Ngự Quỷ Hữu Thuật

Chương 57: Phương thức sử dụng

Tắc Văn rất không muốn đi gặp Hải Thanh, bất quá gã cũng không còn cách nào khác, đẳng cấp của người ta cao hơn mình vài cấp bậc, cấp sáu cũng chỉ thuộc về hàng ngũ trung cấp, chờ đến khi lên cấp bảy mới có tư cách hò hét, gã cúi đầu đi vào tầng cao nhất ở bạch tháp của phái Ngự Quỷ sư ở Không Đảo, lúc đi ra, đầu gã cũng sắp muốn chôn vào trước ngực.

Lão bất tử!

Nhân số không đủ đừng trở về phục mệnh?

Vậy còn cái tên người mới chạy tới chạy lui ở khu mậu dịch muốn quản làm sao! Lại còn cần phải xếp thành hàng tập hợp làm báo cáo, phiền phức, sao không nói sớm một chút a!

Thanh Ngải hỏi một chút tình huống, cũng chỉ biết tiếp tục bồi Tắc Văn đi đến điểm truyền tống, bên kia còn có vài tên Ngự Quỷ sư chưa trở về, chưa chắc là đám người đó có thể gặp được phiền toái, nhưng mà bọn gã đi đón về cũng không phải không thể.

Một câu nói của nhân vật lớn, người phía dưới chạy gãy chân, chính là ý tứ này.

“Đám quỷ tộc kia cũng thật giỏi a, không chỉ có sức chiến đấu kinh người, cứu viện cũng đúng lúc.” Trên đường, Thanh Ngải tìm đề tài, nhiệm vụ này không hoàn thành, lúc trở lại hiệp hội Thuật Sĩ cũng không tiện bàn giao, ngẫm lại, gã thật sự đồng bệnh tương liên với Tắc Văn.

“Hừ, đều là nhìn lầm, không nghĩ tới liên hệ giữa các thôn xóm của quỷ tộc chặt chẽ như vậy, hơn nữa ở gần đó có một thôn xóm cường đại, đây là sơ sót của chúng ta.” Tắc Văn nhún vai một cái, đột nhiên quay đầu nhìn về phía vài tên thanh niên đang bị áp giải, cười lạnh vài cái rồi mới thu hồi ánh mắt.


“Bọn họ cũng thuộc đội ngũ của chúng ta đi?” Thanh Ngải cũng nhìn thấy, ngược lại hơi nghi hoặc một chút, hỏi “Hình như đều là người mới, làm sao vậy, có chuyện gì xảy ra?”

Tắc Văn cũng không cần thiết che giấu “Đừng để ý, bọn họ lúc trước phạm tội, muốn lấy công chuộc tội, kết quả ông trời cũng không cho cơ hội, không thể làm gì khác hơn ngoài việc tiếp tục nhận trừng phạt, làm báo cáo cũng không cần bọn họ đến.”

Đối với người thất bại, Thanh Ngải không có bất cứ hứng thú gì, bất quá trong số đó tựa hồ thiếu một nam nhân “Cái tên Thẩm Tu kia đâu?”

“Há, ngươi cũng chú ý tới hắn.” Tắc Văn hơi hơi cảm thấy hứng thú nhìn về phía đối phương.

“Ta chú ý tới cái con ngự quỷ của hắn, lúc đang tác chiến cùng với quỷ thôn, ngươi không phải không nhìn thấy đi, quá cường hãn, bị một quỷ tộc như vậy phản bội, quay về có khi khóc đến ướt chăn.” Thanh Ngải sung sướng khi người gặp họa, nói.

Tắc Văn cũng cười cười “Cũng đúng, nếu như là ta, khẳng định biết vậy chẳng làm, cần phải huấn luyện tốt hơn một chút, một cái sức chiến đấu vô cùng tốt, cứ như vậy mất đi.”

Hai người vừa nói về chuyện bi đát vừa trải qua của tên Ngự Quỷ sư đáng thương, một bên đi vào bên trong điểm truyền tống, lúc này, ở một khu vực nho nhỏ bên trong khu vực rừng tối…

“Ngươi biến thành bộ dáng này, là dự định lẫn vào Không Đảo?” Thẩm Tu thản nhiên nói ra suy đoán của mình, hắn mở lồng, hơi hơi đi về phía bên cạnh vài bước, để tránh cho việc khiến đối phương thấy xuất hiện ảo giác rằng hắn có lực uy hiếp, dù sao quỷ tộc cũng luôn lựa chọn tự do, theo lý thuyết, đối với nhân tộc vẫn luôn có một loại cảnh giác nhất định, hắn để cho bản thân nhìn qua thành khẩn một chút “Ta không có tính toán bắt ngươi lại, bất quá là trùng hợp gặp, liền tiện tiễn ngươi đến đây, từ giờ trở đi cứ như vậy tạm biệt, không tiễn.”

Nói xong, Thẩm Tu khách khí vẫy vẫy tay, cái danh Ngự Quỷ sư này của hắn, tuy rằng kẻ tám lạng người nửa cân, nhưng chắc cũng đủ ý tứ… Trước hắn không biết thưởng thức, ném ngự quỷ về bên trong gia tộc mà không phải trực tiếp phóng sinh.

Một giây sau, con quỷ kia liền ngăn ở trước mặt Thẩm Tu, động tác gọn gàng đến mức hoàn toàn không giống như là từng bị bắt nhốt vào trong lồng, hắn hơi nheo nheo mắt, đánh giá quỷ tộc cao đẳng trước mắt, nói “Muốn động thủ?”

Quỷ tộc nhìn thấy chủ nhân cũ, lạnh lùng hạ sát thủ cũng là chuyện rất bình thường, ở cái thời đại này, cơ hồ mỗi một con ngự quỷ, đều có một suy nghĩ nhỏ trong lòng muốn giết chết chủ nhân. Thẩm Tu đối với cái hành động này đặc biệt hiểu rõ, hắn từng nghe nói có một ít Ngự Quỷ sư có thâm niên từng làm các loại thí nghiệm cùng với trừng phạt ở trên người quỷ tộc, cũng đủ để kéo cừu hận trong lòng quỷ tộc lên cao, thuận tiện còn có thêm khuyến mãi, một ít yêu tinh cùng với tinh linh nhỏ yếu hơn cũng không có nhiều cảm giác tốt với những Ngự Quỷ sư thích dùng thủ đoạn cưỡng chế.


Mà Ngự Quỷ sư nguyện ý thông qua thời gian dài ở chung với nhau, rồi lựa chọn đồng bạn, sau đó lại nghiêm nghiêm túc túc ký kết khế ước bình đẳng, đã không thấy nhiều, Ngự Quỷ sư ở tầng cao trong phái, kỳ thực cũng vì thế mà hao tổn tinh thần, nhưng kéo dài chiến lược phát triển, phải cần trong hoàn cảnh hài hòa hữu ái ổn định, còn bức bách và thương tổn lẫn nhau, thứ mang tới chỉ có chiến tranh cùng hủy diệt.Điểm ấy ai cũng biết, thế nhưng con người vốn lòng tham không đáy, bị lợi ích trước mắt mê hoặc, cái quá trình tàn nhẫn này, sẽ luôn xuất hiện huyết tinh cùng thương vong, tương lai như thế nào, có thể nhanh chóng chuyển biến tốt hay không, liền muốn xem có người đứng ra ngăn cơn sóng dữ hay không.

Thẩm Tu tự nhận hắn không có bản lãnh kia, thế nhưng cũng không ngăn cản việc hắn thường đi làm chuyện tốt, tỷ như ở bên đường mua một con quỷ tộc từng quen biết để phóng sinh, mà không phải trực tiếp đi cứu toàn bộ quỷ tộc ở khu giao dịch.

Lục Chiến lắc lắc đầu, giơ tay lau lau hai bên má, đem toàn bộ bùn đất dính trên đó lau sạch, cố chấp đứng ở phía trước, không xê dịch nửa bước.

“…” Thẩm Tu bắt đầu hoài nghi trình độ nuôi quỷ tộc của hắn, chẳng lẽ trong ngày thường, hắn lơ đãng làm ủy khuất tên quỷ tộc cao đẳng này? Bồi thường thì chắc chắn hắn sẽ không, đánh một trận cũng không thích hợp, hắn dứt khoát chạy trước là được, dù sao hắn có chạy nhanh cũng không cố sức.

“Ngươi trả tiền.” Lục Chiến chậm rãi lên tiếng.

Thẩm Tu nghe vậy thoáng giật mình, tâm tư trực tiếp rời đi hắn để sang một bên, trên mặt mang theo một chút nghi hoặc “Không cần ngươi trả lại.” Chút tiền này hắn lấy ra được.

“Thanh toán rất nhiều điểm số của Không Đảo!” Tầm mắt của Lục Chiến hoàn toàn không rời khỏi người nhân tộc này dù chỉ là nửa điểm nhỏ bé.

Thẩm Tu tính toán một chút, tám ngàn, kỳ thực không coi như là quá đắt “Cũng bình thường.”

“Đồ đắt như vậy, cần phải cầm, sau đó nghĩ biện pháp kiếm lại.” Lục Chiến nói rõ từng chữ từng câu “Tỷ như sai ngự quỷ đi làm nhiệm vụ lĩnh tiền thưởng, hoặc là để ngự quỷ đi tìm vật liệu quý giá về bán lấy tiền, hoặc tham gia sân đấu, thông qua đối chiến thắng để lấy tiền thưởng.”

Thẩm Tu “…” Nó chính xác là đang nói phương thức sử dụng ngự quỷ?!


Hắn ngả ngớn đuôi lông mày, đối với quỷ tộc với gương mặt thành thật này, Thẩm Tu trong lòng không khỏi cảm thấy có chút kinh ngạc, cũng hơi hơi cảm thấy buồn cười, có lý do có chứng cứ, khiến người ta không có gì để nói, tựa hồ bản thân hắn đương nhiên trở thành một tên phá gia chi tử thứ thiệt.

“Nếu tao ngộ nguy cơ sinh tồn, có thể đẩy ra ngoài làm tấm chắn…” Tên quỷ tộc cao đẳng kia vẫn còn đang đứng phân tích đâu vào đấy, âm thanh lạnh lùng đến mức không giống như là đang nói về chuyện của nó.

Thẩm Tu bất đắc dĩ nhìn nó, nói “Ý của ngươi ta biết rồi, thế nhưng ta cũng không cảm thấy được bản thân chịu thiệt, cho nên…”

Hắn còn chưa nói xong, ở một bên khu rừng đột nhiên chạy tới một đám người.

Trần Phong dẫn đầu đám người, đầy mặt kinh hỉ, nhìn thấy nam nhân cùng với tên quỷ tộc quen mặt kia, mới yên tâm nói “Những thương nhân kia còn nói ngươi chuẩn bị thuần dưỡng một quỷ tộc hoang dại, chúng ta nghe được tin này liền tới xem một chút, lo rằng ngươi xảy ra chuyện, không nghĩ tới a…”

Thẩm Tu lúc này mới nhớ tới, trên đường chạy trốn, tên Thuật Sĩ cấp hai kia phóng ‘mắt’ pháp thuật trên người toàn bộ thành viên trong đội ngũ, có thể để cho các thành viên trong đội thuận tiện đi tìm lẫn nhau, thời gian kéo dài có hạn chế nhất định, nhưng lúc này vừa vặn vẫn chưa biến mất.

“Quỷ tộc hoang dại rất hung mãnh, một mình rất khó có thể điều khiển nó thành công, con quỷ tộc này ngự quỷ lúc trước của ngươi đi?” Một gã Ngự Quỷ sư nhìn kỹ con quỷ tộc cao đẳng ở trong lồng sắt, tỏ rõ vẻ ước ao, con quỷ tộc này lúc tác chiến dũng mãnh cực kì, vài tên Đấu Linh lên một lượt cũng không chiếm được tiện nghi, hiện tại lại bị tên Ngự Quỷ sư mới đến này thu phục thêm lần nữa!

Vận may không khỏi có chút quá nghịch thiên.

“Có thể là trong lúc truy kích chúng ta rơi xuống bẫy rập.” Có người ở một bên vỗ vỗ vai Thẩm Tu chúc mừng, một bên suy đoán “Đánh nhau mệt mỏi, sẽ cảm thấy mệt mỏi, do đó không cẩn thận bị bắt cũng là chuyện thường xuyên xảy ra, đừng nói quỷ tộc, đến như chúng ta, cũng đều phải chú ý này đó, trong ngày thường cần hành động cẩn thận.”

Thẩm Tu “…” Đừng não bổ được không.

Tuy rằng vừa mới cảm nhận được một ít gió thổi cỏ lay, thế nhưng đánh giá tên quỷ tộc cao đẳng này cùng với những Ngự Quỷ sư đang mệt mỏi khác, năng lực chênh lệch, cảm thấy Lục Chiến nếu muốn thong dong rời đi cũng không có vấn đề, cho nên cũng không cảnh giác, hắn nhàn nhạt quay đầu lại liếc nhìn, được rồi, đối phương không nhúc nhích.


Thậm chí còn dính lại gần…

Chờ chút! Cái tình huống giả bộ ngoan ngoãn này là sao, đừng tưởng rằng mang bộ mặt nghiêm túc đứng ở sau lưng ta, mọi người sẽ cho rằng ngươi là ngự quỷ ta mới thu phục lại!

Không thấy cả vòng điều khiển quỷ cũng không đeo! ╮(╯▽╰)╭ Thẩm Tu nhàn nhạt mở miệng giải thích, nửa câu đầu vừa nói “Trên tay nó…”

Khóe mắt liền nhìn thấy đối phương âm thầm móc từ đâu đó ra một cái vòng điều khiển quỷ…

Một tiếng răng rắc nhỏ!

Đeo vào.

Giời ạ…

“Trên tay làm sao?” Trần Phong ló đầu qua nhìn, hỏi, mà nhìn toàn thể từ trên xuống dưới tên quỷ tộc cao đẳng kia, mới yên tâm khích lệ “Không sai, động tác của ngươi xác thật rất nhanh, bên người còn mang theo viên hoàn điều khiển quỷ tộc, trước ta còn nói muốn dẫn ngươi đi bắt giữ ngự quỷ, không nghĩ tới tiểu tử ngươi cư nhiên một mình hành động, có đảm lược!”

Thẩm Tu mặt bình tĩnh khẽ gật đầu, trong lòng lại hò hét, một chút cảm ứng đều không có!  Cái vòng điều khiển quỷ kia đã hỏng được rồi chứ! Bất quá trên thực tế hắn không hề nói gì, những Đấu Linh trong đội ngũ cùng với tên Thuật Sĩ kia đã đi tới bên này, hắn là tìm tới nhóm Ngự Quỷ sư rời khỏi đội ngũ, có lẽ là bởi vì kỷ luật của đội ngũ rất tốt, chờ một lát còn không thấy thành viên về đơn vị, phải chạy ra xem tình huống. Hiện tại cái bộ dáng này, không thể nói thẳng rằng tên quỷ tộc cao đẳng này đang giả bộ, nếu làm không cẩn thận tên quỷ tộc cao đẳng kia sẽ trở thành cái đích để mọi người trách phạt.

Thẩm Tu khẽ nghiêng đầu liếc nhìn, đối phương trong bộ dạng khoanh tay phục tùng, sống lưng cương ngạnh thẳng tắp, vô cùng tự nhiên… Hắn luôn có một loại cảm giác mạc danh kì hiệu bị tóm gọn.


Tắc Văn đầy mặt không vui, không trách được gã, vốn dĩ đã trở về Không Đảo, kết quả Hải Thanh đại sự muốn toàn bộ thành viên tập hợp báo cáo tình huống, làm cho gã không thể không mang đám người trở lại bên trong khu vực rừng tối, còn tưởng rằng vài tên Ngự Quỷ sư kia xảy ra vấn đề gì, kết quả chẳng có chuyện gì xảy ra, hắn kinh ngạc nhìn thấy tên quỷ tộc cao đẳng đứng ở bên cạnh Thẩm Tu, cằm suýt chút nữa rơi xuống. Mất bao nhiêu công phu, lại có thể bắt về một lần nữa? Ngựa tốt không ăn sẽ hối hận, thế nhưng đặc biệt ăn ngon cũng sẽ không bỏ qua.

“Còn tưởng rằng Trần ca dẫn người mới đi bắt quỷ tộc hoang dã, lại bắt được con quỷ tộc lúc trước?” Thanh Ngải cũng đi sang nhìn nhìn, lúc gã nghe được chuyện xảy ra từ chỗ vài tên Ngự Quỷ sư, cũng không khỏi không khâm phục Thẩm Tu số may, thực lực của con quỷ tộc này mọi người đều biết, mọi người đều là những người nhìn thẳng vào tình hình trận chiến, gã đem y phục trên người kéo sát vào để che kín thân thể, chống lại cơn gió lạnh giá trong rừng, nói “Chúng ta mau trở về đi thôi, đừng để cho Hải Thanh đại sư đợi lâu.”

Mọi người gật gật đầu, xếp thành hàng đi về, trong đội ngũ, bao gồm cả tên Ngự Quỷ sư mới đến có biểu hiện xuất sắc, cùng với ngự quỷ của hắn.