Ngự Quỷ Hữu Thuật

Chương 52: Có phương pháp giáo dục

“Thẩm Tu, nguyên lai ngươi thật sự cũng đi đến đây a.” Tần Nhị đang ở trong đám người mà Thẩm Tu đi qua, nhìn thấy gương mặt quen thuộc, không khỏi cảm thấy buồn cười, gã chào hỏi, nói “Làm sao, đi xem chúng ta sắp đạt được công lao?”

Thẩm Tu liếc mắt nhìn gã, không phản ứng.

Bây giờ vẫn còn chưa đến lúc đó, đấu võ mồm? Có tác dụng không! Cũng không phải nói rằng bản thân muốn làm một con ngỗng cúi đầu, thế nhưng cãi nhau cũng phải phân tình huống, uổng phí khí lực sẽ không có kết quả tốt.

“Ngươi sợ?” Tần Nhị tiếp tục khiêu khích, liền chờ Thẩm Tu tiến công, sau đó gã có thể giả bộ làm một người bị hại “Cảm thấy được bản thân làm việc ác quá nhiều, muốn đi qua đó khẩn cầu Tắc Văn đại nhân che chở sao?”

“Vấn đề của ngươi còn rất nhiều.” Thẩm Tu nện bước liên tục, cảm giác được ngự quỷ bên cạnh làm một động tác dừng mông nho nhỏ, ngược lại ưỡn ngực, cơ ngực rắn chắc cách một lớp vải đều có thể nhìn ra đường nét lưu sướng hoàn mĩ, tình cờ còn dựa vào lý do muốn tránh né những người đứng ở hai bên khe hở của đội ngũ lúc hắn đi qua, hơi hơi nhích lại gần hắn, hắn có thể cảm thấy phần lưng của hắn giống như ma sát đến cái gì đó hơi ngạnh lên.

Thực sự là…

“Bất quá có thể hiểu được, có lúc, người ta càng sợ, thì càng nói năng lộn xộn.” Thẩm Tu ở một bên cảm khái bạch tháp của phái Ngự Quỷ sư phát quần áo vừa vặn, thoải mái, xúc cảm mềm mại, một bên nhàn nhạt trả lời một câu, sau đó trực tiếp quăng Tần Nhị với sắc mặt xanh trắng lại đằng sau.

Phía trước của đội ngũ, Viêm Lam đã khai chiến cùng với mấy tên Đấu Linh, đa phần Ngự Quỷ sư đều lui về phía sau tạo thành một khoảng cách nhất định, lúc bắt giữ quỷ tộc cao cấp, cứ coi như đội ngũ nhân số đông, cũng không thể coi thường đối phương, bất quá có thuật sĩ cấp hai ở đây, phần lớn mọi người vẫn tương đối an tâm.


Đây chính là một sự tồn tại tương đương gần với đỉnh núi!

Tắc Văn không ngốc đến mức đi mệnh lệnh ngự quỷ của gã đi xuất kích, gã chỉ đang cùng với đồng bạn vừa nói vừa cười bàn luận về việc Viêm Lam có thể chống đối bao lâu, còn không ngừng đánh cược, bản thân gã làm đại lý, để mọi người đặt cược, hoàn cảnh chiến đấu kịch liệt ở trong mắt của một đội ngũ hùng hậu mạnh mẽ, cũng chỉ như là bắt ba ba trong rọ, dễ như trở bàn tay mà thôi.

Bất quá mấy vị Đấu Linh kia liền có chút chịu không nổi, mặc dù nói vây công là một chuyện rất thoải mái, nhưng bọn họ phát hiện tên quỷ tộc này cấp bậc quá cao, hơn nữa kinh nghiệm thực chiến phong phú, đánh nhau thật sự là khổ không thể tả.

“Tắc Văn đại nhân… Chúng ta…” Rốt cuộc có người không nhịn được mở miệng hô.

Sắc mặt Tắc Văn cứng lại, lặng lẽ nói gì đó với vị Thuật Sĩ cấp hai đứng ở bên cạnh.

“Tắc Văn đại nhân… Chúng ta…” Rốt cục có người không nhịn được mở miệng hô.

Lúc Thẩm Tu nhìn thấy hoàn cảnh của trận chiến, Viêm Lam đã sắp không chịu nổi, chỉ trong vài phút ngắn ngủi, tên Thuật Sĩ cấp hai kia cư nhiên đã nhận ra được phương hướng tiến lên của đội ngũ có gì đó bị thay đổi, cộng thêm với yêu cầu của Tắc Văn, lập tức ra tay.

Chỉ trong nháy mắt, liền quyết định chiến cuộc, trong khoảng cách tương đối xa, thậm chí cũng không nhìn thấy tên Thuật Sĩ kia đến tột cùng là làm cái gì, chiến đấu liền kết thúc.

Viêm Lam phun ra một ngụm máu tươi, hàm răng cắn rách môi dưới, toàn bộ hàm răng là một mảnh đỏ tươi, nhìn qua ngược lại lại giống với bề ngoài của ác quỷ trong lòng người thường, bất quá quỷ tộc không phải là một loại bộ tộc mà con người chết đi hóa thành, chúng nó là một chủng tộc sống sờ sờ!

Thẩm Tu thấy bụng của đối phương bị đâm xuyên qua, mới phát hiện tên Thuật Sĩ cấp hai kia sử dụng pháp thuật công kích, nó giống như là một loại phương thức cách không tạo đồ vạt, tỷ như là một cái dao găm không chuôi đang lắc lư ở giữa không trung, đủ khiến gần như toàn bộ người ở đây sắc mặt trắng bệch, đây là thần tích? Chung quanh cũng không nhìn thấy các loại dây dợ để giữ cố định cái dao!

Nghe đâu, đây vẫn chỉ là một loại pháp thuật tương đối đơn giản, còn có loại pháp thuật sử dụng thực vật để tạo thành công kích, còn có những Thuật Sĩ cấp bậc càng cao, căn bản còn có thể tay không một tấc sắt giết chết kẻ địch!


“Đừng trông mặt mà bắt hình dong nha, chơi đủ trò chơi với ta sao, ngươi còn kém xa.” Tắc Văn cười híp mắt lấy một cái vòng điều khiển quỷ tộc từ trong tay áo ra, gã đi tới quỷ tộc đang quỳ một chân trên đất, nửa người nhuộm máu tươi, nói “Loại mưu kế nho nhỏ để kéo dài thời gian này, nể mặt ngươi mới chơi với ngươi, được rồi, đi phía trước mở đường đi, chúng ta cần phải dành thời gian để huynh đệ các ngươi nhanh chóng được đoàn tụ mới phải.”

“Tắc Văn đại nhân quả nhiên nhân từ.” Tần Nhị rốt cuộc chen ra khỏi đoàn người, nắm lấy cơ hội nói vài câu lấy lòng.

Tổ chức Thánh Minh rất cường đại là thật sự, gã thèm nhỏ dãi nhìn về phía tên quỷ tộc cao cấp ở phía trước, tâm lý có chút tính toán nho nhỏ của bản thân gã, so với các thành viên cấp bậc nguyên lão, người như gã, nhiều lắm thì ở trong lúc sinh mệnh sắp hấp hối có lấy một cái chỗ dựa để cứu mệnh, những thứ tốt khác thì đừng nghĩ nhiều, cho nên tổ chức Thánh Minh cùng với phái Ngự Quỷ sư, hai tay đều phải nắm lấy, còn phải nắm lấy một cách nhanh chóng!

Tắc Văn liếc nhìn tên thanh niên xa lạ ở bên cạnh, tướng mạo của đối phương ngược lại lại phù hợp với khẩu vị của gã, hơn nữa khuôn mặt tuấn lãng, nói chuyện nhẹ nhàng lễ độ, liền thuận miệng hỏi “Ngươi tên là gì?”

Tần Nhị vội vã chào một cái, đôi mắt nhìn xuống mặt đất, gương mặt vì lo sợ mà tái mét, trả lời “Bẩm đại nhân, ta gọi Tần Nhị, là Ngự Quỷ sư mới tới bạch tháp đợt này, có thể nhìn thấy đại nhân một lần, thật sự là có phúc ba đời!”

Có thể nói! Tắc Văn bĩu môi, bất quá bên người gã có thể coi nhưng là nhiều người nhiều lợi đi, liền cầm viên hoàn điều khiển quỷ tộc trong tay đưa tới, nói “Thái độ rất tốt, ngươi đến đó đeo cho nó giúp ta.”

Tần Nhị đầu tiên là sững sờ, sau đó gương mặt giấu kiến vẻ mừng rỡ, một mực cung kính nhận lấy cái vòng điều khiển quỷ tộc màu bạc, mới đi về phía tên quỷ tộc đang bị mấy tên Đấu Linh chế trụ, ưỡn ngực ngẩng đầu, gã có thể cảm nhận được những tầm mắt hâm mộ ở xung quanh.

Đây chính là được trực tiếp làm việc cho một Ngự Quỷ sư cấp sáu! Dù cho việc này rất đơn giản, thế nhưng cũng có thể coi như là bản thân được đối phương đặt vào trong mắt!

Ngay cả Ninh Hải Sinh cũng âm thầm đố kị, sớm biết như thế gã đi lên trước rồi nói như vậy thì tốt rồi!

Trần Phong đứng ở một bên lạnh lùng nhìn, liếc mắt đối diện với tên Thuật Sĩ cấp hai kia một cái, hai bên đều thấy ám quang ở dưới đáy mắt đối phương, thế nhưng không có ai mở miệng nói chuyện, một ít Ngự Quỷ sư, hoặc Đấu Linh cùng Thuật Sĩ có kinh nghiệm đều biết, trong trường hợp quỷ tộc vừa mới bị chế phục, lúc này an toàn của Ngự Quỷ sư hoàn toàn không được bảo đảm. Bởi vì trong nháy mắt khi đeo vòng điều khiển quỷ tộc vào tay của quỷ tộc, thường thường sẽ bị dính phải đòn sát thủ!


Mà ngoại trừ một thành phố lớn như Không Đảo, những Ngự Quỷ sư tới từ những thành thị nhỏ vô danh, thường thường rất khó có thể trực tiếp đối đầu với quỷ tộc cao cấp chân chính, chứ đừng nói chi là biết được loại thủ đoạn đồng quy vu tận này.

Tần Nhị lột tay áo của tên quỷ tộc kia ra, mở cái vòng màu bạc ra, chuẩn bị dựa theo chỉ thị của Tắc Văn đại nhân, trực tiếp dùng đầu nhọn xuyên qua xương của nó, đóng lại, sau này chỉ cần thêm một sợi dây xích liền có thể dắt đi dạo. Vài tên Đấu Linh không hề buông lỏng tính cảnh giác dù chỉ một chút, thế nhưng dù vậy, cũng không cẩn thận để tên quỷ tộc cường hãn này ra tay tập kích thành công.

Bụng của Tần Nhị bị một cánh tay của quỷ tộc trực tiếp đâm thủng, ruột đều bị kéo ra ngoài một nửa.

Lý Dịch cùng Trương Kim ở xa, khi nhìn thấy liền xụi lơ trên đất, ngay cả Ninh Hải Sinh cũng không nhịn được kêu lên sợ hãi.

Cái này… Chết?

Lúc Viêm Lam bị gõ ngất đi lần thứ hai, đối mặt với một đôi con ngươi dần dần ảm đạm, nó coi như là kiếm lời? Đáng tiếc là một tên người mới, nếu như Tắc Văn lại đây, gã đó mới là chết không hết tội.

Tần Nhị mang sắc mặt không cam lòng, gã còn chưa kịp tỏa ra ánh hào quang, ở trên Không Đảo biểu hiện ra thần uy, hắn còn có tổ chức Thánh Minh làm chỗ dựa, thậm chí còn chưa kịp phát ra tín hiệu cầu cứu! Tần Nhị không muốn chết, gã trợn tròn mắt, cứ như vậy mà nhìn chằm chằm tên quỷ tộc kia, trong con ngươi ngưng tụ hận ý, cơ hồ hận ý ấy có thể ngưng thành vật thể.

Đáng tiếc, cũng chỉ là cơ hồ mà thôi, người chết, không có quyền lợi làm ầm ĩ.

Thẩm Tu cũng không nghĩ tới, Tần Nhị cứ như vậy mà dễ dàng chết, tân quỷ tộc cao cấp kia xác thực không đơn giản, một đòn giết chết, e rằng thân thể phải trả giá bằng một sự hao tổn rất lớn, có lẽ vốn dĩ Tắc Văn đã làm chuẩn bị, kết quả uổng phí toàn bộ ở trên người một Ngự Quỷ sư mới đến… Không biết đến cùng là ai kiếm được, thế nhưng Tần Nhị vừa chết, dựa theo quy định bên trong tổ chức Thánh Minh, nhất định sẽ lại phái người đến đây xem xét tình huống, không biết có đụng phải hay không.

“Tên người mới kia, là Ngự Quỷ sư có thể liên lạc với quỷ tộc nội ứng.” Trần Phong nhíu nhíu mày, lại thần kỳ có một loại ý niệm không muốn cứu viện, y liếc mắt xem xét tình huống bên kia, dự là không cứu sống được.

Tắc Văn cũng thẳng thắn, gã nhún vai một cái, trong lời nói tràn đầy cảm giác không thèm để ý “Vậy thì như thế nào, ngược lại chúng ta đã bắt được con quỷ tộc trọng yếu nhất, căn cứ vào tình báo chúng ta lấy được, muốn tìm được thôn xóm cũng không khó, chết thì chết đi, đổi một tên người mới đi qua đó đeo vòng cho con quỷ kia.”


Gã nhìn quanh bốn phía, không ít Ngự Quỷ sư tư chất kém cỏi, hoặc là trong ngày bình thường không có nhiều giao tình với Tắc Văn đều dồn dập né tránh ánh mắt của gã, ai biết con quỷ kia có phải là giả bộ bất tỉnh hay không! Khoảng cách gần như thế, quỷ tộc cao cấp còn rất nhiều phương thức công kích trí mạng, cũng không phải không thể… Gã cảm thấy có chút vô vị, bất quá rất nhanh liền phát hiện một gương mặt xa lạ thứ hai, vui vẻ nói “Chính là ngươi, đừng kéo dài, đi qua đó làm đi.”

Thẩm Tu từ đầu tới cuối cũng không lui lại, cũng không cúi đầu, chỉ là sau khi nghe được câu nói này, hắn thoải mái đi lên phía trước, rất nhanh liền đi tới trước mặt Viêm Lam, đầu của đối phương rủ xuống, tựa hồ đã lâm vào hôn mê.

“Tắc Văn đại nhân, hắn không được!” Trần Phong không khỏi có chút lo lắng, y rất xem trọng thanh niên này “Vừa đến Không Đảo hắn đã một mình hoàn thành nhiệm vụ sơ cấp, ngay cả Hải Thanh đại sư cũng rất coi trọng hắn.”

Tắc Văn “Ồ ” một tiếng, dùng ánh mắt đảo vòng vo một vòng trên người nam nhân, mới chậm rãi nói “Đã như vậy, thì càng có thể gánh chịu trọng trách.”

Trần Phong còn muốn nói gì đó, lại bị tên Thuật Sĩ cấp hai ở bên cạnh liếc nhìn một cái, cuống họng đột nhiên bị tắc không nói ra lời.

“Được rồi, ngươi cũng đừng nói nhiều, giờ tên Tần Nhị kia đã hy sinh, Viêm Lam khẳng định không còn đòn sát thủ nào khác, yên tâm yên tâm.” Tắc Văn cười híp mắt, nói, sau đó hô một câu về phía nam nhân đang đứng “Người mới, đừng cô phụ kỳ vọng của chúng ta dành cho ngươi!”

Đương nhiên, nếu như chết, thì cũng chẳng làm sao cả, gã nhàn nhạt ngáp một cái, dù sao không phải bản thân gã động thủ, tất cả đều trách cái tên quỷ tộc không an phận kia mới đúng.

Lục Chiến đi theo phía sau chủ nhân, khóe mắt chú ý tới việc Viêm Lam thoáng nhúc nhích một ngón tay, mắt nó nhìn thẳng, chỉ là trong lúc Thẩm Tu chuẩn bị tiến lên, dẫn đầu đi tới, đem cái vòng điều khiển quỷ màu bạc ở trong tay Tần Nhị giật ra, cũng không đưa cho chủ nhân, cứ như vậy mà đứng ở một bên, vừa vặn chống lại tầm nhất của một vị Đấu Linh đang tới gần.

Mọi người cũng chưa phát hiện được có gì không đúng, chỉ thầm nghĩ tên ngự quỷ này còn rất hiểu chuyện, thậm chí ngay cả việc Ngự Quỷ sư phải tự mình nhặt cái vòng lên, có thể làm bẩn tay, còn biết cân nhắc trong đầu, ngày bình thường thực sự là tên Ngự Quỷ sư biết cách giáo dục.

Thẩm Tu làm bộ sờ sờ lồng ngực của Viêm Lam, giả bộ như đang tìm kiếm điểm thích hợp để đâm vào, nhưng đáng tiếc tay hắn còn chưa kịp cảm nhận được xúc cảm trên da thịt của quỷ tộc kia, liền bị ngự quỷ của bản thân hắn vươn tay ra, trực tiếp chỉ vào một vị trí nào đó ở gần sát bên trái lồng ngực, đề nghị “Nơi này, chủ nhân.”


Trần Phong không khỏi sờ sờ cằm, cảm thấy được thủ đoạn dạy dỗ ngự quỷ của nam nhân kia cũng không tệ lắm, trong lúc ngự quỷ đối chiến với đồng tộc, còn có thể sẵn sàng chủ động như vậy.

Thẩm Tu “…” Thật sự là một con quỷ tộc ẩn nhẫn kiên cường.

Viêm Lam “…” Tình nghĩa đồng tộc là đây!