bản để làm rõ ràng những vấn đề ở Kha Thành. Vì thế, Hàn Đông liên hệ với Hà Vĩnh Thành. Khi Ủy ban Kỷ luật Tỉnh vào Kha Thành, trước liền song quy Ủy viên thường vụ Thành ủy, Bí thư Đảng ủy Công An Vương Tòng Lượng, hai ngày sau song quy tiếp với ba Ủy viên Thành ủy khác. Cùng lúc đó, Chủ nhiệm phòng 5Ủy ban kỷ lụât Trung Ương Viên Hoành Nhược cũng dẫn đầu đòan đến thành phố Biện Châu. Không lâu sau, Phó chủ tịch thường trực tỉnh Vương Mẫn Kiệt bị bắt giam. Theo tình hình Ủy ban kỷ luật báo cáo, Vương Mẫn Kiệt nhận hối lộ mấy trăm ngàn tệ, vì để che giấu những vấn đề ở Kha Thành. Vương Mẫn Kiệt bị bắt giam, ở Tỉnh thậm chí trên Trung Ương đều rất ủng hộ. Rất nhiều người đang theo dõi hành động của Hàn Đông, dù sao chuyện ở Kha Thành đã lộ ra rồi cuối cùng sẽ được xử lý, vẫn không thể thiếu được những mối quan hệ của Hàn Đông. “Hàn Đông thật ghê gớm, lại lật đổ được cả lãnh đạo của Tỉnh ủy.” Một số người không kìm được thán phục.