Về vấn đề của thành phố Kha Thành, Hà Vĩnh Thành ngay từ đầu đã tỏ vẻ cực kỳ cấp tiến, lòng đầy căm phẫn ra vẻ phải điều tra tới cùng. Nhưng Hàn Đông cảm giác được Hà Vĩnh Thành vẫn có lòng riêng, trước tiên ngay từ đầu ông ta đã có cách nghĩ lợi dụng lần này chỉnh đốn Sở Công an tỉnh, hiện tại sau khi Hàn Đông đi điều tra thực địa về có ý kiến phái tổ công tác đến thành phố Kha Thành mà Hà Vĩnh Thành lại không vẻ gì là đồng ý, lý do là cần điều chỉnh bộ máy của thành phố Kha Thành và có thể ảnh hưởng đến sự phát triển của thành phố Kha Thành. Nhưng bộ máy hiện tại của thành phố Kha Thành, rõ ràng là có vấn đề, nếu không giải quyết lo trước lo sau, tìm cớ quanh co, vậy thì Hàn Đông sẽ hoài nghi dụng tâm đó rồi. Nhưng Hà Vĩnh Thành là Bí thư Tỉnh ủy, ông ta không đồng ý thì Hàn Đông tạm thời cũng không thể tự chủ trương phái tổ công tác đến thành phố Kha Thành. Chỉ có điều trong lòng Hàn Đông có chút không vui, sau khi cùng Hà Vĩnh Thành nói chuyện, Hàn Đông liền cúp điện thoại lập tức lái xe đến huyện Hà Sơn. Theo như giới thiệu của Lãng An Minh, huyện Hà Sơn là khu thiên tai nặng nề, Hàn Đông cần đích thân đến xem một chút. Mà tình hình thị trấn Bắc An đã nghiêm trọng rồi, không biết huyện Hà Sơn sẽ có tình cảnh như thế nào, Hàn Đông trong lòng vô cùng nặng nề. Từ thị trấn Bắc An đến huyện Hà Sơn, chỉ cần khoảng nửa tiếng, Hàn Đông đi thăm dò một phen, trong lòng lưả giận ngày càng lớn. Nếu không phải tận mắt nhìn thấy, Hàn Đông tuyệt đối không thể ngờ là những người này gan lại lớn như vậy, đây làm sao mà là nước Trung Hoa, gần giống như là xã hội cũ quan phủ đối đãi dân chúng vậy. Ă cơm tối trong một quán nhỏ, Hàn Đông sắc mặt trầm tĩnh, trong lòng sớm đã chồng chất lửa giận vô hạn, bất cứ lúc nào đều có thể tuôn ra. Vương Lập Bình luôn đi theo Hàn Đông, cũng là cảm nhận được đầy đủ sự tức giận trong lòng Hàn Đông. “Thành phố Kha Thành, bộ máy trên dưới đều thối nát rồi, những người này gan thật là lớn, bọn họ nghĩ như vậy có thể ngăn chặn sao? Vương Lập Bình trong lòng thầm nghĩ. “Nơi nào có áp bức, nơi đó có phản kháng, áp bức càng lâu sức phản kháng càng mạnh, hiện tại là thời đại nào rồi, những quan viên của thành phố Kha Thành chẳng lẽ đều là óc heo sao?” Ăn cơm tối xong, Hàn Đông liền trở về thành phố Biện Châu trong đêm. Hắn đã không có chút hy vọng gì đối với quan viên thành phố Kha Thành. Đã thành ra như vậy rồi, còn hy vọng được mấy người thanh bạch chứ. Khiến Hàn Đông khó có thể tưởng tượng chính là rốt cuộc là lợi ích như thế nào mà khiến cho mấy quan viên này to gan như vậy, lại dám mạo hiểm làm chuyện sai lầm lớn, chẳng lẽ mấy người này không lo cho tiền đồ của mình hay sao. Mặc kệ xuất phát từ nguyên nhân gì, Hàn Đông trong lòng đã quyết định, lần này nhất định đốc thúc từ đầu tới cuối, hắn cũng muốn xem ai sẽ vì những kẻ vô pháp vô thiên này ra mặt. Trở lại thành phố Biện Châu đã là mười giờ tối, Lữ Nhạc thấy sắc mặt khó coi của Hàn Đông, hỏi: - Hàn Đông, anh hôm nay đến thành phố Kha Thành, rốt cuộc tình hình là thế nào? Hàn Đông thở dài một hơi, đem những gì mình nghe thấy nhìn thấy nói một hơi, Lữ Nhạc nghe xong cũng rất tức giận, nhíu mày nói: - Bọn họ đối xử với dân chúng như vậy, mấy người này đều đáng bắn chết. Hàn Đông thở dài lắc đầu, nói: - Tình hình không đơn giản như em nghĩ, làm sao xử lý vấn đề của thành phố Kha Thành, ý kiến của Tỉnh ủy chưa chắc có thể thống nhất. Lữ Nhạc tự nhiên hiểu được, mười mấy Ủy viên thường vụ Tỉnh ủy, muốn có thể nhanh như vậy thống nhất ý kiến cũng không hiện thực lắm, hơn nữa cô nghe giọng điệu của Hàn Đông chỉ sợ là thái độ của lãnh đạo chủ yếu của Tỉnh ủy cũng không rõ ràng. Hai người đang nói chuyện của thành phố Kha Thành thì điện thoại trong phòng khách reo lên, Lữ Nhạc đi nhận điện thoại, là Chủ tịch tỉnh Trần Thi Lương gọi tới. - Chủ tịch tỉnh Trần, còn chưa nghỉ ngơi sao? Hàn Đông nhận điện thoại từ tay Lữ Nhạc, nói. - Tôi làm sao mà ngủ được chứ? Trần Thi Lương giọng điệu nặng nề, nói. - Hàn Đông anh vừa từ thành phố Kha Thành về hả? Hàn Đông hơi ngẩn ra, liền nói: - Đúng vậy, Chủ tịch tỉnh Trần cũng biết tình hình của thành phố Kha Thành? Đồng thời Hàn Đông thầm nghĩ trong lòng, tin tức của Trần Thi Lương cũng thật là mau lẹ, xem ra cũng không phải là người tầm thường, Hà Vĩnh Thành muốn đối phó ông ta, chỉ sợ cũng không dễ dàng như vậy. Trần Thi Lương nói: - Tôi cũng vừa mới biết thôi, đồng chí Hàn Đông, anh đi đến thành phố Kha Thành xem rồi, tình hình thực tế rốt cuộc là thế nào? Hàn Đông nói: - Tình hình thực tế, nghiêm trọng hơn tưởng tượng, nếu không nhanh chóng áp dụng biện pháp xử lý hiệu quả, chỉ sợ sẽ có vấn đề lớn… Nếu Hà Vĩnh Thành đã có thái độ mập mờ, vậy thì Hàn Đông cùng Trần Thi Lương cùng nhau thúc đẩy, cho nên hắn đem những gì mình biết nói cho Trần Thi Lương nghe, sau đó đề xuất đề nghị của mình. - Không thể ngờ cán bộ ở thành phố Kha Thành lại có lá gan lớn như vậy, Hàn Đông, đề nghị của anh rất tốt, cần lập tức phái tổ công tác đến thành phố Kha Thành, tiến hành điều tra toàn diện vấn đề này. Trần Thi Lương kiên định nói. Ông ta là cán bộ từ Ủy ban Trung ương xuống, trong lòng cũng nghĩ cho dân chúng, cho nên nghe Hàn Đông giới thiệu tình hình, ông ta vô cùng tức giận. Hàn Đông nói: - Tôi cũng có đề nghị với Bí thư Vĩnh Thành, nhưng Bí thư Vĩnh Thành lo lắng cản trở công tác bình thường của thành phố Kha Thành… Trần Thi Lương ở đầu kia điện thoại nhíu mày, ông ta hiểu được ý của Hàn Đông, xem ra hắn chính là muốn lợi dụng mình thúc giục Hà Vĩnh Thành một chút, nhưng chuyện này, ông ta cảm thấy không có gì kiêng dè, nhanh chong giải quyết vấn đề mới đúng, còn về Hà Vĩnh Thành muốn giở trò gì cũng không sao, lại nói, theo cách xử sự của Hàn Đông mà nói, hắn vô cùng quan tâm đến khó khăn của dân chúng, lần này mình đúng lúc cùng hắn có cùng quan điểm, ngại gì mà không hợp tác một phen. - Điều này có gì phải lo chứ, chẳng lẽ bây giờ chúng ta còn hy vọng vào bộ máy của thành phố Kha Thành trong sạch lắm sao? Trần Thi Lương cất giọng nói. - Sáng sớm ngày mai, tôi sẽ tìm Bí thư Vĩnh Thành, nhất định ngày mai sẽ phái tổ công tác đến thành phố Kha Thành. Hàn Đông nói: - Tôi đồng ý ý kiến của Chủ tịch tỉnh Trần. Sáng sớm hôm sau, Hà Vĩnh Thành vừa đến văn phòng ngồi xuống, Chủ tịch tỉnh Trần Thi Lương liền đến, ông ấy ngồi xuống đi thẳng vào vấn đề, nói: - Đồng chí Vĩnh Thành, vấn đề của thành phố Kha Thành thật cấp bách, vì để tránh xuất hiện vấn đề lớn hơn nữa, Tỉnh ủy cần cấp tốc hành động, thành lập tổ công tác chuyên môn, lập tức tiến hành điều tra toàn diện vấn đề của thành phố Kha Thành, trả lại công lý cho dân chúng thành phố Kha Thành… Hà Vĩnh Thành cầm ly trà trong tay nghe Trần Thi Lương nói, mày ông ta liền nhíu lại. Trần Thi Lương và Hàn Đông không ngờ ý tưởng giống nhau, điều này cho thấy rõ cái gì? “Xem ra Hàn Đông cũng rất nóng lòng, như vậy hắn mới gấp gáp nói ra suy nghĩ với Trần Thi Lương, hai người bọn họ thật ăn nhịp với nhau.” Hà Vĩnh Thành trong lòng nghĩ thầm, cũng có chút khó chịu. Trên thực tế, hôm qua y cũng không hoàn toàn cự tuyệt đề nghị của Hàn Đông, chỉ là đưa ra một chút lo lắng của mình, y là Bí thư Tỉnh ủy, nhất định phải phụ trách công tác của toàn tỉnh, chuyện phái tổ công tác lớn như vậy, chẳng lẽ không thể suy nghĩ cẩn thận một chút, Hàn Đông là Phó bí thư, có ý kiến gì, có thể cùng mình trao đổi. Tuy là trong lòng không vui, nhưng Hà Vĩnh Thành cũng hiểu, mình không thể hy vọng Hàn Đông ngoan ngoãn phối hợp như vậy, hiện tại hắn cùng Trần Thi Lương thống nhất ý kiến, vậy thì nếu mình còn không hạ quyết tâm, sợ là đối với mình bất lợi. Nhưng Hàn Đông nếu đã vội vã như vậy, vậy thì để hắn biểu hiện cho tốt một chút, để hắn làm đội trưởng tổ công tác, chỉ hy vọng hắn không để xảy ra vấn đề gì, nếu không hắn cũng phải ăn nói với mình và Tỉnh ủy. Nghĩ đến đây, Hà Vĩnh Thành liền gật đầu, nói: - Thật ra cách nghĩ này, tối hôm qua sau khi đồng chí Hàn Đông nói với tôi, tôi cũng nghiêm túc suy nghĩ một chút, muốn giải quyết vấn đề của thành phố Kha Thành, cần nhanh chóng hành động. Tôi nghĩ tổ công tác lần này, để cho đồng chí Hàn Đông dẫn đội, cùng Ủy ban Kỷ luật, Kiểm toán, Công an, các ban ngành đến thành phố Kha Thành, tiến hành điều tra toàn diện. - Do đồng chí Hàn Đông phụ trách tôi không có ý kiến gì. Trần Thi Lương gật đầu, nói. Hà Vĩnh Thành liền đánh nhịp, nói: - Vậy tốt, chuyện này cứ quyết định như vậy, chúng ta mau chóng mở cuộc họp hội ý, tranh thủ vào buổi chiều nhân viên tổ công tác đều được xác định.