Ngạo Thị Thiên Địa

Chương 495: Tái kiến Trầm Ngọc


Nghe Vô Danh Tử nói như vậy thì trong lòng Hàn Phong cũng không khỏi cảm thấy nghi ngờ hỏi:
 
- Ngươi muốn ta làm điều gì?
 
Hàn Phong cũng không có lập tức đáp ứng Vô Danh Tử mà hỏi lại trước tiên.
 
Trong lòng Hàn Phong thầm nghĩ, lúc trước Vô Danh Tử đã thi triển ra khí thế và chiêu thức có lực lượng thần bí khó lường. Điều đó khiến cho Hàn Phong cảm thấy Vô Danh Tử siêu việt hơn mình rất nhiều. Đã như vậy tại sao hắn còn cần bản thân mình giúp hắn làm một việc. Vô Danh Tử rốt cuộc là có ý gì?
 
Vô Danh Tử thấy bộ dáng cẩn thận của Hàn Phong thì cũng không có cảm thấy ngoài ý muốn mà cũng chỉ nhàn nhạt trả lời:
 
- Ngươi có phải hay không cảm thấy ta sẽ hại ngươi?
 
Hàn Phong không nghĩ tới Vô Danh Tử lại thẳng thắn như vậy, bản thân Hàn Phong cũng không hề che lấp mà nói thẳng:
 
- Tại hạ xác thực là thực lực kém xa so với tiền bối. Nếu sự tình mà tiền bối không làm được thì chỉ sợ tại hạ cũng bất lực.
 
- Không! Ngươi sai rồi!
 
Vô Danh Tử lắc đầu, phủ nhận câu nói của Hàn Phong đồng thời giải thích:
 
- Những lời này của ngươi nếu như là nói vào năm nghìn năm trước thì không sai. Nhưng lúc trước ta cũng đã nói với ngươi ta thực ra cũng chỉ là người chết. Người chết rồi thì vẫn còn cường đại?
 
- Người chết?
 
Hàn Phong lần thứ hai nghe Vô Danh Tử nói như vậy thì trong lòng cũng hết sức kinh ngạc.
 
Bất quá tựa hồ từ khi hắn sống lại cho đến nay đã gặp phải rất nhiều người tuy đã chết nhưng linh hồn vẫn còn tồn tại.
 
Lúc trước không phải Vạn Tượng lão giả và Hư Không ở trong Hoá Ngoại chi cảnh cũng giống như vị tự xưng là Vô Danh Tử tiền bối đây sao. Hàn Phong cũng không biết trong chuyện này có tồn tại quan hệ gì nhưng hắn vẫn hiếu kỳ nói:
 
- Tiền bối ý người nói là thực lực của ngươi đã mất đi, hiện tại cũng chỉ là linh hồn của tiền bối ở trong mảnh không gian này?
 
- Nga? Tựa hồ ngươi không có lấy một điểm kinh ngạc, trái lại với phương diện này cũng có chút kiến giải?
 

Vô Danh Tử cũng có chút kinh ngạc nói.
 
Hàn Phong lại giải thích:
 
- Tại hạ cũng đã gặp qua vài tình huống như tiền bối. Cho nên đối với phương diện này cũng có chút hiểu biết.
 
- Ha ha! Thì ra là thế, bất quá ngươi cũng đoán sai rồi. Ta nói ta đã chết thì chính là thực sự đã chết, cũng không có tồn tại cái gì gọi là linh hồn thể!
 
Vô Danh Tử nói.
 
Mà câu nói này của Vô Danh Tử khiến Hàn Phong kinh ngạc. Đồng thời từ lời nói của Vô Danh Tử thì hắn xác thực đã chết hơn nữa cũng không có lưu lại linh hồn.
 
Chẳng qua Hàn Phong không rõ Vô Danh Tử trước mắt là cái gì?
 
Vô Danh Tử phảng phất nhìn ta nghi hoặc của Hàn Phong cũng nhanh chóng giải thích:
 
- Hiện tại ta năm đó chết đi đã lợi dụng hắc ám thuật pháp chế tạo ra một đạo khôi lỗi tinh thần mà thôi!
 
- Hắc ám thuật pháp? Khôi lỗi tinh thần?
 
Hàn phong lần đầu tiên nghe được cái tên này, cũng có chút kinh ngạc nói:
 
- Ngươi hiểu được hắc ám thuật pháp? Ngươi là hắc ám thuật sĩ?
 
Biểu tình khiếp sợ của Hàn Phong toàn bộ rơi vào trong mắt của Vô Danh Tử, tuy rằng lúc này Hàn Phong không biết được Vô Danh Tử đang ở chỗ nào nhưng hắn có thể tưởng tượng được lúc này trên mặt của Vô Danh Tử tựa hồ lộ ra một nụ cười khổ.
 
- Hắc ám thuật sĩ sao? Đó cũng chỉ là cách xưng hô của những kẻ hoài niệm thôi!
 
Vô Danh Tử cảm khái nói.
 
- Ngươi thực sự là hắc ám thuật sĩ? Như vậy ngươi….
 
Hàn Phong không thể nào giấu được sự khiếp sợ trong lòng, chần chờ nói.
 
Mà câu nói cuối cùng kia Hàn Phong vốn định hỏi Vô Danh Tử nếu là hắc ám thuật sĩ thì vì sao khi nghe bản thân mình có ân oán với Võ Hoàng điện thì không có lựa chọn giết bản thân hắn đi?

 
Với năng lực của Vô Danh Tử thì muốn giết chết Hàn Phong cũng không có mất quá nhiều công sức.
 
- Ngươi muốn nói là vì sao ta không có giết ngươi. Hắc ám thuật sĩ và võ giả không phải là tử địch sao?
 
Vô Danh Tử hỏi ngược lại.
 
Đồng thờ Vô Danh Tử cũng không có chờ Hàn Phong trả lời mà nói tiếp:
 
- Ân oán cừu hận của hắc ám thuật sĩ và võ giả ta và ngươi đều biết rõ. Nhưng xác thực mà nói ta tuy rằng hiểu được hắc ám thuật pháp nhưng ta không phải là hắc ám thuật sĩ.
 
Hàn Phong có chút không hiểu về lời nói của Vô Danh Tử. Tiếp đó sau khi nghe Vô Danh Tử giải thích thì Hàn Phong cũng minh bạch Vô Danh Tử đến tột cùng nói tới chuyện gì! Đồng thời cũng biết được hàm nghĩa chân chính của tinh thần khôi lỗi.
 
Dựa theo thủ pháp của Vô Danh Tử thì hắn xác thực đã không còn tồn tại trên thế giới này. Hôm nay xác thực mà nói Vô Danh Tử bất quá cũng chỉ dựa theo hắc ám thuật pháp mà chết ra một kiện thân thể khôi lỗi rồi đem một phần ký ức của bản thân truyền vào bên trong thân thể khôi lỗi.
 
Có thể nói Vô Danh Tử tuy rằng bình thường có thể nói chuyện nhưng cũng không có tư duy của nhân loại. Hắn cũng chỉ dựa theo nội dung của ký ức lưu lại trước kia, trải qua một hồi phân tích thì mới có thể đưa ra một đáp án tốt nhất.
 
Cái gọi là khôi lỗi chính là dựa theo những tính toán ban đầu mà hành động. Do không phải là người bình thường cho nên không thể tự mình làm chủ. Cũng không như Hư Không lúc trước là linh hồn thể. Tuy rằng không có thân thể nhưng tư duy và lực lượng vẫn còn tồn tại.
 
Hơn nữa nghe Vô Danh Tử nới như vậy thì khôi lỗi thân thể của hắn trải qua mấy nghìn năm cũng đã bị ăn mòn, từ lâu đã trở nên hư thối bất kham. Đồng thời năng lượng lưu lại trên người hắn cũng càng ngày càng ít.
 
Dựa theo tình huống bây giờ thì chỉ sợ không bao lâu nữa hắn sẽ triệt để biến mất khỏi thiên địa.
 
Nói xong tất cả thì Hàn Phong cũng cảm thụ được sự bất đắc dĩ trong giọng nói của Vô Danh Tử.
 
Hàn Phong cũng không biết có phải mình bị ảo giác hay không mà trong khoảnh khắc vừa rồi khi Vô Danh Tử miêu tả về khôi lôi thì trong ngữ khí của hắn Hàn Phong thuỷ chung cảm thấy dường như Vô Danh Tử đang gạt hắn điều gì đso.
 
Chẳng qua Hàn Phong cũng không có tìm ra chút manh mối nào, cho nên hắn cũng đành phải bỏ qua.
 
Sau khi trầm mặc sau giây lát thì Vô Danh Tử lại tiếp tục nói:
 
- Hảo! Việc này một hồi nữa sẽ nói tiếp. Ngươi không phải là muốn nhìn thấy nữ oa nhi kia sao. Giờ thì theo hướng dẫn của ta! Ngươi rất nhanh chóng có thể nhìn thấy nàng!
 
Hàn Phong đầu tiên là sửng sốt, vì vậy trong lòng cũng tạm thời gạt bỏ sự nghi ngờ của bản thân mình đối với Vô Danh Tử sang một bên.
 
Đối với Hàn Phong hiện nay thì tình huống của Trầm Ngọc vô cùng trọng yếu đối với hắn. Tiếp đó, theo sự chỉ dẫn của Vô Danh Tử thì Hàn Phong cũng lập tức vòng qua một khối thạch bích trước mặt.
 
Vốn khi đi tới khối thạch bích này thì Hàn Phong cũng không có nghĩ tới phiến thạch bích này lại có giấu huyền cơ ở đằng sau. Khi Hàn Phong đứng trước thạch bích thì Vô Danh Tử kêu Hàn Phong tiếp tục bay về phía trước mà không nên dừng lại.
 
Nhưng mà ngay khi Hàn Phong đang do dự thì thạch bích trước mắt đột nhiên chậm rãi di chuyển, một thông đạo nhanh chóng xuất hiện. Ngay sau đó Hàn Phong dưới sự chỉ dẫn của Vô Danh Tử mà bước tới thông đạo.
 
Vừa bước vào thông đạo thì Hàn Phong đã nghe được bên tai truyền đến những âm thanh của nước mưa. Trong chớp mắt cảnh sắc trước mặt Hàn Phong nhoáng lên. Vốn bức tường đá trước mặt hiện giờ đã không thấy đâu, hiện giờ cảnh vật xung quanh Hàn Phong là một tiểu viện vô cùng ưu nhã.
 
Bởi vì lúc trước từng giải qua tình huống như vậy cho nên lần này Hàn Phong cũng không có cảm giác kinh ngạc, ngược lại hắn vô cùng trấn định ngẩng đầu nhìn bốn phía.