Quá nhiều hành động về phần bạn có thể gây nghi ngờ. Cách tốt nhất để che dấu vết là làm người khác cảm thấy cao hơn và mạnh hơn. Nếu tỏ ra yếu ớt, mong manh, dễ bị người khác mê hoặc và không thể tự chủ, những hành động của bạn trông sẽ tự nhiên, ít tính toán hơn. Yếu ớt về thể chất – nước mắt, rụt rè, xanh xao – sẽ giúp tạo hiệu ứng tốt. Để được tin cậy hơn nữa, bạn phải tỏ ra thật thà: Tỏ ra “thật thà” bằng cách nhận tội về mình – không cần phải là thật. Trung thực còn quan trọng hơn tốt tính. Điều khiển nạn nhân, sau đó chuyển sự cảm thông của họ thành tình yêu.
Nghệ thuật làm nạn nhân
Tháng tám oi ả lúc đó là vào những năm 1770 khi Prédente de Tourvel đến thăm lâu đài của người bạn cũ của cô là Madame de Rosemande. Để chồng ở lại nhà, cô mong muốn tận hưởng những giây phút yên bình và tỉnh lặng của cuộc sống miền quê ít nhiều chỉ có riêng cô. Tuy nhiên, cô yêu thích những điều bình dị và ngay khi cuộc sống hằng ngày ở cung điện thể hiện sự thoải mái – đi thánh lễ mỗi ngày, đi dạo ở quê, làm từ thiện ở những ngôi làng lân cận và buổi tối thì đánh bạc. Khi cháu trai của Madame de Rosemonde đến thăm, Présidente cảm thấy không thoải mái nhưng cô vẫn tò mò muốn biết.
Cháu trai của Madame de Rosemonde là Vicomte de Valmont là người phóng đãng khét tiếng nhất ở Paris. Anh rất đẹp trai nhưng vẫn không là những gì cô mong đợi: Valmont dường như buồn bả vì bị chà đạp và là người xa lạ nhất và anh cũng ít quan tâm đến cô. Présidente không kiêu kỳ. Cô ăn mặc đơn giản, không quan tâm đến thời trang và rất yêu chồng của minh. Tuy nhiên, cô trẻ, đẹp và thường thu hút đối với nam giới. Trong suy nghĩ của mình, cô cũng có chút xao động và anh thì cũng có để y đến cô. Và rồi, vào một ngày ở Thánh Lễ, cô bắt gắp ánh mắt liếc nhìn của Valmont trong lúc cầu nguyện. Và cô nghĩ rằng anh ta đang tìm kiếm sự đồng cảm trong tâm hồn.
Sau khi có tin đồn rằng Valmont đang ở cung lâu đài, Présidente nhận được một lá thư từ một người bạn cảnh báo cô đối phó với người đàn ông nguy hiểm này. Tuy nhiên, cô nghĩ chính cô là người phụ nữ cuối cùng trên thế gian này có thể gây tổn thương cho anh. Ngoài ra, Valmont dường như cũng đang ăn năn tội lỗi đã qua của anh. Có thể cô sẽ hướng anh theo cách này. Đó là chiến thắng tuyệt vời làm sao đối với vị thần. Và vì thế, Présidente chú y đến việc đi lại của Valmont, cố gắng hiểu những gì anh ta đang nghĩ. Chẳng hạn, thật là lạ khi Valmont thường rời khỏi nhà vào buổi chiều để đi săn và anh không bao giờ quay lại bất cứ thú vui nào. Vào một ngày nọ, cô nhờ người hầu của mình theo dõi anh ta và Présidente thật ngạc nhiên và vui sướng khi biết rằng Valmont không phải đi săn bắn mà anh đến một ngôi làng lân cận để phát tiền cho những gia đình nghèo bị đuổi ra khỏi nhà của họ. Phải, cô đã nghĩ đúng. Tâm hồn say đắm của anh ta đã chuyển từ nhục dục sang có những đức tính tốt. Điều đó làm cho cô thật vui sướng!
Tối hôm đó, lần đầu tiên chỉ có mỗi Valmont và Présidente thì Valmont đột nhiên thú nhận rằng anh hoàn toàn đã yêu Présidente và anh yêu cô bằng một tình yêu mà anh chưa bao giờ có được trước đây. Lòng tốt của cô, sắc đẹp của cô và cả cách đối xử tử tế của cô đã chinh phục trái tim anh. Sự rộng lượng của anh đối với dân nghèo chiều hôm đó là vì cô và có thể do cô thôi thúc và thậm chí có điều gì đó dữ dội hơn nữa có liên quan đến cô. Và anh sẽ chẳng bao giờ thú nhận điều này nhưng khi thấy mình cô đơn trước cô thì anh đã không thể nào kiềm chế được cảm xúc của mình. Valmont đã quỳ xuống và xin cô hãy giúp anh và hãy chỉ dẫn cho anh trong nỗi khổ này.
Présidente mất hết cảnh giác và bắt đầu khóc. Quá bối rối, cô đã chạy ra khỏi phòng và vài ngày sau cô giả vời bị bệnh. Cô không biết cách trả lời những lá thư của Valmont gửi đến và xin cô tha thứ cho anh. Anh khen ngợi gương mặt đẹp và tâm hồn cao thượng của cô và nói rằng chính cô đã làm anh suy nghĩ lại cuộc đời mình. Những lá thư đầy tình cảm này làm cho Présidente cảm thấy phiền vàTourvel tự hào về sự bình tỉnh và thận trọng của cô. Cô biết và khẳng định rằng Valmont sẽ rời khỏi lâu đài và cô đã viết cho anh một lá thư như vậy. Và khi anh nói với Madame de Rosemonde rằng anh sẽ ra đi, Présidente cảm thấy có một sự dằn vặt vì tội lỗi: Người chủ và cô của anh sẽ nhớ anh và cô trông anh cũng có vẻ xanh xao. Anh ta hoàn toàn rất đau khổ.
Bấy giờ nhiều lá thư từ Valmont bắt đầu được gửi đến và Tourvel cảm thấy hối tiếc để anh ra đi. Anh lờ đi yêu cầu của cô là không đề cập đến chuyện tình cảm. Thật vậy, anh đã thề yêu cô mãi mãi. Anh trách cô lạnh lùng và vô tình đối với anh. Anh giải thích rằng con đường tội lỗi trong cuộc đời anh là không phải lỗi do anh. Anh không có định hướng và hoàn toàn bị lạc lối. Không có sự giúp đỡ của cô thì anh sẽ chẳng bao giờ trở lại thế giới này. Anh nói: “Xin em đừng vô tâm đến thế. Chính em là người đã quyến rũ anh. Anh là nô lệ, là nạn nhân của sự duyên dáng và tử tế của em vì em mạnh mẽ, không có cảm giác giống anh và em không sợ bất cứ điều gì cả. Thật vậy, Présidente de Tourvel thấy tiếc cho Valmont – anh quá yếu ớt và không thể kiểm soát được cảm xúc của mình. Làm cách nào cô có thể giúp anh đây? Và tại sao cô lại suy nghĩ về anh ngày càng nhiều như thế? Cô đã có chồng và là người phụ nữ hạnh phúc. Không được nữa, cô cần kết thúc mối quan hệ phiền phức này. Cô viết: “Không đề cập đến chuyện tình cảm nữa, nếu không cô sẽ không hồi âm. Những lá thư của anh thôi không đến nữa và cô cảm thấy khuây khỏa vì cuối cùng mọi thứ cũng yên bình.
Tuy nhiên, vào một buổi tối khi cô đang ngồi ở bàn ăn thì đột nhiên nghe tiếng của Valmont từ phí sau đang đến nhà Madame de Rosemond. Trong giây phút vội vã, anh nói anh đã quyết định trở lại ghé thăm. Tourvel cảm thấy lạnh người và nét mặt của cô trở nên đỏ bừng. Anh đến gần và ngồi xuống cạnh cô. Valmont nhìn cô nhưng cô lại quay sang chỗ khác rồi nói lời xin lỗi cô và đi lên phòng cô. Tuy vậy, cô hoàn toàn không thể tránh mặt anh trong vài ngày sau đó và cô cảm thấy anh xanh xao hơn bao giờ hết. Anh vẫn tỏ ra lịch sự và một ngày trôi qua cô không gặp anh nhưng sự vắng mặt ngắn ngủi này lại có kết quả ngược lại. Cô nhận biết điều gì xảy ra. Tourvel cảm thấy nhớ Valmont và cô cũng muốn gặp anh. Một người có đức tính nhân từ, tốt bụng lại hoàn toàn có thể yêu một người phóng đãng cố chấp. Ghê tởm chính mình và những gì cô đã để xảy ra. Tourvel rời cung điện vào lúc nửa đêm mà không nói với bất kỳ ai và đi thẳng về Paris, nơi cô định tìm cách chuộc lại tội lỗi của mình
Giải thích: Nhân vật Valmont trong tiểu thuyết bằng thư của Choderlos de Laclos có tên là “Mối Quan Hệ Nguy Hiểm” được dựa trên nhiều người có đời sống trụy lạc thật sự ở Pháp vào thế kỷ XVIII. Mọi điều Valmont làm đều được tính toán lợi ích của nó. Nhiều hành động mơ hồ đã làm cho Tourvel để tâm đến anh, và việc làm từ thiện trong làng (anh biết anh bị theo dõi), việc trở lại thăm lâu đài, sự xanh xao trên gương mặt anh (Valmont đang yêu một cô gái ở lâu đài và sự say sưa suốt đêm của họ đã làm cho anh xem thường). Nổi bật nhất trong tất cả là vị trí của anh như một người yếu ởt, bị người káhc quyến rũ và là nạn nhân. Làm sao Présidente có thể tưởng tượng được rằng anh ta đang điều khiển cô trong khi mọi thứ cho thấy rằng anh đang bị choáng ngợp bởi vẻ đẹp của cô bất kể là về ngoại hình hay về tâm hồn? Valmont không thể nào là người nhận trong khi anh ta lập lại sự thú nhận “sự thật” về chính anh ta: Anh thừa nhận rằng việc làm từ thiện của anh ta nghi ngờ là bị kích thích. Valmont giải thích tại sao anh đã đi lạc lối, anh đã để Tourvel đi vào cảm xúc của anh. (Tất nhiên tất cả sự “thành thật” đều được tính toán). Thật ra, anh giống như nữ giới hay ít nhất như người phụ nữ thời bấy giờ – dễ cảm động, không thể kiểm soát được mình, dễ xúc động và không có lập trường. Còn Tourvel thì lạnh lùng và vô tâm như nam giới. Trong vai trò là nạn nhân của Tourvel, Valmont không thể chỉ che đậy sự điều khiển của anh mà còn kích thích sự nuối tiếc và quan tâm. Đóng vai nạn nhân, anh có thể khuấy động những cảm xúc được tạo ra như một đứa trẻ bị bệnh hay như một động vật bị thương. Và những cảm xúc này dễ dàng chuyển sang tình yêu như khi Présidente phát hiện ra sự mất bình tỉnh của cô.
Quyến rũ là cách làm giảm đi sự nghi ngờ và phản đối. Biện pháp khéo léo nhất để thực hiện điều này là làm cho người khác cảm thấy mạnh mẽ hơn trong kiểm soát mọi điều. Nghi ngờ thường biểu lộ sự không tin tưởng: Nếu đối tượng của bạn cảm thấy nổi trội và không tin tưởng vào sự có mặt của bạn thì họ gần như nghi ngờ động cơ của bạn. Bạn qua yếu đuối, dễ xúc động và phụ thuộc vào nhiều điều. Hãy sử dụng biện pháp này và sẽ biết hiệu quả của nó. Hãy thể hiện cảm xúc của bạn và xem chúng ảnh hưởng sâu sắc đến bạn như thế nào. Hãy làm cho nhiều người cảm thấy sức mạnh mà họ có được đối với bạn thì bạn đang tôn vinh họ. Sự chân thành quan trọng hơn cả đức tính tốt. Và một cử chỉ chân thành sẽ làm mờ đi nhiều hành động dối gian. Tạo ấn tượng về sự yếu đuối – thể chất, tinh thần, xúc cảm. Sức mạnh và lòng tin có thể là đáng sợ. Hãy làm cho sự yếu đuối của bạn trở thành niềm an ủi và đóng vai là nạn nhân trước sức mạnh của họ đối với bạn, đối với hoàn cảnh, đối với cuộc sống nói chung. Đây là cách tốt nhất che đậy con đường của bạn.
Bạn biết không, một người đàn ông sẽ không đáng… nếu anh ta không biết khóc đúng lúc.
Lyndon Baines Johnson
Bí quyết quyến rũ
Tất cả chúng ta đều có sự yếu đuối, dễ bị tổn thương,… trong đời sống tinh thần. Có thể chúng ta ngại ngùng và quá nhạy cảm hay cần sự chú y – bất kể đó là sự yếu đuối ra sao đi nữa thì thỉnh thoảng chúng ta vẫn không thể kiểm soát được. Chúng ta có thể cố gắng bù đắp hay che giấu nó đi nhưng thông thường đó là một sự sai lầm: Chúng ta cảm thấy có điều gì đó không xác thực hoặc không tự nhiên. Hãy nhớ rằng: Những gì là tự nhiên đối với tính cách của bạn đã có sức quyến rũ. Sự nghi ngờ của một người, những gĩ họ không thể kiểm soát được thường là những gì quyến rũ nhất thuộc về họ. Người không thể hiên sự yếu đuối thường kích thích sự mong muốn, sợ hãi và giận dữ – chúng ta phá vỡ chúng đi chỉ nhằm làm giảm bớt đi điều này.
Đừng đấu tranh chống lại những điểm yếu của bạn hay cố gắng dẹp bỏ chúng đi mà hãy đặt chúng đúng phạm vi. Hãy học cách chuyển chúng thành sức mạnh. Cách này khá khéo léo: Nếu bạn cứ đắm chìm trong sự yếu đuối, liều lĩnh của mình thì bạn được xem như là người đang đi tìm sự cảm thông hoặc thậm chí là dễ xúc động. Không, những gì hiệu quả nhất là cho phép nhiều người có cái nhìn vô tình vào mặt mềm mỏng, yếu đuối trong tính cách của bạn và thông thường chỉ sau khi họ đã biết một ít về bạn. Cái nhìn đó sẽ nhân tính hóa con người bạn, làm giảm đi sự nghi ngờ của họ đối với bạn và mở đường cho sự gắn bó sâu sắc hơn. Hãy mạnh mẽ như bình thường và trong lúc kiểm soát và đôi khi bạn để nó qua đi. Hãy đưa nó vào trong sự yếu đuối của bạn và làm cho họ thấy điều này.
Bằng cách này, Valmont đã sử dụng điểm yếu của mình. Anh ta đã không còn ngây thơ nữa nhưng nó vẫn còn tồn tại bên trong và anh cảm thấy tiếc cho điều đó. Valmont yếu đuối với một ai đó thật sự ngây thơ. Sự quyến rũ của anh đối với Présidente thành công là do đó không phải hoàn toàn là sự đóng kịch. Vẫn có điểm yếu thật sự trong đó làm anh đôi khi có thể khóc. Anh để Présidente thấy khía cạnh này của anh vào thời điểm then chốt nhằm làm cho cô ta không nghi ngờ. Như Valmont, bạn có thể vừa đóng kịch vừa thành thật cung một lúc. Giả sử rằng bạn thật sự ngai ngùng vào lúc nào đó thì hãy làm cho việc ngại ngùng của bạn ngày càng nhiều hơn nữa. Điều này dễ dàng cho bạn bổ sung vào tính cách mà bạn sẵn có.
Sau khi Lord Byron bài thơ chủ yếu đầu tay của anh vào năm 1812 thì anh trở nên sớm có một sự nhanh nhẹn. Đằng sau một tác giả tài ba, anh cũng rất đẹp trai, thậm chí dễ mến và anh cũng qua suy ngẫm và bí ẩn như những nhân vật anh viết về. Women went wild over Lord Byron. Anh ta khét tiếng là “hay nhìn trộm”, hơi cuối đầu và liếc lên nhìn một người phụ nữ làm cho cô ta bối rối. Tuy vậy, Byron có những tính cách khác như lần đầu tiên gặp anh, bạn không thể không chú y đến những cử chỉ lúng túng của anh, trang phuc không vừa vặn với anh, cử chỉ ngại ngùng lạ thường và sự ngập ngừng đáng chú y. Người đàn ông khét tiếng mà coi thường tất cả các cuộc đối thoại và quá nguy hiểm này thì thật sự yếu đuối và dễ bị tổn thương.
Trong bài thơ của Byron có tên là Don Juan, nhân vật anh hùng ít là người quyến rũ phụ nữ hơn so với nam giới thường bị họ theo đuổi. Bài thơ là một tự truyện: Phụ nữ mà chăm sóc người đàn ông yếu đuối này thì dường như ít kiểm soát được cảm xúc của anh ta. Hơn một thế kỷ sau đó, John F. Kennedy, khi còn nhỏ trở nên bị ảm ảnh bởi Byron, người đàn ông mà Kennedy hầu như muốn tranh đua. Kennedy cố gắng mượn “các nhìn trộm” của Byron. Kennedy là một người yếu đuối khi còn trẻ và hay có vấn đề về sức khỏe. Kennedy cũng khá dễ mến và nhiều bạn bè lại nhận thấy có nét gì đó nữ tính trong ông. Điểm yếu của Kennedy bao gồm cả thể chất và tinh thần bởi vì ông rất dễ bị tổn thương, ngại ngùng và rất nhạy cảm là tất cả những gì muốn nói đến nét nữ tính trong ông. Nếu Byron và Kennedy muốn che đậy điểm yếu của họ bằng thái độ của một người nam thì họ sẽ không còn có sự dịu dàng quyến rũ nữa. Thay vào đó, họ học cách thể hiển điểm yếu của mình một cách khéo léo để người phụ nữ có thể cảm nhận được khía cạnh mềm yếu của họ.
Có nhiều nổi sợ và sự nghi ngờ kỳ lạ đối với mỗi giới tính: Việc sử dụng điểm yếu có tính chiến lược của bạn luôn cần tính đến những điều khác nhau. Chẳng hạn, một người phụ nữ có thể bị thu hút bằng sức mạnh và sự tự tin của nam giới. Tuy nhiên, quá mạnh mẽ và tự tin có thể tạo ra sự sợ hãi làm cho nó trở nên không tự nhiên và xấu đi. Đặc biệt, đáng sợ hãi là cảm giác nam giới lạnh lùng và vô cảm. Cô cảm thấy nghi ngờ rằng anh ta chỉ là người không ham muốn gì hơn là thể xác. Từ xưa, nam giới quyến rũ đã học cách trở nên nữ tính hơn để thể hiện cảm giác của họ và dường nhe quan tâm đến đời sống đối tượng của bạn. Nhiều thi sĩ thời trung đại là người đầu tiên thành thạo chiến lược này. Họ sáng tác thơ ca ngợi phụ nữ, thể hiện sự bất tận về cảm giác của họ và trải qua hàng giờ ở khuê phòng của phái nữ để lắng nghe phàn nàn của họ và hiểu sâu hơn tâm hồn họ. Nhằm đáp lại sự sẵn lòng trong vai người yếu đuối, nhiều thi sĩ tìm kiếm ly do để yêu.
Từ đó có một ít thay đổi. Một số người quyến rũ nổi tiếng nhất trong thời gian gần đây – Gabriele D’ Annunzio. Duke Ellington, Error Flynn – đều hiểu được giá trị của việc đóng kịch một cách say mê đối với phụ nữ giống như một thi sĩ đang quỳ xuống. Bí quyết là nhằm thỏa mãn mặt yếu đuối của bạn trong khi vẫn cố gắng duy trì mặt nam tính. Điều nãy có thể bao gồm thể hiện sự rụt rè vô tình của bạn, cái mà triết gia Soren Kierkegaard nghĩ đó là một cách cực kỳ quyến rũ đối với nam giới – Điều đó làm cho phái nữ có cảm giác an ủi, và thậm chí là tốt hơn nữa. Mặc dù vậy, hãy nhớ giữ mọi thứ thật hiện đại. Chỉ một cái liếc mắt thẹn thùng là đủ, nếu quá nhiều điều đó thì đối tượng sẽ thất vọng và e rằng cô ta sẽ ngừng làm tất cả mọi thứ.
Nỗi sợ hãi và yếu đuối của một người nam liên quan đến giác quan giới tính của anh ta; anh ta thường hoảng sợ bởi một người phụ nữ công khai quyến rũ và quá mạnh mẽ. Những người phụ nữ quyến rũ nhất trong lịch sử biết cách che đậy nét quyến rũ của minh bằng cách đóng vai một cô gái nhỏ cần được nam giới bảo vệ. Một cô gái làm tiền nổi tiếng thời xưa ở Trung Quốc tên Su Shou thường trang điểm khuôn mặt của cô trong có vẻ xanh xao và yếu đuối. Cô cũng thường đi trên con đường làm cho cô yếu đuối hơn. Một cô gái làm tiền nổi tiếng ở thế kỷ XIX là Cora Pearl sẽ ăn mặc và hành động giống như một đứa bé gái. Marilyn Monroe biết cách tạo ấn tượng là cô phụ thuộc vào sức mạnh của người nam để tồn tại. Trong tất cả các trường hơpj này, nữ giới là người kiểm soát sự năng động, đề cao nam tính của người đàn ông để cuối cùng nô lệ anh ta. Để thực hiện điều này một cách có hiệu quả nhất, một người phụ nữ nên cần sự bảo vệ và quyến rũ nhằm tạo cho nam giới sự say mê bất tận.
Empress Josephine, vợ của Napoleon Bonaparte đã sớm chiếm lĩnh trái tim của chồng cô ta thông qua sự duyên dáng được tính trước. Mặc dừ vậy, sau đó cô vẫn nắm quyền hành thông qua sự kiên định cảu cô mà không phải là sử dụng nước mặt một cách dại dột. Thấy một người nào đó khóc thường có một ảnh hưởng tức thì lên cảm xúc của chúng ta: Chúng ta không thể là người dửng dưng được. Chúng ta sẽ cảm thấy thông cảm và hầu như thường làm điều gì đó để ngăn chặn những giọt nước mắt kia bao gồm cả việc mà thông thường chúng ta sẽ không làm. Khóc là một cách có hiệu quả không ngờ đến nhưng người khóc thì không phải lúc nào cũng ngây thơ. Thông thường cũng có nét gì đó là thật sự trong những giọt nước mắt nhưng cũng có yếu tố là đóng kịch, đóng kịch một cách hiệu quả. (Và nếu đối tượng cảm thấy cách này là không đáng trừng phạt). Đắng sau sự ảnh hưởng của những giọt nước mắt thì cũng có điều gì đó quyến rũ trong nỗi buồn. Chúng ta muốn an ủi người khác và khi Tourvel nhận ra thì mong muốn đó trở thành tình yêu… Sadness, và thậm chí đôi khi khó có giá trị chiến lược đối với nam giới. Đó là một kỷ năng bạn cần học. Nhân vật chính trong tiểu thuyết Pháp thế kỷ XVIII có tên là Marianne của tác giả Marivaux sẽ nghĩ về điều gì đó trong quá khứ để trong hiện tại cô tự khóc và buồn.
Sử dụng nước mắt một cách hợp ly và tiết kiệm đúng lúc. Có thể đó là lúc mục tiêu nghi ngờ động cơ của bạn hoặc khi bạn lo lắng nước mắt không có tác dụng gì đối với anh ta hoặc cô ta. Nước mắt là công cụ chắc chắn nhất cho thấy người khác đang yêu bạn. Nếu họ dường như cảm thấy phiền hoặc chống lại sự quyến rũ thì trường hợp của bạn có thể là vô vọng.
Trong những hoàn cảnh xã hội và chính trị, dường như có quá nhiều tham vọng và sự kiểm soát sẽ làm cho người ta cảm thấy sợ bạn. Do đó, thể hiện mặt yếu của bạn là rất quan trọng. Việc thể hiện điểm yếu nào đó sẽ giấu đi được nhiều thao tác khác. Lúc này thì cảm xúc hay những giọt nước mắt sẽ có hiệu quả hơn. Hầu hết những người quyến rũ đóng vai nạn nhân. Trong bài diễn thuyết đầu tiên của mình ở Quốc Hội, Benjamin Disraeli đã chuẩn bị một bài diễn văn khá tỉ mỉ nhưng khi ông đọc thì có sự chống đối bằng cách hét lên và cười quá lớn đến nỗi khó một ai có thể nghe được. Ông ta vẫn tiếp tục và đọc hết bài diễn văn. Tuy nhiên, khi ngỗi xuống ông ta mới cảm nhận được sự thất bại đau đớn. Nhưng ông thật ngạc nhiên khi các đồng nghiệp của ông bảo rằng bài thuyết trình thành công lớn. Nó sẽ thất bại nếu như ông phàn nàn hay bỏ lỡ nửa chứng nhưng thay vì vậy thì ông đà tiếp tục nên ông đã thành công. Ông đã tự đặt mình như là nạn nhân của tội ác và bè phái vô độ. Lúc bấy giờ hầu hểt mọi người thông cảm với ông và giúp ích cho ông nhiều hơn sau này. Phê bình đối thủ có thể làm cho bạn cũng trở nên xấu đi. Thay vì vậy, hãy nhận cú đánh của họ và đóng vai nạn nhân. Mọi người sẽ bên cạnh bạn, trong một sự đáp lại tình cảm mà có vai trò chính yếu trong sự thu hút về mặt chính trị quan trọng.
Biểu tượng
Nhược điểm. Một gương mặt đẹp dễ nhìn nhưng nếu nó quá hoàn hảo thì sẽ làm cho chúng ta cảm thấy sự lạnh lùng và sợ hãi. Và có nốt ruồi nhỏ trên mặt sẽ làm cho gương mặt trở nên có cảm tình và đáng yêu. Vì thế, đừng che giấu đi nhược điểm của bạn. Bạn cần chúng để làm dịu đi nhiều đặc điểm và kích thích cảm giác dịu dàng
Điểm yếu
Canh thời gian là cốt lõi vấn đề trong nghệ thuật quyến rũ; phải luôn chắc chắn rằng con mồi đang mắc bẫy của bạn. Một người đang yêu thường bỏ qua điểm yếu của người kia, thậm chí còn thấy chúng đáng yêu. Ngược lại một người lí trí, không bị quyến rũ thì thấy sự thẹn thùng hay khóc lóc thảm thiết rất phiền phức. Cũng có những điểm yếu chẳng có giá trị quyến rũ gì cho dù con mồi có yêu bạn đến mức nào.
Cô gái làng chơi nổi tiếng thế kỉ XVII, Ninon de l’Enclos, thích những người đàn ông yếu đuối. Nhưng có khi có một người đàn ông đi quá xa, cứ phàn nàn rằng cô không yêu ông nhiều, rằng cô hay thay đổi và độc lập, và ông thấy mình bị ngược đãi và đối xử bất công. Đối với Ninon lối cư xử như vậy làm mất đi sức quyến rũ, và cô nhanh chóng kết thúc mối quan hệ. Phàn nàn, lải nhải, đòi được quan tâm, đối với con mồi, không còn là những điểm yếu đáng yêu mà là cố muốn được nắm quyền. Khi điều khiển nạn nhân, bạn phải rất khéo léo, không được làm thái quá. Chỉ được sử dụng những điểm yếu làm bạn đáng yêu hơn. Bằng mọi giá phải kìm chế và triệt tiêu những mong muốn khác.
Những người yếu ớt có sự ảnh hưởng mạnh mẽ đối với chúng ta. Tôi có thể làm mà không cần đến những người mạnh mẽ dứt khoát. Bản chất của tôi là người yếu đuối và không dứt khoát, và một người phụ nữ mà ít nói, không hòa đồng và theo đuổi ước muốn của một người đàn ông thậm chí đối với cho phép chính cô ta bị sử dụng thì có nhiều hấp dẫn hơn. Người đàn ông đó có thể nặn cô ta thành những hình dạng mà anh muốn và trở thành người yêu thích cô ta hơn tất cả mọi lúc.
Murasaki Shiikibu, Câu Chuyện Về Genji do Edward G. Seidensticker dịch Hera, con gái của Cronus và Rhea đã được sinh ra trên đảo Samos hoặc như một số người nói là ở Argos và được nuôi lớn lên ở Arcadia bởi Temenus, con trai của Pelagus. Seaons là y tá của cô. Sau khi trục xuất cha của họ là Cronus đi thì người anh trai sinh đôi của Hera đã tìm thấy cô tại Cnossus ở Crete hay một số người nói là ở Mount Thormax (ngày nay gọi là Núi Cuckoo) ở Argolis, nơi mà lần đầu tiên anh tán tỉnh cô không thành công. Cô cảm thấy tiếc cho anh chỉ khi anh ta cải trang thành một chàng ngốc bị kéo lê đi và cô dịu dàng sưởi ấm cho anh trong lòng ngực. Khi đó anh hồi phục lại và đã cướp đi đời con gái của cô để cô xấu hổ và chấp nhận lấy anh.
Robert Graves, Thần Thoại Hy Lạp
Trong một cách quyến rũ, một người đã thu hút người khác bằng sự yếu ớt và cũng chính là sự yếu ớt của người còn lại. Một sự yếu ớt đã được tính toàn, một sự yếu ớt không toan tính; Một người thách thức người còn lại nhận lấy… Quyến rũ là để thể hiện sự yếu ớt. Quyến rũ cũng chính là đáp lại sự yếu ớt. Chúng ta quyến rũ bằng sự yếu ớt của chúng ta chứ không bao giờ bằng sự mạnh mẽ. Trong sự quyến rũ, chúng ta thể hiện sự yếu ớt và đây là những gì tạo cho sự quyến rũ sức mạnh riêng của nó. Chúng ta quyến rũ bằng cái chết cảu chúng ta, sự yếu ớt của chúng ta và bằng sự thiếu thốn hay xuất hiện trong đầu của chúng ta. Bí quyết để biết cách thể hiện sự mất mác nằm trong sự thiếu vắng cái nhìn, cử chỉ, trong sự thiếu sự hiểu biết hoặc y nghĩa. Một nhà phân tâm học chỉ chúng ta thể hiện sự yếu ớt và thụ động của mình nhưng trong hầu hết các khía cạnh tôn giáo biến chúng thành một hình thức chối bỏ và chấp nhận nhằm thúc đẩy một đức tính tốt. Ngược lại, quyến rũ sẽ chiến thắng sự yếu đuối, làm thành một trò chơi đối với nó và bằng chính những vai trò của nó.
Jean Baudrillard, Sự Quyến Rũ do ca sĩ Brian dịch Có một câu tục ngữ của người Mỹ nói rằng nếu bạn muốn lừa một ai đó thì bạn cần làm cho anh ta tin tưởng bạn hoặc ít nhất cảm thấy nghi ngờ đối với bạn (hai kiến này có liên quan với nhau) và làm cho anh ta ít cảnh giác đối với bạn. Câu tục ngữ giải thích nhiều về quãng cáo trên TV. Nếu chúng ta cho rằng con người không ngốc nghếch thì họ cần có phản ứng đối với quãng cáo TV bằng cảm giác nghi ngờ cho phép họ tin rằng họ đang bị kiểm soát. Khi ảo ảnh về sự mong muốn vẫn còn thì họ không phải sự điều gì từ quãng cáo. Người ta có khuynh hướng tin vào bất cứ điều gì mà họ nghĩ rằng họ đã có sự điều khiển. Quãng cáo trên TV ngớ ngẩn, vụng về và vô hiệu quả. Chúng được thể hiện cách này ở mức độ nhận thức nhằm bị nhạo bán và bác bỏ một cách có y thức. Hầu hết các nam quãng cáo sẽ nhận định rằng qua nhiều năm những quãng cáo dường như là tệ nhất đã được công nhận là những quãng cáo tốt nhất. Một chương trình quãng cáo hiệu quả được thiết kế nhằm nhằm mục đích xúc phạm đến khả năng nhận thức của người xem, do đó thấu hiểu được sự biện hộ của nó.
Wilson Bryan Key, Sự Quyến Rũ Về Mặt Tiềm Thức Sự dụng sự rụt rè là một nghệ thuật, nhưng một người có thể làm điều đó thường xuyên. Tôi đã thường dùng sự rụt rè để lừa một cô gái nhỏ. Thông thường, các cô gái trẻ hay nói những lời khó nghe về những người đàn ông rụt rè nhưng thật ra họ thích những người này. Rụt rè một ít làm tôn lên tính tự cao của cô gái trẻ, làm cho cô ta cảm thấy nghi ngờ. Đó là bản tính nghiêm túc của cô ta. Khi họ muốn ngủ, và rồi một lúc nào đó họ tin rằng bạn không còn rụt rè nữa, bạn chứng tỏ cho họ thấy rằng bạn hoàn toàn khác trước đó là bạn đã có thể tự lực được. Tình rụt rè làm một người đàn ông mất đi nét nam tính của anh ta và vì vậy đây là cách hay để trung hòa mối quan hệ giới tính.
Soren Kierkegaarg, Nhật Ký Của Người Quyến Rũ do Howard V. Hong và Edna H. Hong dịch
Tuy nhiên, có một hình thức khác thể hiện lòng nhân từ thường đi với việc làm hướng về những tù nhân nghèo bị bắt giam trong ngục tối và bị lấy mất đi niềm vui đối với phụ nữ. Vợ của những cai ngục và những người phụ nữ chăm sóc họ hoặc những bà chủ nhà có từ nhân chiến tranh trong nhà của họ cảm thấy thương tiếc và chia sẽ sự nhân từ và lòng thương xót đối với họ… Vì vậy, vợ của những cai ngục này, những bà chủ qúy tộc và những người khác nữa, mặc dù những người bị bắt giam và không hạnh phúc nhưng họ cảm thấy không ngừng cắn rứt lương tâm cho những gì mà họ đã làm trước đây…Để xác nhận những gì tôi nói, tôi sẽ đưa dẫn chứng câu chuyện về thuyền trưởng Beaulieu, Captain của King’s Galleys, của người mà tôi đã nói trước đó kể lại cho tôi. Ông ta phục vụ cho cấp bề trên của Pháp, một thành viên của viện Lorraine, người có nhiều gắn bó với ông. Một lần đến nhận nhiệm vụ bảo trợ tại Malta trong một con tàu nhỏ. Anh ta được đưa đến bằng tàu chiến Sicillian và những tù nhân được mang đến Caste-à-mare ở Palermo, nơi anh ta bị bắt giữ trong một nhà tù chật hẹp, tối tăm, bẩn thỉu và bị đối xử tàn tệ trong thời gian 3 tháng. Tình cờ, thống đốc của Lâu Đài, một người Tây Ban Nha có hai cô con gái xinh đẹp đang phàn nàn và than khóc xin cha của họ đến thăm anh thể hiện sự tôn kính và đối với điều này thì cha của họ sẵn sàng cho phép. Khi thấy thuyền trưởng là một người bàn lĩnh, thanh lịch và ready-tongued và anh đã chinh phục họ bằng phương diện này ngay từ cái nhìn đầu tiên đến nỗi họ xin phép cha mình cho anh rời khỏi nhà tù dơ bẩn và chuyển đến ở một phòng khác và sẽ được đối xử tốt hơn. Không những thế, họ còn được phép tự do đến thăm anh mỗi ngày và trò chuyện với anh. Và điều này đã tiến triển tốt đẹp đến nỗi cả hai cô gái đều đã yêu anh mặc dù anh không phải là người đẹp trai trong khi hai cô giá đều xinh đẹp. Và vì thế, không cần suy nghĩ đến việc ở từ khắc nghiệt hay thậm chí chết đi và do khao khát cơ hội này nên anh đã từ cho phép mình vui vẻ với cả 2 cô gái bằng cả sự quyết tâm và ham muốn. Và những niềm vui vẻ này vẫn tiếp tục mà không có bất kỳ tai tiếng nào. Vì thế anh ta qua may măn trong cuộc chinh phục suốt thời gian khoảng 8 tháng. Không có bất kỳ tai tiếng nào xảy ra trong suốt thời gian đó, sự bất tiện, điều bất ngờ hay phát hiện nào. Thật vậy, cả hai chị em họ quá hiểu nhau nên họ sẵn sàng giúp đỡ lẫn nhau, thay phiên làm lính gác cho nhau và không bao giờ có điều xấu xảy ra. Và anh ta nói với tôi như một người bạn thân thiết của tôi rằng anh chưa bao giờ có được những ngày tự do tuyệt vời để thư giản, hoặc cảm thấy khao khát hơn trong nhà tù được nói. Và đây thật sự là nhà giam tốt đối với anh mặc dù người ta nói rằng không có trại giam nào là tốt cả. Và thời gian hạnh phúc này tiếp tục trong khoảng thời gian 8 tháng khi có lệnh ngừng bắn giữa Đế Quốc và Henri II, một vị vủa ở Pháp. Vì thế, tất cả tù nhân rời khỏi trại giam và trốn thoát. Anh ta nói với tôi rằng anh chưa bao giờ đau lòng hơn là phải bỏ trại giam này và cảm thấy lấy làm tiếc phải rời xa hai cô gái xinh đẹp này, những người mà anh yêu thương và cảm thấy tiếc nuối khi chia tay.
Seigneur De Brantôme, Cuộc Sống Của Những Cô Gái Xinh Đẹp do A. R. Allíon dịch