‘Công chúa đây là tam Vương gia Tư Mã Tuấn Lỗi, tứ Vương gia Tư Mã Tuấn Dật.’ Hoàng Thượng nhìn bọn họ đứng ở một bên giới thiệu không biết công chúa sẽ vừa ý ai?
Cái gì? Hắn lại có thể là tứ Vương gia Thiên triều Tư Mã Tuấn Dật, cũng là một trong các vị hôn phu để nàng chọn, ánh mắt không khỏi nhìn về phía bọn họ, nam nhân tà mị chết tiệt dám trước quần chúng bày ra bộ dáng ngang ngược nhìn nàng bằng đôi mắt quyến rũ, người cũng tuấn lãng bên cạnh chính là một người lạnh lùng thậm chí cũng chưa liếc nhìn nàng một cái, quả là giống lời hoàng huynh nói Vương gia Thiên triều so với huynh ấy chỉ có hơn chớ không kém, chẳng qua nụ hôn của Tư Mã Tuấn Dật làm cho nàng vô cùng tức giận, hành động của hắn khiến nàng càng xấu hổ càng khiến nàng khắc sâu vào trí nhớ.
Tư Mã Tuấn Dật dường như có chút không bình tĩnh, ngày hôm qua ở thanh lâu gặp nàng hắn đã không kềm chế được nếu không nàng sẽ không nhìn hắn như vậy khi chọn phò mã.
Tư Mã Tuấn Lỗi đứng ở nơi đó không hề quan tâm tới chuyện trong triều đình suy nghĩ trong lòng hắn đều là Hàn Ngữ Phong.
‘Hoàng huynh, ta chọn tứ Vương gia Tư Mã Tuấn Dật.’ Lý Huyền Tuyết không chút nào ngượng ngùng dùng ngón tay chỉ về phía Tư Mã Tuấn Dật nói.
Mọi người đều là ngạc nhiên, không phải công chúa sẽ phải tiếp xúc một thời gian rồi mới quyết định sao? Vì sao lại quyết định nhanh như vậy. Nhưng vẻ mặt của Hoàng Thượng dường như rất thoải mái: ‘Công chúa quyết định nhanh như vậy chứng tỏ Tuấn Dật thật sự rất được nữ nhân yêu thích.’
‘Tuyết Nhi, chuyện này hôm nay không quyết định vội để sau đi.’ Lý Huyền Băng nghìn lần cũng không ngờ nàng lại quyết định nhanh như thế mà lại còn chọn Tư Mã Tuấn Dật, thật là không đúng ý hắn.
‘Hoàng huynh, ta muốn chọn hắn.’ Lý Huyền Tuyết biết ý tứ trong lời nói của hắn, nhưng nàng vẫn kiên quyết giữ vững quan điểm của mình, mặc kệ chuyện gì xảy ra, Nàng muốn chọn hắn.
Bỗng nhiên bị nhắc tới Tư Mã Tuấn Dật cũng sửng sốt đôi mắt tà mị nhăn lại nhìn về phía nàng, hắn rất muốn cự tuyệt lập tức, nhưng hắn biết hắn không thể cự tuyệt việc hòa thân này, hắn đã biết nếu trước mặt mọi người cự tuyệt công chúa kia hậu quả là rất nghiêm trọng.
‘Tuyết Nhi.’ Sắc mặt Lý Huyền Băng có chút giận dữ giọng điệu tăng thêm. Muội muội làm sao vậy chứ? Không phải muốn chọn thì có thể chọn Tư Mã Tuấn Lỗi, không phải tối hôm qua muội muội đã đồng ý với hắn rồi sao?
‘Hoàng huynh ta vẫn muốn chọn hắn.’ Giọng Lý Huyền Tuyết rất nhẹ nhàng nhưng cương quyết không chút nào có ý định thay đổi chủ ý.
‘Muội.…’Sắc mặt Lí Huyền Băng rất xấu, trừng mắt nhìn nàng. Trong chốc lát không khí có chút ngượng ngùng, các đại thần hiểu được tạm thời giả vờ như không biết.
Cuối cùng vẫn là Hoàng Thượng đánh vỡ bầu không khí xấu hổ này: ‘Chi bằng như vậy đi, để công chúa và tứ Vương gia ở chung một chỗ trước, sau đó để công chúa quyết định được không?’
‘Ngoại thần tuân chỉ.’ Sắc mặt Lí Huyền lúc này cũng xấu như tâm tình của hắn.
‘Thần không có ý kiến.’ Tư Mã Tuấn Dật cũng thở phào nhẹ nhõm, hắn có thể dùng khoảng thời gian này làm cho nàng thay đổi chủ ý.
‘Huyền Tuyết tuân chỉ.’ Nàng có thể không đồng ý được hay sao? Dù sao bất kể là xảy ra chuyện gì? Nàng sẽ không bỏ qua cho hắn.
‘Vậy quyết định như thế đi, không có việc gì thì trước tiên cùng trẫm tới ngự hoa viên chiêu đãi Vương gia, công chúa, tứ Vương gia ngươi cũng tham gia.’ Hoàng Thượng nói
‘Thần tuân mệnh.’ Bộ dạng của Tư Mã Tuấn Dật không hề tình nguyện.
‘Chúng thần cáo lui, vạn tuế vạn tuế vạn vạn tuế.’ Các đại thần đều lui xuống.
Trong ngự hoa viên.
Hoàng Thượng và Lý Huyền Băng đi ở phía trước nói chuyện với nhau.
Tư Mã Tuấn Dật và Lý Huyền Tuyết đi chậm rãi theo ở phía sau.
Tuấn Dật đi bên cạnh nàng, khóe môi nhếch lên trêu đùa nàng nhẹ giọng nói: ‘Công chúa không nên chọn ta chẳng lẽ vẫn nhớ nụ hôn của ta, vẫn muốn tiếp tục chuyện ngày hôm qua sao?’
Đôi mắt xinh đẹp của Lý Huyền Tuyết trừng mắt hắn, biết hắn cố ý trêu đùa nàng đôi mắt chớp chớp, ngoắc ngoắc ngón tay để hắn tới gần chút nữa nói: ‘Tư Mã Tuấn Dật, bản công chúa thích ngươi.’
‘Vậy đây đúng là vinh hạnh của ta.’ Tư Mã Tuấn Dật nói xong liền nhanh chóng hôn một cái trên mặt của nàng, kỹ xảo này của nàng so với hắn thì còn quá non nớt.
Đúng lúc này Hoàng Thượng và Lý Huyền Băng quay đầu lại thấy cảnh này sắc mặt Lý Huyền Tuyết xấu hổ đỏ bừng cúi đầu không dám ngẩng lên.
‘Xem ra công chúa và hoàng huynh rất tâm đầu ý hợp.’ Trên mặt Hoàng Thượng mang ý cười.
‘Tứ Vương gia việc hôn nhân của ngươi và Tuyết Nhi chưa có thông báo xuống dưới, xin Vương gia tôn trọng một chút.’ Sắc mặt Lý Huyền Băng rất khó chịu giọng điệu cũng không khách khí.
‘Vương gia có phải nói quá nghiêm trọng hay không? ta có làm cái gì sao? Công chúa người nói phải không?’ Tư Mã Tuấn Dật khiêu khích nhìn hắn, rồi hỏi công chúa ở bên cạnh.
‘Tứ Vương gia,Tuyết Nhi là người cao quý không phải là kỹ nữ lầu xanh để cho ngươi có thể tùy ý ức hiếp.’ Giọng điệu Lý Huyền Băng nghiêm trọng cảnh báo.
‘Vương gia lấy kỹ nữ lầu xanh đem so sánh với công chúa đó chính là hạ thấp công chúa, vả lại ta cũng không ý kia.’ Tư Mã Tuấn Dật làm ra vẻ vô tội phản bác hắn.
Sắc mặt Lí Huyền Băng trong chốc lát càng thêm khó coi.
‘Vương gia, công chúa các ngươi xem ngự hoa viên của trẫm thế nào?’ Nhìn thấy mọi người tức giận vô cớ, Hoàng Thượng vội vàng chuyển đề tài để tránh mọi người mất thể diện.
Hoa này rất đẹp, đó đều là những loài hoa quý hiếm, như hoa lan Hồ điệp này, Lâm quốc của thần cũng thử trồng vài lần nhưng đều không sống được.’. Lí Huyền Băng nói biết Hoàng Thượng cố ý chuyển đề tài chỉ vào một gốc Lan Hồ Điệp trân quý nói.
‘Đây thực sự là hoa mẫu hậu thích nhất, mỗi lần trồng mà nó không sống được là mẫu hậu đều đau lòng.’ Lí Huyền Tuyết ở một bên nói, hoa này thật sự rất đẹp chỉ tiếc là mẫu hậu muốn trồng nó như vậy mà không có một lần nào thành công.
‘Như vậy trẫm cho người trong cung mang theo Lan Hồ Điệp này sang quý quốc trồng thử xem có sống hay không?’ Hoàng Thượng ở bên cạnh nói.
‘Vậy ngoại thần cám ơn Hoàng Thượng.’ Lí Huyền Băng cảm kích nói nếu có thể trồng thành công hắn cũng coi như làm được một tâm nguyện cho mẫu hậu.
‘Trẫm còn chưa nói cho ngươi người trồng hoa này chính là hoàng huynh, hoa viên rất nhiều hoa giống như Lan Hồ Điệp đều là do huynh ấy mang vào.’Hoàng Thượng sâu xa nói.